Ảo Ảnh Mê Thiên (1)


Người đăng: steven9999

Nói xong hằn học nhìn tới Ngô Lai đang trị thương cho Quản Phong Chỉ.

Nghe xong, hai người kia tự hồ đồng thời kinh hô lên :”Cái gì ? Lảo tứ đã chết
.” Nói rồi trên mặt lộ vẻ không tin.

Lảo tam phẩn nộ nói :”Chính thế, đại ca, nhị ca, chúng ta nhất định phải giết
chết họ vì lảo tứ báo thù .” Nói rồi chỉ đám người Bạch Y và hai người Ngô Lai
và Quãn Phong Chỉ đang liều thương.

Nghe được mình chết đi, ba người đều nộ khí xung thiên, hận đến nghiến răng,
hận không thể lập tức chém mấy người kia ra vạn đoạn, cuối cùng cũng là kết
bái huynh đệ vào sinh ra tử của bọn họ.

Nghe xong, lảo đại đã hằn học nói :”Khôg sai, hôm nay chúng ta nhất địh phải
giết hết bọn họ, vì lảo tứ đã chết báo thù .” Nói rồi đột nhiên hét lớn :”Bố
trận!”

Nghe được đại hán hét lên, hai người kia tựa hồ đồng lúc chớp người tung tới
Bạch Y, Lãnh Ngưng Vũ.

Thấy thế, đám người Bạch Y liền vội xuất ra binh khí, chuẫn bị tùy theo mà
Nghênh đón đối phương công kích, bọn họ mấy ngươi đã theo trận đấu vừa rồi
biết được lợi hại của Thiên Vương Tứ Đao, vì vậy đều ngưng thần chờ đợi, chú ý
tới nhất cử nhất động của tam đao.

Sau khi tam đao đã tung thân tới, tinh không như đám người Bạch Y đã sở liệu
là sẻ hướng tới các người công kích, nhưng lại nhóm lại thành hình tam giác
vây lấy đám người Bạch Y vào trong, phẫn nộ nhìn mấy người, trong tay nắm chặt
chuôi đao.

Lúc này, tam đao cùng nhìn nhau một cái, đột nhiên thân ảnh như điện, xoay
nhanh chung quanh đám người Bạch Y, mới đầu còn di động chầm chậm, biến tới
càng lúc càng nhanh, tới tối hậu chỉ thấy một đoàn quang ảnh vây lấy mấy người
xoay chung quanh, không còn thấy được thân ảnh của tam đao, trong trạn đám
người Bach Y, thân thể như đã biến thành mơ hồ không rỏ, tam đao giống như là
một bức tường ánh sáng, vây lấy đám người Bạch Y.

Bạch Y mới thấy được ba người vớ tư thế đó bức tới mấy người mình, bèn hiểu
rằng đối phưong muốn sử dụng trận pháp hoặc thuật hợp kích hướng tới mấy người
mình công kích, liền vội đề tỉnh :”Lãnh cô nương, các người coi chừng, xem ra
đối phương muốn sử dụng ra trận pháp, chúng ta phải toàn thần phòng bị .” Nói
rồi ngưng thần cao độ, chú ý tới nhất cử nhất động của tam đao.

Nge xong, Lãnh Ngưng Vũ gật đầu, nàng đương nhiên biết được Thiên Vương Tứ Đao
lợi hại nhất không phải là vỏ công, mà là một loại trận pháp biến hóa mạc trắc
.

Đột nhiên thấy tam đao từ từ xoay chuyễn, tốc độ càng lúc càng nhanh, Bạch Y
tự nghĩ : không tốt rồi, muốn ngăn chắn lại cũng không kịp.

Lúc này tam đao đã trở thành một bức tường ánh sáng, bắt đầu vây lấy đám người
Bạch Y.

Bạch Y và Lãnh Ngưng Vũ nhìn nhau, sắc mặt trống rổng, không biết đối phương
sử dung cuối cùng là trận pháp gì, nên Bạch Vân, Tuyết Nhi và Quản Minh ba
người tức thời kinh ngạc nhìn quang tường trước mắt, không tưởng nổi tam đao
bắt đầu xoay chuyễn bổng trở thành bức tường.

Cảm giác được chung quanh kình phong càng lúc càng mạnh, Bạch Y đột nhiên hạ
quyết tâm hướng tới mấy người nói :”chúng trước hết ở chổ này, tùy theo mà
cảnh giác họ đánh lén, ta thử một lần xem họ giở trò quỷ gì .” Nói rồi nắm lâý
trường kiếm trong tay, vận lên toàn thân công lục, phi thân tới quang tường
trước mắt.

Lúc trường kiếm của Bạch Y kích nhanh tới trúng quang tường trước mặt, quan
tường vốn không có động tĩnh gì đột nhiên xuất hiên ra hơn chục đại hán với
đao trong tay công tới Bạch Y.

