Người đăng: ๖ۣۜSiêu๖ۣۜLười๖ۣۜCa
Mặc dù tu sĩ áo hồng gọi rất đúng lúc, hô lên trước tiên nhưng đã muộn, bốn
người chưa kịp nhúc nhích thì đã bị bốn bóng đen hoàn toàn chế phục. Lập tức
lộ ra bộ mặt a dua. Nhao nhao thi lễ với Tống Chung:
- Tham kiến chủ nhân.
Hiển nhiên thân thể họ đã bị Thiên Dục Ma nữ hoàn toàn chiếm cứ.
Tống Chung thấy việc lớn đã thành thì mỉm cười nói:
- Làm tốt lắm, hiện giờ nói cho ta những tin tức hữu dụng trong đầu bọn họ.
- Chủ nhân. Bọn họ biết không nhiều
Nữ tu áo hồng vội nói:
- Chỉ là thân thể này của ta cũng có một ít in tức, nhưng hữu dụng cũng chỉ
có hai cái.
- Ân, nói nghe xem nào!
Tống Chung vội nói.
- Dạ!
Nữ tu áo hồng không chút hoang mang đáp:
- Chuyện thứ nhất là về tháng trước ngài hủy Tuyền Cơ Các, chuyện này khiến
các đại môn phái ở Thương Mang Sơn chú ý, bọn họ với việc đại phái Tuyền Cơ
các bị hủy vô cùng khiếp sợ. Hủy diệt lại là kẻ phản nghịch nên người ta cảm
thấy bất an. Vì thế, dưới sự kêu gọi của Hỏa Long đạo nhân cùng Thanh Vân tiên
cô, các chưởng môn Thương Mang sơn quyết định gặp ở Lăng Tiêu Thành thương
lượng đối sách.
- Lăng Tiêu thành? Ha ha, thực là một nơi tốt cho chính tà gặp mặt! Lần này
vì ta không ngờ làm lớn như vậy, cũng thực là làm khó bọn họ.
Tống Chung cười lạnh nói:
- Chẳng qua, những gia hỏa này đều là vì lợi riêng, không có mấy tháng sợ
rằng chẳng bàn được gì. Chờ bọn hắn mở hội xong, hừ, Thiên Dục Môn đã sớm xong
đời rồi!
Tống Chung nói:
- Không cần để ý, nói tiếp việc thứ hai đi.
- Dạ!
Nữ tu áo hồng nói:
- Việc thứ hai là phòng thủ nơi này. Dường như Thiên Dục Môn khẳng định chủ
nhân sẽ đến phá, nên phòng ngự cực kì nghiêm mật, cứ năm bước là một trạm gác,
người tuần tra khắp nơi, chỉ cần không có ám hiệu là đánh chết!
- Hừ hừ!
Tống Chung cười lạnh:
- Cho dù như vậy, sợ rằng cũng không ngăn được các nàng đúng không?
- Đó là đương nhiên. Chủ nhân cứ yên tâm, chúng tỷ muội đảm bảo hoàn thành
nhiệm vụ
Nữ tu áo hồng lập tức khẳng định.
- Tốt rồi, các nàng đi đi!
Tống Chung phất phất tay nói.
- Dạ, chủ nhân
Bốn vị tu sĩ thi lễ xong liền ngự kiếm bay đi. Mà sau khi bọn họ đi, Tống
Chung không đi theo mà tìm một cái sơn động yên tĩnh, lặng lẽ trốn bên trong.
Lại nói sau khi Tống Chung rời đi, bốn vị nữ tu cũng tự chia việc, bắt đầu
tuần tra như bình thường. Hoàn thành nhiệm vụ hôm nay xong, bốn người mới trở
về động phủ chuyên giao nhiệm vụ tuần tra của môn phái.
