Đại Chiến Chi Dạ (6)


Người đăng: phithien257

Lúc này, bầu trời đang lờ mờ, áng mây đen vừa mới bao phủ vầng trăng trên bầu
trời trong nháy mắt đột nhiên bị gió thổi bay đi, bầu trời lại khôi phục ánh
sáng, ánh trăng như càng thêm sáng tỏ, giống như là áng mây không chịu được
mùi tanh của máu tươi trong phủ viện bốc lên mà nhanh chóng rời xa. Đột nhiên
một cơn gió rét lạnh chợt thổi qua làm mùi máu tươi càng bốc lên bay vào mũi
những người đang có mặt, cơn gió chỉ thoáng qua rồi biến mất vô ảnh vô tung,
mà những người đó lại đang chìm hãm vào cơn giết chóc điên cuồng. Trong lúc
cơn gió thổi lên thì Thượng Trung Dân, Quỷ Diệt cả mười người lại tiếp tục
động thân, vốn là đang gắt gao nhìn chằm chặp đối thủ, ngưng tụ chân khí tìm
kiếm sơ hở của đối phương thì bọn họ lập tức động thân, thân ảnh hóa thành tia
chớp hướng tới đối phương đánh tới, binh khí trong tay ngưng tụ lực lượng càng
nhiều hơn khi nãy không biết là bao nhiêu lần.

“Bình! Bình! Bình!”

Trong nháy mắt Quỷ Diệt và Thượng Trung Dân lại tương giao giữa không trung,
cơ hồ đồng thời dùng luồng kình khí mạnh mẽ đánh về phía đối phương nhưng cả
hai bên cùng đồng thời tránh được luồng kình khí mạnh mẽ đó nhưng chúng cũng
tiếp tục bắn về phía những kiến trúc nhà cửa ở phía sau làm chúng bị phá hủy
tạo ra những tiếng nổ lớn khiến cho cả phủ viện đều bị chấn động.

Không hề để ý đến những kiến trúc bị phá hủy như thế nào, Quỷ Diệt và Thượng
Trung Dân lại tiếp tục ngưng tụ công lực đánh về phía đối phương, những luồng
kình khí mạnh mẽ chạm vào nhau vang lên những tiếng vang bình bình thật lớn,
mặc dù họ không đánh trúng đối phương những cũng làm cho những vật tồn tại
xung quanh hoàn toàn bị phá hủy.

Trong nháy mắt bọn họ đã đánh nhau hơn mười hiệp nhưng không hề đánh trúng
nhau lần nào, chỉ là lo tránh né công kích của đối phương mà lúc này toàn bộ
phủ viện gần như bị san bằng, khắp nơi đều bị chân khí mạnh mẽ của song phương
đánh thành những cái hố to và những phòng ốc đều sụp đổ làm cho phủ viện xinh
đẹp ban đầu hoàn toàn biến mất. Lúc này Quỷ Diệt và Thượng Trung Dân lại tiếp
tục động thân, dùng tốc độ còn nhanh hơn khi nãy đánh tới đối phương, binh khí
cường đại càng thêm kinh người, những luồng kình khí lướt qua rít lên tiếng
chói tai, không khí xung quanh cũng bị kình khí cường đại xé rách, hơn nữa lại
cuồn cuộn nổi lên làm cho người ta sợ hãi, phảng phất giống như những luồng
gió lốc xoáy cường đại.

“Bình! Bình! Bình!”

Vài tiếng nổ đồng thời vang lên, chưởng lực của họ lại chạm vào nhau, những
luồng kình khí cường đại không những đem toàn bộ những vật xung quanh cuốn đi
hơn nữa lại làm cho đám người Quỷ Ảnh bên cạnh đang không ngừng chém giết phải
bật lui ra sau làm họ phải dừng lại đưa mắt kinh hãi nhìn về phía Quỷ Diệt và
Thượng Trung Dân.

Đến lúc này họ như mới bừng tỉnh lại, bị lực lượng cường đại của hai cao thủ
chạm vào nhau tạo ra tiếng vang lớn và bị kình khí đó quét trúng làm cho da
thịt đau đớn mà thanh tỉnh, quên đi việc tiếp tục tấn công đối thủ.

