Người đăng: cankhonvocuc
Đột nhiên, Trữ Thanh Sương nhắm 2 mắt lại, mặc cho chưởng ảnh từ mọi nơi công
kích mình.
Tào Cuồng thấy động tác kỳ quái của Trữ Thanh Sương, còn nghĩ là Trữ Thanh
Sương có cao chiêu gì, nhưng cả nửa ngày chẳng thấy Trữ Thanh Sương có động
tác gì, Tào Cuồng không khỏi cười lạnh trong lòng.
Ai ngời lúc song chưởng của Tào Cuồng công kích tới ngực Trữ Thanh Sương, Trữ
Thanh Sương đã động, lúc này phất nhẹ Thanh Sương Kiếm, 1 đạo kiếm khí trảm về
hướng song thủ của Tào Cuồng.
Tào Cuồng đại kinh, sợ quá liền thu hồi song thủ, không tưởng nổi Trữ Thanh
Sương có khã năng nhìn xuyên qua quỷ thủ của bản thân.
Tào Cuồng không tin được, vội liền sử dụng quỷ thủ xuất ra, chỉ thấy vô số
chưởng ảnh xuất hiện không âm thanh, xuất hiện ngay chung quanh Trữ Thanh
Sương.
Đôi’ diện với quỷ thủ biến hóa đa đoan của Tào Cuồng, Trữ Thanh Sương đã vô
năng vô lực . Đột nhiên nhớ tới lời sư phụ nói qua, những loại vỏ công này
phần đông là sử dụng ảo thuật, để mê hoặc thị tuyến của đối phương, có thể
xuất kỳ bất ý cho đối phương một kích trí mệnh . Đối phó với loại vỏ công này,
biện pháp tối hảo là vận dụng nội lực, không nhìn chiêu thức công kích của đối
phương, bằng cảm giác mà cảm ứng dược đòn công kích của đối phương, theo không
khí chung quanh lưu động, thì có thể phá được công kích của đối phương đối với
bản thân.
Nghĩ tới đây, Trữ Thanh Sương liền nhắm mắt lại, dùng nội lực, dùng lòng mình
cảm thụ công kích của đối phương . Lúc Tào Cuồng song thủ kích nhanh tới ngực,
nàng đột nhiên cảm giác được chính không khí lưu động, vì vậy dùng tay đánh ra
1 kiếm, nhưng lại chính là chổ song thủ của Tào Cuồng, Tào Cuồng sợ hải kịp
thời thối lui, miễn cưởng kết quã không bị thụ thương.
Trữ Thanh Sương xuất ra một kiếm, bức lùi lại cổ chân khí trên ngực, trong
lòng vui mừng, đã biết phương pháp đối phó hửu hiệu với quỷ thủ.
Nguyên lai, quỷ thủ của Tào Cuồng đúng là một vỏ công kỳ quái, là vảo thuật
cùng chưởng pháp quỷ dị kết hợp, chỉ cần người có công lực cao cường, bằng vào
sức nghe của 2 tai, hoặc cùng lòng cảm ứng, có thể nhẹ nhàng phá công pháp này
.
Tào Cuồng lại tấn công lần nửa, Trữ Thanh Sương tịnh không động đậy, cứ tĩnh
tĩnh đứng đó.
Trong chưởng ảnh đầy trời nhanh chóng kích tới Trữ Thanh Sương, các chưởng ảnh
này đột nhiên tiêu thất vô ảnh vô tung, đệ tữ của quỷ cốc và tà điện chung
quanh cũng vì Trữ Thanh Sương mà chả mồ hôi hột.
Nguyên lai, Tào Cuồng một chiêu chỉ là hư chiêu, mục đính muốn xem thử Trữ
Thanh Sương có thể nhìn xuyên qua quỷ thủ của mình.
Đối với công kích của Tào Cuồng, Trữ Thanh Sương không có cảm giác chân khí
lưu động, vì vậy nàng chỉ đứng đó mà không có cử động nào.
Tào Cuồng thấy thế, trong tâm rất nghi hoặc, cẩn trọng đánh giá Trữ Thanh
Sương, muốn từ biểu tình trên mặt nàng mà tìm ra kẻ hở, nhưng hắn chỉ thất
vọng, hắn tịnh không có được tin tức gì từ khuôn mặt nàng.
Đột nhiên, Tào Cuồng đã động, lần này Tào Cuồng dùng toàn bộ công lực, hy vọng
một phát là bắt được Trữ Thanh Sương.
