Người đăng: phithien257
“Bình!”
Một tiếng động lớn phát ra, thân thể hai người như hòa nhập vào nhau dừng lại
giữa không trung, sau đó cả hai đều bị chấn động, nhanh chóng lui về phía sau.
Đột nhiên, thân thể Hắc y nhân vốn đang thối, lui về phía sau ở giữa không
trung bỗng gập lại, mượn sức phản hồi cường đại, nhanh như thiểm điện hướng
tới Quỷ Đao lao rất nhanh, quả thực không cách nào hình dung. Trong nháy mắt,
hắn chỉ còn cách Quỷ Đao chừng vài thước, với tốc độ kinh người hướng về phía
sau lưng Quỷ Đao đánh tới.
Quỷ Đao phát hiện được gã Hắc y nhân bị kình lực của mình đánh bay đi lại đột
nhiên xuất hiện ngay sau lưng mình, không khỏi ngẩn người ra, không kịp làm gì
cả. Mặc cho thân mình chậm rãi bay lui về phía sau.
Trong lúc Quỷ Đao ngẩn người, trong nháy mắt, Hắc y nhân đột nhiên tăng tốc,
nhân kiếm hợp nhất lại hướng Quỷ Đao. Đợi khi Quỷ Đao có phản ứng thì trường
kiếm của Hắc y nhân đã đến ngực lão, Quỷ Đao nhất thời sắc mặt đại biến, vội
vàng huy đao bổ về phía trường kiếm của Hắc y nhân đang đâm tới.
“Phác! Xích!”
Trường kiếm của Hắc y nhân rất chuẩn xác thẳng vào ngực của Quỷ Đao. Cây đao
trong tay của lão cũng rất mau chém trúng trường kiếm trong tay Hắc y nhân.
Trên mặt của Quỷ Đao thể hiện vẻ mặt không thể tin khi nhìn vào cây trường
kiếm đang đâm vào ngực mình, vừa nhìn lại Hắc y nhân, ánh mắt lộ ra vẻ sợ hãi.
Vẻ sợ hãi tử vong hiện rõ trên nét mặt của lão.
“Choang!”
“Phịch!”
Thân thể Quỷ Đao bị trường kiếm của Hắc y nhân đâm gắn vào trên tường, cây đại
đao của Quỷ Đao cũng không lực rơi trên mặt đất, phát ra một tiếng vang nhỏ.
“Ngươi ẩn tàng công lực lừa ta!” Quỷ Đao đột nhiên hai mắt trợn tròn, lửa giận
bốc lên rừng rực, không nghĩ ra cao thủ như hắn lại bị chết dễ dàng như vậy.
"Không sai,." Hắc y nhân nói: "Bây giờ ngươi biết thì đã muộn quá rồi. Nếu như
ta không thể hiện yếu nhược như thế, ngươi có thể dễ dàng khinh địch sao chứ?
Vốn công lực của ta muốn giết ngươi cũng không phải quá khó khăn, nhưng cũng
cần nhất định cố gắng. Vì không muốn kinh động đến những người khác, ta không
thể làm gì khác hơn là sử dụng hạ sách này."
"Ngươi bây giờ có thể an nghỉ rồi!" Hắc y nhân lại nói, xong liền bạt trường
kiếm, hướng về nơi Hắc y nhân kia đang ẩn thân bay đi, để lại Quỷ Đao đang
trợn mắt sắp sửa tử vong.
"Quỷ Đao huynh, có chuyện gì xảy ra vậy?"
"Quỷ Đao huynh, ngươi làm sao vậy?"
Sauk hi Hắc y nhân mới vừa đi không lâu, từ cách chỗ Quỷ Đao đang nằm không xa
xuất hiện hai bóng người lao như tia chớp tới. Đó là Quỷ Diệt cùng Tà tâm, hai
người vừa thấy người ngã xuống đất toàn thân đầy máu chính là Quỷ Đao, liền
vội vàng hỏi.
"Có người …… ân!"
Thấy là Quỷ Diệt cùng Tà Tâm, ánh mắt của Quỷ Đao nguyên vốn đang mờ dần liền
khôi phục một tia quang thải, nhưng chỉ nói một chữ, liền phún xuất một lượng
máu lớn mà chết. Hai con ngươi của lão vẫn như cũ trợn tròn nhìn theo hướng
Hắc y nhân vừa rồi biến mất, vẻ mặt không cam lòng tại sao mình lại chết như
vậy.