Đồng thời là một âm thanh thật lớn vang lên, giữa không trung những luồng kình
khí vừa chạm nhau của Quỷ Diệt, Tà Binh, Thượng Trung Dân, cùng với Quỷ Tâm,
Tà Tâm, Vạn Phù trước sau đồng loạt tách ra, thân thể ở giữa không trung nhanh
như chớp cùng thoát lui ra sau.

“Phịch! Phịch! Phịch! Phịch!...”

Rơi xuống đất đầu tiên là Quỷ Diệt và Tà Binh liền nhanh chóng lui hơn mười
bước, hơn nữa khóe miệng ứa ra máu tươi, rõ ràng là vừa chịu không được kình
khí cường đại của Thượng Trung Dân và Đỗ Thành nên đã bị thương. Rồi lại nhìn
Vạn Phù, Đoạn Lộ hai người, bọn họ vừa cùng Quỷ Tâm, Tà Tâm, Quỷ Kiếm và Tà
Đao bốn người tách ra, thân thể đột nhiên đại chấn, miệng phun máu tươi sau đó
thật nhanh bật lui ra phía sau rơi xuống đất có vẻ chật vật không chịu nổi,
chỉ có thể dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm đối phương. Quỷ Tâm, Tà Tâm,
Quỷ Kiếm và Tà Đao dù cũng bị luồng kình khí cường đại của Vạn Phù và Đoạn Lộ
đánh bay ra ngoài nhưng khi rơi xuống đất thì cũng chỉ nhẹ lui ra sau hai, ba
bước, cũng không có bị thương bao nhiêu, chỉ có quần áo trên người có chút xơ
xác, hơi có vẻ chật vật. Lấy công lực sáu người mà so sánh, hơn kém cũng không
lớn mặc dù công lực của Vạn Phù và Đoạn Lộ so với Quỷ Tâm, Tà Tâm bốn người
cao hơn một bậc nhưng họ lại lấy hai đánh một, hợp hai công lực cường đại đi
đối phó một người như vậy là có thể tự nhiên là hơn hẳn.

Thượng Trung Dân và Đỗ Thành tuy có thể kích thương Quỷ Diệt và Tà Binh nhưng
cả hai cũng không chịu được chân khí cường đại của Quỷ Diệt hai người, bị dư
kình của cả hai chấn bay ra ngoài, ít nhất cũng ba, bốn trượng, hơn nữa khi
rơi xuống đất cũng phải thối lui bốn, năm bước mới dừng lại. Đến lúc này khi
hai người còn chưa đứng vững thì có hai thân ảnh như qủy mị xuất hiện ở phía
sau bọn họ, hai cặp song chưởng cơ hồ đồng thời giáng xuống người của Thượng
Trung Dân và Đỗ Thành. Mới vừa rơi xuống đất thì Thượng Trung Dân và Đỗ Thành
liền cảm giác được sau lưng có luồng sát khí sắc bén và luồng kình khí cường
đại kéo tới, sắc mặt nhất thời đại biến, bất chấp khí huyết đang hỗn loạn
trong cơ thể, vội vàng ngưng tụ chân khí trong cơ thể rất nhanh xoay lại
nghênh đón hai thân ảnh quỷ mị vừa xuất hiện.

“Bình! Bình!”

Hai tiếng vang lớn cơ hồ đồng thời vang lên, kình khí của bốn người cùng chạm
vào nhau, luồng kình khí cường đại cuộn lên những vật dụng khắp bốn phía bay
tung tóe. Tiếng vang trôi qua, giữa không trung xuất hiện bốn thân ảnh, chỉ
thấy cả bốn thân ảnh như sao rơi bay xuống bắn ra ngoài.

“Phịch! Phịch! Phịch!”

Thượng Trung Dân và Đỗ Thành trong nháy mắt rơi xuống trên mặt đất, vừa chạm
xuống đất thì không chịu nổi kình khí cường đại của hai người đánh lén, lui
hẳn ra sau mười bước sắc mặt đại biến nhìn hai người vừa đánh lén.

“Hô, hô, hô!”

Đột nhiên toàn thân hai người càng đại chấn, sắc mặt vô cùng khó coi, khóe
miệng khẽ động một lát thì phun ra máu tươi, rõ ràng đã bị hai người kia đánh
lén thành trọng thương.

Còn thân ảnh hai người đánh lén lui ra mấy trượng thì dừng lại, cước bộ đã có
chút phiêu hốt không yên, vừa mới đứng vững thì lại không nhịn được tiếp tục
lui thêm mấy bước, rõ ràng đã bị Thượng Trung Dân và Đỗ Thành phản kích tạo ra
thương thế không nhẹ.

