Tái Đấu


Người đăng: ๖ۣۜSiêu๖ۣۜLười๖ۣۜCa

Cho nên vừa nghe đạo cô trung niên kia tới chơi, xích thân ma nữ liền vội vàng
ra đón. Khi mới vào trong phòng liền đon đả mới trà, chưa nói được mấy câu đã
bị đạo cô đột nhiên gây khó dễ, bốn vị Thiên Dục Ma Nữ cùng đánh tới, lấy thế
sét đánh không kịp bưng tai hung hăng nhập vào thân thể xích thân ma nữ. Đáng
thương cho xích thân ma nữ, chỉ mới là Kim Đan sơ kì, làm sao ngăn được bốn vị
ma nữ Kim Đan hậu kì đánh lén? Ngay cả tiếng kêu thảm chưa kịp phát ra đã bị
người ta không chế thân thể.

Ngay một khắc trước khi không chế xong, trung niên đạo cô cười lạnh nói:

- Xích thân Ma nữ, chủ nhân rất nhớ ngươi đấy! Ngươi muốn chúng ta chuyển cáo
với ngươi một câu, đó chính là, ngươi chết chắc rồi!

Nghe thế, trong ánh mắt xích thân ma nữ hiện lên vô tận sự khủng bố tuyệt
vọng, ả rất muốn kêu gào cầu xin tha thứ, tiếc rằng Thiên Dục Ma Nữ căn bản
không cho cơ hội, hoàn toàn ngăn chặn thần trí của ả.

Chế ngự ma nữ khỏa thân xong. Nhóm ma nữ tiếp tục tập trung mục tiêu vào đại
đệ tử chưởng môn Thiên Dục Môn Sắc Ma đạo nhân là Cúc Hoa tiên nhân - Tào
Nghị. Cúc Hoa tiên nhân Tào Nghị là kẻ đứng đầu hàng đệ tử Thiên Dục Môn, thực
lực sớm đã là Kim Đan đại viên mãn, tùy thời là đột phá Nguyên Anh. Nghe nói
kẻ này bệnh hoạn thích nam nhân, hơn nữa lại là thái giám, trên thân toàn mặc
áo có thêu hoa cúc sáng chóe cho nên bị gọi là Cúc Hoa tiên nhân.

Tứ đại Nguyên Anh tu sĩ của Thiên Dục Môn, Sắc Ma đạo nhân, Phong lão ma, tỷ
muội Phong Vân ma nữ, trong đó Sắc Ma đạo nhân cùng Phong lão ma một phe,
Phong Vân ma nữ thành một phe, hai bên mâu thuẫn rất sâu, ít qua lại với nhau.
Bởi vì đạo cô là nhất mạch của Phong Vân ma nữ, mà Cúc Hoa tiên nhân Tào Nghị
là Sắc Ma đạo nhân nhất mạch. Cho nên, muốn đạo cô đi ám toán Tào Nghị thì quá
khó khăn, sợ rằng ngay cả gặp mặt còn không xong chứ đừng nói là đánh giết.
Chẳng qua, ma nữ khỏa thân thì ở nhất mạch khác, nàng có quan hệ cả hai bên,
nhưng lại không quá chặt chẽ

Tuy rằng chuyện khó thì không làm được, nhưng ít nhất cơ hội gặp mặt Tào Nghị
thì vẫn có thể. Vì đối với vị đại đệ tử của chưởng môn.Nhóm Thiên Dục ma nữ
không dám khinh địch, ngoài thân thể đạo cô mang theo bốn vị ma nữ, năm vị
khác toàn bộ ở trên người ma nữ khỏa thân. Sau đó liền một mình đi cầu kiến
Tào Nghị. Quả nhiên,Tào Nghị vừa nghe ma nữ khỏa thân đến cửa liền khách khí
mời vào động phủ,sao đó tiếp nàng trong tĩnh thất.

Sau đó thì tốt rồi, đầu tiên ma nữ khỏa thân khen lấy khen để làm Tào Nghị lơi
là cảnh giác, sau đó bất ngờ thả ra năm vị Thiên Dục Ma Nữ. Khoảng cách gần
như vậy đột nhiên bị đánh lén, thủ đoạn công kích quỷ dị, ngay cả Tào Nghị
kinh thân bách chiến cũng vô pháp. Một chiêu là bị tóm. Chẳng qua, hắn không
hổ là đại đệ tử chưởng môn, Kim Đan đại viên mãn tu sĩ, dù bị năm vị ma nữ
nhập thể. Vẫn phản kháng nửa canh giờ mới hoàn toàn bị không chế. Nhưng nói
thế nào thì cuối cùng Cúc Hoa tiên nhân Tào Nghị vẫn bị thu phục một cách vô
thanh vô thức.