Nhìn trường kiếm Hắc y nhân đâm tới mang theo kình khí cường đại vô cùng,Tà
Nhãn kinh hãi, vội vàng né tránh, đồng thời cũng tự bên hông mình rút trường
kiếm ra.
“Bình!”
Một âm thanh chát chúa vang lên, kiếm khí của Hắc y nhân phát ra cào nát mặt
đất phía sau Tà Nhãn mấy trượng.
Hắc y nhân dường như sớm đã biết nhất kích cũng không thể kích trúng được Tà
Nhãn, vì vậy nhất kích còn chưa tới trước mặt Tà Nhãn đã lắc mình bay lên,
tiếp tục xuất kiếm đánh về phía Tà Nhãn.
“Đinh! Đinh! Đinh!...”
Khi nhìn thấy Hắc y nhân đánh tới, vừa mới lắc mình thối lui tránh thoát một
kiếm mang theo cường đại kình khí của Hắc y nhân kia, Tà Nhãn còn chưa có đứng
vững, vội vàng huy kiếm ngăn trở. Trong nháy mắt hai người hai kiếm va chạm
vào nhau ở không trung phát ra những tiếng vang động.
“Phịch! Phịch! Phịch! …”
Sau khi tách ra, Hắc y nhân nhẹ nhàng phiêu phiêu rơi vào bên trong hành lang
còn Tà Nhãn cũng bị cường đại nội lực của Hắc y nhân chấn bay nhanh chóng lùi
tới bảy tám bước mới dừng lại được, vẻ mặt kinh ngạc nhìn Hắc y nhân, không có
nghĩ rằng võ công của y lợi hại như thế.
"Bay đâu, có thích khách!"
Trong khi đó, ở cách đó không xa truyền đến một tiếng thét lớn, chỉ thấy bảy
tám đại hán tay cầm đại đao hướng Hắc y nhân cùng Tà Nhãn đang đứng lao tới.
Nguyên mấy đại hán này là người đến đổi phiên gác, mới vừa đi đến góc khuất
của hành lang liền phát hiện ra Hắc y nhân cùng Tà Nhãn đang đánh nhau, biết
có địch nhân đánh lén, một người trong đó liền hét lớn, đồng thời cả bọn nhanh
chóng hướng Hắc y nhân đánh tới.
Hắc y nhân cùng Tà Nhãn nghe vậy quay đầu nhìn lại, đều là ngây người ra.
Sau đó trong nháy mắt, Hắc y nhân di động, thân ảnh so với vừa rồi còn nhanh
hơn, đánh về phía Tà Nhãn, trường kiếm trong tay mang theo kình khí càng gia
tăng cường đại chém về phía Tà Nhãn, tả chưởng lăng không bổ ra một cỗ kình
khí.
Khi Tà Nhãn đang ngẩn người, nghe được kình phong kéo tới, nhất thời cả kinh,
quay đầu nhìn lại, sắc mặt càng đại biến, vốn muốn né tránh cũng đã không còn
kịp, giữa không trung đã bị nhất chưởng của Hắc y nhân kia lăng không phong
kín, kiếm khí của Hắc y nhân phát ra cường đại sắc bén cũng đã tới trước người
hắn cách vài thước, hơn nữa tốc độ không hề suy giảm nhắm tới bổ mạnh, khiến
cho hắn cũng không thể tránh.
Trong đầu Tà Nhãn ngay lập tức có vô vàn ý nghĩ nhưng không thể tìm được biện
pháp để có thể né tránh hai đòn tấn công liên tiếp, vạn bất đắc, hắn đành phải
cắn răng, vội vàng vận chuyển công lực tương đỡ.
“Bình! Bình! Bình!”
“Bình!”
Cường đại kiếm khí của Hắc y nhân cùng kình khí mà Tà Nhãn vội vàng vận công
phát ra va chạm vào nhau phát ra vài tiếng nổ, rõ ràng công lực của Tà Nhãn
không bằng Hắc y nhân, nên hắn chấn bay đi ra ngoài. Sau khi kình khí của hai
người va chạm vào nhau gây ra vài tiếng nổ lớn, kình khí khiến cho bốn phía
mặt đất xung quang hai người nổ tung, khiến cho cả tám đại hán thủ vệ bị chấn
lui ra ngoài.
