Phản Kích


Người đăng: ๖ۣۜSiêu๖ۣۜLười๖ۣۜCa

Kỳ thật hộ thể thần quang của Đại Đồng Chung không phải là vô địch, Tống Chung
chính là tiêu hao hỗn độn linh khí của chính mình. Đối mặt với nhiều Nguyên
Anh cao thủ liên thủ công kích như vậy, cơ hồ mỗi lần đối phương công tới đều
tiêu hao của hắn hơn phân nửa pháp lực.

Mà hơn phân nửa pháp lực ấy cũng không phải là nhỏ, bởi lẽ Hỗn Độn quyết rất
thần kì, không chỉ khiến pháp lực của hắn so với tu sĩ Trúc Cơ kỳ đại viên mãn
mạnh hơn mấy chục lần, cho dù là phân nửa pháp lực cũng đủ uy lực khai sơn
toái thạch. Bất quá so với đối phương, Hỏa Thanh Vân mấy lão Nguyên Anh cao
thủ cùng xuất động, tự nhiên không tính là gì. Hơn nữa bọn họ toàn lực công
kích, kém nhất cũng là mấy đạo kiếm khí cả ngàn trượng uy lực hủy thiên diệt
địa hoặc là đạo pháp hoặc là pháp bảo tiêu hao lượng linh khí cũng khủng bố
không kém

Tống Chung sở dĩ có thể dựa vào bằng ấy linh khí mà ngăn cản bằng ấy cao thủ
công kích, trong đó duyên cớ lớn nhất chính là sự thần kỳ của Đại Đồng Chung.
Dù Tống Chung đã tìm được khẩu Chung này nhiều năm như vậy nhưng vẫn như trước
không có nghiên cứu thấu đáo được, mỗi lần thực lực của mình tăng lên, nghĩ
rằng có thể lý giải rõ hơn một chút, lại thất vọng nhận ra rằng hiểu biết càng
nhiều thì lại xuất hiện thêm càng nhiều ảo diệu mới. Muốn tìm hiểu rõ ngược
lại so với trước kia khó khăn lại càng nhiều hơn

Vốn lần này Tống Chung tưởng rằng Đại Đồng Chung là một kiện bảo vật âm công,
cũng không ngờ tới sau khi thăng cấp Kim Đan lại xuất hiện thêm công năng hộ
thể thần quang. Mà công năng này cùng với công năng của những bảo vật khác
hoàn toàn không giống. Bảo vật khác kim quang chỉ có thể phòng ngự, hoàn toàn
dựa vào pháp lực bản thân. Nhưng kim quang của Đại Đồng Chung này lại không
chỉ như thế, nó không ngờ có thể hấp thu một bộ phận công kích của đối phương
chuyển hóa thành một phần linh khí tăng cường cho bản thân, lúc này mới khiến
cho Tống Chung vẻn vẹn chỉ tốn một lượng nhỏ linh lực lại ngăn chặn được nhiều
công kích của Nguyên Anh tu sĩ như vậy.

Đương nhiên, liên tục chống đỡ một hồi công kích cường đại mà chỉ tiêu hao
phân nửa pháp lực coi như không nhiều, đổi thành người khác, vài ba lần công
kích linh khí đã muốn tiêu hao hết rồi, sau đó cũng chỉ còn nước chờ chết mà
thôi. Tống Chung thì không lo điểm này, Ngũ Hành Linh Thủy cực kỳ quý hiếm của
hắn còn có thể dùng pha trà, thứ đồ này bình thường uống như nước lã, cho nên
một lượng lớn linh khí tích tụ lại trong thân thể hắn thời gian dài liên tục
ôn dưỡng nhục thể, đồng thời pháp lực của hắn cũng tăng lên đáng kể. Đây cũng
là một trong những nguyên nhân pháp lực của hắn lại hùng hậu như vậy. Tại đây
đại chiến một hồi, hắn tự nhiên không keo kiệt chút Ngũ Hành Tinh Thủy, cơ hồ
là vừa đánh vừa uống.

