Muốn Biết Sao?


Người đăng: ๖ۣۜSiêu๖ۣۜLười๖ۣۜCa

- Tóm lại, Nhờ có ta trợ giúp, Thanh Vân tiên tử tiến cảnh bay xa, còn nhanh
hơn ta rất nhiều. Điều này khiến địa vị của nàng trong môn phái một ngày ngàn
dặm, tạo muôn vàn áp lực cho chư vị đồng môn, nên mới trở thành tân các chủ.

- Nhớ thời điểm khi ngày đó nàng tìm đến ta, cũng bất đã quá là Nguyên Anh
trung kì. Hiện tại ta cũng chỉ thăng cấp đến Nguyên Anh trung kì mà trong khi
nàng lại tiến vào cảnh giới Nguyên Anh đại viên mãn, đã bước một chân trên đại
đạo Phân Thần. Thật khiến người ta cảm thán a!

Phong lão ma cười khổ. Nói đến đây lão còn không ngừng lắc đầu cảm thán, Tống
Chung nghe một bên cũng cơ hồ choáng váng, hắn tuy sớm biết cái chết của song
thân có điểm nghi vấn, nhưng tuyệt đối không ngờ đến lại quan hệ đến một bí
mật như vậy.

Bất quá! Đã tới nước này rồi, bất luận thế nào Tống Chung cũng phải tiếp tục
truy vấn cho bằng được, sau đó hắn lại hỏi:

- Như vậy, Hỏa Thiên Vũ chính là thông qua mẫu thân nàng quan hệ với lão.

- Cũng không hẳn là như vậy!

Phong lão ma khoát tay nói:

- Sự tình Thanh Vân tiên tử cùng ta cũng là tuyệt mật, ngoại trừ chúng ta ai
cũng không biết, ngay cả chưởng môn Huyền Thiên cũng không biết. Hỏa Thiên Vũ
sở dĩ biết được, hoàn toàn là việc ngoài ý muốn. Ngày đó ta cùng Thanh Vân mật
hội, kết quả bị Hỏa Thiên Vũ trong lúc vô tình bắt gặp, lão phu muốn tránh
cũng không kịp, đành cho nàng biết sự tình! Nếu đổi lại là người khác, tự
nhiên ta liền một đao giết người giết người diệt khẩu ngay, nhưng Hỏa Thiên Vũ
lại là nữ nhi duy nhất của Thanh Vân, không thể xuống tay, cứ như vậy ta cùng
Hỏa Thiên Vũ nhận biết nhau.

- Sau đó thế nào? Mụ bán đứng phụ mẫu ta ra sao?

Tống Chung vội vàng truy vấn.

- Còn có thể như thế nào?

Phong lão ma nhún nhún vai nói:

- Nàng bí mật tìm gặp mời ta phái người phục kích giết phụ mẫu ngươi, còn nói
nguyện ý lấy thân báo đáp, ta vốn không muốn làm như vậy nhưng nàng lại lấy sự
tình của ta cùng mẫu thân ra áp chế. Nếu không đồng ý, nàng sẽ phanh phui sự
việc cho mọi người biết, sau đó vu oan lên đầu ta, buộc Thanh Vân tiên tử truy
sát ta! Ngươi nói xem, không phải nữ nhân này bị phụ thân ngươi vứt bỏ sao,
cho nên mới thành ra biến thái như vậy!

- Ai!

Phong lão ma thở dài nói:

- Dù sao chăng nữa, ta cũng không có biện pháp. Vả lại ta không oán không
cừu, sao muốn giết phụ mẫu ngươi. Dù sao hai người đó cũng là đệ tử Huyền
Thiên, chẳng ai muốn kết tử thù cùng thế lực lớn kia a. Nhưng Hỏa Thiên Vũ lại
hăm he đe dọa, ta chỉ đành cố mà đáp ứng nàng. Bất quá lại nói Hỏa Thiên Vũ,
tư vị nữ nhân này cũng không tệ, chỉ có điều khi cùng nàng hoan lạc, nàng luôn
gọi chính tên phụ thân ngươi, thực khiến ta khó chịu!

Tống Chung nghe đến đây! Sớm đã tức giận đến cả người phát run, căm giận mắng
một câu

- Mụ đáng chết!

- Hắc hắc!

Phong lão ma cười khẽ một câu, lại lập tức nói tiếp:

- Được rồi được rồi! Mọi chuyện cần thiết ta cũng đã nói hết cho ngươi, ngươi
cũng nên nói ra nơi hạ lạc của Cửu Mỹ Đồ đi thôi!

- Đợi chút!

Tống Chung lại lắc lắc đầu nói:

- Lão chỉ nói Hỏa Thiên Vũ, nhưng lại không có chứng cứ. Vu khống, ta làm sao
có thể tin lão đây?

- Hắc hắc, ngươi không tin, ta cũng không có cách nào, bất quá nếu ngươi có
thể trực tiếp nghe lời Hỏa Thiên Vũ, hoặc có thể xem hình xăm trước ngực nàng,
đó chính là kiệt tác của ta!

