Hội Vân Thành Binh


Người đăng: ๖ۣۜSiêu๖ۣۜLười๖ۣۜCa

Cửu Mỹ Đồ thực sự là một món siêu cấp cửu phẩm, chí bảo thông linh loại này,
ai mà không thèm đỏ mắt a! chỉ tiếc bảo vật có linh tính, không phải ai cũng
có thể tùy tiện triệu hồi cửu mỹ, ngoài ra hai khảo nghiệm nhận chủ kia thật
sự rất biến thái. Tu sĩ bình thường không có cơ duyên xảo hợp cũng không có
khả năng vượt qua, cho nên bảo bối nhiều năm như vậy, cũng không ai có đủ khả
năng sử dụng.

Nhưng mà hiện tại, Tống Chung lại dễ dàng vượt qua khảo nghiệm mà ngay cả
Phong lão ma cũng không có khả năng vượt qua. Hơn nữa bản thân có thể triệu
hoán lục yêu, nhưng lại vẫn chịu cam bái hạ phong trước Cửu Mỹ Đồ. Hắn có thể
trở thành chủ nhân Cữu Mỹ Đồ lưu danh cả ngàn năm, thật là bất khả tư nghị!
Lão ít nhất cũng là cấp bậc Nguyên Anh, cũng chỉ có thể đánh ngang mà không
thể thảo phạt hắn, hắn ngay cả chống lại phân thần cao thủ, cũng có có sức
mạnh để chiến đấu.

Đối với hấp dẫn như vậy, phong lão ma tự nhiên không có khả năng kiềm chế,
Phong lão ma tất nhiên không dám dùng sát chiêu toàn lực ứng phó bởi vì giết
Tống Chung, cũng chả khác nào chặt đứt múc đích đoạt được Cữu Mỹ Đồ của lão.

Sau đó, Phong lão ma lâm vào tình huống sợ ném chuột vỡ đồ, còn Tống Chung lại
chẳng hề cố kỵ toàn lực phát huy. Chênh lệch giữa hai người cũng sẽ bởi vậy mà
thu ngắn, kỳ thật đây cũng là âm mưu của Tống Chung. Phong lão ma là lão quái
vật sống mấy trăm năm, thừa biết hắn sử dụng mưu mô thủ đoạn, nhưng vấn đề là,
đối mặt với con mồi Cửu Mỹ Đồ như vậy, phong lão ma cho dù biết rõ đó là một
bẫy rập hắn cũng chỉ có thể “vì nghĩa không lùi” mà nhảy vào!

Sau khi đau xót hiểu được tiền căn hậu quả bên trong, Phong lão ma không nhịn
được cười gằn một tiếng:

-Tiểu bàn tử, ngươi tính toán giỏi lắm, bất quá, nếu ngươi nghĩ một kiện linh bảo có thể kéo gần khoảng cách chênh lệch giữa ta và ngươi thì ngươi đã sai lầm, đặc biệt sai lầm rồi, Nguyên Anh tu sĩ không phải là thứ Kim Đan sơ kì như ngươi có thể đối đầu được!

Nói xong, phong lão ma vung tay một đại kỳ hình lục diện cán dài ba tấc bày ra
trước mặt hắn.

Đại kỳ trong không trung đón gió tung bay phấp phới, trên mặt là hai thanh xà
nằm uốn lượn ngay ngắn, sau khi rung động vài cái không ngờ trực tiếp sống
dậy, hóa thành hai Phong Long nhỏ….. quay chung quanh Phong lão ma không ngừng

Thấy Phong lão ma tiện tay có thể làm ra động tĩnh lớn như vậy, Tống Chung
cũng nhịn không được thầm cả kinh, trong lòng cười khổ:

-Nguyên Anh tu sĩ quả nhiên bất phàm, Phong lão ma này sau khi bị ta ám toán, lại bị cấm chế của Huyền Thiên học viện đánh cho cả người thương tích, pháp bảo tùy thân một kiện cũng không lưu, nếu không bị hủy thì cũng bị mất. Lẽ ra tổn thất toàn bộ pháp bảo, tu sĩ chính là thực lực đại giảm mới đúng, nhưng xem bộ dáng của Phong lão ma hiện tại, hắn rõ ràng lại luyện chế được một xú pháp bảo rất khó lường a!

Nhìn thấy vẻ giật mình của Tống Chung khi thấy bảo bối của mình, Phong lão ma
đắc ý cười âm hiểm:

-Như thế nào? Không nghĩ tới trong tay ta còn có pháp bảo lợi hại vậy sao?

