Người đăng: ๖ۣۜSiêu๖ۣۜLười๖ۣۜCa
-Sao lại được chứ, bên trong cả một mối hổn độn, nhưng lại không có lấy một kia thần niệm, hay ấn ký nào của hắn cả
Nghe thấy vậy, Thủy Tĩnh lại một lần nữa lắp bắp kinh hãi,
Như vậy thật sao, nàng vẩn chưa tin, cầm lên đưa thần niệm vào kiểm tra, quả
nhiên bên trong tất cả bị vây lai bởi một mớ hổn độn, còn ấn ký thần niệm của
Nam Tử thì hoàn toàn không có.
Phải biết, một khi linh bảo nhận chủ, nếu là của Trúc cơ tu sĩ thì phải là
Nguyên Anh cao thủ mói có gan cậy mạnh mà triệt tiêu ấn ký, không để lại nhiều
vết nứt trong Linh bảo, còn nếu là của Phân Thần cao thủ, muốn đoạt bảo triệt
tiêu ấn ký cũng phải là Đại thừa kỳ.
Vậy mà hiện giờ 2 kiện linh bảo nằm đây, bên trong bị một khối hổn độn bao
phủ, làm cho lính thức của Linh bảo mù mịt, không thể tự động vận hành
Ai nha, Ca nếu là như vầy thì chỉ cần có người đưa thần niệm nhẹ nhàng triệt
tiêu cái hổn độn chi khí kia đi, lập tức lấy đươc lòng tin của Linh bảo, việc
nó lập tức nhận chủ sẽ chăc hến chín thành đấy.
Haha thật thế sao, vậy sao muội không làm thử xem sao?
Sao đươc chứ, Ca Ca cái này của ca ca mà
Không việc gì, Nhật Nguyệt Song Kỳ ta tặng cho tỷ muội Tư Vân, Tư Vũ, làm quà
Còn cái Ngọc Hoàn này ta tặng muội. haha
Thủy Tĩnh, nghe thấy thẹn đỏ mặt nói, Ca muội vô công bất thụ lộc ah
Vừa nói bộ dáng như muội Tư Vân, Tư Vũ thì còn nghe được, như Muội có quan hệ
gì với Huynh đây? Thủy Tĩnh nghẹn giọng nói
Hắc hắc, muội đang ghen tị đấy hả
Nói bậy à, ai ghen gì ở đây, Thủy Tĩnh làm mặt giận lên
Đươc rồi, đươc rồi, muội đừng làm rộn nữa, cầm lấy, cất đi. Tống Chung lại
trầm giọng nói “cái này trong tâm muội biết mà”
Thủy Tĩnh bị nói đến xúc động, lại thêm nhìn khuôn mặt nam tử tràn đầy thành
ý, còn biết nói gì đây
Hịc, cái này là kiếp trước muội nợ Ca rồi đây !
Nói xong nàng mang bảo vật cất đi, nhìn thấy trong lòng Tống Chung không khỏi
vui vẻ, Nàng chịu nhận thì xem như tha thứ cho tội trăng hoa của ta rồi, nếu
vậy thì chúng ta vẩn còn có thể tiếp tục mối quan hệ tâm thần song tu rồi,
Tống Chung nghĩ thầm mà mĩm cười.
Phân Viện Của Tuyền Cơ Các cũng gần đây, Tuy nhất thời chưa gây hại cho ca ca,
nhưng nếu cứ rong rũi bên ngoài sẽ không an toàn, muội thấy Ca mau về Huyền
Thiện Phân viện, càng sớm càng tốt. Cất xong Ngoc Hoàn, Thủy Tĩnh quay ra nói.
Umh ta nghe lời muội, bất quá hiện ta còn một số vấn đề ngoài Đông Hải, giờ ta
ra đó, xong việc ta sẽ quay về Phân Viện
Dạ, nếu Ca đã nói vậy thì muội an lòng, Ca đi thôi, muội cũng phải trở về hồi
báo cùng Chưởng môn sư thúc.
Thủy Tĩnh là người tình cảm nhưng rất dứt khoát, nói xong nàng quay lưng đi
ngay. Tống Chung đứng nhìn nàng quay đi, ánh mắt đầy vẽ lưu luyến, nhưng cũng
không nói gì, sau đó hắn thu Hoàng Kim Long thuyền vào, cùng Tư Vân Tư Vũ,
theo hướng đông hải rời đi.
