Người đăng: cankhonvocuc
Ngô Lai kinh ngạc hỏI :”Kiếm này có thể tự động tu phục (sửa chửa)?
Nhiều ngườI khác nghe được lờI này, đã kinh ngạc nhìn qua. Quã nhiên lúc này
thanh Sương kiếm đã khôi phục lạI hình dạng ban đầu, nhiều ngườI liên tục tỏ
ra tôn trọng.
Lúcnay` trờI đã sáng tỏ, Mộng Vũ Tâm nói :”các vị, thờI gian không còn sớm,
chúng ta trước tiên nên ly khai chổ này, chổ này biến thành như vầy, nếu quan
phủ có tớI, chúng ta tốt nhất không nói gì ra hết .”
Những ngườI khác thay phiên nhau gật đầu.
Ngô Lai cũng nghĩ như vậy, ở đây sự tình đánh nhau quan phủ ít khi để ý tớI,
nhưng lần này động tác quá lớn, quan phủ sẻ nhất đinh phái ngườI tớI xem.
Ngô Lai nói :”Được, nói thêm lần nửa, chúng ta trước nhất rờI khỏI đây, vì bây
giờ không còn sớm, trước tiên chúng ta tìm một khách sạn ăn cái gì đã, ta sẻ
đãi .” Nói xong dẫn các ngươi hướng về Xuân Phong Tửu Lâu tiến tớI.
Sau khi chúng nhân bỏ đi, phía xa xuất hiện 1 nhân ảnh, ngườI này chính là thê
tử của Hổ bang bang chủ Uông Hoa, Độc Nương Tử Kế Đình.
Nguyên lai, Kế Đình tạI phòng đợI Uông Hoa cả nửa ngày nhưng không thấy nhân
ảnh nào, chợt nghe được âm thanh la hét thảm thiết từ hướng đạI sảnh, biết là
không tốt, liền mau chóng mặc quần ào rôi mò tớI đạI sảnh.
Khi Kế Đình còn cách không xa đạI sảnh, đúng vào lúc Ngô Lai nhất kiếm lay
động về phía Uông Hoa và Trầm Kế Mưu 2 ngườI đang đào tẩu . 2 ngườI bị Ngô Lai
phát xuất kiếm khí cường đạI kích trúng, lập tức hóa thành huyết vũ, tiêu thất
tạI không trung.
Nghe tiếng 2 ngườI kêu thảm, làm Kế Đình sợ gần chết, thấy trượng phu của mình
bị giết, hơn nửa chết không toàn thây, Kế Đình quá thương tâm, tính bước lên
vì trượng phụ mình báo thù, đột nhiên nhớ lại tớI trượng phu mình cũng đánh
không lạI, vậy thế nào mà chuyễn qua Ngô Lai báo thù đây ? Vốn nghĩ như vậy
nên phóng mình ngược lạI núp qua một bên, chăm chú nhìn mọI cử động của Ngô
Lai.
Ngô Lai các ngườI đốI thoạI và đánh nhau vớI ngườI của Quỹ cốc Tà điện đều bị
Kế đình quan sát thấy được, đốI diện vớI vỏ công quá cường mạnh của Ngô Lai,
Kế Đình không có lấy một điểm tin tưởng để báo thù.
Nhìn theo nhân ảnh của Ngô Lai các ngườI bỏ đi, Kế Đình căm phẩn nói :”Ta tuy
không phảI đốI thủ của ngươi, không thể tự báo thù cho trượng phu mình, nhưng
ta sẻ thỉnh ngườI giết chết những ngườI thân yêu của ngươi, cho ngươi biết
được thống khổ của mất đi ngườI thân yêu .”
NgườI ta nói các câu nữ nhân tâm hảI để châm (lòng nữ nhân có kim), tốI độc
phụ nhân tâm quã không sai. Hổ bang tuy không có thế lực lớn, nhưng có gia tài
vạn quan . Kế Đình muốn dùng gia tài này để thỉnh sát thủ . Chuyện này đã làm
cho Ngô Lai sau này hàng tẩu giang hồ gặp khá nhiều phiền phức.
Mộng Vũ Tâm, Phong Cốc, Thiên Đường Môn, và Tuyết Cung bị Kế đình nghi lầm là
đồng đãng, bị Kế Bình sử dụng kế mưu hãm hạI, xém chút làm cho 3 phái bị hủy
diệt, đó là chuyện sau này, tạm không bàn tớI.
Hổ bang bị diệt, Hổn Hổn Nhai xuất hiện dấu tích tàn phá, một thờI gian ngắn
truyền khắp cả Lâm Châu Thành, làm cả Lâm Châu chấn kinh . Nghĩ tớI Hổ bang là
đạI bang số một số hai của Lâm Châu, đột nhiên trong 1 đêm bị tiêu diệt, thế
nào mà không làm cả Lâm Châu thành chấn kinh?
Đồng lúc chấn kinh, có vài ngườI nhiều chuyện vớI sự tình đồ sát Hổ bang nghĩ
ngay tớI Long bang, đã nhắm ngay Long bang. Vì Hổ bang và Long bang là 2 đạI
môn phái của Hổn Hổn Nhai, có khả năng vì xưng bá mà tiêu diệt đốI phương.
Giửa 2 bang thường bì vài tiểu sự mà phát sinh tranh đấu, nhưng không thể
không làm cho người ta hoài nghi tới Long bang đồ sát Hổ bang.