Hai người này thì ra là Quỷ Ảnh và Lưu Tinh Trạch, bọn họ vốn đang hạ sát thủ
với Thiên Vương môn đệ tử, giết đến cả người điên cuồng cũng không biết là đã
giết đến bao nhiêu người, căn bản như muốn thành người máy cho đến khi họ nghe
tiếng nổ của kình khí chạm vào nhau giữa Quỷ Diệt và Thượng Trung Dân mấy
người thì mới bị thức tỉnh bởi vì khoảng cách của họ cùng Tà Binh, Quỷ Diệt là
gần nhất nên đã thấy hai người bị thương có vẻ nghiêm trọng thì cả hai nhìn
nhau, đồng thời lắc mình ra phía sau Thượng Trung Dân và Đỗ Thành đánh lén mà
hai người kia thì lại hoàn toàn không biết sẽ có người đánh lén mình, vì quá
vội vàng nên không thể ngăn cản hai người Quỷ Ảnh nên đã bị đánh đến trọng
thương.

Thượng Trung Dân và Đỗ Thành cũng không bận tâm kẻ đánh lén là ai, vội vàng
ngồi xuống vận công chữa trị những kinh mạch bị trọng thương nhưng bên kia dù
Quỷ Diệt và Tà Binh đang đứng mà vẫn không nhúc nhích, rõ ràng cũng đang vận
công chữa thương.

Lại nhìn bên cạnh những người đó, lúc này trên mặt của họ cũng đang kinh ngạc
nhìn biến hóa trước mặt, hoàn toàn không ngờ Quỷ Ảnh và Lưu Tinh Trạch lại có
thể đánh lén như vậy, vẻ mặt Thiên Vương môn đệ tử biến hóa khác thường, có sợ
hãi cũng có nghi hoặc, bởi vì trong lòng họ Thượng Trung Dân mấy người là tứ
đại cao thủ võ công tuyệt thế, rất ít bại chứ đừng nói là có thể bị thương. Mà
lúc này họ đã thật sự bị thượng lại còn thương thế nghiêm trọng làm sự tin
tưởng của họ đối với mấy người Thượng Trung Dân biến mất, nên ngay cả sự công
kích của địch nhân họ cũng quên mất, chỉ lo ngơ ngác nhìn hai người Đỗ Thành.

Lúc này đối với người của Quỷ Cốc Tà Điện thì tâm tình đã khá hơn nhiều, trên
mặt cũng xuất hiện vui mừng, bởi vì họ biết chỉ cần giết chết tứ Đại trưởng
lão của Thiên Vương môn, mục đích chuyến đi này của họ xem như toàn thắng.

“Các ngươi mau ra tay giết bọn họ, không nên trì hoãn thời gian để bọn họ kịp
thời trị thương” Trong lúc họ còn đang mừng rỡ thì Quỷ Diệt còn đang vận công
trị thương đột nhiên mở miệng hướng tới đệ tử của Quỷ Cốc Tà Điện ra lệnh.

Nghe vậy những cao thủ của Quỷ Cốc Tà Điện vốn không còn nhiều lắm, cùng với
Tà Nhân và mười đại hộ vệ chợt ngẩn ngơ rồi liền lập tức hướng tới đám Thiên
Vương môn đệ tử đánh tới, còn Quỷ Tâm, Tà Tâm, Quỷ Kíêm, Tà Đao bốn người cùng
ngưng tụ chân khí chuẩn bị hướng tới Vạn Phù và Đoạn Lộ đánh ra một kích trí
mạng. Đến lúc này một bên thì lo tấn công về trước còn một bên lui dần về phía
sau, chuẩn bị giết hết đệ tử Thiên Vương môn còn lại, còn Quỷ Tâm mấy người
đang tụ công lực chuẩn bị và Quỷ Ảnh cùng Lưu Tinh Trạch thì cũng chuẩn bị
hướng tới chỗ Thượng Trung Dân và Đỗ Thành đang ngồi trị thương, dù biết họ bị
thương nghiêm trọng nhưng cũng không dám buông lơi cảnh giác, bởi vì họ biết
Thượng Trung Dân còn có thể đánh trả.


Hỗn Hỗn Tiểu Tử Phong Lưu Giang Hồ Hành - Chương #320