Mấy ngày sau hắn đã về tới nơi ở. Vụ việc trải qua mấy ngày hiển nhiên cũng đã
đến tai những người ở Đông Hải, giờ đây bất luận Lôi Thiễm Nhi, hay lão quản
gia đều nhìn hắn với ánh mắt ngưởng mộ, kính phục, không khỏi có chút kính sợ.
làm sao không kính sợ đây, Kim Đan tu Sĩ đánh Phân Thần tu sĩ không còn manh
giáp, quả thật oai lưc của Hà Đồ, huyết mạch đế vương quá mức khủng bố.
Tống chung thì cũng không tỏ ra thái độ gì, chỉ trở về giao phó đảo lại cho
lão quản lý, cùng thu thập tàn bảo cho hắn, Lôi Thiểm Nhi thì Tống Chung mang
mấy trăm dặm chung quanh liên minh Đông Hải giao cho nàng quản lý.
Lôi Thiểm Nhi hay lão quản gia đều nhất nhất nghe theo bất quá cũng không muốn
hắn ở lai lâu, vì Tống Chung gây đại họa như vậy, nếu ở lại thì hắn không biết
sẽ ra sao khi đại địch kéo tới. dù nghĩ vậy, nhưng làm sao dám nói ra đây
Mặt khác mấy ngày qua, Tỷ muôi Tư Vân, Tư Vũ sau nhiều lần khổ chiến, cuối
cùng cũng đã lấy đươc lòng tin của linh bảo, chính thức thành chủ nhân của nó,
ai cha, trúc cơ tu sĩ, làm chủ linh bảo, cái này phải nói là tiền đồ vô lương
rồi
Về Phần Hàn Ngọc Phượng, Tống Chung mang cái cửu phẩm Pháp Bảo Thiên Độn Kính,
lúc đánh tổng bộ Liên Minh Đông Hải đoạt đươc, tặng cho nàng, đối với nàng mà
nói thì là phúc lớn rồi bởi Tống Chung thấy thời gian qua Nàng cũng không mấy
tinh tiến tu vi, nên cũng ban cho thêm mấy khỏa đan dược hy vọng tốt cho nàng,
riêng Hàn Ngọc Phương nàng cũng không thấy gì là bị phân biệt, bởi cửu phẩm
pháp bảo, nếu có thể bồi luyện tốt, nhất định tiến giai Linh Bảo, chuyện này
sẽ tốt hơn là Linh Bảo cướp mà có đươc rất nhiều, cho nên ngày sau đó, nàng
một mực tiếp tục khổ tu.
Sau khi xử lý xong mọi sự tình, Tống Chung cũng không muốn nán lại, trưc tiếp
cáo từ Lôi Thiểm Nhi, căn dặn lão quản gia, sau đó lên đường quay về Huyền
Thiên Phân Viện.
Mấy ngày sau, trên đường tới Phân Viện hắn ghé qua Biệt Viện, hội hợp cùng
Thủy Tĩnh, chỉ tiếc là Hầu Tử đang bế quan hắn không tiện gặp mặt, nên sau đó
cùng Nàng rời đi.
Tống Chung đi khỏi Đông Hải không lâu thì mười mấy tên Phân Thần cao thủ của
Thiên Dục Môn đã mò tới, bất quá chỉ dám đến giết đám yêu thú cấp thấp, nơi ở
của Liên Minh Tổng bộ ngày xưa, chứ không giám đến thái Tử điện. Sau khi giết
mấy ngàn yêu thú, họ cũng biết đươc tin tức Tống Chung Quay về Huyền Thiên
Biệt Viện, họ lạo chay tới nơi tra hỏi Đại Nhị tiên sinh, biết là Tống Chung
đã rời đi Phân Viện mấy ngày trước, cả đám một bụng tức không biết làm sao,
chỉ mang Đại Nhị tiên sinh ra mắng té tát, rồi tay không trở về, bởi lẽ nếu
tại Biệt Viện mà gây nên chuyện giết người thì bọn họ, cũng không ghánh nổi,
nên đành cúp đuôi quay về.