-Đúng là có chút ngoài ý muốn, xem ra cũng ít nhất là một bát cấp pháp bảo? Nhưng ta nhớ rõ lần trước khi ngươi bị bắt, trên người sớm đã bị lột sạch mọi thứ rồi cơ mà?

-Hừ!

Phong lão ma nghe vậy, tức khắc hừ lạnh một tiếng:

-Tên mập chết tiệt, quả thật là mồm chó không mọc được ngà voi! Ta lần trước sa cơ, lại còn không phải do ngươi làm hại? Cũng may chưởng môn sư huynh không trách, lại còn ban cho ta hai yêu xà lục cấp thông linh, bang trợ ta tu luyện, đây chính là Can phong xà kỳ! Tiểu tử, hôm nay để xem đỉnh xà kỳ của ta luyện thành lợi hại hay Cửu mỹ đồ của tên thái điểu Trúc Cơ kỳ nhà ngươi lợi hại!

Nói xong, Phong lão ma vung tay lên, lưỡng điều phong xà liền lập tức tê rống
lên một tiếng, hai bên trái phải bao vây Tống Chung đánh tới từ ngoài trăm
trượng

.Tống Chung thấy thế, cũng không chịu yếu thế, lập tức lấy lại bình tĩnh, Chín
vị nữ tu mỹ lệ liền tự động phân ra. Phân biệt đón lấy một phong xà, chiến đấu
ở ngoài mấy ngàn thước trên thiên không.

Về phần năm vị kiếm tu. Lúc này các nàng đã sớm theo Tống Chung liên tiếp gặp
kỳ ngộ, đem thực lực tăng lên đến cảnh giới Kim Đan trung kỳ. Hiện tại Ngũ
Hành tinh hồn kiếm trên tay đã có thể phát huy đại bộ phận uy lực

Theo quỹ tích chuyển động của Ngũ Hành kiếm trận do năm vị kiếm tu thiết lập,
từng đạo kiếm khí mạnh mẽ như những tia chớp hoa phá trường không, quét ngang
không gian mấy trăm dặm, hung hăng đánh về phía Phong xà.

Nguyên thần của Phong xà kia chính là Lục cấp yêu thú, cũng tương đương với
trình độ của Nguyên Anh tu sĩ, tự nhiên sẽ không dễ dàng bị xử lý như vậy. Nó
cực kỳ linh hoạt xoay người một cái trên không trung, liền tránh được đạo kiếm
khí, sau đó liền quay lại tiếp cận năm vị kiếm tu, hung tợn cắn một cái.

Song phương lập tức quấn lấy nhau quần ẩu, kiếm pháp năm vị kiếm tu vô cùng
lợi hại, mà Phong xà lại không có thực thể, linh hoạt dị thường! Trên không
trung chạy tới chạy lui, chỉ để lại một đạo tàn ảnh không nhìn rõ thân hình.
Cho nên nhất thời năm vị cũng không làm gì được, mà Phong xà cũng chẳng thể đả
thương năm vị cấp bậc Kim Đan kỳ một khi đã bày ra Ngũ Hành Kiếm trận.

Cho nên một bên chạy trốn! Một bên chúng nữ bày bố Kim Cương Phục ma trận mới
có thể khắc chế được Phong xà yêu thú được luyện chế tinh hồn, khiến Phong xà
không thể không chạy trốn khắp nơi. Phong xà tốc độ quá nhanh, bốn vị nữ tu
tuy rằng có thể tạm thời chế trụ vây lấy phong xà ở giữa nhưng cũng không thể
bắt được nó. Song phương tạm thời duy trì trạng thái cân bằng.

Phong lão ma nhìn thoáng qua, liền không để ý cười dài một tiếng:

-Ha hả, nhìn xem, bọn họ đánh nhau cũng kẻ tám lạng người nửa cân a!

-Thoạt nhìn bất quá là như vậy, nhưng hình như là Cửu Mỹ Đồ vẫn chiếm thượng phong.

Tống Chung không nhanh không chậm nói.

-Hắc hắc, cái này không kì quái, dù sao Cửu Mỹ Đồ so về cấp độ, phẩm chất cũng hơn nhiều lắm, có thua thiệt cũng là chuyện thường!