Bọn người Hỏa Thanh Vân đều là hạng người hiểu nhiều biết rộng, tự nhiên liếc
mắt một cái liền nhìn ra Tống Chung uống thứ gì. Ngũ Hành Tinh Thủy trân quý
như vậy, tới miệng hắn so với nước giếng còn không đáng giá bằng, ngửa cổ uống
một cái, cũng là mấy chục vạn linh thạch rót vào. Một chút thương tiếc cũng
không có.

Tống Chung không đau lòng nhưng những người khác trái lại đúng là chịu không
nổi. Một lão gia hỏa không nhịn được trừng to mắt ra mắng:

- Ngươi cái tên phá gia chi tử! Ngũ Hành Tinh Thủy mà ngươi cũng uống vậy
được sao? Đây chính là bảo bối luyện dược, ngươi sao lại lãng phí như vậy?

- Đạo gia ta có cả ao, ta chính là không quan tâm lãng phí, ngươi quản được
sao?

Tống Chung nói xong, tiện tay đem một nửa Ngũ Hành Tinh Thủ đang uống dở hung
hăng ném xuống mặt biển.

Khiêu khích trắn trợn như thế, trực tiếp chọc giận bọn ho nhao nhao chửi mắng
thành tiếng. Sau đó trên tay cũng xuất thủ càng thêm tàn nhẫn. Bất quá bọn họ
tuy mặt ngoài tức giận ngút trời, nhưng trong lòng không khỏi bắt đầu có chút
phát lạnh. Thầm nói, tên này ngay cả Ngũ Hành Tinh Thủy cũng tùy tiện ném đi
như vậy, trong tay hắn còn có bao nhiêu a? Cứ thế này hắn có Ngũ Hành Tinh
Thủy bổ sung pháp lực chỉ sợ chúng ta có đánh đến mệt chết, hắn cũng chẳng bao
giờ hao hết pháp lực a!

Bất quá, sự tình tới nước này rồi, bọn họ cũng đâu còn đường lui chỉ có thể
cắm đầu điên cuồng công kích. Song phương trên thiên không vạn trượng triển
khai một hồi chém giết kịch liệt. Chỉ thấy kiếm khí tung hoành, điện quang
chớp lóe khắp tầng không, thất sắc Hỏa viêm cuồng bạo đầy trời. Trong vòng
phương viên ngàn dặm, hoàn toàn biến thành chiến trường khốc liệt, ngoại nhân
căn bản không thể xuất thủ can thiệp. Cho dù đối mặt với sự vây công của tám
vị Nguyên Anh, Tống chung dựa vào phòng ngự biến thái của Đại Đồng Chung cùng
với Hỗn Nguyên Thần lôi sắc bén, không ngờ có xu hướng không rơi vào hạ phong.

Song phương đại chiến nửa ngày, Tống Chung có Ngũ Hành Tinh Thủy bổ sung pháp
lực tinh thần vẫn sung mãn như trước, Thần lôi phát ra thủ pháp càng ngày càng
thành thục, hắn không ngờ càng đánh lại càng hăng, liều chết điên cuồng tấn
công nhóm Nguyên Anh tu sĩ, bởi lẽ vòng vây vốn rất mạnh lại không thể kéo
dài, ngược lại có chút mỏi mệt dần có xu thế rơi xuống hạ phong. Một đám tiền
bối vây công một vãn bối vốn đã rất dọa người, hiện tại lại còn rơi xuống hạ
phong, cái này một đám gia hỏa sao còn có mặt mũi gặp người khác a! cả nhóm
lão già cũng cảm thấy nhục nhã, một đám nín mặt đỏ bừng, mạnh mẽ chống đỡ
cường công, ý đồ muốn vớt vát lại hoàn cảnh xấu lấy lại một chút mặt mũi.