Một tháng sau. Rốt cuộc hai người đã tới nơi.
Um nơi đây quả nhiên rất tốt a, cùng với Biệt Viện so sánh quả là một trời một
vực. xem, linh khí nồng dậđến cả trăm năm mà vẩn nằm đây, Tốt Quá tốt quá. Hắn
không nhịn đươc hét lớn
Chung quanh tầm ngàn trượng, núi non trùng điệp, tuy không cao lắm, nhưng lại
rất oai hùng, cỏ hoa chen nhau nở hoa. Quả thật không khác chốn tiên cảnh,
Thủy Tĩnh nhìn chung quanh nhịn không đươc cũng phải thốt lên. “ Quả thật rất
tuyệt diệu, nơi đây đúng là niềm mơ ước của người tu tiên chúng ta mà”
Tống Chung nhìn quanh lại hét hỏi, lạ vậy, sao không thấy một ai canh gác, còn
cái này, Truyền Tống Trận lại bỏ nơi đây, không có cấm chế, trận pháp bảo hộ,
chẳng lẽ thế lưc của Phân Viện nơi đây khủng bố tới mức khó tìm đối thủ sao,
không có chút phòng hộ nào thế này
Hi, không phải vậy đâu, Ca nhìn Xem, nơi đây là tường đồng vách sắt đấy, có
người dám xông vào hay không, thì muội không biết nhưng nếu ngang nhiên xông
vào thì sẽ khó mà thoát ra.
Sao muội không lừa ta đấy chứ, cái gì tường đồng vách sắt, cái gì có vào không
có ra, ta có thấy cái gì đâu ?
Ca nhìn chung quanh nơi đây xem, bao quanh là núi cao ngàn trượng, trên đó đều
có trận pháp, một khi tất cả đại trận mở ra, nơi đây là trung tâm, làm sao có
thể làm càng đây ?
Giật mình, hắn nhìn ra chung quanh quả nhiên, có một vòng cung mờ sương, quả
nhiên bên trong có chứa ẩn tình.
Wohw thật lợi hại mà, cái nửa là truyền tống trận mở ra suốt, làm một cái lớn
mấy chục trượng như vậy, linh thạch đó có là gì đâu. Ah có người đến đón chúng
ta. Vừa nói Thủy Tĩnh vưa quay mặt nhìn về phía Truyền Tống Trận.
Quả nhiên bên trong đi ra một thanh y đạo nhân tu vi cũng là Kết Đan.
_ Các ngươi là người ở đâu tới ? lão giả bất động thanh sắc hỏi.
Bái kiến Sư Huynh, chúng đệ là từ hạ giới đến đây tìm sư phụ. Vừa nói nàng vừa
để một khối ngọc vào tay lão giả,
Lúc đầu khi thấy nàng là Trúc Cơ tu sĩ, vẽ mặt hắn đã tỏ ra kẻ cả, khi nghe
gọi mình là Sư Huynh mà không phải sư thúc, hắn càng nhăn mặt khó coi, nhưng
khi nhận khối ngọc, nhìn qua hắn hơi giật mình, thi lễ “A Nguyên lai là đệ tử
của Mai Điện chủ, thất kính, thất kính”
Không dám, không dám Thủy Tĩnh khiêm nhượng đáp lại.
Lão quay sang hỏi, không biết vị tiểu huynh đệ này là ai?
Tại hạ Tống Chung
Á, lần này thì lão giả thật sự giật mình tới xanh mặt, ngươi là cái người phá
hủy mấy cái Tông môn của người ta gần đây đó sao ? hắn lắp bắp hỏi.
Không sai, lạ tại hạ, thì ra lão huynh cũng biết đươc mấy chuyện tình nhỏ nhặt
này sao
Cái gì, nhỏ nhặt sao ? ngươi phá sập Tuyền Cơ Các, ngay sau đó ba cao thủ phân
Phân Thần của họ đã tới đây hỏi tội. bất quá cải vã một trận lôi đình sau đó
ra về trong căm tức, nhưng chuyện tình chưa dừng lại, bời sau đó thì Hỏa Long,
và Hồng Sư thúc đại chiến kịch liệt, Hỏa sư thúc bị mất một cánh tay. Ai, mấy
ngàn năm, trong Phân Viện này chưa xảy ra chuyện tự tàn như vậy, bây giờ vì
ngươi mà xảy ra, hiện oai danh của ngươi trong Phân Viện thật là không nhỏ ah.