Động phủ này bề ngoài nhìn thật không bắt mắt, nhưng bên trong lại có Càn Khôn
trận chừng mấy chục cái to nhỏ. Chia ra, thỉnh thoảng có tu sĩ đi vào. Nữ tu
Trúc Cơ kì chia bốn người ra. Trả nhiệm vụ cho người phụ trách xong liền có
thể tạm thời nghỉ ngơi. Bốn người vâng dạ xong liền đi về chỗ của mình. Chỗ
này chỉ có bốn bồ đoàn, chuyên môn bố trí cho một tổ người nghỉ ngơi. Nữ tu áo
hồng như mọi ngày mang theo ba đệ tử Tiên Thiên ngồi xuống. Chừng qua hai ba
canh giờ, nàng cảm thấy thời gian không sai biệt lắm, liền đứng dậy mang ba
người đi ra. Lúc này, bọn họ không đến chỗ nhận nhiệm vụ, mà là len lén đi vào
chỗ sâu nhất sơn động. Nơi này là hầm ngầm của người chỉ huy cao nhất, một vị
Kim Đan tu sĩ. Địa phương này tự nhiên phòng bị nghiêm ngặt, bốn người vừa đến
cửa động đã bị một vị nữ tu Trúc Cơ ngăn lại.
Vị nữ tu áo trắng Trúc Cơ Kì mỉm cười nói:
- Sư muội, ân sư đang nghỉ ngươi, ngươi có việc sao?
- Khởi bẩm sư tỷ!
Nữ tu áo hồng không chút hoảng loạn nói:
- Ta có một số việc muốn gặp ân sư,nhờ sư tỷ giúp cho!
Lúc nói chuyện, nàng thanh sắc bất động lặng lẽ đưa ra vài khối trung phẩm
linh thạch.
Nữ tu áo trắng mắt sáng lên vội nói:
- Ai chà chà, đều là tỷ muội một nhà, cần gì khách khí thế? Không phải là gặp
sư phụ sao, ta đi thông báo cho ngươi.
Nói xong, nữ tu áo trắng liên đi vào, tuy miệng nói nhẹ nhàng thế nhưng linh
thạch vẫn không có trở lại. Kỳ thực Thiên Dục ma nữ ở trong nữ tu áo hồng quá
rõ. Biết mình nếu không đưa ra lợi ích thì khẳng định khỏi gặp sư phụ. May là
Thiên Dục ma nữ nhập thể xong, trí nhớ vẫn còn nguyên, nên mới hiểu rõ tình
hình cụ thể. Nói cách khác, nếu không kế hoạch này cũng không có cách hoàn
thành.
Rất nhanh nữ tu áo trắng đã trở lại,nàng cười hì hì nói:
- Sư muội, sư phụ vốn không muốn gặp ngươi, là ta nói hết lời người mới miễn
cưỡng chịu để ngươi gặp mặt, nhưng ngươi phải nhớ kỹ, đừng làm lỡ thời gian
nhá?
- Đa tạ sư tỷ!
Nữ tu áo hồng vội vàng dùng vẻ mặt cảm kích nói.
Thấy nàng như vậy, nữ tu áo trắng hài lòng gật đầu cười nói:
- Đều là tỷ muội một nhà, không cần khách khí, đi theo ta!
Nói xong liền mang bốn người vào trong. Năm người đi qua hai ngã rẽ, lại qua
hai cánh cửa. Cuối cùng mới đến một sơn động hoa lệ. Gặp một vị đạo cô trung
niên đang ngồi trên giường đả tọa. Tuy rằng nàng cách ăn mặc đạo cô nhưng trên
thân chẳng có chút linh khí đạo gia nào, ngược lại từ khóe mắt lộ ra xuân ý.
Thực giống như kỹ nữ thanh lâu lăn lộn nhiều năm. Chẳng qua, đừng thấy nàng
như nhược yếu đuối thế. Nhưng trên thực tế đã là cao thủ Kim Đan trung kì.
bHơn nữa tâm ngoan thủ loạt, đệ tử dưới tay không ai không sợ hãi nàng. Năm
người vào thấy thế liền tỏ vẻ cung kính.Theo quy củ ân cần thi lễ.
- Đứng lên đi!
Đạo cô nhẹ nhàng khoát tay nói:
- Các ngươi tìm ta có chuyện gì?
- Bẩm sư phụ!
Nữ tu áo hồng nói:
- Đệ tử ngẫu nhiên tìm được một kiện bảo vật, chính là Thiên Niên Vân Tùng
Mộc Tâm, đệ tử biết mình kém duyên, không xứng với thần vật này, nên mới cố ý
đưa tới tặng cho ân sư!
Nói xong, nữ tu áo hồng tay run run, đưa ra một mảnh gỗ màu đen tuyền. Tuy
rằng nhìn như vứt đi, nhưng vừa lấy ra, một cỗ linh khí mạnh mẽ truyền ra,
hiển nhi là thực vật phi phàm.