Chuyện Hổ bang bị tiêu diệt, truyền tới tai Triệu Long và các người lểnh đạo
trong bang, các người tuy cao hứng vạn phần, nhưng đồng thời lại phiền não, Hổ
bang bị tiêu díệt thì hiềm nghi lớn nhất lại chính là Long bang.
Long bang các người vốn tính lợi dụng Ngô Lai tới tiêu diệt Hổ bang, làm ngư
ông đắc lợi nhưng lại không nghĩ là kiếm Ngô Lai không ra, Hổ bang lại bị tiêu
diệt.
Mưu kế của họ không tồi, không tưởng được là mục đích tiêu diệt Hổ bang tuy
đạt được, nhưng bị Ngô Lai làm đình trệ, Long bang bị khổ không nói được.
Quan phủ tuy có lo tới chuyện này, nhưng thấy đây là chuyện người giang hồ thù
sát nên bỏ qua, hơn nửa không có vết tích đầu mối gì, vì vậy không có năng
lực, cuối cùng chỉ để cho nó qua đi như vậy.
Xuân Phong Tửu Lâu.
Lúc này chúng nhân đang ngồi ở đó ăn uống, chúng nhân ngồi thành vòng tròn,
Ngô Lai ngồi ở giửa Mộng Vũ Tâm và Trữ Thanh Sương.
Vốn Trữ Thanh Sương không nghĩ Ngô Lai ngồi chung chổ, nhưng người khác không
tranh với Ngô Lai, tuy mặt nàng có vẻ bài xích Ngô Lai, nhưng trong lòng không
biết sao lại muốn ngồi bên Ngô Lai. Khó nghĩ là lúc này Trữ Thanh Sương trong
lòng đã từ từ tiếp thụ hành vi Vô Lại của Ngô Lai.
Khả năng làm cho Trữ Thanh Sương loại người lãnh nhược băng sương tiếp thụ
được, là công lao của Thánh Ma Bảo Điễn mà Ngô Lai luyện thành, chính thị là
khi Ngô Lai luyện thành Thánh Ma Bảo Điễn đà cải biến khí chất, đối với nữ
nhân nào cũng có lực hấp dẫn cường đại, nừ nhân mỹ lệ càng lảnh nhược băng
sương, lại càng dể bị Ngô Lai hấp dẫn, cái này là chổ tốt nhất của Thánh Ma
Bảo Điễn . Đương nhiên, Trữ Thanh Sương đã bị hấp dẫn mà tự mình không biết.
Đối với Ngô Lai muốn ngồi kế bên người Mộng Vũ Tâm, ngay lúc này chỉ cười nhè
nhẹ, mặc cho ngồi kế bên mình, tuy mình thân là nữ nhân, nhưng những người
binh bộ này biết, nên nàng không thể biểu hiện câu nệ thái quá, nếu không rất
dể để cho Phong Vân những người lảo luyện giang hồ nhìn xuyên qua biến đổi.
Phía bên trái Trữ Thanh Sương theo thứ tự là Phong vân, vương bân, phong khí
.
Các người đối với tin truyền sôi nổi ở bên ngoài về chuyện Hổ bang diệt môn
không rỏ, đương nhiên họ cũng không để ý tới chuyện này.
Lúc này các người ăn uống gần như bằng nhau.
Phong Vân bỏ đủa xuống, hỏi :”Ngô thiếu hiệp, không biết tại Hổ bang phát xuất
tử sắc quang mang, ngươi có thấy không?”
Ngô Lai cho một miếng gì vào miệng, một bên ăn một bên giúp Trữ Thanh Sương và
Mộng Vũ Tâm gắp rau, nghe hỏi Ngô Lai núôt cho mau hết cơm rau trong miệng rồi
trả lời :”thấy .”
Phong Vân các người mừng lớn, liền bỏ chén đủa xuống.
Phong Vân hỏi :”Không biết Ngô thiếu hiệp có thấy rỏ tử sắc quang mang là vật
gì ?”
Ngô Lai thấy nhản thần bọn họ đang nhìn mình chờ đợi, đáp “không có .”
Thấy chúng nhân bỏ chén đủa xuống, Ngô Lai liền hỏi :”Sao các người không ăn?
Sương Nhi nàng phải ăn nhiều một chút, tướng nàng nhìn hơi ốm, ăn nhiều liên
một chút, mập thì càng khả ái .” Nói xong gắp miếng rau cho vào chén Trữ Thanh
Sương.
Trữ Thanh Sương thấy trước mặt mình một chén lớn cơm rau, trong tim gượng
cười, lòng thầm kêu khổ . Mình hôm nay đã ăn nhiều hơn mọi hôm, trong bụng
không chứa nổi nửa, Trữ Thanh Sương đối với sự quan thiết của Ngô Lai, đã làm
nàng cãm động phi thường.
Các người nghe câu nói của Ngô Lai, trên mặt tỏ ra thất vọng, khiến Mộng Vũ
Tâm lúc nào cũng bình tĩnh, đã hiện sắc thất vọng.
Ngô Lai thấy biểu tình của các người, nụ cười mới đã nở ra, tự nghĩ : tưởng từ
miệng ta biết được hạ lạc của Tử Kiếm, Ta không nói cho các ngươi biết.
Vương Bân hỏi :”Ngô huynh đệ, ngươi có thể nói cho chúng ta biết tình huống
lúc xuất hiện tử sắc quang mang ?”