Lão giả nhăn nhó, cười khổ mà nói một hồi.
Thủy Tĩnh một bên nghe mà che miệng cười, Tống Chung thì tay chân dư thừa,
không biết nói làm sao.
Thôi chuyện khác nói sau, hiện các người muốn tìm sư phụ thì đi theo ta vào
trong thôi! Lão giả sau hồi trấn định lại trầm giọng nói.
Sau đó cùng hai người bay vào trong, vừa đi lão vừa diễn giải, Huyền Thiên
Phân Viện có chín Đại Điện, Viện chủ ở chính điện, Mai Hoa Thần Điện ở hướng
bên kia cách đây tầm một ngàn dặm, vừa nói vừa lấy tay chỉ chỏ khắp nơi. Lại
quay sang Tống Chung nói, sư đệ ngươi tìm chăc là Hỏa Hồng Điện rồi, đây hướng
này đi bốn ngàn dặm là đến, liền đó hắn trao hai lệnh bài mở cấm chế cho hai
người. trầm giọng nói:
"Rồi hai người có thể tự mình đi tới mà không cần ta thông báo đâu". Nói rồi
quay lưng rời đi
Còn lại hai người cũng không nói gì nhiều, chỉ ước định thời gian địa điểm gặp
mặt sau này mà thôi, sau đó cả hai tách ra đi về hai hướng.
Sau khi tách ra, Tống Chung trên đường đi gặp không ít tu sĩ, bất quá họ rất
niềm nỡ, hòa thuận từ xa thấy nhau đã cuối đầu thi lễ, lại hơn nữa là thưc lực
phổ biến đều là tầm trung cao thủ, ít nhất cũng là Trúc Cơ. kim Đan cũng không
ít, ngay cả Nguyên Anh cũng không phải không gặp vài ba người. có thể thấy
thực lực ở phân viện thật sự không thể coi thường.
Khoảng cách bốn ngàn dặm không tính là xa, sau thời gian một bửa cơm ngọn núi
Hỏa Hồng Điện đã hiện ra trước mắt. nơi đây cảnh sắc mê người, sắc trời đỏ
thắm, lại cả xanh trong, cây cỏ đều tỏa ra linh khí bức người, Tống Chung sau
vài lần hỏi đường đã tìm ra nơi ở của phu phụ Hồng Lão. Nơi đây trên dưới
không ít hơn một trăm người, đều không dưới Trúc cơ, khi thấy Tống Chung đến,
đều cung cung kính kính dẩn đường, sau một hồi quanh co trong điện, sau cùng
cũng gặp đươc vợ chồng Hồng Thị, không dám ngang tàn, hắn trực tiếp bước tới
thi lễ, thăm hỏi ân cần, sau hồi lễ nghĩa, ba người lần lượt ngồi xuống ghế
_ Ngươi đúng là tên tiểu tử thúi, làm gì mà tới bay giờ mới đến đây vậy ?
Dạ, Tống Chung hơi ngẩn ra, sau đó hỏi lại, ah vậy Thủy Tĩnh muội không có báo
cáo sự tình cùng Người sao?
Nói nhãm, từ lúc chia tay ngươi đến giờ ta có chút tin tức gì đâu chứ, Thủy
Tĩnh cũng không nói gì cho ta nghe hết.
Ah dạ, chắc là Sư muội muốn Cho Người một chút kinh hĩ nhỏ nên chưa báo đó
thôi, vả lại vừa qua đệ tử đã làm một chút chuyện nhỏ nên có tới hơi trể thôi
Nghe Tống Chung nói là chuyện nhỏ nhưng vợ Chồng Hồng Lão cũng không tin, lập
tức truy vấn.
Tống Chung cũng không dám dấu, lập tức mang sự tình mấy tháng gần đây kể rỏ
đầu đuôi cho hai người họ. nghe xong hai người không khỏi há hốc miệng, nói
_ Cái gì không phải ngươi lừa ta sao, ngươi bắt sống một phân thần cao thủ
mang về đây ư?
