Phòng Đấu Giá


Người đăng: Nhionelove

Khi cậu mở mắt ra thì đập vào mắt là một khuôn mặt non nớt nhưng đẹp đẽ, chưa
kịp nhìn lâu thì đã nghe Huân Nhi lo lắng hỏi:

"Thiên ca, không sao chứ"

Cậu nghe vậy mỉm cười rồi đưa tay sờ tóc Huân Nhi, cô cũng nhắm mắt lại hưởng
thụ. sờ một lát mới nhớ ra còn việc thì nhìn lại tay Huân Nhi vẫn còn nắm dị
hỏa bèn hỏi:

"Huân Nhi, muội không hấp thu dị hỏa"

Huân Nhi nghe thế mới giựt mình, định nói gi thì cậu đã nói trước:

"Huân Nhi, muội không cần lo lắng đâu, dị hỏa này rất hài hòa"

Huân Nhi gật đầu, cậu mới nói tiếp:

"Huân nhi, muội cứ nuốt vào đi, để ca hộ pháp"

Huân Nhi nghe cậu nói thế mới yên tâm, cầm một đoàn dị hỏa bỏ vào trong miệng
rồi nhắm mắt lại, cậu nhìn thấy cô bỏ vào miệng lập tức đi ra phía sau lấy hai
tay dán vào lưng cô. Làm Huân Nhi mặt lập tức 'phốc' một cái cả khuôn mặt đỏ
chót, cậu thấy vậy chỉ cười cười nói:

"Huân Nhi, muội tập chung vào"

Huân Nhi gật đầu, rồi tập chung vào. Cậu thấy vậy cũng không nói gi tập chung
vào giúp cô.

Một lát sau, hai người mở mắt ra, đằng sau hai người mồ hôi ước đẩm. Cậu có
thể thấy da trắng mịn của Huân Nhi ở đằng sau, cậu nhìn một lúc rồi nhìn lại
mặt của cô. Đã thấy mặt cô vẫn còn đỏ chót, nên cậu mới nói:

"Huân nhi, muội có thể đi về nghĩ được rồi, ca không sao"

Huân Nhi nhìn cậu từ trên xuống dưới, thấy không có chuyện gì thì nói:

"Được, muội về, ca đi nghĩ ngơi đi"

"Ừm, muội về nghĩ đi"

Cậu nói xong thì dẫn Huân Nhi ra cữa, để cô đi không thấy bóng nữa mới đóng
cữa lại. Cậu thở dài một hơi rồi dựa vào cữa lầm bầm vài câu rồi lên giường
nghĩ. Trong đầu cậu thì mặc niệm 'Thông Tin'

"Nhân Vật: Hạo Thiên

Đấu khí: Thất tinh đấu giả

Linh Hồn lực: Thiên Cảnh Đại Viêm Mãn

Kỹ năng: Sharigan

Đấu kỹ: Lăng ba Mê Tung Bộ( Thiên Giai cấp thấp

Công Pháp: Lục Đạo Luân Hồi Quyết( Thiên giai Cao cấp), Ngũ Hành Quyết( Hoàng
Giai cao cấp)

Kịch Tình: 2C, 14D, 99E

Vật Phẩm: Vé du lịch đô thị, hộp đen, Đế phẩm đan linh hồn"

Thời gian như thoi đưa trong lúc vô tình lại qua ba năm.

Trong ba năm này, Cậu ngoại trừ tu luyện, luyện chế đan dược, chính là bồi
tiếp Huân Nhi chung quanh du ngoạn và âm Tiêu Viêm.

Sáng hôm nay, cậu đi ra ngoài mặc một bộ đồ ám sát màu đen áo chùm không cho
ai nhìn thấy mặt cậu hướng chổ không có người gần phòng đấu giá lớn nhất Ô
Thản Thành mà đi.

Đặc Mễ Nhĩ Phòng Đấu Giá, Ô Thản Thành lớn nhất Phòng Đấu Giá chỗ, đồng thời
cũng lệ thuộc vào Gia Mã Đế Quốc bên trong dồi dào nhất gia tộc: Đặc Mễ Nhĩ
gia tộc.

Tại Gia Mã Đế Quốc bên trong, nếu bàn về giàu có, chỉ sợ Đặc Mễ Nhĩ gia tộc là
số một.

Đặc Mễ Nhĩ gia tộc Lịch Sử vĩnh cửu, đã ở Gia Mã Đế Quốc phát triển mấy trăm
năm thời gian, quan hệ có thể nói là rắc rối phức tạp, mà theo một số tin tức
ngầm, cái này giàu đến chảy mỡ gia tộc, tựa hồ còn cùng Gia Mã Đế Quốc Hoàng
thất có từng tia từng tia quan hệ.

Ở trong đế quốc,Mễ Đặc Nhĩ gia tộc cùng Nạp Lan gia tộc, Intel gia tộc cùng
xưng là Gia Mã Tam Cự Đầu, tam đại gia tộc, tại đế quốc Thương Giới, quân giới
các loại giới diện bên trong đều có chen chân, thế lực không thể bảo là không
lớn.

Cho nên, có Mễ Đặc Nhĩ gia tộc loại này cường lực bối cảnh làm hậu trường, dù
cho Phòng Đấu Giá lợi nhuận lại như thế nào làm cho người thèm nhỏ dãi, cũng
không có người dám có ý đồ với bọn họ.

Mễ Đặc Nhĩ Đấu Giá Hội Trường cách đó không xa địa phương, đứng tại hai vị
thân mặc màu đen đại bào hắc bào nhân, dáng người cùng nhau đối kiều nhỏ một
chút hắc bào nhân, đối sau lưng hắc bào nhân nói ra: “Linh Nhi, mặc vào Hắc
Bào về sau, ca bảo ngươi là Hiên, ngươi muốn xưng hô ca là đại sư là được và
đừng quay biết không. Không ca cho muội trở lại hệ thống.”

“Minh bạch, đại sư!” Linh Nhi cười cười nói.

Hiện tại cậu thực lực vẫn là quá yếu, lần hội đấu giá này cậu cần muốn xuất
thủ một số từ tự luyện chế Nhị Phẩm đan dược, vì không làm cho phiền toái
không cần thiết, cho nên che giấu một bên dưới mình thân phận thật, là phi
thường cần thiết.

Tại cửa ra vào mấy tên võ trang đầy đủ hộ vệ ánh mắt cảnh giác bên trong, cậu
cùng Linh Nhi bước chân không ngừng trực tiếp đi vào Mễ Đặc Nhĩ Đấu Giá Hội
Trường.

Tiến hội sở, cái kia cỗ nóng bức cảm giác, chính là giống như bị từ trên thân
thể bóc ra mà đi, cảm giác mát mẻ, để cho người ta có loại trong ngoài Lưỡng
Trọng Thiên kỳ dị cảm giác.

Ánh mắt tại kim bích huy hoàng rộng rãi trong đại sảnh đảo qua, cậu đối một
bên phòng đi đến, phòng trên cửa, ấn có kim quang lóng lánh “Giám Bảo thất” ba
chữ to.

Đẩy cửa vào, trong phòng có chút trống trải, chỉ có một vị trung niên có chút
nhàm chán ngồi tại bên cạnh bàn trên ghế.


Hỗn Độn Tiểu Thuyết Hệ Thống - Chương #137