Phong Ba Tại Biệt Viện


Người đăng: ๖ۣۜSiêu๖ۣۜLười๖ۣۜCa

“Hắc hắc! ”Hỏa Tinh Tử vuốt râu mỉm cười, sau đó nói một cái tên khiến Tống
Chung bất ngờ: “Đông Hải Tam Yêu! ”

Tống Chung nghe xong thì cười khổ: “Quả nhiên là ba tên đó”

“Hắc hắc, cái này thì không khó đoán ”Hỏa Tinh Tử cười nói:“Trên thực tế, ở
trong danh sách yêu nghiệt tại liên minh Đông Hải, ngay cả ma nữ khỏa thân
trong đội ngươi cũng là một mạng. Nhưng có thể lấy tên yêu nghiệt mà danh chấn
Đông Hải, thì cũng chỉ có người ba bọn hắn! Hắc hắc, chẳng qua từ nay về sau,
Đông Hải tam yêu đã đi vào lịch sử, bởi vì chúng ta đã có tên thứ tư là ngươi
đấy! ”

Tống Chung vừa nghe thì tái mặt, hắn cũng không muốn bị cho là cá mè một lứa
cùng ba tên yêu nghiệt kia. Trên thực tế, hắn mâu thuẫn gay gắt đối với đám
nhân yêu bất nam bất nữ, thậm chí nghĩ đến đã rét run.

Cho nên Tống Chung vội vàng từ chối: “Đừng, ta chỉ là người bình thường như
ngài, sao có thể đánh đồng ta với yêu nghiệt chứ? ”

“Hắc hắc, cũng không phải là ta định đoạt mà là truyền thống nơi Đông Hải, ai
giết Đông Hải tuần sát sứ thì là Đông Hải chi yêu”. Hỏa Tinh Tử cười nói tiếp:
“Chẳng qua nói lại, cái danh có xứng với tiểu tử ngươi không? Tu vi bọn họ ít
nhất cũng là Kim Đan hậu kì, ngươi thì mới chưa kết thành Kim Đan mà giết được
Hắc Sa Vương, không phải yêu nghiệt thì là gì hả? ”

Tống Chung vừa nghe xong muốn thăng luôn, vừa định giải thích nhưng Hỏa Tinh
Tử lại xua tay cướp lời nói: “Được rồi, được rồi, ta còn phải về phát tin tức,
không thể để lộ chuyện Tử Dung! Còn ngươi thì cũng phải hành sự cho tốt! Lợi
ích của Đông Hải đảo chủ lệnh cực lớn, không biết bao nhiêu người thèm rõ rãi
đâu”

“Cái gì? ”Tống Chung nghe xong thì sửng sốt, kinh ngạc nói: “Là liên minh Đông
Hải thưởng cho ta, chẳng lẽ cũng có người cướp? ”

“Hắc hắc! ”Hỏa Tinh Tử không nhịn được cười như nắc nẻ: “Ngươi đã quên, Đông
Hải không nói đạo nghĩa! Không cần biết là gia hỏa nào, chỉ cần có lợi là
ngoạm chứ!”

“Hừ! ”Tống Chung nghe xong thì cả giận nói: “Được, ta phải xem kẻ nào ăn gan
hùm mật hổ dám đến cướp ta? ”

“Hắc hắc, tu sĩ bình thường thì không dám! ”Hỏa Tinh Tử khinh khỉnh nói:
“Chẳng qua Đông Hải tam yêu thì khác! Bọn họ cũng không sợ ngươi! ”

Tống Chung nghe vậy khiếp sợ nói: “Không phải họ cũng có đảo chủ lệnh? Sao còn
cướp? ”

“Hắc hắc, đồ tốt như vậy thì không ai chê ít. Huống hồ họ là hạng tâm cao khí
ngạo, hôm nay nghe ngươi là vãn bối nổi danh thì trong lòng không thoải mái,
lí do này đủ để họ đến tìm ngươi” Hỏa Tinh Tử mỉm cười nói: “Cũng đã qua nhiều
ngày, bọn họ sắp sửa sẽ tìm đến, ngươi tự xử cho tốt! Ta đi trước! ”

Nói xong Hỏa Tinh Tử không nói nhảm nữa mà ngự kiếm bay đi.

