Chém Thành Tám Khối


Người đăng: ๖ۣۜSiêu๖ۣۜLười๖ۣۜCa

Trong lúc Trương Đức Thanh đang sốt ruột, đột nhiên trong bóng đêm đen kịt
chớp hiện một đạo kim quang. Ngay sau đó, Tiểu Bàn mang theo theo một thiếu nữ
vẻ mặt kinh hồn bất định, trên mặt vẫn con vương lệ ngấn, xuất hiện trước mặt
Trương Đức Thanh.

Thiếu nữ kia vừa thấy Trương Đức Thanh, tức thì lệ rơi như mưa, kêu lên một
tiếng: “Phụ thân a!” Sau đó nhào vào trong lồng ngực ông ta.

Tiểu Bàn tuy đã cứu nhi nữ người ta về rồi, nhưng phu nhân của người ta thì đã
chết, vô pháp sống lại. Dưới tình huống ấy, hắn cũng không còn mặt mũi tiếp
tục ở lại nhà người ta nữa, cho nên hắn chỉ còn xấu hổ nói: “Trương viên
ngoại, oan cừu của phu nhân ngươi, ta đã giúp ngươi báo, ngày sau có gì phiền
toái, cứ việc đến Huyền Thiên Quan tìm ta!” Nói xong hắn căn bản không để cho
Trương Đức Thanh có cơ hội giữ lại, hắn lập tức ngự kiếm bay đi.

Trương Đức Thanh hô to hai tiếng, cũng không thể níu kéo Tiểu Bàn ở lại. Chỉ
có thể để hắn mặc ý rời đi, bất quá ông ta lại kỳ quái, vì cái gì mà nữ nhi
trở về nhanh như vậy, vì thế liền hỏi nữ nhi: “Khuê nữ a, tiên trưởng là làm
sao mà cứu được ngươi trở về đây a?”

"Phụ thân, người khẳng định người đó là tiên trưởng?" nữ nhi Trương Đức Thanh
dè dặt nói: "Con thấy thế nào hắn cũng giống như là đồ tể a? Bộ dạng hung ác,
giết người càng hung tợn!"

“Nói cái gì vậy? Cứu ngươi trở về chính là tiên trưởng đó!” Trương Đức Thanh
lập tức không vui nói: “Ngươi mau nói cho ta biết, rốt cuộc đã xảy ra chuyện
gì?”

“Dạ, phụ thân!” nữ nhi Trương Đức Thanh nói: “Nữ nhi lúc ấy bị tên Tổng đốc
phủ cột trên chiến mã, theo hắn là một hàng năm trăm người bảo vệ, thời điểm
vừa mới đi vào phủ môn Tổng đốc phủ. Đột nhiên từ trong không trung hạ xuống
hai đạo kim sắc kiếm quang, mỗi đạo dài hàng mấy chục trượng, một trước một
sau quét qua, trời ạ, năm trăm người nghi trượng đội, không còn một người nào
còn sống, toàn bộ bị chém ngang eo. Máu huyết, trong khoảnh khắc đã chảy đầy
cả đường xá. Lúc ấy cả đội ngũ chỉ còn lại hai người là tên Tổng đốc và nhi
nữ. Tổng đốc đó nguyên bản rất ngông cuồng, nhưng khoảng khắc đó lại sợ tới
mức mặt cũng tái mét. Sau đó vị đạo trưởng kia bay tới, bắt lấy Tổng đốc kia
như nắm một con gà ném xuống đất. Sau đó lại xuất ra một kim sắc bảo kiếm, một
kiếm lại một kiếm chém Tổng đốc nọ. Hắn chém ra một kiếm, hỏi một câu : “Đây,
là do ngươi cường thưởng (mạnh mẽ cướp đoạt) dân nữ, đây, là do ngươi đánh
chết lão bà người ta, đây, là do ngươi đã tát đạo gia một cái!” Tóm lại chém
xong vài kiếm, tên Tổng đốc kia đã bị biến thành tám khối ngay đương trường!
Trường diện đó, tựu cùng với dạng đồ phu giết heo cũng y nhau, rất đáng sợ!”
(DG: mịa, có con nào mà mẹ bị giết, mình bị bắt mà tỉnh bơ, nằm trên ngựa đếm
xem bao nhiêu thằng trong đội danh dự, roài lại nhìn rõ chém bao nhiêu nhát,
máu chảy thế nào không hả trời. Thời đại này cũng đố ai có gan chứng kiến thảm
cảnh như thế huống chi là khuê nữ. Pó chíu tác giả! Aizzz)