Mà thực sự như thế, Vân Tùng vốn là linh vật, mộc tâm này là vật liệu tốt để
chế Mộc Hệ pháp bảo, Thiên Niên Vân Tùng Mộc Tâm càng khó có được, đủ để làm
ra Lục, Thất cấp pháp bảo. Bảo bối như thế, tự nhiên khiến đạo cô hứng thú,
ngay cả nữ tu áo trắng cũng sáng mắt lên, thầm mắng:
- Bảo bối tốt như vậy không giữ riêng. Ai ngờ lại tặng cho người, thực quá
ngu ngốc!
Mà đạo cô cũng không nghi ngờ. Hưng phấn nói:
- Mau đưa ta xem!
- Dạ!
Nữ tu áo hồng vội đưa Thiên Niên Vạn Tùng Mộc Tâm tới.
Đạo cô hưng phấn nhận lấy, trân trọng vuốt ve, một bên yêu quý vuốt ve, một
bên hân thưởng:
- Tốt, quả nhiên là đồ tốt! Đồ nhi ngoan. Ngươi lần này lập công lớn, vi sư
phải hảo hảo thưởng cho ngươi!
Đạo cô vừa nói xong đột nhiên biến sắc, mắng to:
- A. Chết tiệt. Ngươi dám ám toán ta?
Lời chưa kịp nói hết thì đã bị cắt ngang. Nhìn mặt nàng hiển nhiên đang trải
qua thống khổ.
Nữ tu áo trắng thấy thế cả kinh,định há mồm kêu cứu. Nhưng lúc này, một bóng
đen vô thanh vô tức xuất hiện, trực tiếp lao vào thân thể nữ tu áo trắng.
Trong nháy mắt, ý thức nữ tu áo trắng hoàn toàn bị ngăn chặn. Thể xác nàng
hoàn toàn bị Thiên Dục Ma Nữ kiểm soát. Chỉ thấy nàng mỉm cười sau đó lẳng
lặng nhìn đạo cô. Qua mấy lần hô hấp, đạo cô cũng hoàn toàn thất bại. Lúc này
Thiên Dục Ma Nữ đã có thực lực Kim Đan hậu kì, so với nàng còn hơn một bậc,
hơn nữa người ta hai kẻ ra tay cùng lúc, đạo cô không kịp đề phòng tự nhiên
chỉ có đường thua.
Thì ra, kế của Tống Chung chính là cho Thiên Dục Ma Nữ lẻn vào tác chiến. Dựa
vào năng lực quỷ dị thì quả thực dễ như trở bàn tay. Vẻn vẹn vài canh giờ, một
vị Kim Đan tu sĩ đã thành tù binh của các nàng. Đương nhiên, chỉ một vị Kim
Đan thì chưa đủ, bất quá cũng là một cái mở đầu tốt. Bởi Kim Đan tu sĩ biết
càng nhiều, địa phương đi qua cũng càng nhiều, liên hệ với những Kim Đan khác
cũng trở nên thuận tiện.
Tiếp nhận trí nhớ Kim Đan tu sĩ xong, chín vụ Thiên Dục Ma Nữ căn cứ theo tin
tức trong đầu ả. Bắt đầu tính toán, rất nhanh liền cho đạo cô ra tay, hạ gục
ba đệ tử Tiên Thiên. Để Thiên Dục Ma Nữ trốn vào thân mình. Sau đó, ba người
tự tách ra. Nữ tu áo trắng ở lại xử lí, nàng sẽ nói theo lệnh của đạo cô đánh
gục ba đệ tử, gọi người ở ngoài vào xử lí thi thể gọn gàng. Dù kẻ dưới có nghi
ngờ, cũng không dám nghi một vị Kim Đan tu sĩ quyền uy.
Còn đạo cô trung niên thì mang theo nữ tu áo hồng bắt đầu đi gặp những Kim Đan
tu sĩ khác. Đương nhiên, người đầu tiên cần gặp là lục bì xích thân ma nữ. Lợi
dụng công lao bán đứng Tống Chung, xích thân ma nữ nhận được lợi ích rất lớn,
hơn nữa ả còn khổ công nên vài năm đã thành Kim Đan tu sĩ. Chẳng qua, ả mới
Kết Đan, hiển nhiên một chút cũng không dám ra vẻ trước mặt tiền bối Kim Đan
như đạo công.