Có thân phận đệ tử chưởng môn thì còn gì tốt hơn. Với sự hỗ trợ của hắn, từng
Kim Đan tu sĩ quyền chức bị Thiên Dục ma nữ khống chế. cuối cùng, ngau cả nữ
tu áo trắng và áo hồng cũng bị giết chết, Thiên Dục ma nữ cũng nhập thể vào
Kim Đan tu sĩ. Tuy rằng sự việc tiến hành thuận lợi, việc chưa hề lộ ra sơ hở
nhưng nhóm ma nữ vẫn bình tĩnh hành động, các nàng bỏ ra thời gian hai ngày
mới hoàn thành nhiệm vụ khống chế chín vị Kim Đan tu sĩ quan trọng.

Thu phục xong, nhóm Thiên Dục ma nữ phát tín hiệu cho Tống Chung. Thông qua
tâm thần tương liên Tống Chung lập tức năm được tin tức.


Lại nói đến Tống Chung ngồi trong sơn động, vừa nhận được tin tức xong thì
mừng khôn tả. Chẳng nói hai lời liền chạy ra khỏi sơn động, không thèm che
giấu mà ngự kiếm phi hành, bay thẳng đến tổng bộ Thiên Dục Môn. Thiên Dục Môn
thì đang toàn lực đề phòng, Tống Chung xuất hiện đương nhiên sẽ bị phát hiện.
Ngăn Tống Chung đầu tiên là mấy tiểu đội bốn người, thực lực Trúc Cơ thậm chí
là Tiên Thiên cảnh giới, đều dùng pháp khí tự chế. Đầu lĩnh là Trúc Cơ tu sĩ
hô to:

- Người đến xưng tên nếu không bắn

- Ha ha ha!

Tống Chung cuồng vọng cười, trực tiếp lấy ra một khỏa thần lôi bảy màu nói:

- Một đám tạp nham mà dám chặn đường? Đi chết đi!

Vừa nói chuyện, khỏa thần lôi bảy màu đã bay đến trước mặt đám người kia. Lúc
này Tống Chung bởi vì thăng cấp Kim Đan, tốc độ thần lôi phóng ra cũng tăng
lên nhiều lần. Khỏa Âm Dương Ngũ Hành Hỗn Nguyên Thần Lôi này chẳng cần từ từ
dung hợp mới ném ra nữa. Quá trình dung hợp chỉ trong nháy mắt, ít tốn thời
gian. Cho nên hắn mới chỉ vung tay thì đã ném ra một khỏa Âm Dương Ngũ Hành
Hỗn Nguyên Thần Lôi.

Bởi vì tốc độ Tống Chung kinh người, hắn chẳng nói một lời đã ném thần lôi ra,
chẳng khác gì đánh lén. Đám đệ tử cấp thấp này căn bản chưa kịp phản ứng đã bị
thần lôi đánh chết. Một hỏa cầu hơn một ngàn năm trăm trượng màu sắc rực rỡ
trên trời, nhiều đệ tử cấp thấp trực tiếp hóa thành tro bụi, ngay cả pháp khí
cũng tan nát không ngoại lệ.

Mà lúc một vài đệ tử ngăn cản Tống Chung, các tu sĩ ở nơi khác thấy tình huống
nơi này cũng nháo nhào tới xem xét. Vừa thấy một kích khủng bố của Tống Chung
tức thì người tới chạy mất quá nửa, kẻ không có thực lực căn bản chẳng dám
nghênh chiến, còn lại đều là các tu sĩ thực lực cao cường. Mà vụ nổ này tựa
như chọc tổ ong vò vẽ, kinh động toàn Thiên Dục Môn. Chỉ thấy khắp nơi kiếm
quang từ bốn phía bay tới vài vạn người.

