Lục Bì


Người đăng: ๖ۣۜSiêu๖ۣۜLười๖ۣۜCa

Chín chiếc cao tốc phi thuyền, nhưng lại không đủ để làm Tống chung sợ hãi.
Bất quá, Làm cho Tống chung lo lắng chính là phương hướng Chín chiếc thuyền
này xuất hiện, vừa đúng đem chính mình vây lại rồi. Ba mặt giáp địch. Mặt thứ
tư có thể cũng có đây? Nghĩ vậy, Tống chung vội vàng nhìn lại, nhất thời sửng
sốt, bởi vì hắn quả nhiên phát hiện ba chiến phi thuyền cao tốc hình dạng khác
nhau.

Cự hình pháp bảo phi thuyền cao tốc này cũng không phải là dễ nuốt. Một khi bị
bọn họ vây công chỉ sợ ngay cả Hoàng Kim Long thuyền cũng chịu không nổi. Nghĩ
vậy, Tống chung rốt cục thanh tỉnh lại một chút. Mà tại thời điểm này, Tống
chung đột nhiên khiếp sợ phát hiện, nguyên lai số lượng phi thuyền của bọn họ
không chỉ có mấy chiếc, phía sau các nàng đều mơ hồ xuất hiện bốn năm chiếc
phi thuyền xếp ngay ngắn, còn có nhiều chiến thuyền đối với hắn hình thành thế
vây công . Nếu chỉ có bảy tám cái, Tống Chung thực dám cùng bọn họ liều mạng,
nhưng còn có mấy chiếc phi thuyền cao tốc kia, vậy hay là thôi đi, Hoàng Kim
thuyền rồng tuy rằng cường đại nhưng cũng có giới hạn, chống lại nhiều phi
thuyền cao tốc như vậy, phải đối mặt với các loại công kích phô thiên cái địa
bao phủ, chỉ sợ ngay cả cơ hội hoàn thủ cũng không có.

Tống Chung cũng không phải kẻ ngốc, dù sao hôm nay cũng phát tiết đủ rồi, hắn
không nhất thiết phải đánh bừa với nhiều địch nhân như vậy. Sau đó lập tức
nhìn lướt qua tìm được một phương hướng chỉ có sáu chiếc phi thuyền, sau đó
thẳng tắp mở một đường xông tới. Đương nhiên, Tống Chung cũng không có khả
năng buông tha Thiên Dục Môn như vậy, tử điện Hoàng Long pháo lại càng mạnh mẽ
bắn ra, hung tợn nện lên trên tổng bộ Thiên Dục Môn, mang theo một cột khói
mấy ngàn trượng, thiên không xuất hiện một siêu cấp hỏa cầu bay lên, tổng bộ
Thiên Dục Môn cứ như thế hoàn toàn tiêu thất. Chứng kiến một màn như vậy, môn
nhân Thiên Dục Môn ai nấy mặt xám như tro tàn. Trong lòng ai oán không thôi.
Nội viện tổng bộ hủy, một môn phái truyền thừa mấy vạn năm cứ như vậy bị hủy.
Thiên Dục Môn từ nay biến mất khỏi Thương Mang sơn.

Chưởng môn nhân đang cưỡi tàu cao tốc chạy gấp về hướng Thiên Dục Môn nhìn
thấy một màn này, gấp đến độ đương trường phun ra một búng máu, lập tức hổn
hển ra lệnh:

- Đuổi theo cho ta, không giết Tống Chung thề không làm người!