Theo sau là một tiếng nổ lớn, Hắc y nhân lăng không nhất chưởng mặc dù không
có kích trúng Tà Nhãn, nhưng kích trúng mặt đất phía sau Tà Nhãn tạo ra một hố
to.
Trong lúc mấy tiếng nổ lớn đồng thời vang lên, bốn phía thủ vệ như nước thủy
triều thủy vọt tới.
Thân ảnh Hắc y nhân ở giữa không trung, trong nháy mắt hóa thành tia chớp đánh
về phía Tà Nhãn, tốc độ rất nhanh, không cách nào hình dung.
Tà Nhãn mới vừa rơi xuống đất, còn chưa có đợi thân thể thắng bằng, đang dùng
chân khí áp chế khí huyết đang bốc lên trong cơ thể thì đột nhiên nhìn thấy
Hắc y nhân lần nữa đánh tới, hơn nữa tốc độ so với lúc vừa rồi không chậm chút
nào, trong lòng không khỏi kinh hãi, trên mặt cũng lộ ra nụ cười khổ. Lúc này
kinh mạch của hắn bị tổn thương, đã không cách nào toàn lực ngăn cản được.
Trong nháy mắt, công kích của Hắc y nhân đã tới trước người Tà Nhãn. Tà Nhãn
không chút suy nghĩ liền rút lui chân khí đang áp chế khí huyết trong cơ thể
bốc lên, đem chân khí ngưng tụ lên trên thân kiếm, huy kiếm nghênh hướng đón
trường kiếm của Hắc y nhân đang mang theo cường đại kình khí chém tới.
“Phác! Xích!”
Trường kiếm Tà Nhãn nghênh đón nhận trường kiếm Hắc y nhân, nhưng bị cường đại
chân khí hùng hậu trên trường kiếm đối phương ép sâu xuống dưới đất nửa thước,
hơn nữa khí huyết vừa rồi còn đang bốc lên không ngừng khiến cho miệng Tà Nhãn
chảy máu ra như suối.
Hắc y nhân nhất kích bị chân khí hùng hậu của Tà Nhãn phản chấn giữa không
trung, thân ảnh giữa không trung nhất thời lại bay vút xuống như tia chớp tìm
hướng Tà Nhãn, trong mắt xạ xuất những tia sát khí sắc bén.
Tà Nhãn thấy đòn đánh tiếp theo của Hắc y nhân sắc bén như vậy nhất thời sắc
mặt biến đổi, khuôn mặt trông rất khó coi, bất chấp trên người đang mang trọng
thương, vội vàng huy kiếm ngăn chặn, thân thể đồng thời tránh sang một bên.
“Đinh!”
Trường kiếm của Tà Nhãn va chạm vào trường kiếm của Hắc y nhân nhưng không
cách nào chặn được cường đại chân khí của Hắc y nhân trên thân kiếm, thân thể
một lần nữa trầm xuống có đến nửa thước, trường kiếm của Hắc y nhân cũng để
lại trên vai Tà Nhãn một vết rất sâu, nếu như không phải có trường kiếm cản
lại, sợ rằng cánh tay của hắn đã bị chém đứt. May mắn là khi Tà Nhãn xử dụng
kiếm ngăn trở đồng thời, thân thể lại lách sang một bên, nếu không cả đầu của
hắn cũng sẽ bị Hắc y nhân chém thành hai nửa.
Hắc y nhân mượn cường đại phản lực của Tà Nhãn hướng phía ngoại phủ phi lao
đi, để lại Tà Nhãn miệng phun máu tươi, cả thân thể mềm oặt nằm dài trên mặt
đất.
Khi Hắc y nhân hướng ra ngoại phủ bay vút đi, thủ vệ bốn phía cũng vừa lúc lao
tới chỗ mà bọn họ vừa đánh nhau. Cách đó không xa đám người Quỷ Diệt, Quỷ Tâm,
Tà Tâm cũng đang chạy đến.
"Không nên, không nên đuổi theo. Cẩn thận, coi chừng trúng kế Điệu hổ ly sơn."
Trong lúc đám người Quỷ Tâm, Tà Tâm hung hãn hướng phủ ngoại phi lao đi theo
Hắc y nhân, Quỷ Diệt vội vàng lên tiếng ngăn cản.