Nhìn Hỏa Tinh Tử dần xa xa, Tống Chung rên rỉ: “Thiên địa ơi, tặng lễ ta hay
là rước phiền toái đây? Lão tử có trêu chọc ai? Không phải gặp Đông Hải tuần
sát sứ mà là chống lại Đông Hải tam yêu, ta kháo, không thể nhắm mắt bỏ qua
sao? ”

Khi Tống Chung phiền não vì Đông Hải tam yêu, cách xa mấy chục ngàn dặm ở
Huyền Thiên biệt viện diễn ra một trò hề.

Ngày này Hỏa Long đạo nhân đang ngồi, đột nhiên nhận được phi kiếm truyền thư
của Hỏa Tinh Tử. Lão không dám chậm trễ vội cầm lấy, đọc xong thì nổi trận lôi
đình.

Trên đó nói tôn nữ của lão đã luyện ta phái ‘Ngọc nữ vạn kiếp thần công’. Hơn
nữa còn có ý đồ cắm sừng Tống Chung.

Còn thể thống gì nữa? Nếu truyền ra thì sẽ đề tài đám tiếu lớn nhất Thương
Mang Sơn. Nếu việc này xảy ra, chỉ sợ Hỏa Long đạo nhân thẹn đến mức tự sát.

Việc Mộc Tử Dung đột nhiên trở về khiến lão cảm thấy bất thường cho nên tạm
thời giam trong phòng.

Cho nên chẳng quản đêm khuya, Hỏa Long đạo nhân lòng như lửa đốt bay đến đó,
đột nhiên phát hiện một bóng người lén lút, cũng hướng bay tới nơi nhốt Mộc Tử
Dung.

Người này là đệ tử đắc ý của Đại Tiên sinh, Kim lão đại đứng đầu tứ đại Kim
Cương. Chỉ thấy hắn lén lút, đi vòng chỗ vắng người, rõ ràng là có tật giật
mình.

Hỏa Long đạo nhân càng thêm nghi ngờ, thầm nghĩ, chẳng lẽ tiểu tử này muốn làm
chuyện xấu? Nghĩ vậy càng theo dõi kĩ càng.

Kết quả khi tới chỗ Mộc Tử Dung, Kim lão đại vòng qua cửa chính đi ra sau.
Phía sau vốn có cấm chế phòng hộ cùng cảnh báo nhưng đã bị người thu lại. Kim
lão đại dễ dàng lọt vào Thanh Tú Lâu của Mộc Tử Dung.

Hỏa Long đạo nhân thấy thế thì tái mặt, nghĩ đến lá thư thì rõ ràng Mộc Tử
Dung không tuân thủ đạo đức, tư thông với đệ tử Đại tiên sinh.

Nếu Mộc Tử Dung tìm một tên tiểu bạch kiểm thì còn có thể hiểu. Dù sao thực
lực Tống Chung không tệ nhưng diện mạo thì không mấy anh tuấn. Còn Kim Lão đại
bộ dáng không khá hơn Tống Chung, lại là người của Đại tiên sinh, không phải
là muốn làm Hỏa Long đạo nhân tức chết sao? ”

Đúng lúc này, Hỏa Long đạo nhân thấy Mộc Tử Dung gần như mặc tiểu y trong suốt
ra đón, hai người vừa gặp đã nói một tràng nghe thật buồn nôn.

“Kim ca ca, ngươi đã tới. Tiểu muội nhớ ngươi quá”

“Hắc hắc, sợ không phải ngươi nhớ ta mà là muốn cắm sừng Tống Chung!” Kim lão
đại cười dâm nói.