Nhưng tại thời điểm này, chiến đấu giữa phi chu cùng yêu thú căn bản cũng đã
xảy ra chuyển biến

Thì ra lúc Tống Chung cùng bọn người quần đấu, chi viện Yêu thú cuồn cuộn
không ngừng chạy tới, trong đó có hai chi đội yêu thú Ngũ Phi cầm, một cái bên
giáp lá cà, một bên là Phi Thiên điểu, khiến phe yêu thú càng thêm mạnh, thực
lực tuy không mạnh lắm nhưng lực sinh sản cao, số lượng cực kỳ khổng lồ. Lần
này chính là tới cứu viện Đông Hải hoàng thái tử thân phận tôn quý, hai chi
Yêu thú Phi cầm dốc toàn bộ lực lượng, mỗi một chi cũng hơn chục vạn, quang
tiễn không sai biệt lắm cũng hơn trăm vạn.

Hiện tại yêu tộc viện binh tăng ồ ạt, chiến lực nhân loại lại suy yếu, đầu
tiên là một cao tốc phi chu bị đánh hạ, sau lại thêm tám chín cái. Nguyên Anh
tu sĩ bị Tống Chung quấn lấy, hiển nhiên thực lực song phương có xu hướng bắt
đầu nghiêng về phía yêu thú

May thay nhân loại tuy nhân số ít nhưng dựa vào đại hình pháp bảo cao tốc phi
chu, đến giờ vẫn còn có thể trụ được một hồi nữa. Nhưng họa vô đơn chí, phúc
vãng trùng lai(DG:dịch tạm: họa đến thì nhiều phúc đến thì ít)

Thời điểm chiến đấu trên Đông hải còn đang giằng co, hoàng kim thuyền rồng
trong lúc chiến đấu xảy ra nghịch chuyển, vừa mới đến trợ giúp quân đội yêu
thú, ngoài ra còn có hai chi đội Phi cầm, còn lại là bốn năm chi bộ lạc yêu
thú dưới nước. Trong đó có hai chi đội sức chiến đấu rất mạnh là Thủy Chương
Ngu cùng Xạ Nỗ Hà(DG: hai giống này thì chịu, hình như là cá mập với tôm càng
gì đấy!^.^’)

Nhu Thủy Chương Ngư là tứ cấp yêu thú, thân dài mấy trượng, bề ngoài nhìn nhu
nhược, nhưng thực tế lại âm hiểm dị thường. Chúng cực kỳ am hiểu Thủy hệ pháp
thuật, thân thể được thủy hệ đạo thuật hoàn toàn che dấu gần như trong suốt,
chỉ cần lén tiếp cận đối phương, tám móng vuốt mang gai độc liền táp tới đâm
một nhát hiểm độc. Trúc cơ kỳ tu sĩ bình thường chỉ sợ cơ hội hét lên cũng
không có, toàn thân nát bấy trở thành con mồi cho Chương Ngư. Cho dù Kim Đan
tu sĩ bình thường gặp phải cũng rất phiền toái. Dù sao chúng cũng là yêu thú
am hiểu đạo thuật. Ngoài việc có thể đánh lén ở gần còn có thể phát động Thủy
Hệ đạo pháp công kích từ xa, tóm lại là phiền phức đến cực điểm.

Bất quá, so với Xạ Nỗ Hà, chỉ sợ tu sĩ nhân loại càng hi vọng đối mặt Nhu Thủy
Chương Ngư hơn. Tuy rằng yêu thú Xạ Nỗ vẻn vẹn chỉ là yêu thú nhất cấp, hình
thể cũng chỉ dài hai ba thước, cả người cơ hồ không có lực công kích, nhưng
chúng có một phương thức công kích biến thái chính là phóng ra gai xương tù
chính miệng mình.