Làm sao đệ tử có gan này, đây xin Sư Phụ minh giám, nói rồi hắn lôi Nam Tử
trong không gian pháp bảo ra.
Tuy hắn ngất đi nhưng khi qua xem thì quả thật là Phân Thần cao Thủ không sai,
xem xong không khỏi hít một hơi lạnh, rồi nhìn chằm chằm vào Tống Chung làm
hắn không khỏi ngượng ngùng.
Quá Tốt rồi, Quả thật là Trường giang sóng sau xô sóng trước mà, chúng ta đều
già cả rồi
Không Sư phụ càng già càng dẽo càng dai mà, Tống Chung vội vàng an ủi nói
“Thôi ngươi không cần dổ dành ta làm gì” đang thiểu nảo, bổng sắc mặt Hồng lão
đổi giận quát, “Ngươi kỳ tài ngút trời như vậy, mà tên khốn Hỏa Long ghanh
ghét, ém tài, lại còn trục xuất sư môn quả là tên vươn bát đản, cực kỳ vô liêm
sĩ mà”
Hồng phu nhân thấy thế liền khuyên nhũ, “Thôi chuyện giờ đã qua, cũng không
nên nhắc lại chuyện buồn”
“Qua cái rắm” hắn có thể đuổi nhưng lại đến Phân Viên la hét nói đến độ cả
Viện Trưởng cũng muốn trục xuất Tiểu Bản Đôn, chuyện này làm sao cho qua đây
chứ ?
Ùm, không sao, bây giờ đã có tù binh này, để ta xem bọn hùa theo Hỏa Long bây
giờ lấy gan ở đâu ra hùa theo mà đuổi Tiểu Bàn đi, Hồng phu nhân lại không
nhanh, không chậm nói ra
Hồng lão nghe thấy nhớ ra, liền vui mừng bảo, đươc vậy bây giờ chúng ta sang
chổ viện trưởng nói chuyện xem sao.
Chậm đã nào lão gia!, hiện còn mấy ngày nữa là đến ngày họp để kết luận xem có
hay không truc xuất tiển Bàn mà, chúng ta cứ im lặng chờ đợi, đễ bọn tiểu nhân
vui mừng đi, sau đó sẽ thừa cơ mà chiếm tiện nghi, Hồng Phu nhân nói tiếp.
"Bốp" Hồng lão thích thú vỗ đùi cười nói lớn, hay lắm hay lắm, vẫn là phu nhân
quỷ kế đa đoan ah ha ha
Cái gì Lão nói càng gì đó, Hồng Phu nhân tát nhẹ vào mặt Hồng Lão nói,
Hắc Hắc là ta sai, là Phu nhân cao kiến cao kiến mới phải ah ha ha
Thôi Lão ít lời đi cho, Hồng Phu nhân làm mặt giận nhìn Hồng Lão, sau đó tươi
cười quay sang Tóng Chung “Hài tử vậy bây giờ về sau, ngươi tính thế nào”
Đệ tử về đây mong là có chổ ở, và cũng là để trốn tránh cái chết đấy ạ
Hihi Ngươi không nên nhụt chí như vậy chứ, với bản lĩnh của ngươi tại Phân
Viện có thể có một chổ đứng không nhỏ ah, Hồng phu nhân lại nói.
Nghe vậy Tống Chung biết là Hồng Phu nhân sẽ che chở, giúp đở cho mình, nên
vui mừng nói, “Dạ xin sư nương chỉ cho đệ tử con đường sáng”
“Ùm, chỉ điễm thì không phải, nhưng có thể cho ngươi lựa chọn ah” Hồng phu
nhân lại nói.
“Đệ Tử rửa tai xin nghe” Tống Chung vội trả lời.
Với thực lực của ngươi tạo một chổ đứng không phải khó, nhưng quan trọng cần
có hậu thuẩn, ngoài chúng ta ra cũng cần có thêm người trợ oai cho ngươi có
thể là sư phó của ngươi!
Hả, tìm sư phó sao ? đệ tử chổ này ngoài nhị vị sư trưởng ra còn ai quen biết
để nhận sư phó đây ?
