Thay Đổi Mục Tiêu


Người đăng: ๖ۣۜSiêu๖ۣۜLười๖ۣۜCa

Tuy rằng Mai Hoa Thần Nữ nói nhẹ nhàng nhưng Tống Chung không một chút dám sơ
ý. Vẻ mặt khẩn trương nói:

- Tiền bối chính là Mai Hoa thần nữ đại danh đỉnh đỉnh sao?

- Ha ha, không nghĩ tới tiểu tử ngươi cũng có vài phần kiến thức a!

Mai Hoa Thần Nữ nghe xong cười nói:

- Làm sao ngươi đoán ra ta?

- Huyền Thiên biệt viện ngoại trừ tiền bối, còn có nữ tu sĩ nào cấp Nguyên
Anh?

Tống Chung cười khổ, sau đó có chút ảm đạm nói:

- Ta cùng đệ tử Thủy Tĩnh của tiền bối có giao tình, thực không muốn cùng
tiền bối binh đao tương kiến!

- Vậy thì đừng đánh là được mà?

Mai Hoa Thần Nữ nói:

- Ta cũng không phải tới tìm ngươi đánh nhau.

- Gì?

Tống Chung nghe xong hưng phấn nói:

- Chẳng lẽ tiền bối không phải tới nơi này ngăn ta?

- Đương nhiên, từ giờ trở đi ta cùng với tên hỗn đản Hỏa Long đạo nhân vô
liêm sỉ kia không quan hệ.

Mai Hoa Thần Nữ oán hận nói.

- A?

Tống Chung không ngờ rằng Mai Hoa Thần Nữ lại nói thể, đứng ngẩn ra.

Mai Hoa Thần Nữ thấy thế mỉm cười nói:

- Ta biết ngươi không tin, chẳng qua đó là thực. Lấy thân phận ta chả lẽ còn
nói dối ngươi.

- Vậy mời tiền bối tránh ra, ta muốn oanh sát lão Hỏa Long đọa nhân này thành
cặn bã rồi lại cùng ngài nói chuyện!

Tống Chung thử thăm dò nói.

- Ái chà!

Mai Hoa Thần Nữ nghe xong lắc đầu nói:

- Đứa nhỏ này sao mà ngốc thế! Ta hỏi ngươi, dù ngươi có phá tan Huyền Thiên
biệt viện có giết được Hỏa Long đạo nhân không?

Tống Chung vừa nghe xong thì giật mình. Kỳ thực hắn cũng biết, Nguyên Anh tu
sĩ đều có tuyệt chiêu bảo mệnh, tuy rằng mình ỷ vào thuyền rồng hoàng kim có
thể đánh bại chứ muốn đuổi giết thì ít có khả năng. Người ta có muốn liều mạng
chạy như điên thì Tống Chung cũng thua. Lấy tốc độ Nguyên Anh tu sĩ, không sử
dụng thuyền rồng hoàng kim Tống Chung căn bản là đuổi không kịp, mà đuổi theo
thì phải mất thời gian, tiêu hao bao nhiêu linh thạch đây. Cái này đủ làm hắn
chịu không nổi. Cho nên hôm nay nhiều nhất là hủy đi Huyền Thiên biệt viện.
Giữ Hỏa Long đạo nhân thì thật không có biện pháp.

Mai Hoa Thần nữ thấy vẻ mặt Tống Chung thì đã hiểu. Lập tức nói:

- Hài tử, tên Hỏa Long vô liêm sỉ kia là cừu nhân của ngươi, chứ đâu phải
Huyền Thiên biệt viện! Hỏa Thiên Vũ cũng không ở đây, ngươi có hủy chỗ này,
cũng chỉ là vô cớ giết chết các tu sĩ vô tội, thậm chí còn là sư huynh đệ
trước kia của ngươi, chẳng lẽ ngươi nhẫn tâm dồn họ vào chỗ chết?

Tống Chung nghe xong lập tức trong đầu hiện ra gương mặt Hàn Ngọc Phượng, Hầu
Tử cùng Thanh Phong Tử. Sát khí trên thân cũng tan dần. Tuy hắn hận Hỏa Long
đạo nhân, cũng không vì thế là tổn thương những người kia.

Mai Hoa Thần Nữ thấy vẻ mặt đau khổ của Tống Chung mỉm cười nói:

- Hài tử, đừng nhụt chí, cừu gia của ngươi là Tuyền Cơ Các, hiện tại Hỏa
Thiên Vũ ở đó, còn có cả lão nương Thanh Vân tiên cô không biết xấu hổ kia
nữa. Hai kẻ ti tiện kết phường hại chết cả nhà ngươi, sao ngươi không diệt cả
nhà nàng?

Tống Chung vừa nghe xong thì mắt lóe hung quang, lửa giận bốc lên hung tợn
nói:

- Tiền bối nói đúng, oan có đầu nợ có chủ. Ta đích xác không nên đối phó với
Huyền Thiên biệt viện, Tuyền Cơ Các mới phải nhà tan cửa nát! Ta đi tìm chúng
báo thù!