Phong lão ma đắc ý nói:

- Cái này có thể tính là chứng cớ không? Ha ha!

- Có thể tính!

Tống Chung lạnh lùng nói:

- Ngày sau có cơ hội ta tất nhiên muốn kiểm chứng một phen!

- Hắc hắc, nhưng rất đáng tiếc, chỉ sợ là ngươi không có cơ hội này thôi.

Phong lão ma đắc ý nói.

- Có thể lắm.

Tống Chung nghiêm nghị nói:

- Hiện tại ta hỏi ngươi một vấn đề, chỉ cần ngươi trả lời ta, ta lập tức nói
ra nơi hạ lạc của Cữu Mỹ Đồ, quyết không nuốt lời.

Phong lão ma nghe vậy, nhãn tình lập tức sáng lên, vội vàng nói:

- Được! Ngươi hỏi đi!

- Việc Hỏa Thiên Vũ bán đứng phụ mẫu ta, đến Hỏa Long đạo nhân cũng không
biết sự tình?

- Hắc hắc, cái này a..

Phong lão ma mỉm cười nói:

- Dĩ nhiên rồi, thời điểm bắt đầu sự việc hắn khẳng định chẳng biết gì. Dù
sao việc này có chút quá hoang đường, nều truyền đến tai Hỏa Long khẳng định
chính là đại họa. Hơn nữa, Hỏa gia chính là một gia tộc hùng mạnh cùng Hồng
gia coi như là thế giao. Hắn khẳng định sẽ không để mặc Hỏa Thiên Vũ mưu hại
phụ mẫu ngươi.

- Nói như vậy! Lão từ đầu đến cuối đều là bị Hỏa Thiên Vũ làm cho mông muội.

Tống Chung vội vàng truy vấn. Nói thực Hỏa Long đạo nhân đối với hắn không tệ,
cũng không muốn Hỏa Long đạo nhân có liên quan đến sự tình năm đó. Miễn cho
ngày sau hai người phải chĩa mũi kiếm vào nhau.

Nhưng đôi khi sự đời biến hóa vô thường đâu theo ý người ta muốn. Phong lão ma
nghe xong khinh bỉ cười lạnh một tiếng nói:

- Tống Chung a, ngươi cũng thật coi thường mấy lão gia hỏa đạo nhân sống mấy
trăm năm chúng ta! luận cả về thực lực lẫn tâm kế, hắn coi như là nhất nhân
tung hoành Thương Mang sơn. Phải là những nhân tuyển tốt nhất, bằng không cũng
đừng mơ tưởng trở thành đệ tử của Huyền Thiên biệt viện. Ngươi cho là Hỏa
Thiên Vũ với mấy trò tiểu xảo, lại có thể giấu diếm được hắn sao. Ngươi cho là
sau khi phụ mẫu ngươi chết, Huyền Thiên biệt viện các ngươi sẽ không tra không
hỏi, cho qua như thế sao? Hừ! Tiểu tử, ngươi hỏi cũng thật là thừa!

- A!

Tống Chung nghe vậy, lập tức giật mình nói:

- Ý của lão là Hỏa Long đạo nhân về sau đã biết việc này?

- Đó là đương nhiên.

Phong lão ma nói:

- Nếu Hỏa Long đạo nhân không tự thân ra mặt hót phân cho ả, thì việc này sao
có thể bị áp chế như vậy. Ngươi thực nghĩ rằng Hỏa Long đạo nhân ngu ngốc vậy
sao? Ngay cả đệ tử thân truyền chết ở đâu, chết trong tay ai mà cũng không
điều tra ra một chút manh mối?

- Ngươi nói là Hỏa Long đạo nhân không chỉ không xử trí Hỏa Thiên Vũ, còn
thay nàng giấu diếm.

Tống Chung lập tức hung tợn nói.

- Điều này còn phải hỏi sao? Dù sao trên danh nghĩa Hỏa Thiên Vũ cũng là nữ
nhi của lão, chuyện này nếu bị phanh phui, việc đồng minh với Hồng gia tất
nhiên sẽ gây nên vô số sóng gió, Hỏa Long đạo nhân cũng sẽ vì quản giáo không
nghiêm mà để xảy ra chuyện như vậy, hắn cũng chỉ có thể đem chuyện này nuốt
vào trong bụng, liều mạng giúp Hỏa Thiên Vũ che giấu. Đương nhiên, Hỏa Long
đạo nhân cũng sẽ không buông tha cho Hỏa Thiên Vũ như vậy, Sau khi mọi chuyện
xảy ra, Hỏa Long đạo nhân tìm đến Thanh Vân tiên tử đại náo một hồi, trực tiếp
đem Hỏa Thiên Vũ giao lại cho Thanh Vân, mười mấy năm nay không cho phép quay
về Huyền Thiên biệt viện một lần!

- A, không trách được Hỏa Thiên Vũ trong môn phái mặc dù có danh cao nhưng
bối phận lại không bằng mọi người, thì ra là có chuyện như vậy a!