Bạch Y cảm thấy hơn mười đạo hàn khí xuyên cốt áp tới mình, sợ hải, Bạch Y vội
huy kiếm chống lại.

Tuy nhiên khi Bạch Y huy kiếm chống lại, thật ra chỉ chống lại không khí, hơn
chục đại hán trước mắt đột nhiên biến mất.

Trong lúc Bạch Y đang ngơ ngẫn, bên hông đột nhiên xuất hiện hơn chúc đại hán
với đao trong tay phóng tới.

Cảm thấy được kình khí từ bên hông ép tới, Bạch Y liền chuyển thân huy kiếm
chống đở.

Lúc Bạch Y huy kiếm chống đở, các nhân ảnh lại tiêu thất không thấy đâu nửa,
làm Bạch Y thất kinh phi thường, cứ như thế lập lại nhiều lần, Bạch Y như là
đang giởn chơi với ma quỷ.

Bạch Y cố gắng lắc lắc đầu, muốn tìm ra chục đại hán đó, nhưng hắn đành thất
vọng, trước mặt hắn ngoại trừ quang tường đều không có gì.

Bạch Y tự nghĩ trong lòng: Ta như vậy là thế nào ? sao lại giửa ban ngày giống
như là có quỷ hiện hình, đột nhiên tỉnh ngộ : không đúng, nhất định là cái quỷ
trận này có vấn đề.

Chính tại lúc này, đạo quang tường trước mặt Bạch Y lại xuất hiên chục đại hán
tấn công tới Bạch Y.

Thấy vậy, Bạch Y không huy kiếm chông đở nửa mà mau lẹ lui lại phía sau.

Không lâu sau khi Bạch Y nhanh chóng lui lại phía sau, chục đại hán đó đột
nhiên biến mất trước mặt Bạch Y, Bạch Y ngơ ngẫn không minh bạch vì gì mà các
đại hán trước mặt lại đột nhiên biến mất.

Bạch Y đã vì tình cảnh quỷ dị vừa rồi làm cho chảy mồ hôi lạnh, mau lẹ chạy
lại phía kế bên đám người Lãnh Ngưng Vũ, không dám nghĩ tới sự tình quỷ dị vừa
rồi nửa.

Trông thấy Bạch Y trở lại, Bạch Vân vội hỏi :”Ca ca không gì chứ ?”

Bạch Y vẫn ngơ ngẫn đáp :”Ca ca đương nhiên không sao, nếu không đâu có tốt
đẹp mà đứng ở trước mặt muội phải không ?”

Nghe xong Bạch Vân không khỏi chăm chú đo lường Bạch Y chốc lát, quả nhiên
thấy Bạch Y không có dị dạng gì.

Thấy động tác kỳ quái của Bạch Vân, Bạch Y nhịn không được hỏi :”muội muội sao
vậy ? Sao lại dùng ánh mắt kỳ quái nhìn ca ca như vậy ? Có thể nào trên người
ca ca có gì quái dị à ?”

Bạch Vân liền lắc đầu đáp :”không có, không có, chỉ là `````.” Nói tới đây lại
dùng nhãn thần kỳ quái nhìn Bạch Y một phát.

Bạch Y vội hỏi :”chỉ là cái gì ?”

Bạch Vân vẫn chưa đáp, Tuyết nhu đã hiếu kỳ hỏi :”Bạch đại ca, huynh vừa rồi
vì gì mà lấy trường kiếm cứ đâm chém ở chổ đó, chổ đó vốn không có vật gì mà
.”

Nghe xong, Bạch Y thất thanh :”Thế sao ? Ta rỏ rành lúc đó bị hơn chục người
vây công, sao lại không có nhân ảnh ?”

Nói thế, Bạch Y sắc mặt đột nhiên đại biến, bây giời nhớ tới vừa mấy lần mình
huy kiếm là đối phương thân ảnh biến mất, lúc bấy giời lấy làm cổ quái, chỉ là
không có thời gian nghĩ tới, hiện tại nhớ tới kỹ càng, thật là rất cổ quái,
trong lời đột nhiên kinh hải vô bì.

Thấy sắc mặt Bạch Y đại biến, Lãnh Ngưng Vũ liền hỏi ;”Bạch đại ca, vừa rồi
phát sinh sự tình gì ?”

Bạch Y kinh hồn không ngừng nhìn quang tường chung quanh, hướng về Lãnh Ngưng
Vũ cười khổ :”ta cũng không rỏ .” rồi đem tình huống vừa rồi nói cho đám người
Lãnh Ngưng Vũ nghe.

Nghe được Bạch Y thuật lại, Lãnh Ngưng Vũ thất thanh kinh hô lên :”Ảo Ảnh Mê
Thiên Trận !”


Hỗn Hỗn Tiểu Tử Phong Lưu Giang Hồ Hành - Chương #78