Nói xong liền quay mục tiêu sang Tuyền Cơ Các.

Mai Hoa Thần Nữ thấy thế gọi:

- Từ từ, Chờ đã!

- Tiền bối còn gì phân phó?

Tống Chung vừa nghe thì dừng lại kính cẩn hỏi.

- Đồ ngốc, ngươi cứ đi vậy có thể thắng Tuyền Cơ Các sao? Hộ sơn đại trận ở
đó cũng chẳng kém ở đây, hơn nữa còn nguyên vẹn. Ngay cả thuyền rồng hoàng kim
của ngươi uy mãnh tuyệt luân chắc gì đã thành sự a?

Mai Hoa Thần Nữ nói.

- A!

Tống Chung nghe xong thì lạnh người, hắn biết Mai Hoa thần nữ nói đúng, cho
nên lộ ra vẻ mặt u sầu chán nản.

Mai Hoa Thần Nữ thấy vậy mỉm cười nói:

- Tiểu tử ngốc, kỳ thực cái này cũng không khó. Tuyền Cơ Các có hộ sơn đại
trận đối với các ngươi phòng thủ kiên cố, nhưng trước mặt ta vẫn đầy sơ hở.
Này, cầm lấy!

Nói xong Mai Hoa thần nữ vung tay ném cho Tống Chung một ngọc phù màu trắng.

Tống Chung mờ mịt tiếp nhận không hiểu:

- Đây là..?

- Đây là trận đồ hộ sơn đại trận của Tuyền Cơ Các, ta đã đánh dấu chỗ sơ hở
cho ngươi. Chỉ cần oang mạnh vài cái sơ sơ là nát. Với uy lực của thuyền rồng
hoàng kim, tuyệt đối có thể đánh tan hết!

Mai Hoa Thần Nữ cười âm hiểm.

- A?

Tống Chung nghe xong mắt sáng rực, kinh hỉ:

- Vì sao tiền bối làm vậy?

- Bởi vì ta không quen bị người ta xỏ mũi!

Mai Hoa Thần Nữ tức giận nói.

- A?

Tống Chung nghe xong sửng sốt nhưng nhanh chóng hiểu ra, thầm nghĩ, tám phần
là người của Tuyền Cơ Các trêu chọc nàng nên mới mượn đao giết người đây mà!
Mai Hoa Thần Nữ lại nói:

- Chẳng qua, vấn đề trước mắt của ngươi. Thuyền rồng hoàng kim tuy uy mãnh
nhưng lại hao tốn thượng phẩm linh thạch. Hơn nữa số lượng rất nhiều đúng
không?

- Dạ!

Tống Chung nghe xong cả kinh, nghĩ đến Mai Hoa Thần Nữ muốn dò tìm nhược điểm
của mình. Nhưng sau đó lại hiểu, người thông minh sớm đã xong rồi. Cho nên
chẳng che giấu nói:

- Đúng thế, nó thực là đốt tiền. Trận chiến hôm nay ta đã gần cạn vốn. Đánh
Tuyền Cơ Các chỉ sợ là lực bất tong tâm a!

Mai Hoa Thần Nữ nghe xong cắn môi nói:

- Tiểu tử, ta sẽ giúp ngươi một chút!

Nói xong không đợi Tống Chung nói nàng đã vất cho hắn một túi trứ vật tinh
xảo. Tống Chung nhận lấy, dụng thần thức đảo qua thì giật mình. Thì ra trong
đó chứa trên trăm vạn thượng phẩm linh thạch xếp thành quả núi nhỏ.

Tống Chung không thể ngờ Mai Hoa Thần Nữ xuất thủ hào phóng như vậy lập tức
kinh hô:

- Tiền bối. Cái này.. cái này là thế nào?”

Mai Hoa Thần Nữ khoát tay nói:

- Ta cho ngươi. Chỉ cần ngươi giúp ta đập tan cái Tuyền Cơ Các là được!

Tống Chung nghe vậy, sát khí trong mắt bắn ra bốn phía, liền cao giọng nói:

- Vãn bối thề, không phá tan Tuyền Cơ Các, thề không làm người!

- Tốt!

Mai Hoa Thần Nữ sung sướng cười:

- Có lời này của ngươi ta đã an tâm.

- Nhưng!

Tống Chung cười khổ:

- Tiền bối, ngài đây là vì cái gì a? Trăm vạn thượng phẩm linh thạch đâu phải
là nhỏ?

- Ha ha, đồ ngốc, mấy cái linh thạch này ngay cả Phân Thần cao thủ cũng chưa
chắc đã có, nhưng với ta mà nói chưa tính là gì, đừng để tâm, mà ngươi đừng
quên đã hứa gì đấy!

Mai Hoa Thần Nữ cười nói.