"A !" Trương Đức Thanh tuy rằng đã sớm có dự cảm, lại tuyệt đối không nghĩ tới
Tiểu Bàn lại có thủ đoạn kịch liệt như thế. Phải biết rằng, Tổng đốc kia cũng
không phải là thường nhân a? Là kẻ nắm trong tay mười vạn đại quân binh quyền
biên cương Biên Giới đại quan. Bản thân lại là một võ lâm cao thủ, nghe nói
từng giết cả vạn người, trên chiến trường nhiều lần lập chiến công, rất được
triều đình sủng ái. Cũng chính bởi vì vậy, mới tạo thành cho hắn cá tính kiêu
ngạo như vậy, thế nên mới dẫn phát đến sự kiện lần này.

Nhưng tổng đốc mạnh mẽ như thế thì đã sao chứ, trong tay Tiểu Bàn cùng với con
sơn dương đợi làm thịt cũng không sai biệt lắm, nhẹ nhàng thoải mái đã bị biến
thành tám khối. Mà đáng sợ nhất là thái độ thản nhiên của Tiểu Bàn kia, đại
quan biên giới, nói giết là giết, hơn nữa lại tại nơi đông người, tại trước
cửa Tổng đốc phủ! Cái này… việc này không phải là không để triều đình vào mắt
sao, chẳng lẽ tiên trưởng tu tiên đều biến thái như vậy sao?

Trong lúc Trương Đức Thanh đang hồ tư loạn tưởng, nhi nữ hắn đột nhiên hỏi một
câu: “Phụ thân, vị tiên trưởng kia tại sao lại nói tên Tổng đốc đó đánh hắn
một bạt tai a? Chỉ bằng vào bổn sự của tiên trưởng, Tổng đốc như thế nào có
thể bạt tai hắn chứ?”

“Nga, việc này nói kể ra cũng dài dòng, tiên trưởng thật đúng là bị tên Tổng
đốc kia đánh cho bạt tai, bằng không cũng sẽ không tức giận như vậy!” Trương
Đức Thanh sau đó nói: “Nữ nhi a, hiện tại không phải lúc nói đến việc này,
Tổng đốc bị giết trước phủ môn, chính là đại sự, nhất là trong đó còn liên lụy
đến ngươi, chính là thiên đại họa sự, việc xấu đó cũng khiến chúng ta diệt
môn. Nơi đây thật không nên ở lâu, chúng ta hãy chạy cho nhanh đi a!”

“A, vậy chúng ta chạy đi đâu đây giờ?” nữ nhi của Trương Đức Thanh vội vàng
nói.

"Trước hết đi ngoại quốc tránh một chút, Lam Nguyệt quốc không thể ở được
nữa!" Trương Đức Thanh nói xong, liền vội vàng gấp gáp phân phó người hầu thu
thập hành trang suốt đêm chạy đi.

Không nói đến một nhà Trương Đức Thanh suốt đêm đào tẩu, chỉ nói Tiểu Bàn sau
khi ly khai Trương gia, một thời gian cũng không có nơi nào mà đi. Dù sao hắn
mới đi ra một ngày, nhưng không muốn trở về nhìn sắc mặt Vương Chi Ngô. Vì thế
hắn liền dứt khoát tìm một sơn động trú ẩn, chuyên tâm nghiên cứu lôi phù mới
được, Mậu Thổ Thần Lôi.

Mậu Thổ Thần Lôi là Ngũ Hành lôi thuật có uy lực khá lớn, gần tương đương với
Bính Hỏa Thần lôi. Hoàn toàn là Thổ thuộc tính, cực kỳ khắc chế pháp bảo cùng
pháp thuật Thủy hệ. Chẳng qua vhủng Thần lôi này là thuộc về dương lôi, phát
động tạo nên thanh thế vô cùng lớn, kẻ ngu ngốc cũng có thể phát hiện. Không
có tính ẩn núp như âm lôi.