Cái này không lo, chúng ta có thể tìm giúp ngươi Hồng Phu nhân nói tiếp “Nhưng
khó là ngươi là lôi tu, nên muốn tìm sư phó cũng là hơi khó”
Ùm thật sự là khó, để ta nghĩ xem, Hồng Lão cũng lên tiếng nói “ xem trước kia
thì ta đều nghĩ ngươi có lưc chiến ngang cùng Nguyên Anh, thì có thể tìm minh
sư là Phân thần, nhưng hiện giờ ngươi đơn thân đại chiến với 2 Phân thần cao
thủ, vậy thử hỏi có Phân Thần cao thủ nào dám nhận ngươi là đồ đệ đây, chỉ có
thể là Luyện Hư tu sĩ, mà ngươi có hiểu biết sâu rộng trong viện lại là Thủy
tu, cùng ngươi bất đồng, những người khác thì chỉ là mới tiếng giai e là cũng
không thích hợp." Hồng Lão đắn đo suy tính.
Tống Chung thấy vậy không muốn để mọi người khó xử, nên nói, vậy có thể chuyện
đó để tính sau có đươc không ạ, dù sao trước nay đệ tử vẫn là tự học, hiện giờ
tạm thời cũng chưa cần minh sư.
Hồng Phu nhân thấy vậy cười nói, nếu đã vậy thì tạm gát chuyện tìm sư phó lại,
hiện giờ ta sẽ nói cho con biết một số sự tình trọng yếu trong viện, và các kẻ
thù cũng như bạn hữu của chúng ta.
“A sao ạ, chúng ta ở đây cũng có kẻ thù sao?” Tống Chung kinh ngạc hỏi
Đúng thế, nơi đâu có con người nơi đó có tranh đấu, mà trong trường đấu sẽ xảy
ra lắm sự tình, dần trở thành cừu hận hay là thâm tình bằng hữu mà thôi, tiểu
hài tử nhà ngươi còn cho là thế nào?
Tống Chung vội khom người nói “Đệ tử xin thụ giáo, Xin sư nương nói rõ mười
mươi để đệ tử tham ngộ”
Tất nhiên sẽ nói để ngươi rõ, Hồng Phu nhân nhẹ nhàng đáp, “Đầu tiên ta sẽ nói
về nội tình trong Phân viện cho ngươi nghe”
Sau một tuần trà rốt cuộc Tống Chung đã hiểu, Phân Viện cùng biệt viện hoàn
toàn khác, Biệt viện thì chia ra nội và ngoại điện, nhưng đều do chủ điện cai
quản, còn Phân Viện lai chia ra làm Chín điện có quyền lưc ngang nhau, sự tình
mỗi nơi đều tự mình quản lý, bất quá các sự tình trọng đại thì mới cùng Trưởng
viện và các phân viện khác hội đàm mà thôi
Phân viện trưởng cũng thật có quyền to lớn a, bởi trong mổi phân viện đều có
đầy đủ luyện khí, luyện đan… cho nên việc tạo ra và bán cho các phân viện khác
cũng là do phân viện trưởng quyết định công việc,
Tuy là thế nhưng khi một người trong phân viện bị người ngoài ức hiếp thì dù
là môn nhân của phân viện khác cũng sẽ cùng Huyện đệ đó hợp sức chống đỡ
Cái đáng nói là có sự kế thừa, ví như Hỏa Hồng Điện, là do Hồng gia quản sự,
Hỏa Hồng Điện trên dưới có mấy ngàn người trong đó người nhà Hồng Thị không ít
số còn lại là đệ tử nhập môn, nhưng lại đoàn kết cùng Hồng gia nhất mạch nhất
tâm.
Mặt khác, chin điện trong đó có Hồng gia, Hỏa Long, Phượng gia, thủy gia là tứ
đại gia tộc trong phân viện thì đây là bốn phân viện mạnh nhất, vì truyền thừa
trong tôc, các phân việc còn lại đều là truyền thừa theo nghĩa sư đồ huynh đệ,
cho nên lòng trung thành có thể nói không bền chăc như tứ đại gia tộ. tuy vậy
thực lực các bên cũng không chênh lệch nhiều lắm.
Vả lại truyền thừa ngàn năm thì trong chín phân viện mà nói có thể không cùng
một lòng như khối sắt nhưng cũng đồng đạng tương đương vậy, Duy chỉ do thời
gian gần đây vì Tống Chung liên tiếp gây ra chuyện tài trời. nên từ sau đi Hỏa
Long mình đầy bụi đất chạy về Phân Viện thì mới xảy ra rạng nức giữa hai phân
viện này.
