Thanh Sương Ngộ Hiểm (2)


Người đăng: cankhonvocuc

Thấy Phóng Thiên gật đầu, chúng nhân lùi lại 1 trượng, vây lấy Trữ Thanh
Sương, phòng ngừa Trữ Thanh Sương đào tẩu, lần này Phóng Thiên đã thành thủ
lảnh của chúng nhân, có thể thành lảnh đạo của chúng nhân, không những phải vỏ
công cao cừng, còn phải danh tiếng cá nhân và mị lực.

Hàn Dục rút vủ khí thành danh của mình ra –Tà Kiếm, danh là Tà Kiếm, kỳ thật
dã bất quá dài khoảng 3,4 xích, hẹp nhỏ vậy thôi.

Hàn Dục lạnh lùng nói :”Nữ oa nhi, hôm nay cho ngươi nếm thử lợi hại của Tà
Kiếm .” Nói xong tung thân lên, nhất kiếm hướng về Trữ Thanh Sương.

Đồng lúc Hàn Dục bạt kiếm, kiếm của Trữ Thanh Sương đã đồng thời rút ra khỏi
bao, chỉ thấy 1 đạo thanh quang chớp lên, quang mang cường liệt xuyên tới làm
mắt của chúng nhân tại tràng đau thốn lên, làm những người kém vỏ công liền
bịt hai mắt lại.

Phóng Thiên, Tào Cuồng trong tâm phải khen thầm :”Quã nhiên không hổ là 1
trong thập đại thần khí, mới ra khỏi bao, dã uy lực như vậy.

Sau lúc Hàn Dục nhất kiếm công tới Trữ Thanh Sương, Trữ Thanh Sương chuyễn
thân tránh né, đồng thời, nhất kiếm kích tới phía hàn dục chém vào Tà Kiếm.

2 kiếm tương giao, Trữ Thanh Sương bị Tà Kiếm truyền tới lực lượng quỹ mị chấn
bay di, đồng thời liền vận công tự mình bức lực lượng quỷ dị ra ngoài nội thể
. Hàn Dục đã bị lực lượng cường đại trên kiếm của Trữ Thanh Sương chấn cho
rung lên.

Hàn Dục hoảng kinh, không tưởng được Trữ Thanh Sương còn trẻ tuổi, mà đã có
được vỏ công kinh nhân, đã không thể không bội phục người của Tuyết Cung có
thể dạy ra đệ tự xuất sắc như vậy.

Trữ Thanh Sương đã không nghĩ là mình có thể chống lại một kiếm mà vẫn an
nhiên vô sự, lúc này tính tâm bội tăng . Đương nhiên được lợi từ lực lượng của
Thanh Sương kiếm tiến nhập nội thể của Trữ Thanh Sương, đã thông nhậm đốc nhị
mạch, làm vỏ công đại tăng, tuy nhanh nhưng vẫn chưa đạt được tiên thiên chi
cảnh, nhưng cách tiên thiên chi cảnh không xa.

Hàn Dục rung mình một phát, liền tung mình công tới Trữ Thanh Sương, trong tay
Tà kiếm bung ra vô số kiếm hoa, chụp tới các đại huỵêt của Trữ Thanh Sương.

Thấy vậy, Trữ Thanh Sương liền sử dụng tuyệt thế kiếm pháp của Tuyết Cung – đệ
nhất chiêu của Tuyết Vũ Kiếm Pháp, Tuyết Vũ Thanh Phong nghênh đón Hàn Dục.

Nhìn Trữ Thanh Sương như hồ điệp trong không trung phiên phiên khởi vũ, thật
rất đẹp, như là một tiên tữ mĩ lệ, từ không trung từ từ đáp xuống

Nói về Tuyết Vũ kiếm pháp chính là Tuyết Cung kiếm pháp tuyệt thế, lúc luyện
thành tối cao cảnh giới của Tuyết Vũ kiếm pháp, không những có thể cùng tương
kháng với tuyệt thế cao thủ, còn có thể tung hoành trong thiên quân vạn mã.

Tuyết Vũ kiếm pháp được Tuyết Cung đệ nhất đại cung chũ nhân Vũ Quan Tuyết
sáng ra, chiêu chiêu bác đại tinh thâm, có 10 cách biến hóa.

Tuyết Vũ kiếm pháp căn cứ vào tính chất của tuyết, dưới sự công kích cường đại
của người khác, có thể như phiêu phù như tuyết xuyên qua những kẻ hở công kích
địch nhân, không có chổ hở nào không vào được, tùy lúc lấy mạng đối phương.

Chỉ nghe nhiều âm thanh nổi lên, kiếm pháp của Hàn Dục đã bị Trữ Thanh Sương
đánh tan.

Lúc Trữ Thanh Sương gần đáp xuống, Tà Kiếm đột nhiên như quỹ mị quáng lên,
xuất hiện ngay trước Trữ Thanh Sương, làm Trữ Thanh Sương kinh hồn, liền huy
kiếm nghênh đón kiếm của Hàn Dục đang đánh tới.