Mặc dù có như vậy thì đây cũng đã là bảo bối công pháp hiếm có rồi. Hơn nữa,
đây lại là cơ sở của Ngũ Hành lôi thuật, một khi học được hai loại trở lên, có
thể tổ hợp thành phức hợp thần lôi, uy lực càng tăng. Mà nếu học được toàn bộ,
lại có thể tổ hợp thành Ngũ Hành Thần Lôi, như thế lại càng biến thái.

Tiểu Bàn sau khi cẩn thận nghiên cứu khối lôi phù này, phát hiện Mậu Thổ Thần
Lôi luyện chế so với Quỳ Thủy Âm Lôi còn muốn phức tạp hơn một chút, yêu cầu
địa phương cũng nhất thiết phải là địa phương có Mậu Thổ linh khí dày đặc,
dùng đặc thù pháp quyết sau khi tụ tập đầy đủ Mậu Thổ linh khí, thì có thể đem
chúng chế tạo thành Mậu Thổ Thần Lôi uy lực vô bỉ.

Địa phương có Mậu Thổ linh khí cực kỳ dày đặc không dễ mà tìm được, nếu chỉ
dựa vào lực lượng một cá nhân, e rằng có tìm vài thập niên cũng vị tất đã có
thể tìm được. Nhưng là đối với Tiểu Bàn mà nói, đây hoàn toàn không phải vấn
đề. Không gian bổn mạng pháp bảo của hắn có thể đáp ứng thoải mái Mậu Thổ linh
khí, thậm chí đến độ ngưng tụ thổ thuộc tính linh thạch rồi. Cho nên hắn muốn
luyện chế bao nhiêu Thần lôi đều vô tư.

Bất quá, luyện chế Thần lôi không phải là tiểu sự, Tiểu Bàn đến bây giờ còn
nhớ rõ mình lần đầu tu luyện Quỳ Thủy Thần Lôi bị nổ thành bộ dáng thê thảm
như thế nào. Nếu Mậu Thổ Thần Lôi uy lực so với Quỳ Thủy Thần Lôi còn lợi hại
hơn gấp đôi, nếu như ở trong tay nổ tung, Tiểu Bàn ngẫm lại còn có loại cảm
giác không rét mà run.

Tuy rằng Tiểu Bàn đã có kinh nghiệm luyện chế Quỳ Thuỷ thần lôi, lúc tái luyện
chế Mậu Thổ Thần Lôi, tuyệt đối không sẽ xuất hiện nhiều sai lầm như vậy,
nhưng dù sao đây cũng là hai loại Thần lôi hoàn toàn bất đồng thuộc tính, hơn
nữa một âm một dương, khác biệt rất lớn, có khả năng rất lớn sẽ xuất hiện tình
huống ngoài ý muốn.

Vì nghĩ cho sự an toàn của mình, Tiểu Bàn tạm thời quyết định trước hết việc
này bỏ đó đã, chờ sau này có cơ hội lại tự hành luyện chế.

Trong lúc Tiểu Bàn đang ẩn núp tìm hiểu Mậu Thổ Thần Lôi, thế giới bên ngoài
đã sớm muốn nổ tung rồi, nhất là Huyền Thiên Quan, quả thực đã trở thành cái
đích cho mọi người chỉ trích.

Lại nói ngày đó, Vương Chi Ngô đạo trưởng thật vất vả dựa vào quan hệ bản
thân, chạy tới hoàng cung, chạy tới các bộ, chạy muốn rớt luôn hai cái chân
mới nghĩ được biện pháp làm cho huyết án diệt môn của Bàng Thái Sư bình ổn một
chút. Rốt cục được một chút. Cuối cùng cũng được nhàn rỗi, hắn không có việc
gì làm, nhàn nhã pha một ly trà thơm, chuẩn bị hảo hảo hưởng thụ nhân sinh.
Nhưng ngay sau đó, từ ngoài cửa một đạo đồng vội vàng gấp gấp chạy vào, sốt
ruột nói với hắn: "Sư phụ, đại sự bất hảo, Tứ Đề thành truyền đến tin tức Tổng
đốc ở đó bị một tên đạo sĩ mập chém thành tám khối ngay trước cửa Tổng Đốc
phủ!"


Hỗn Độn Lôi Tu - Chương #54