Loại gai xương này chỉ có ở con trưởng thành, mỗi con cũng chỉ bắn được khoảng
chục lần, nghe nói chính là xương sườn của chúng biến thành, mỗi một căn cực
kỳ sắc nhọn, hơn nữa lại mang kịch độc. Tất cả bổn cự của Xạ Nỗ Hà cũng chỉ có
vài miếng xương đó, nhưng mỗi lần công kích đều là toàn lực phóng ra, lực đạo
cực lỳ mãnh liệt, lại thêm một tia Thủy Hệ đạo thuật thêm vào, có thể dễ dàng
bắn ra từ mấy ngàn trượng trong nước. Đương nhiên, Xạ Nỗ Hà dù sao cũng là yêu
thú nhất cấp, pháp lực phi thường huux hạn, cho nên chúng chỉ có thể đánh lén,
đối phó với Tiên Thiên tụ sĩ còn có thể. Nếu là Trúc Cơ kỳ tu sĩ, đều có thể
thoải mái ở ngoài ngăn trở. Có điều, Trúc Cơ tu sĩ có thể ngăn hằng trăm nhưng
Xạ Nỗ hà công kích người ta số lượng lúc nào cũng là hơn một ngàn, Trúc Cơ tu
sĩ cũng chỉ có thể lựa chọn chạy trốn.

Mà lần này tới trợ giúp Xạ Nỗ Hà ước chừng cũng có mấy trăm vạn, chi chít một
vùng đen kịt, nhìn không hết tầm mắt. Đối mặt với nhiều Xạ Nỗ Hà như vậy, con
trước ngã xuống, con sau tiến lên công kích không biết sống chết, chính là Kim
Đan tu sĩ cũng phải sợ a!

Cho nên sau khi Xạ Nỗ hà cùng Chương Ngư gia nhập chiến đấu, nhóm tu sĩ trong
hoàng kim thuyền rồng lập tức cảm nhận được áp lực cực lớn. Nhất là dưới sự
chỉ huy của Cửu Mỹ, Chương Ngư tiềm hành đánh lén, Xạ Nỗ bắn tên như mưa phát
huy hiệu quả cực lớn. Mỗi lần cũng khiến một nhóm lớn nhân loại thương vong.
Tu sĩ vốn vừa mới trải qua nội chiến tranh đoạt Hoàng kim thuyền rồng cũng đã
mệt mỏi không chịu nổi, hơn nữa lại cùng đại quân yêu thú liên tục chiến đấu
như nỏ mạnh hết đà. Giờ lại đụng viện binh yêu thú bị tổn thất thảm trọng,
liên tiếp gặp đả kích. Cho nên một tập thể vốn không thể nào đoàn kết hoàn
toàn bị ta rã.

Nhóm tu sĩ chẳng thèm quản đến nhiêm vụ giết Tống Chung nhao nhao hướng ra
ngoài chạy trốn, mà hoàng kin thuyền rồng tuy rằng bên trong không gian lớn
hơn mười dặm, nhưng chỉ một lộ khẩu nhỏ bé không đủ cho một lượng lớn tu sĩ
chạy trối chết, không tránh được một hồi tranh đoạt. Vì vậy một trận hỗn loạn
nổ ra.

Mãi đến khi những tu sĩ này được Nguyên Anh cao thủ yểm hộ tòan bộ lao ra
ngoài, mới khiếp sợ phát hiện ra rằng vốn ba bốn ngàn người giờ lại chỉ còn
lại có mấy trăm. Nói cách khác khi Hoàng Kim thuyền rồng bên trong bị tổn hại
cũng hơn nửa số nhân mã, ngay cả lông mao của Tống Chung còn chưa đụng đến.
Thật là một chuyến lỗ vốn nặng.

Bất quá bọn họ hiển nhiên không có thời gian lo lắng chuyện này, bởi vì đột
nhiên phát hiện, cho dù thoát khỏi hoàng kim thuyền rồng, vẫn không an toàn
như trước, bên ngoài là Phi cầm yêu thú cao giai đang trong lúc điên cuồng
hiếu chiến, đột nhiên nhìn thấy một đám người từ hoàng kim thuyền rồng bay ra,
cái này không phải là đưa đồ ăn đến miệng sao?