“Ha ha, lời này cũng không sai. Chỉ là không biết Kim ca ca ngươi có dám không
đây? ”Mộc Tử Dung khiêu khích.

Kim lão đại vừa nghe thấy tên Tống Chung thì nổi cơn tam bành, nhe răng cười
nói: “Hừ, có gì mà không dám? Lão tử muốn làm cho hắn trở thành một tên vương
bát đản hồ đồ cả đời! ”

“Vậy thì còn chờ gì? ” Mộc Tử Dung dâm đãng khiêu khích, ném sang một ánh mắt
xem thường.

Kim lão đại thấy thế thì tinh trùng xông não, lập tức cười dâm đãng nói: “Bảo
bối, ta đến đây!” Nói xong liền phóng người lên, trực tiếp lạo tới Mộc Tử
Dung, Lúc đang bay thì tiện tay xé áo, lộ ra một thân hình cơ bắp màu đồng cổ.

Nhưng đúng lúc Kim lão đại muốn ôm mỹ nhân tận tình khoái lạc, một nhân ảnh
màu lửa hồng quỷ mỵ xuất hiện trước người Mộc Tử Dung.

Kim lão đại liếc mắt liền nhận ra lão nhân vẻ mặt giận dữ này là chưởng viện
Huyền Thiên biệt viện Hỏa Long đạo nhân!

Có thể nghĩ được tâm tình lúc này của Kim lão đại. Hắn lặng lẽ tư thông tôn nữ
người ta, lại vừa vặn bị tóm! Đây chính là bắt gian tại giường a!

Hơn nữa cái khiến hắn sợ là, muốn trực tiếp va chạm tu sĩ Nguyên Anh? Không
phải là tự sát sao?

Kim lão đại sợ hãi khoa chân múa tay, muốn đổi hướng tiếc rằng đã muộn, hắn
đang phi hành nên không có chỗ mượn lực, chỉ có thể trơ mắt mà lao vào.

Hỏa Long đọa nhân thấy một mãnh nam trần trùng trục uốn éo trước mặt mình, lại
còn lao tới. Kinh nhất là cái vật xun xun lông chia chỉa lại ẩn hiện trước
mắt.

Thực sự ghê tởm!

Thân là Nguyên Anh tu sĩ, chưởng viện Huyền Thiên biệt viện, Hỏa Long đạo nhân
đức cao vọng trọng, đệ tử bình thường trước mặt cung cung kính kính, đâu như
Kim lão đại này trực tiếp khoe cái thứ ghê tởm kia?

Lửa giận càng lên cao, cuối cùng lão đã bị Kim lão đại làm cho điên rồi.

“Oa đầu muốn chết! ”Hỏa Long đạo nhân tức giận mắng, tay áo vung lên, trực
tiếp phóng ra một đạo khí kình màu đỏ phang thẳng vào Kim lão đại.

Một kẻ ngấp nghé Kim đan như Kim lão đại làm sao có thể cản một kích của tu sĩ
Nguyên Anh? Chỉ nghe hắn hét thảm rồi thân hình văng đi như diều đứt dây. Hộc
máu mồm bay ra trăm trượng lăn lông lốc trên mặt đất, chưa kịp há mồm thì đã
hôn mê.

Lúc này tu sĩ trông coi đều bị kinh động, vội đi tới xem. Hỏa Long đạo nhân
vội vung tay bắn một đạo khí kình đẩy Mộc Tử Dung vào phòng, không để người
ngoài thấy bộ dáng dâm đãng của ả.

Đợi mọi người đến, Hỏa Long đạo nhân chỉ tay vào Kim lão đại giận dữ mắng:
“Các ngươi chết rồi à? Mặc cho bọn đạo chích vô liêm sỉ kia lẻn vào mà không
hay biết? Muốn gì đây? ”

“Đệ tử đáng chết! ” Thấy Kim lão đại trần như nhộng, còn Hỏa Long đạo nhân
đang lửa giận ngút trời. Người xem còn sao mà không biết? Vội vàng nhao nhao
quỳ xuống thỉnh tội.