Đệ tử dưới tay hắn lòng đầy căm phẫn, đều rống giận hô ứng, sau đó dốc toàn
lực thúc dục tàu cao tốc, tốc độ siêu việt thậm chí vượt qua cả Hỏa Long cùng
Hỏa Thanh Vân, chỉ tiếc cho dù như thế nhưng muốn đuổi theo Tống Chung cũng
phải mất một đoạn thời gian. Còn như những người khác, đều hít một ngụm lãnh
khí, Tống Chung có thể diệt Ban Cơ các đích thực là có căn cứ, đồng thời bọn
họ trong lòng cố kỵ Tống Chung càng thêm sâu đậm, quyết tâm diệt trừ càng thêm
mãnh liệt. Mà lúc này Tống Chung căn bản là không đếm xỉa gì đến đám người
này, thứ hắn quan tâm duy nhất bây giờ là phá vòng vây như thế nào. Thông qua
quan sát vừa rồi, Tống Chung nhận định rằng phương hướng tàu cao tốc này đều
là ngoại nhân được mời đến. Đám gia hỏa này thực lực không bằng những người ở
ba mặt kia, khí thế cũng không thật lớn bằng người ta đều nhanh chóng phi tới
sợ Tống Chung tẩu thoát, duy chỉ có đám người này lại chậm rãi tiến lên, rõ
ràng có ý định nhân lúc người khác trong cảnh ngươi chết ta sống, tranh thủ
kiếm chút tiện nghi.

Người như thế, lúc thắng thì cũng tích cực chẳng kém ai, nhưng một khi xuất
hiện tình thế bất hảo với họ, khẳng định là chạy nhanh không ai bằng, luận về
ý chí chiến đấu, bọn họ cơ hồ gần như không có. Cho nên Tống Chung mới lựa
chọn những người này làm nơi đột phá, lấy đức hạnh của bọn họ, khẳng định sẽ
nhượng bộ lui binh, chắc chắn sẽ không vì Tống Chung mà liều mạng đâu. Nếu phá
vây từ hướng của Hỏa Thanh Vân hoặc là Hỏa Long đạo nhân, hai gia hỏa này hận
Tống Chung thấu xương khẳng định không tiếc hết thảy ngăn cản hắn, như vậy sao
có khả năng chạy thoát.

Thấy Tống Chung không chiến mà lui, nhưng lại chọn đúng hướng đám gia hỏa
không nên hồn kia mà chạy, Hỏa Long cùng Hỏa Thanh Vân cùng biến sắc, trong
lòng thầm sốt ruột. Bọn họ hiểu rằng tiểu gia hỏa này có thể đã nhìn ra sơ hở,
ý muốn liều chết ngăn cản hắn nếu cứ căn cứ tình hình hiện tại, chỉ sợ lần này
lại để Tống Chung chạy thoát. Dù sao phi thuyền cao tốc của Tống Chung cũng
chiếm ưu thế, mấy cái phi thuyền cao tốc nhanh nhất cũng chỉ có vận tốc khoảng
ba ngàn dặm đuổi không kịp người ta. Dưới lo lắng như vậy, Hỏa Long đạo nhân
đột nhiên nhãn tình sáng lên, nhảy dựng lên nghĩ ra diệu kế, vì thế liền vận
pháp lực hô lớn :

- Tống Chung, yêu nghiệt chết tiệt nhà ngươi, không ngờ lại tạo sát nghiệp
không cùng. Bần đạo tuy có lòng ái mộ nhân tài, nhưng lúc này cũng không chấp
nhận được ngươi, ta muốn thay trời hành đạo, tru diệt súc sinh bất nhân bất
nghĩa, bất trung bất hiếu nhà ngươi.

Sau khhi Tống Chung nghe được lời ấy, suýt nữa hộc máu tức chết tại chỗ. Mình
hôm nay tuy rằng có giết người nhiều hơn chút. Nhưng đều là cao thủ tà phái,
bọn người kia có kẻ nào không vô liêm sỉ tay dính đầy máu ? Chính mình thảo
phạt thay trời hành đạo mới đúng! Nói lại, mình cũng vì Huyền Thiên biệt viện
cúc cung tận tụy, Thẳng một đường lập hạ vô số công lao hiển hách, nhưng Hỏa
Long đạo nhân này đường chưởng môn Huyền Thiên biệt viện lại vu hãm mình là
yêu thú gian tế. Đây mới thực sự là bất nhân bất nghĩa ! Hơn nữa, mình diệt
Ban Cơ các, hủy Thiên Dục môn, bất quá là vì phụ mẫu báo thù, như thế nào lại
là bất trung bất hiếu đây? Lão bất tử khốn nạn!