Chỉ thấy thân ảnh Tào Cuồng đột nhiên xoay quanh Trữ Thanh Sương, tốc độ càng
lúc càng nhanh, cuối cùng chỉ thấy một đoàn ảnh tử, đồng lúc xoay quanh Trữ
Thanh Sương, hướng về Trữ Thanh Sương đánh ra vài trăm chưởng, thật chỉ thấy
đầy trời chưởng ảnh hướng lên người Trữ Thanh Sương bay tới.
Đối diện với công kích của Tào Cuồng, Trữ Thanh Sương giả như không biết, để
song chưởng của Tào Cuồng công về hướng bản thân, nhưng nàng chỉ nhắm mắt, một
cử động cũng không có.
Lúc song chưởng của Tào Cuồng kích tới Trữ Thanh Sương, Trữ Thanh Sương vẫn
chưa có động tác nào.
Tào Cuồng thấy vậy thì quá vui mừng, không ngừng đẩy thêm công lực, chỉ thấy
đầy trời chưởng ảnh chụp về hướng Trữ Thanh Sương.
Mắt thấy Trữ Thanh Sương chắc thế nào cũng bị thương dưới chưởng của Tào
Cuồng, Trữ Thanh Sương đã động, Thân thể đột nhiên phi thân bay lên, trong tay
Thanh Sương kiếm phát xuất kiếm khí cường đại, chém về hướng song chưởng đang
công kích mình.
Chỉ nghe được một tiếng hét lên thảm thiết vang lên, thân ảnh 2 người nhanh lẹ
phân khai, Tào Cuồng sắc mặt trắng như xác chết, trong mắt lộ ra sắc kinh
khủng, bàn tay trái ôm lấy cổ tay phải, chổ cổ tay phải máu không ngừng chảy
ra . Tại chổ 2 người vừa đứng, có rớt lại 1 bàn tay, ngón tay vẫn dang co giật
không ngừng . Bàn tay chính là của Tào Cuồng.
Nguyên lai lúc Trữ Thanh Sương đối kháng với Tào Cuồng, đột nhiên cảm giác
chân khí không được tốt, tự biết trong nội thể bản thân chân khí đã bị nhanh
chóng sử dụng hết, vì vậy nghĩ tới dùng mưu kế, dẫn dụ Tào Cuồng vào tròng.
Lúc song chưởng của Tào Cuồng công kích tới Trữ Thanh Sương, Trữ Thanh Sương
cảm giác theo không khí lưu động, chỉ bất quá không động tĩnh, mục đích là dẫn
dụ Tào Cuồng vào tròng . Tào Cuồng quã nhiên bị lừa, bị Trữ Thanh Sương nhanh
lẹ 1 kiếm chém đứt tay phải.
Trữ Thanh Sương tuy được lực lượng cường đại của Thanh Sương Kiếm đã thông
nhâm đốc nhị mạch, tiến nhập tiên thiên chi cảnh, nhưng do vì chỉ là tiên
thiên sơ kỳ, chân khí không ổn định, không thể nguyên nguyên bất đoạn (dùng
mãi không hết ), vì vậy mới xuất hiện tình huống khô kiệt.
Chúng đệ tử của Quỷ Cốc và Tà Điện vố trên mặt có tiếu ý, nhưng chớp cái đã bị
biến thành si ngốc, vốn nghĩ là Trữ Thanh Sương không thể không bị thương
trong tay Tào Cuồng, nhưng không ngờ bị Trữ Thanh Sương phãn bại thành thắng,
còn chặt một tay của Tào Cường, chúng nhân trên mặt không thể tin cứ nhìn Trữ
Thanh Sương.
Liên tục chú ý tới trận đấu, Phóng Thiên, Quỷ Thiên và Quỷ Địa 3 người đã quá
kinh ngạc, không tưởng nổi Trữ Thanh Sương trong tình huống nguy kịch lại có
thể chuyển bại thành thắng, còn chém đứt tay phải của Tào Cường.
Không một ai có thể nghĩ tới, Tào Cuồng thành danh bao năm bổng bị thương
trong tay một nử tử, nếu truyện chuyền ra ngoài, Tào cuồng uy danh sẻ xuy tổn
không mặt mủi lộ mặt trong giang hồ, nhưng Trữ Thanh Sương thì thanh danh lại
đại chấn trong giang hồ.
Đồng lúc Trữ Thanh Sương chém đứt tay phải của Tào Cuồng, Trữ Thanh Sương tung
thanh hướng về hoang lâm chạy đi, muốn dùng hoang lâm che lấp, tránh né bọn họ
truy sát.
Mắt thấy Trữ Thanh Sương đào thóat vào rừng, lúc này, một thanh âm hét to lên
.
“chạy đi đâu ?”