Lần này căn bản không cần Lôi Thiểm Nhi chỉ huy, Phi điểu đầy trời nhất tề kêu
vang một tiếng hung hăng phát động công kích mấy gia hỏa không biết sống chết
này. Cùng lúc đó, Đại Đầu điểu từ hướng lục địa cũng ứng tiếng lao lên, tiền
hậu giáp kích.

Đáng thương vận số mấy trăm tu sĩ, vừa mới thoát hang sói lại gặp miệng hổ.
Rất nhiều người căn bản không kịp phản ứng đương trường bị yêu thú xé nát. Nếu
trong đội ngũ không có Nguyên Anh tu sĩ số lượng nhiều hơn, hơn nữa cả đám
thực lực bất phàm nói không chừng toàn bộ đám người này đều phải chết ở đây

Lúc này, đệ tử trong phi chu trên không rốt cục cũng phản ứng chạy tới, chứng
kiến đồng môn bị nạn, bọn họ tức thì sốt ruột, nhao nhao tự tiện mở cửa đi tới
cứu viện. Bọn họ vốn không động không sao, một trận thế hình cầu gần như hoàn
mỹ lập tức sụp đổ. Kể từ đó mỗi phi chu chỉ có thể độc lập tác chiến, không
còn cơ hội phối hợp ăn ý với nhau nữa.

Lôi Thiểm Nhi thông minh như vậy, sao lại không biết đây là một cơ hội trời
cho a? nàng lập tức triệu tập tất cả quân đội, tập trung toàn bộ mục tiêu vào
phi chu của Hỏa Long đạo nhân. Sở dĩ chọn nó ngoại trừ chiếc phi chu này bề
ngoài có vẻ tương đối lợi hại, mà Lôi Thiểm Nhi còn coi trong chiếc phi chu
cao tốc này cho nên muốn cướp hạ vào tay mình

Đối mặt với Phi cầm yêu thú ùn ùn kéo tới, phi chu của Hỏa long đạo nhân với
lực lượng của mình, hiển nhiên không thể ngăn cản. Mà tình huống lúc này, các
trưởng bối khác trong phi chu cũng đã đi cứu người của mình, chỉ còn vài phi
chu của Huyền Thiên biệt viện cùng Ban Cơ các. Nhưng nhân số bọn hắn căn bản
không thể so sánh với số lượng yêu thú, cho nên chỉ có thể cầm chân tạm thời,
căn bản không có bao nhiêu trợ giúp.

Dưới tình huống như vậy, phi chu có Hỏa long tọa trấn rất nhanh đã bị Phi Cầm
yêu thú đánh vỡ thần quang bảo hộ, sau đó không biết yêu thú ùa vào.

Lúc này trên phi chu của Hỏa Long đạo nhân, một Nguyên Anh tu sĩ cũng không
có, đại tiên sinh cùng nhị tiên sinh đều trên hai chiếc cao tốc phi chu khác,
chỉ còn lại mười mấy Kim Đan tu sĩ mang theo một hai trăm đệ tử Trúc Cơ ngoan
cố chống lại.

Không có Phi chu để vịn vào, nghĩ muốn dựa vào chút người này đối kháng với
vạn quân yêu thú hiển nhiên là nằm mơ nói mộng. Vẻn vẹn một lần giáp chiến,
Trúc Cơ tu sĩ đã bị vô số Yêu cầm giết bảy tám người, chỉ có Kim Đan tu sĩ tụ
lại một chỗ, miễn cưỡng có thể chống đỡ một hồi. Nhưng rất hiển nhiên, bọn họ
cũng là nỏ mạnh hết đà, không được bao lâu khẳng định sẽ chết trong miệng vô
số yêu thú.