Mặc khác khi Hồng lão về Phân Viện thì an tâm khổ tu nên đả tấn cấp lên Nguyên
Anh Đại viên mãn, còn Hỏa Long chỉ là hậu kỳ có đôi chút chếnh lệch nên trong
lúc tức giận không xem xét Hồng Lạo nghĩ hai bên thực lực ngang nhau, nên mới
mười thành công lực ra sức công kích, mới làm đứt lìa 1 cánh tay của Hỏa Long,
bất quá vì Hồng Lão với Tống Chung xem như Con, nên thấy Tống Chung bị ức hiếp
nên nóng giận, không quản mọi việc, ra tay không nương, tuy vậy nhưng không có
ý lấy đi cánh tay của Hỏa Long, đó chỉ là lỡ tay, nhưng một bụng đầy lữa Hồng
lão cũng không muốn dài dòng giải thích.
Hài Tử, Phân viện nơi đây nói phức tạp thì phức tạp nói đơn giản cũng thật đơn
giản, nhưng sau này ngươi ở trong Hỏa Hồng Điện này cũng không gặp người của
Hỏa Long gia mà lo sợ tranh chấp. giờ ta nói cho người sự tình trong Điện, nơi
đây có 2 phân điện cần lưu ý là Thần Lôi Điện, nơi đây là nơi khổ tu của các
cao thủ Lôi Tu, mai này gặp khó khăn gì có thể tới đó thụ giáo, viện trưởng
nơi đó cùng chúng ta quan hệ không tệ, họ sẽ không bạc đãi ngươi.
Thứ hai là Mai hoa Thần Điện đừng xem bọn họ ít người mà xem thường, phàm Phân
Viên có hành động gì lớn, đều phải được bọn họ đồ ý mới thành.
“A như vậy to không khác gì trưởng viện rồi” Tống Chung Hỏi
Cái này chưa hẳn, bởi họ có thể đoán biết tương lai, cho nên muốn hành động
thì phải nhờ họ xem sự tình ra sao để có thể tính toán. Điện Chủ Mai Hoa Thần
Điện Chính là sư phụ của Thủy Tĩnh, bởi vậy nên nàng mới có công phu lợi hại
như thế.
A không phải Mai hoa thần nữ mới là sư phụ của Thủy Tĩnh sao, sao giờ thành ra
Mai Hoa Thần Điện, chủ điện. ? Hắn lại há mồm to mà ngơ ngác hỏi
"Ai nha ai nói ngươi Mai hoa thần nữ không thể là chủ điện chứ" Hồng Lão không
chịu được chen vào nói.
Nhưng không phải chủ điện phải là Phân thần cao thủ sao ?
Đúng là thế nhưng bởi tu luyện càng cao, biết càng sâu rộng, càng bị tiên giới
lưu ý, sẽ khó lòng an ổn bởi thế, các cao thủ Phân Thần hầu như ít khi tiết lộ
thiên cơ, tham gia vào chuyện cơ mật, thế nên chỉ có thể để cấp Nguyên Anh
thay thế, có thể báo trước tương lai trong mức giới hạn, không bị tiên nhân
trách cứ thôi.
"Thì ra là như vậy! Thế sao trước kia người lại đến Biệt Viện, mà không ở nơi
này làm phân viện trưởng vậy ?" sau hồi suy nghĩ Tống Chung quay ra hỏi lại.
Chuyện này thì một lời không thể nói hết, tuy nhiên ta lại không cho con biết
được vì nó là chuyện cơ mật trong môn, ta vũng có thể nói cho ngươi biết nhưng
nhất nhất không được tiết lộ cho người khác.
"Nếu là sự tình cơ mật, đệ tử nhất nhất không dám nhiều lời". Tống Chung cam
đoan nói.
"Nếu như vậy ta sẽ nói để cho ngươi biết qua một hai" Sau đó Hồng Phu nhân đều
giọng kể lại.