Tống Chung lập tức cười lạnh nói:

- Mặc kệ ngươi che giấu thế nào, hôm nay xem như chân tướng đã rõ ràng! Hỏa
Thiên Vũ, ngươi hãy chờ đấy. Một ngày nào đó ta sẽ đem ngươi băm thành vạn
mảnh, thay song thân báo thù!

- Uy uy, tên mập chết tiệt, ngươi cũng đừng mộng tưởng hão huyền! Hiện tại ta
đã đem sự tình ngươi muốn biết nói hết, có phải ngươi cũng nên giữ lời.

- Hắc hắc!

Tống Chung nghe vậy bắt đầu tính toán, sau đó ân cần an ủi Tư Vân Tư Vũ tỷ
muội trên vai:

- Bảo bối, đừng sợ, ta đưa các nàng tới một địa phương an toàn.

Nói rồi, không đợi hai người trả lời, liền trực tiếp động thủ. Trong khoảnh
khắc Tư Vân Tư Vũ tỷ muội biến mất trước mắt Phong lão ma, hiển nhiên cả hai
tỷ muội đã bị Tống Chung bỏ vào bản mạng không gian, còn có tòa cự đại hắc Phi
Chu.

Phong lão ma thấy thế, nhất thời chấn động, lập tức khẩn trương nói:

- Ngươi định làm gì?

- Hác hắc!

Tống Chung không chút hoang mang nói:

- Chỉ cần mình ta chiến đấu với lão là đủ, không cần các nàng!

- Chiến đấu?

Phong lão ma nghe xong, râu tóc dựng đứng tức giận nói:

- Tiểu bàn tử, ngươi vừa mới nói sẽ cho ta biết nơi hạ lạc của Cửu Mỹ Đồ,
chẳng lẽ ngươi hiện tại muốn đổi ý?

- Đương nhiên không phải! Ta đâu phải loại người bất tín bất nghĩa vô liêm sỉ
như các ngươi

Tống Chung ngạo nghễ nói:

- Ta một khi đã hứa tiết lộ cho ngươi nơi hạ lạc của Cửu Mỹ Đồ, ta sẽ đảm bảo
giữ lời

Tuy rằng phong lão ma bị Tống Chung mắng trong lòng rất là buồn bực, bất quá
nơi hạ lạc của Cửu Mỹ Đồ vẫn là trọng yếu, lão cố nến lửa giận cười hòa nói:

- Hảo hảo hảo, ngươi đại anh hùng, đại hào mộc, vậy thì hiện tại mời thực
hiện lời hứa!

- Không thành vấn đề! Lão không phải là muốn biết nơi hạ lạc của Cửu Mỹ Đồ
sao?

Tống Chung lãnh tĩnh nói:

- Lão xem đây là cái gì?

Nói xong, cổ tay rung lên, một thanh chiết phiến liền hiện ra, sau đó hắn tiêu
sái mở chiết phiến ra, hứng thú quạt hai cái, cố ý đem mặt bên có hình chín mỹ
nữ phô ra cho hắn thấy

- Cữu Mỹ Đồ!

Phong lão ma thấy thế, lập tức kinh thán một tiếng sau đó cười điên cuồng:

- Ha ha thật đúng là đi mòn gót giày không thấy bóng, đến khi tìm được chả
tốn công. Thì ra bảo bối này trong tay ngươi! Thật sự là quá tốt!

- Hừ!

Tống Chung nghe vậy, không nhịn được cười lạnh nói:

- Cữu Mỹ Đồ trong tay ta không sai, nhưng vấn đề là ngươi có bản lĩnh lấy
sao?

Nói xong cổ tay nhẹ nhàng rung lên, lập tức xuất hiện chín vị nữ tu xuất hiện,
năm vị cầm trong tay Ngũ Hành tinh hồn kiếm bày ra một tòa Ngũ Hành trận.

Bốn vị còn lại tay nắm Kim Võng, Xá Lợi Tử, Dược Đỉnh, Mõ trắng bốn kiện phật
bảo, bày ra Kim Võng Phục Ma Trận, cả bọn dùng vẻ mặt đáng sợ nhìn Phong lão
ma.

Phong lão ma thấy thế, tức khắc chấn động nói:

- Chín vị thiên dục ma nữ, cái này, cái này sao có thể? Cữu Mỹ Đồ thì ngay cả
ta cũng không hàng phục được, ngươi dựa vào cái gì khiến các nàng nhận chủ?

Tống Chung nghe vậy xấu xa cười:

- Lão đoán xem!

- Chết tiệt!

Phong lão ma mắng to một tiếng:

- Ngươi cũng không thể đánh bại ta a.

- Hiển nhiên không thể!

Tống Chung xấu xa cười nói:

Bởi vì ta sẽ cho lão vĩnh sinh vĩnh thọ, hắc hắc. Muốn biết sao? Muốn kiểm
chứng lời ta. Một hồi động thủ lỡ ta quá tay vạn nhất thất thủ khiến lão mất
mạng thì đứng trách.

- Chết tiệt!

Phong lão ma nghe xong tức thời mắng một câu


Hỗn Độn Lôi Tu - Chương #242