Sở dĩ nhiều người như vậy vì đệ tử tà phái thường xuyên lục đục, tự giết lẫn
nhau nên thương vong cực lớn. Vì thế, để đảm bảo số lượng tu sĩ cao cấp, đệ tử
cấp thấp rất nhiều. Thiên Dục Môn cũng không ngoại lệ. Số lượng đệ tử hơn mười
vạn, gấp mười lần Huyền Thiên biệt viện. Chẳng qua, hai bên số lượng tu sĩ cấp
cao ngang ngửa, có thể thấy đệ tử cấp thấp tà phái sẽ chết bao nhiêu.

Đối mặt với địch nhân như ong bay đầy trời. Tống Chung chẳng chút sợ hãi cười
ha hả nói:

- Đừng nghĩ các ngươi nhiều người là ngon, đạo gia ta cho đám vô liêm sỉ các
ngươi biết, cái gì là hổ giữa bầy dê.

Nói xong, hai tay Tống Chung liên tục huy động Âm Dương Ngũ Hành Hỗn Nguyên
thần lôi mỗi viên mỗi viên ném ra, liên tiếp ném ra bốn phía, chẳng khác nào
đại gia ném tiền. Bùng một tiếng.Quả cầu lửa ngàn trượng phóng lên cao, đệ tử
Thiên Dục Môn thương vong vô số, rất nhiều động phủ, núi đồi cũng bị phá tan
tành.

Không có biện pháp, hiện giờ Tống Chung đã là Kim Đan tu sĩ, hắn dùng Tụ Lôi
Thai luyện chế Ngũ Hành thần lôi bình thường đã có uy lực một kích toàn lực
của Kim Đan tu sĩ. Mà mười khỏa thuộc tính khác nhau tụ thành Âm Dương Ngũ
Hành Hỗn Nguyên Thần lôi. Uy lực tăng lên không chỉ trăm lầm, nổ tung ra cũng
ngang với uy lực pháp thuật của Nguyên Anh tu sĩ. Đệ tử Thiên Dục Môn tuy
nhiều nhưng phần lớn đều là mấy con gà què Trúc Cơ, Kim Đan còn đỡ, ngăn không
nổi Âm Dương Ngũ Hành Hỗn Nguyên Thần lôi. Bọn họ chẳng hề có lực chống cự cho
nên cả đám bị nổ thành tro bụi.

Đám Kim Đam tu sĩ căn bản chẳng dám đến gần. Vừa thấy thần lôi bảy màu thì đầu
tiên chạy được bao nhiêu hay bấy nhiêu, sợ bị đánh chết. Đến gần cũng chẳng
dám chứ đừng nói là phản kích, cho nên Tống Chung cực kì an toàn. Dưới Tình
huống như vậy, Tống Chung cảm giác như chẳng có kẻ địch tồn tại. Đến đâu là
lôi bay tán loạn đến đó. Nổ mạnh liên tục, núi lở người chạy. Tống Chung ở
trên địa bàn Thiên Dục Môn đánh giết hơn ngàn dặm, hiếm hoi lắm mới gặp vài kẻ
thoáng ngăn cản hắn, quả thực là hoành hành bá đạo. Đánh đâu thắng đó, không
gì cản nổi!

Tu sĩ Thiên Dục Môn một màn này tức đến hộc máu nhưng cũng đành bất lực cam
chịu. Âm Dương Ngũ Hành Hỗn Nguyên Thần lôi của Kim Đan tu sĩ rất biến thái.
Lôi tu khác cho dù có thứ này cũng tiếc chẳng dám ném, dù sao vất vả luyện chế
nên cực kì quý trọng. Nhưng Tống Chung thì khác. Hắn có Ngũ Hành tụ lôi thai
hỗ trợ, trong tám năm thời gian, hắn tích cóp không biết bao nhiêu Ngũ Hành
Thần Lôi, cho nên sử dụng chẳng thấy tiếc, cứ ném như đồ vất đi, trái một quả,
phải một cục, chẳng biết khi nào mới hết. Đối mặt kẻ phá gia chi tử như vậy,
mấy chục Kim Đan tu sĩ nào dám ló mặt? Cũng may Thiên Dục Môn không phải không
có cao nhân. Lúc Tống Chung điên cuồng đồ sát một trận xong. Rốt cuộc đã xuất
hiện một kiện pháp bảo hình là cờ mày đen ngăn được một viên thần lôi của Tống
Chung. Lúc này Tống Chung cả kinh,vội quay mặt lại thì thấy kẻ ngăn cản một
kích của mình lại chính là người quen cũ.. Phong lão ma.


Hỗn Độn Lôi Tu - Chương #274