Tống Chung nghe xong sửng sốt nhưng rất nhanh hiểu ra. Mai Hoa Thần Nữ tính
trước tương lai, làm sao để khai thác bảo vật, tìm động phủ thượng cổ tu sĩ
đều biết trước tiên, sao mà không giàu. Tóm lại, Mai Hoa Thần Nữ tích cóp của
cải nhiều năm, đính xác người thường không sánh kịp. Mấy cái linh thạch này
tuy số lượng kinh người nhưng cũng chẳng làm nàng nghèo đi.

Sau đó Mai Hoa Thần Nữ nói:

- Còn vì cái gì ta cũng không giấu ngươi. Ta sở dĩ làm vậy vì hai nguyên
nhân, một là báo thù. Con tiện nhân Tuyền Cơ kia Các khinh người quá đáng,
nhưng thân phận ta không thể ra tay nên đành nhờ ngươi xuất thủ. Chút ít này
cứ tính là thù lao đi!

- Nhưng mà thù lao tựa hồ quá lớn!

Tống Chung cười khổ nói.

- Ta biết, cho nên còn có nguyên nhân thứ hai, đó chính là nhân tình!

Mai Hoa Thần Nữ nghiêm nghị nói:

- Ta rất xem trọng ngươi, ta cho rằng đáng giá để đặt cược lớn lên người
ngươi, hiểu chưa?

- Hiểu!

Tống Chung hiển nhiên biết Mai Hoa Thần Nữ đoán ra mình tiền đồ vô lượng, cho
nên mới lập quan hệ tốt vơi mình. Cho hắn một chút linh thạch đổi lấy một cái
nhân tình. Tống Chung rất khâm phục Mai Hoa Thần Nữ quang minh lỗi lạc, cứ coi
như bị lợi dụng nhưng hăn vẫn biết ơn ôm quyền nói:

- Tiền bối, ân tình hôm nay Tống Chung nhớ kỹ!

- Vậy là tốt rồi!

Mai Hoa Thần Nữ mỉm cười:

- Ta còn định cho ngươi một phần lễ nữa, tiểu tử ngươi cũng phải có qua có
lại, ngươi định cho ta chỗ tốt gì?

- Lễ vật gì?

Tống Chung vội nói.

- Là thế này, đồ đệ ta mấy năm du lịch bên ngoài, trở thành bạn thân của Hàn
Băng Nhi trong Tuyền Cơ Các. Mấy ngày trước đột nhiên Hàn Băng Nhi gửi thư mời
đồ đệ ta qua. Thủy Tĩnh gặp hồng nhan tri kì Hàn Ngọc Phượng của ngươi thấy có
vận xui, dường như sẽ có đại nạn nên mang theo cùng! Tóm lại, hiện giờ các
nàng cùng ở Tuyền Cơ Các, nếu ngươi cứ giết qua Tuyền Cơ Các, Thanh Vân tiên
cô yêu bà kia thấy đánh không lại ngươi. Khẳng định dùng các nàng làm bình
phong!

Mai Hoa thần nữ cười nói:

- Ta dự định gọi các nàng về, cho ngươi cùng Hàn Ngọc Phượng đoàn tụ. Thế
nào? Có tính là lễ vật tốt không?

- Có!

Tống Chung nghe xong vội thi lễ nói:

- Vậy thì cần đa tạ tiền bối rồi!

- Chỉ là việc nhỏ thôi!

Mai Hoa Thần Nữ khoát tay nói:

- Nếu ngươi muốn cám ơn ta, đưa Ngũ Hành Thanh Tịnh Liên ra, không cần nhiều
ba khỏa là đủ!

Mai Hoa Thần Nữ tính tình hào sảng cũng không khiến Tống Chung sinh lòng phản
cảm, ngược lại cho hắn cảm giác rất chân thành. Dù sao hắn cũng chẳng phải kẻ
keo kiệt, Ngũ Hành Thanh Tịnh Liên còn nhiều, cho nên lấy ra ba khỏa đưa tới.
Kỳ thực tính lại thì Mai Hoa Thần Nữ vẫn cứ lỗ, trăm vạn thượng phẩm linh
thạch kia mua được không biết bao nhiêu khỏa Ngũ Hành Thanh Tịnh liên đây! Cho
nên về tình về lý, Tống Chung dù đưa ra Ngũ Hành Thanh Tịnh liên vẫn cứ nợ
thêm nhân tình của người ta!

- Ha ha, tiểu tử ngươi quả nhiên phóng khoáng, không phí một phen khí lực của
ta!

Mai Hoa Thần Nữ cười nói:

- Đã vậy thì ta đi trước. Ngươi theo sau, ta sẽ đưa Hàn Ngọc Phượng tới cho
ngươi, sau đó ngươi đập nát Tuyền Cơ Các cho ta! Ha ha, vui chết mất!

Nói xong, Mai Hoa Thần Nữ không chờ Tống Chung trả lời đã biến mất không thấy
tăm hơi.


Hỗn Độn Lôi Tu - Chương #267