2 kiếm tương giao, thân thể 2 người đồng thời chấn động.

Đồng lúc kịch chấn, Tà Kiếm của Hàn Dục lại đột nhiên xuất hiện tại phía trái
của Trữ Thanh Sương, đánh về hướng Trữ Thanh Sương.

Trữ Thanh Sương quá kinh hải, thân thể phóng ra ngoài, nhưng Hàn dục tay nắm
lấy kiếm nhanh nhẹn truy theo không tha.

Đột nhiên, thân thể của Trữ Thanh Sương đằng không bay lên, một cổ kiếm khí
cường đại trên Thanh Sương Kiếm phát ra, chụp tới Hàn Dục, chính là đệ nhị
chiêu của Tuyết Vũ kiếm pháp – Tuyết Vũ Phi Thiên.

Thấy thân thể của Trữ Thanh Sương không ngừng bay lên, trong tay Thanh Sương
Kiếm phát xuất kiếm khí cường đại thế công như sét đánh không kịp bưng tai
đánh về hướng Hàn Dục.

Hàn Dục thấy đối phương phát xuất kiếm khí cường đại phi thường, liền chớp
mình tránh đi, đồng thời dùng thân pháp quỷ dị xuất hiện phía sau lưng Trữ
Thanh Sương, nhất kiếm đâm vào hậu tâm Trữ Thanh Sương.

Trữ Thanh Sương như có mắt phía sau lưng, lúc Hàn Dục nhất kiếm đâm tới hậu
tâm, thân thể đột nhiên hoành ngang chuyển đi, né tránh một kích trí mệnh của
Hàn Dục.

Thấy Trữ Thanh Sương tránh được một kích trí mệnh của mình, trong tay Hàn Dục,
Tà kiếm như linh xà phóng theo, tùy thời có khả năng cắn vào Trữ Thanh Sương.

Trữ Thanh Sương liền nhanh tránh đi, trong đã không khỏi than thầm là Tà kiếm
không hổ là Tà kiếm . Trữ Thanh Sương trong lúc né tránh, trong tay Thanh
Sương Kiếm lại xuất ra kiếm khí cường đại quét tới Hàn Dục . Vì nàng biết nếu
mình đáp xuống nửa, sẻ không có khả năng có cơ hội đào thóat, huống hồ chung
quanh còn có nhiều người so với Hàn Dục không kém hơn, thậm chí còn là cao thủ
cao cường, lúc nào cũng có khã năng hứơng về mình công kích.

Hàn Dục thấy liền ngạc nhiên, liền huy kiếm chống đở.

2 kiếm tương giao, keng, một âm thanh phát ra, 2 người thân ảnh đã đồng thời
phân khai.

Chỉ Thấy Hàn Dục bay ra, trên miệng thổ ra một ngụm máu, trong tay, Tà kiếm
chỉ còn hơn nửa, Trữ Thanh Sương trên mặt tỏ vẻ kinh ngạc nhìn Trữ Thanh
Sương, không tưởng được một người thành danh nhiều năm, lại không phải là đối
thủ của một nữ oa nhi trẻ tuổi, lúc này tâm hôi ý lãnh(thất ý chán nãn), hùng
tâm tráng khí chớp cái đã tan thành mây khói.

Trữ Thanh Sương cũng không cảm thấy khá hơn, bị nội lực cường đại của Hàn Dục
chấn lùi lại nhiều bước, trong thân thể khí huyết như xục lên, tay đã bị chấn
tới tê đi . Gần như không cầm nổi Thanh Sương Kiếm . Nếu như nhâm đốc nhị mạch
chưa đã thông, thụ thương không phải là Hàn Dục, mà là Trữ Thanh Sương.

Phóng Thiên, Tào Cuồng các người đã quá thất kinh, không tưởng được Hàn Dục là
một cao thủ thành danh bao năm lại không phải là đối thủ của một tiểu cô
nương, đều kinh ngạc nhìn Trữ Thanh Sương.

Thấy trên sắc mặt Hàn Dục xuất hiện tâm hôi ý lãnh, Phóng Thiên liền nói :”Hàn
huynh, ngươi có sao không ?”

Hàn Dục lắc đầu, đáp :”Ta không sao, không tửơng nổi ta ‘Tà Kiêm’ Hàn Dục lại
bị bại bởi tay của một nữ oa nhi, sau này lam sao đối mặt với giang hồ đồng
đạo, không còn mặt mủi đối diện với điện chủ .” ngừng lại rồi nói tiếp :”Phóng
huynh, thay ta thỉnh tội với điện chủ, ta Hàn Dục sau này không có khả năng ra
sức


Hỗn Hỗn Tiểu Tử Phong Lưu Giang Hồ Hành - Chương #40