Dị Sinh


Người đăng: godlife2907

Thần thú lịch, ngày 29/7 năm 19992 ( có 4 loại lịch, thái cổ lịch, đại cổ
lịch, tiểu cổ lịch, thú thần lịch tương ứng với 4 thời kì của thần thú giới)

Ầm, ầm, đùng, đoàng,...viu,viu... một đêm mưa to gió lớn, dưới 1 gốc cây có 1
bóng người thấp thoáng, lại gần thì thoang thoáng bóng dáng của 1 người phụ
nữ, gần hơn nữa thấy khắp người một toàn màu đỏ, tuổi tác ~ 20 tuổi, quần áo
tả tơi, trên khuôn mặt tuy lấm lem nhưng không giấu nổi vẻ đẹp kiều diễm, cao
quý, khuôn mặt trái xoan, ánh mắt nàng thật lung linh, mị hoặc, đôi mày cong
cong, môi son đỏ hồng, răng trắng, thấp thoáng bên trong, với một mái tóc đỏ
rực dài tới tận chân, eo thon nhỏ nhắn, cổ cao xinh xắn lộ ra. Dáng vóc vừa
đẹp vừa trang nhã, trên cánh tay nàng hình như có xăm 1 biểu tượng hình như
rất cổ xưa, hình của 1 con chim lửa hoặc chính xác hơn là hình của 1 con
phượng hoàng bay lượn đang ngậm một mũi hỏa tiễn

Nhìn gần mới biết không chỉ có mình nàng ở đây mà còn có một sinh mạng nhỏ bé
đang bên cạnh, không, phải nói là trong bụng nang, đúng nàng đang mang thai,
bụng nàng đã rất to rồi

Trời mưa càng lúc càng to nhưng ngời phụ nữ đang có dấu hiệu sắp sinh. Rốt cục
nàng đã đến giới hạn, nàng cảm thấy bụng mình rất đau, rất đau, cuối cùng sau
khoảng 2t ( thời gian dị giới 1t=1 giờ trái đất ) sau tiếng khóc trào đời của
đứa trẻ đã cất lên.

Đứa bé đã được ra để gặp thế giới bên ngoài

Nàng cố gắng vươn dậy để bế đứa bé vào lòng nhưng chưa kịp thì "Đùng, xẹt,
xẹt..." 1 ánh tím lóe lên gần như đồng thời 1 tia sét màu tím chột đánh trúng
người đứa trẻ. Người mẹ trẻ sững sờ, người ngơ ngác, nàng tưởng chừng như thời
gian quanh mình đọng lại, trước mặt là 1 màu tím sáng chói, những giọt mưa như
ngừng rơi. Lúc nàng định thần lại, tia sét đã biến mất, còn đứa con của nàng
đã ngừng khóc, nhưng nhìn người thì lại không giống như bị sét đánh, những lớp
đệm cỏ xung quanh thì cháy đen còn đứa bé thì lại bình thường, điều bất bình
thường ở đây là đứa bé dùng một đôi mắt mờ mịt nhìn xung quanh, và trên cánh
tay của bé cũng có hình xăm phượng hoàng giống mẹ nhưng khác ở đây là trước
mặt phượng hoàng có thêm một quả cầu tím sậm có hào quang lấp lóe lưu chuyển
quanh nó, dĩ nhiên là người mẹ trẻ không quan tâm đến những cái đó mà ẵm luôn
con nàng lên tay nhanh nhất nàng có thể.

Vài ngày sau

Trời nắng đẹp trong xanh, trong 1 hang động dưới chân 1 ngọn núi, 1 người phụ
nữ vừa ôm con vừa nướng thịt 1 con thỏ, nàng thở dài nhìn ngọn lửa rồi nhìn
đứa con trong lòng, đủ loại cảm xúc xuất hiện thoáng qua trên khuôn mặt nàng,
lúc nhăn mày rồi lại giãn ra, vui sướng, bi thương, tủi nhục,...

Không suy nghĩ nữa, giò nàng chỉ có 1 nguyện vọng duy nhất là nuôi lớn đứa con
của nàng nên người. Nàng tên là Chu Mỹ Nguyệt đặt cho đứa bé tên là Chu Tử Lôi
mang họ theo mẹ, cha đứa bé thì không rõ ở đâu, tên đặt như vậy do liên quan
đến cái đêm đứa bé ra đời bị tử lôi đánh trúng mà không sao, nói cũng lạ kể từ
hàng vạn năm tới nay chưa từng xuất hiện tử lôi mà còn đánh trúng người mà
không chết lại còn là một đứa bé nữa.

Đón xem chap 2: Tiền thế


Hỗn độn tử lôi - Chương #1