Tính tình Tống Chung cũng cực kỳ nóng nảy, sao có thể nhẫn nhịn được, hắn lập
tức quay đầu lại nổi giận gầm lên:

- Hỏa Long đạo nhân, uổng cho ngươi sống mấy trăm năm, thì ra cũng chỉ là kẻ
không biết liêm sỉ như vậy!

- Kẻ vô liêm sỉ không biết xấu hổ chính là ngươi!

Hỏa Thanh Vân tựa hồ muốn dùng phép khích tướng kìm chân Tống Chung lại, cho
nên không đợi Tống Chung nói xong, lập tức ngắt lời:

- Ban Cơ các ta luôn luôn cùng thế ngoại vô tranh vô đấu, nội môn đều là
những nữ tử đáng thương, ngươi lại ngang nhiên giết tới cửa, không phân trắng
đen phải trái hủy đi Ban Cơ các. Ngươi đến cùng có còn nhân tính hay không?
Chẳng nhẽ chỉ biết ăn hiếp mấy thiếu nữ yếu đuối chúng ta?

Nghe mấy lời này của Hỏa Thanh Vân, không chỉ có Tống Chung tức chết, ngay lập
tức mấy người bên cạnh cũng nhịn không được đổ mồ hôi lạnh. Ban Cơ Các xưa nay
bưu hãn trứ danh, rỗi hơi không cẩn thận chọc đến các nàng, chính là mang đại
họa tới tận cửa. Nói các nàng là thiếu nữ yếu đuối đáng thương, ma nào tin a?

Hỏa Long đạo nhân cũng không để ý còn đổ thêm xăng vào bình:

- Tiểu súc sinh Tống Chung nhà ngươi còn một chút lương tri, còn không nhanh
thúc thủ chịu trói. Nói cách khác, nếu còn là nam nhân, cùng với ta chiến một
trận! Lão phu cùng người đơn đả độc đấu, ngươi dám hay không?

Tống Chung cũng không phải ngốc tử mơ mơ màng màng, nghe lời ấy xong, lập tức
đoán ra Hỏa Long đạo nhân đang dùng phép khích tướng. Hắn lập tức cười lạnh
một tiếng nói:

- Lão bất tử ngươi, đạo gia nhà ông nhất định có một ngày cùng ngươi đơn đấu,
chỉ sợ đến lúc đó ngươi không dám mà thôi! Bất quá hôm nay, ta còn có việc.
Thứ không phụng bồi!

Khi nói chuyện, Hoàng Kim thuyền rồng liền vọt tới hướng sáu chiếc tàu cao tốc
kia, đây đã nằm trong tầm ngắm của Hoàng Kim Thần Lôi. Tống Chung căn bản là
không có vô nghĩa để ý đến phế thoại của bọn họ, đầu tiên hắn bắn ra một tảng
lớn Hoàng Kim Thần Lôi, hung hăng oanh về phía một con thuyền cao tốc phía
trước, đồng thời tử điện Hoàng Long pháo cũng bắt đầu nạp năng lượng. Hắn hô
to một tiếng:

- Kẻ nào muốn chết? Không muốn gây chuyện thì biến ra xa cho ta! Nếu không
đừng trách ta không khách khí.

Đối diện với tình cảnh này, cả một đám bị treo ngược lên cũng không bằng bị
Tống Chung làm cho tức chết. Người ta đều là động ngôn trước động thủ, nhưng
mập mạp chết tiệt này lại ngược lại, ném một đống Thần Lôi đến trước chào hỏi,
sau đó mới lên tiếng. Rõ ràng là không để người ta vào trong mắt a? Không khỏi
có phần quá kiêu ngao sao? Tàu cao tốc ngay trước mặt là một phi thuyền dài
chục trượng, một đại hình pháp bảo được bao phủ một tầng sương khói ma quái.
Thấy Hoàng Kim thuyền rồng đi tới cả đám mới cuống quýt khởi động phòng hộ cực
mạnh, không chỉ như thế, hai vị hắc y Nguyên Anh tu sĩ trên thuyền cũng xuất
thủ, đều tự tế ra pháp bảo, một cốt thuẫn cao lớn mấy trăm trượng, một lệnh
bài phóng ra thần quang, đem cả chiến thuyền khổng lồ bao bọc lại, thân phi
thuyền có thần quang hắc ám lại thêm màn sương khói yêu dị mờ ảo, cũng đều là
những phòng hộ cực kỳ cường đại, ít nhất lần này có thể ngăn cản thế công của
Hoàng Kim Thần Lôi.