Sự tình là mấy trăm năm trước, khi đó Mai Hoa Thần nữ đã Nguyên Anh đại thành,
lúc đó nàng đã là Huyền Thiên Phân Viện, viện trưởng, khi đó cô ấy là người có
thể xem là người có dung mạo tuyệt mỹ nhất, có tiềm lực mạnh nhất, và là phân
viện,viện trưởng sáng suốt nhất.
Cùng đó Phượng gia cũng có một mỹ nam tử, tuyệt thế kỳ tài, hai người đúng là
một đôi kim đồng ngọc nữ, Nhưng do công pháp tu luyện của Mai Hoa Thần nữ là
Nguyệt Thần Công bắt buộc phải là xử nữ thì mới có thể tu luyện, nên hai người
không thể thành phu phụ.
Dù vậy nhưng trong lòng họ xem mình là của đối phương. Bởi lẽ cả hai cùng truy
cầu đại đạo, nên việc có cùng song tu hay không cũng không quá quan trọng, nên
mọi chuyện những tưởng kết thúc là êm đẹp, nhưng không ngờ, Hỏa Long gia cũng
có một cô gái, mang lòng mơ tưởng đến Người nhà Họ Phượng đó, rắc rối từ đó mà
phát sanh.
Người đó không ai khác chính là Hỏa Thanh Vân, cô ta vì ghanh ghét với Mai Hoa
Thần Nữ, nên quyết định lấy một loại âm dươc cho Phượng Bát Vương uống sau đó
cùng Phượng Bát Vương mây mưa, nhưng ngay khi tỉnh lại, Phượng Bát Vương không
những không tự nhận lỗi mà quay sang cho Hỏa Thanh Vân một tát tay, rồi quay
lưng đi thẳng.
Sau đó vì hổ thẹn với Mai Hoa nên đả biệt vô âm tính, khi đó Hỏa Thanh Vân sợ
Mai Hoa Thần Nữ bói tóan biết rõ nguyên nhân, nên Hỏa Thanh Vân luôn bày ra
trận pháp làm xáo trộn không để Mai Hoa Thần Nữ nhìn ra mọi việc, Ngày sau,
Hỏa Thanh Vân, mang thai nên rời Phân Viện ra ngoài và sanh ra người con chính
là Hỏa Thiên Vũ.
Còn Mai Hoa Thần Nữ bói không ra, nên ở lại nơi lần cuối gặp Phượng Bát Vương
hy vọng gặp lại người xưa, nhưng trải qua trăm năm vẩn không thấy. Còn Hỏa
Thiên Vũ hiển nhiên đã đươc giao cho Hỏa Long nuôi, và sau đó lại gây ra một
mớ sự tình của cha mẹ con.
Sau này Mai Hoa Thần Nữ biết được sự tình nên mới mươn tay ngươi oanh sát Hỏa
Thanh Vân, không ngờ lại sảy ra thêm một mối sự rắc rối.
Cũng bỡi sự tình này, nên ta mới muốn cho ngươi cùng Mai Hoa Thần Điện có quan
hệ tốt, bởi hai người có chung kẻ thù, nhất định Mai Hoa Thần Nữ sẽ che chở
cho ngươi.
Tống Chung trong lòng nghĩ tại đây với thưc lưc mình cũng không có ai dám gây
sự cùng hắn, nên là nghe lời này cũng thấy không phục.. Hồng Phu nhân làm sao
không nhìn ra lòng con trẻ, liền cười nói
Hài Tử ngươi đừng cho là lực chiến ngang Phân Thần cao thù thì có thể không
cần sự che chở, người ta là một trong tứ đại gia tôc muốn bắt ngươi chỉ như
trở bàn tay thôi.
Tống Chung vẩn hậm hưc nói, nếu là thế không phải Hồng gia chúng ta cũng là tứ
đại gia tộc sao, cần gì phải là Mai Hoa Thần Điện bảo vệ ?
Hài tử, các người Mai Hoa Thần Điện có một địa vị không nhỏ đâu, trong Phân
viện Địa vị đã siêu quần, ngay cả ở Huyền Thiên Đạo Tông cũng là có địa vị vô
cùng siêu nhiên bởi những công pháp đặc biệt mà họ tu luyện được, thế cho nên
khi có Mai Hoa Thần Điện, thì hài tử nhà ngươi có thể không sợ trời không sợ
đất ở nơi đây rồi