Cũng tại lúc này, thời khắc mấu chốt một sự việc thay đổi cả chiến cuộc đã xảy
ra

Chỉ nghe trên phi chu của Hỏa Long đạo nhân trong mười mấy Kim Đan tu sĩ, đột
nhiên truyền ra một tiếng quát thất kinh:

- Nương! Nhanh tới cứu ta!

Người kêu chính là một Nữ Kim Đan tu sĩ thân mặc Hồng Y khuôn mặt xinh đẹp
tràn đầy vẻ hoảng sợ, chính là nữ nhi trên danh nghĩa của Hỏa Long đạo nhân
Hỏa Thiên Vũ, hiện tại sinh tử tồn vong ngay trước mắt, nàng không tự chủ được
kêu lên thân phận của người thân nhất, cũng chính là tên mẹ nàng Hỏa Thanh Vân

Lấy pháp lực hùng hậu của một Kim Đan tu sĩ, một giọng này hô lên, người thực
lực cao cường cho dù khoảng cách ngàn dặm cũng có thể nghe thấy.

Tống Chung cùng tám chín tên Nguyên Anh tu sĩ kia đều là những kẻ có thực lực
cao cường, bọn họ đều nghe thấy tiếng kêu ta, hơn nữa không hẹn mà cùng hướng
về phía kia xem qua. Lập tức sắc mặt mọi người trở nên vô cùng kỳ quặc, không
có ngoại lệ

Những người không liên quan, tự nhiên là phi thường kinh ngạc, thầm nghĩ, Hỏa
Thiên Vũ không phải mẫu thân đã chết nhiều năm sao? Hiện tại chỉ còn Hỏa Long
Đạo nhân cha nàng tại đây, nàng như thế nào lại kêu mẹ mình cứu mạng đây? A,
Chẳng lẽ sự tình mẫu tử nàng cùng Hỏa Thanh Vân đều không phải tin vịt mà là
sự thật? Nghĩ vậy, mấy người này đều hướng ánh mắt chú ý Hỏa Thanh vân cùng
Hảo Thiên Vũ

Hỏa Long đạo nhân nghe vậy tức giận vỗ đùi(DG: câu này để nguyên văn, đang bay
mà vẫn vỗ đùi được đúng là cao nhân! cao nhân a!), thầm mắng: “Hỏa Thiên Vũ
này thế nào lại không hiểu chuyện vậy”

Mà thân sinh mẫu thân của nàng Hỏa Thanh Vân không có suy nghĩ nhiều như vậy,
vừa thấy nữ nhi gặp nạn, không nói hai lời lập tức bỏ qua Tống Chung đuổi theo
cứu viện

Còn Tống Chung tiểu tử này, vừa thấy bóng Hỏa Thiên Vũ, tức khắc tròng mắt đỏ
lên, kẻ thù giết cha mẹ ở ngay trước mắt, hắn còn chờ ở đây làm gì a?

- Hỏa Thiên Vũ, để mạng lại!

Tống Chung lập tức hết lớn mộ tiếng, vung tay xuất ra một đống Ngũ Hành Âm
Dương Thần Lôi, sau đó háo thành một đạo kim sắc lưu tinh, lấy thế sét đánh
không kịp bưng tai, điên cuồng đánh về phía Hỏa Thiên Vũ

Dựa vào tốc độ này mà nói, Nguyên Anh đại viên mãn Hỏa Thanh Vân hiển nhiên là
cao hơn Tống Chung một bậc. Nhưng vấn đề là, Hỏa Thanh Vũ cùng Tống Chung vừa
động, liền hấp dẫn rất nhiều yêu thú chú ý. Một đám yêu thú đều có chút linh
trí, nhìn thấy Tống Chung cùng Hỏa Thanh Vân vừa động cùng bay về một hướng,
tựa hồ tranh đoạt thứ gì đó, như vậy bọn chúng tự nhiên trợ giúp thái tử gia
Tống Chung của mình.