Phong lão ma mỉm cười nói:

-Bất quá, điều này không quan trọng vì ta sẽ không chờ để bị đánh bại đâu! Tiểu tử, hiện tại ngươi đã có đủ tư cách đánh với ta một trận.

Trong khi nói chuyện Phong lão ma hai tay bắt pháp quyết, ngay lập tức, một
phiến bạch vân dày đặc bao phủ bắt đầu thôn phệ thiên không, rất nhanh ngưng
tụ ảo hóa thành đủ loại binh khí, có đại đao, có bảo kiếm, có cự phủ, côn ngọ,
nói chung là đủ loại, không thiếu thứ gì. Chúng toàn bộ được cấu thành từ bạch
vân cho nên cả một đám binh khí, thể tích cự đại chiếm tới mấy chục trượng

Thì ra, đây chính là một đạo thuật của Phong lão ma, bởi lẽ lão chính là một
con cáo già trong việc sử dụng các loại âm phong để đả thương người. Đồng thời
lão còn am hiểu khống chế thủy vụ bạch vân hình thành các loại vũ khí tập kích
đối thủ. Đạo thuật này thủ pháp cực kì bí mật, có thể đem sát chiêu che dấu
trong màn vân vụ cho nên rất khó lòng phòng bị, chính là một đạo thuật cực kì
âm hiểm. Bởi vì bản mạng pháp bảo của gã dùng để khống chế âm phong đã bị hủy
tại Huyền Thiên biệt viện, cũng không thể khôi phục trong một sớm một chiều.
Cho nên hôm nay lão cũng chỉ có thể sử dụng đủ loại vân khí này đối kháng với
đại Văn Chung(chuông đồng lớn). Tống Chung cũng không biết chi tiết chuyện của
lão trong năm qua. Một năm không gặp lão lại hiển lộ đạo thuật chưa từng được
thấy, không nhịn được giật mình nói:

-Đây là đạo thuật gì a?

-Hắc hắc, tiểu tử! Ngươi cũng thật nông cạn, đây đích thị là một đạo thuật hết sức cao thâm, tên là hội vân thành binh.

Phong lão ma cười nói:

-Hiện tại. Mời ngươi lần này nếm thử một chút lợi hại của đạo gia chân khí xem sao! Trảm cho ta!

Phong lão ma nói xong, một thanh đại đao bạch vân theo hướng ngón tay lão từ
trên trời giáng xuống. Hung hăng chém về phía Tống Chung. Tuy rằng là đại đao
được hình thành từ bạch vân, nhưng lại được ngưng tụ từ linh khí cường đại của
Nguyên Anh tu sĩ, lực công phá chỉ sợ có thể so được với pháp bảo của Kim đan
tu sĩ, nên Tống Chung một khắc cũng không dám sơ ý, vội vàng xuất ra Đại Đồng
Chung chắn trên đỉnh đầu.

Đại đồng chung vừa xuất ra. Đại đao của lão đã chém tới, chợt nghe ‘phác
xích’’ một tiếng, đại đao hình thành từ bạch vân vỡ vụn tại đương trường, biến
thành một đoàn thủy vụ từ từ tan biến trong không trung, chỉ còn lại Đại Đồng
Chung xơ xác lơ lửng tại chỗ, cũng bị chém một vết sâu đến năm thước.

Chứng kiến cảnh này, Tống Chung tròng mắt trợn lên. Phải biết rằng, cái này là
huyền thiết đồng a! hơn nữa lại được cửu mỹ luyện chế gia cố rất nhiều trận
pháp lên đó, tuy rằng so ra kém với pháp bảo cường đại, nhưng cũng tuyệt đối
tương đương với pháp khí ngoài ngũ cấp. Bây giờ lại bị một thanh đại đao hình
thành từ bạch vân chém ra một lỗ sâu như vậy. Như thế nào lại không làm Tống
Chung không thất kinh a. haizz…đại đao này uy lực quả thực so với kiếm tu Kim
Đan kỳ còn biến thái hơn a!