Kỳ thật Hỏa Long đạo nhân cũng biết việc này khó trách, bọn họ chỉ có thể
phòng trộm ngoài, còn kẻ trong nhà thì bó tay.

Nếu Mộc Tử Dung không hỗ trợ, Kim lão đại căn bản không thể vô thanh vô tức
lẻn vào.

Chẳng qua sự tình liên quan đến thể diện, Hỏa Long đạo nhân hung hăng mắng một
trận nhằm che giấu chân tướng. Sau đó nói: “Nhốt kẻ vô liêm sỉ này lại, sau đó
gia tăng cấm chế gấp mười lần, bất kể là ai cũng không được ra vào, vi phạm
thì chém không tha! ”

“Dạ! ”Mọi người thấy Hỏa Long đạo nhân không trừng phạt thì thở dài nhẹ nhõm
vội vàng vâng dạ.

Hỏa Long đảo nhân giận dữ vào trong phòng. Không nói hai lời tát Mộc Tử Dung
một cái bốp, sau đó nổi giận mắng: “Tiện nhân, nói, rốt cuộc là xảy ra chuyện
gì? ”

Khóe miệng Mộc Tử Dung rỉ máu, nửa bên mặt phù lên nhưng vẫn không van xin mà
cười ha ha nói: “Sao à? Chẳng lẽ ngài không thấy? Ta muốn cắm sừng tên Tống
Chung! ”

Hỏa Long đạo nhân vừa nghe xong xém nữa nhồi máu cơ tim, tức giận nói: “Mi
bệnh à? Hắn là trượng phu của mi, cừu nhân cái gì”

“Hắn mà không phải cừu nhân của ta? ”Mộc Tử Dung nghe vậy cũng thét lên: “Cái
tên mập chết tiệt kia hại ta liệt giường mấy năm, sau đó lại mạnh mẽ cưỡng
gian ta. Ông không những không thu thập hắn mà còn bắt ta nhân nhượng vì lợi
ích, dựa vào cái gì đây? Ta có phải là tôn nữ của ông không? ”

“Hừ! ”Hỏa Long đạo nhân nghe xong cười lạnh nói: “Mi không phải tôn nữ của ta
thì dựa vào cái gì mà phá phách ngang ngược! Tùy ý đả thương người, nếu không
phải ta bao che thì mi sớm đã bị môn quy xử lí! Lúc đó sao ngươi không nói dựa
vào cái gì để người khác tạm nhân nhượng?”

Mộc Tử Dung nghe xong thì ngây người.

Hỏa Long đạo nhân thấy thế bất đắc dĩ lắc đầu, nhẹ nhàng nói: “Hài tử, làm tôn
nữ của Hỏa Long đạo nhân ta nhận được nhiều chỗ tốt, như nhận được công pháp
tu luyện, các loại linh đan, linh thạch dễ dàng. Nhưng không phải toàn bộ, có
đôi khi mi phải trả giá vì những cái này! Tống Chung không hẳn là tốt nhưng
hắn là thiên tài xuất thân Huyền Thiên biệt viện, chúng ta phải dựa vào đó! Mi
gả cho hắn, thì chúng ta cũng có miếng. Sao mi lại không hiểu? ”

Mộc Tử Dung nghe xong thì cười lạnh nói: “Thôi, cuối cùng ngài cũng nói thật,
ngài nuôi dưỡng ta chỉ là vì muốn ta làm vật trao đổi, muốn mượn sức kẻ khác
có phải không? ”

Hỏa Long đạo nhân nghe vậy, sắc mặt nghiêm lại, sau đó lạnh lùng nói: “Nếu mi
nghĩ lại thì ta còn có thể giải vây cho mi! Tóm lại, mi là thê tử của Tống
Chung, sống là người của hắn, chết là quỷ theo hắn! ”

“Nếu ta nói không? ”Mộc Tử Dung dứt khoát nói.


Hỗn Độn Lôi Tu - Chương #233