Hơn nữa Lôi Thiểm Nhi cũng nhìn ra điểm này, phát ra mệnh lệnh ngăn chặn Hỏa
Thanh Vân, kết quả là rất nhiều yêu cầm liền thay đổi lộ tuyến truy sát hướng
đến Hỏa Thanh Vân, tuy rằng Hỏa Thanh Vân rất cường đại nhưng đối mặt với sự
ngăn chặn của Lôi Ưng ngay trước mặt, tốc độ cũng không thể không giảm. Cho
nên Tống Chung có thể vượt lên từ đằng sau cuối cùng bay trước một bước tới
trên thuyền Hỏa Long Đạo nhân

Lúc này, Tống Chung đã bị lửa giận thiêu đốt tới cực hạn, cả người bắp thịt
bạo phát, đạo bào trực tiếp bị chấn nát lộ ra một thân thể cường kiện cơ bắp.
Mang theo lửa giận hừng hừng, dẫn tới sấm sét giông tố vô thượng, Tống Chung
giống như Thiên Ngoại ma thần giáng xuống, khing thường Kim Đan tu sĩ bảo hộ
Hỏa Thiên Vũ hung hăng phá khai một lỗ hổng, với một bộ dáng cực kỳ bạo ngược
khủng bố đi tới trước mặt Hỏa Thiên Vũ

Nhìn thấy Tống Chung đáng sợ như thế, mãnh liệt vọt tới trước người mình, Hỏa
Thiên Vũ đương trường cực kỳ kinh sợ, nàng vội vàng hai tay giơ một thanh phi
kiếm lên run rẩy hoành trước ngực, lắp bắp nói:

- Ngươi, ngươi không được tới! Mẫu thân sẽ tới cứu ta!

Tống Chung dùng hộ thể thần quang Đại Chuông Đồng bảo vệ quanh thân, ngăn trở
ý nghĩ muốn bảo vệ Hỏa Thiên Vũ của mấy Kim Đan tu sĩ đang vây bốn phía. Đồng
thời đánh bay phi kiếm trong tay Hỏa Thiên Vũ, túm lấy cổ áo ả, trực tiếp kéo
vào trong hộ thể thần quang, sao đó hung ác nói:

- Tiện nhân! Cho dù có Thiên Vương lão tử cũng không thể nào cứu được ngươi!

Nếu không phải Hỏa Thiên Vũ vừa rồi tiêu hao lượng lớn linh khí trong lúc
chiến đấu, hơn nữa lại bị khí thế như Ma Thần của Tống Chung làm cho kinh sợ,
nàng cũng không dễ dàng bị bắt sống như vậy. Nhưng hiện tại ả yếu ớt căn bản
vô lực chống đỡ Tống Chung tập kích, cũng chỉ có thể ủy khuất trở thành tù
binh trong tay Tống Chung

Cùng lúc Tống Chung bắt được Hỏa Thiên Vũ, Hỏa Thanh Vân cũng giết mở một
đường máu thoát ra, chỉ tiếc tới chậm một bước nhìn nữ nhi rơi vào tay Tống
Chung

Hỏa Thanh Vân thật ra cũng biết giữa hai người bọn họ có bao nhiêu đại cừu đại
hận, thù sát phụ mẫu quả thực bất cộng đái thiên a! cho nên Tống Chung nổi
giận tùy thời đều có thể giết Hỏa Thiên Vũ. Vì vậy nàng không chậm trễ vội
vàng hô lớn:

- Tống Chung, Thiên Vũ lúc ấy tuổi trẻ không hiểu chuyện, ngươi tạm tha nàng
đi! (DG: thương lượng ngu vãi!)

- Thúi lắm!

Tống Chung không chút khách khí nói:

- ả khi đó cũng là là thất lão bát thập, người thường cũng đã qua một đời,
ngươi còn dám nói ả còn trẻ


Hỗn Độn Lôi Tu - Chương #284