Mà cùng lúc đó, Phong lão ma đồng dạng như Tống Chung cũng khiếp sợ vì nguyên
nhân tương tự, Đại Đồng Chung này của Tống Chung thật quái dị. Đồ chơi này
nhìn lớp đồng bề ngoài kia vẻn vẹn xem ra cũng chỉ có một loại vật liệu cấp
thấp! Chỉ có thể dùng để luyện chế pháp khí. Hơn nữa mặt ngoài chuông đồng nơi
nơi đều là những vết lồi lõm, có dấu vết hỏa thiêu, có vết sét đánh, có vết ăn
mòn theo thời gian, còn có dấu vết của các loại binh khí lưu lại. Tóm lại là
vỡ nát, vô cùng thê thảm. Vật liệu cấp thấp như vậy. Vết hư nhiều như vậy, cái
thứ khó coi này nên gọi là siêu cấp rác rưởi mới đúng. Nhưng trên thực tế lại
có thể liên tiếp ngăn chặn cường lực của lão như vậy, rõ ràng là một pháp khí
cấp thấp, dựa vào cái gì ngăn trở một kích của Nguyên Anh tu sĩ đây. Chẳng lẽ
là mình già rồi? Đã mất đi nhiệt huyết? Lửa giận bốc lên, Phong lão ma niệm
một câu chú ngữ, huy trường kiếm chém về phía Đại Chuông Đồng, cũng không quên
lãnh tĩnh:

“ta không tin một cái chuông đồng nát, lại có thể ngăn trở tuyệt học gia
truyền của ta!”

Tống Chung nghe vậy lập tức buồn cười nói:

-Mặc kệ ngươi tin hay không, ngươi cũng không có bổn sự phá nó đâu!

Trong khi nói chuyện. ‘Đinh’ một tiếng, Đại Đồng Chung lại nhận thêm một vết
thương mới ngăn trở thế công của phong lão ma một lần nữa.

Phong lão ma thấy thế, tức thời trong lòng cũng có chút bốc hỏa, không nhịn
được căm giận nói:

-Quỷ tha ma bắt! ta không tin! Hôm nay lão phu nhất định phải chém nát nó ra!

-Ha ha! Được a! hoan nghênh ngươi tới chém, chém vỡ nó thì ngươi là anh hùng, còn không chém vỡ như lời nói thì ngươi chính là tiểu cẩu!

Tống Chung không nhịn được đắc ý cười gian nói.

- Tên mập chết tiệt! Để lão phu cho ngươi biết thế nào là lễ độ!

Phong lão ma nghe thấy liền giận giữ, lập tức hai tay liên tục chớp lên, sau
đó các loại bạch vân binh khí chợt vũ động, trút xuống ào ào như mưa, trực
tiếp nện xuống Đại Đồng Chung trên đỉnh đầu Tống Chung

Vật liệu cấp thấp như vậy. Vết hư nhiều như vậy, cái thứ khó coi này nên gọi
là siêu cấp rác rưởi mới đúng. Nhưng trên thực tế lại có thể liên tiếp ngăn
chặn cường lực của lão như vậy, rõ ràng là một pháp khí cấp thấp, dựa vào cái
gì ngăn trở một kích của Nguyên Anh tu sĩ đây.

Chẳng lẽ là mình già rồi? Đã mất đi nhiệt huyết? Lửa giận bốc lên, Phong lão
ma niệm một câu chú ngữ, huy trường kiếm chém về phía Đại Chuông Đồng, cũng
không quên lãnh tĩnh:

“ta không tin một cái chuông đồng nát, lại có thể ngăn trở tuyệt học gia
truyền của ta!”

Tống Chung nghe vậy lập tức buồn cười nói:

-Mặc kệ ngươi tin hay không, ngươi cũng không có bổn sự phá nó đâu!

Trong khi nói chuyện. ‘Đinh’ một tiếng, Đại Đồng Chung lại nhận thêm một vết
thương mới ngăn trở thế công của phong lão ma một lần nữa.

Phong lão ma thấy thế, tức thời trong lòng cũng có chút bốc hỏa, không nhịn
được căm giận nói:

-Quỷ tha ma bắt! ta không tin! Hôm nay lão phu nhất định phải chém nát nó ra!

-Ha ha! Được a! hoan nghênh ngươi tới chém, chém vỡ nó thì ngươi là anh hùng, còn không chém vỡ như lời nói thì ngươi chính là tiểu cẩu!

Tống Chung không nhịn được đắc ý cười gian nói.

- Tên mập chết tiệt! Để lão phu cho ngươi biết thế nào là lễ độ!

Phong lão ma nghe thấy liền giận giữ, lập tức hai tay liên tục chớp lên, sau
đó các loại bạch vân binh khí chợt vũ động, trút xuống ào ào như mưa, trực
tiếp nện xuống Đại Đồng Chung trên đỉnh đầu Tống Chung


Hỗn Độn Lôi Tu - Chương #243