Nhưng chỉ có điều, bọn người kia có lẽ vẫn coi thường uy lực Hoàng Kim Thần
Lôi. Theo từng trận nổ rầm trời, vô số hỏa diễm rực rỡ chói lòa phóng lên cao
chiếu rọi khắp nơi, người ngoài rõ ràng nhìn thấy, đầu tiên là cốt thuẫn to
lớn kia gãy rời hóa thành tro bụi, sau đó là lệnh bài hắc ám kia cũng hoàn
toàn suy sụp. Lập tức thân phi thuyền cùng hắc vụ trong khoảnh khắc ầm ầm rơi
xuống không ngớt. Tuy rằng mấy cái phòng hộ này thi triển tiêu hao đại bộ phận
uy lực Hoàng Kim Thần Lôi, nhưng cuối cùng cũng có trên trăm khỏa Thần Lôi phá
tan ngăn cản, phóng vào phi thuyền. Hai vị Nguyên Anh tu sĩ thấy thế, tức khắc
chấn động, vội vàng lấy ra pháp bảo ngăn cản. Nhưng lúc này mọi sự đã muộn
rồi, mặc cho bọn họ liều mạng, liên hợp rất nhiều đệ tử chặn được một nửa Thần
Lôi, nhưng cuối cùng vẫn có mấy chục khỏa lọt lưới nện trên than tàu.

Theo một hồi nổ mãnh liệt, cả hắc sắc phi thuyền đều bị bao phủ bởi hỏa diễm
rực rỡ. Đợi cho hỏa diễm tan đi, người ta mới phát hiện hắc sắc phi thuyền từ
thượng tầng lầu các trực tiếp bị xóa sạch hơn phân nửa, thân tàu tuy là vật
liệu đặc thù mà qua được một kiếp, nhưng nhìn kỹ vẫn xuất hiện vô số vết rách,
hiển nhiên là bị thương không nhẹ. Mặt khác đệ tử trên tàu cao tốc cũng tổn
thất phân nửa, tuy rằng đa số đều là đệ tử Trúc Cơ, nhưng Kim Đan tu sĩ cũng
chết hai người, có thể nói là tổn thất thảm trọng. Hai hắc y Nguyên Anh tu sĩ
thấy thế, bi thương cơ hồ muốn khóc, trong lòng càng thêm căm hận Tống Chung.

Bất quá, hiện tại không phải lúc cùng hắn so đo, dù sao Hoàng Kim thuyền rồng
người ta cũng đã đi qua, nếu lại trêu chọc hắn nóng nảy, một lượt Thần Lôi nữa
ném tới, mình thì không có việc gì nhưng trấn môn chi bảo cũng không thể bị
hủy. Các đệ tử trên thuyền tám phần cũng xong đời, bên trong còn không ít Kim
Đan tu sĩ, bọn họ cũng sợ bị tổn thất thêm a! Cho nên mặc dù bọn họ vô cùng
căm giân cũng chỉ có thể cắn răng áp chế lửa giận, một bên hạ lệnh quay đầu,
một bên hô lớn:

- Đừng hiểu nhầm, chúng ta chỉ là đến quan khán thôi!

Ngụ ý chính là, chúng ta chính là tới xem náo nhiệt, đại nhân ngài đi tiếp,
tha cho chúng ta đi sao! Nhưng Tống Chung nghe xong, lại căn bản chẳng quan
tâm, trực tiếp ném ra một mảng Thần Lôi bộ dáng không chết không ngừng, lập
tức khiến cho bọn người kia dựng hết cả lông mao!


Hỗn Độn Lôi Tu - Chương #278