Tạm Biệt Ma Nữ


Người đăng: ๖ۣۜSiêu๖ۣۜLười๖ۣۜCa

“Hắc hắc! ”Độc lão đầu ở bên cạnh cười gian: “Kỳ thật không có gì khó khăn.
Vạch đùi ra là có thể đổi lấy rất nhiều linh thạch, nói thế nào cũng là lấy lỗ
mà làm lãi! ”

“Nói bậy, các ngươi cho chúng ta là ai? ’ Tư Vân Tư Vũ hổn hển nói.

“Đương nhiên các ngươi là tiện nhân! ”Ma nữ trần truồng cười lạnh nói: “Ta nói
cho các ngươi, hiện tại ta định đoạt các ngươi làm gì thì phải làm, vạn lần
không nên chọc tức ta! ”

“Ngươi, ngươi không sợ Tống sư đệ về thu thập ngươi? ”Tư Vân, Tư Vũ run rẩy
nói.

“Ha ha! ”Ma nữ trần truồng cười to: “Các ngươi lúc nào cũng nói tên mập chết
tiệt kia là Bất Tử Chi Thân? Hắn thoát từ tay lôi ưng vương đã là kỳ tích, đối
mặt Hắc Sa Vương mà có thể còn sống chạy về, lão nương mỗi ngày sẽ quỳ trên
mặt đất liềm chân hắn! ”

Ma nữ trần truồng vừa nói xong, ánh mắt tự đảo qua cửa sau đó liền thét lên
thảm thiết: “A”

Đám người chung quanh bị nàng dọa, vội vàng quay mặt ra. Nhìn thấy thì tất cả
ngây người. Thì ra không biết Tống Chung đứng đó khi nào, dù cho người mệt
mỏi, trang phục rách rưới da thịt bầm dập nhưng ánh mắt vẫn sáng ngời có thần,
dường như có ma lực có thể nhìn thấu màn đêm.

Nhìn thấy Tống Chung xuất hiện, Tư Vân Tư Vũ vô cùng vui mừng, cùng nhau hoan
hô nhay đến ôm hay cánh tay hắn, không ngừng khóc thút thít.

Từ khi bại lộ chân tướng, người chú ý các nàng càng nhiều. Ban đầu Tống Chung
chưa về, nhưng uy danh bức lui Lôi ưng vương, một mình đánh với Hắc Sa Vương
vẫn còn.

Lúc này tất cả mọi người nghĩ đến hắn, cũng không dám trắng trợn có chủ ý với
Tư Vân Tư Vũ, hai nàng sớm đã là của Tống Chung.

Nhưng thời gian trôi qua không thấy Tống Chung trỏe về, hơn nữa nhiều tu sĩ
Đông Hải thấy Hắc Sa Vương bao vây biển sương mù. Vì thế liền đoán Tống Chung
bị ép tiến vào biển sương mù một đi không trở lại.

Mà với hung danh biển sương mù, mọi người biết cơ hội Tống Chung đi ra không
còn, liền cho rằng hắn đã chết. Hơn nữa liên tục một tháng không thấy bóng
dáng, dần đã quên Tống Chung. Nên bắt đầu chú ý tới thân thể Tư Vân, Tư Vũ.

Mà ma nữ trần truồng thân là đội trưởng, không những không bảo vệ mà còn vô
liêm sỉ chủ động liên hệ, không ngờ muốn dùng phương thức bán đêm của Tư Vân,
Tư Vũ. Đương nhiên tiền đấu giá thuộc về nàng, Tư Vân Tư Vũ chỉ có thể được
chia một ít. Đây quả thực là muốn đội viên mình thành kĩ nữ!

Hôm trước, ma nữ trần truồng rốt cuộc tìm được người mua tốt, chính là hắc
tăng đội trưởng tiểu đội Trúc Cơ tu sĩ thực lực cực mạnh.

Hôm nay ma nữ trần truồng bắt đầu cưỡng bức Tư Vân, Tư Vũ. Đáng tiếc chính là,
ả nằm mơ cũng không nghĩ đến, Tống Chung vốn nên chết thì lại xuất hiện ở thời
điểm ả nói điều đó. Cái này làm ả choáng váng.

Thấy ma nữ trần truồng há hốc mồm, Tống Chung không nói gì, hắn mỉm cười an ủi
Tư Vân, Tư Vũ sau đó nhe răng cười đến trước ả. Một câu chưa nói mà lạnh lùng
trừng mắt nhìn ả. Ma nữ trần truồng sợ tới mức bỏ chạy khỏi ghế chủ nhà.

Tống Chung cũng không khách khí, vừa lòng ngồi vào ghế chủ nhà, sau đó nhấc
chân gác lên bàn trà. Cười hì hì nói: “Ta vừa mới tới, nghe thấy có người nói
quỳ trước mặt ta liếm chân ta, không biết là ai? ”

Mọi người nghe vậy nhịn không được che miệng cười. Ma nữ trần truồng mặt tái
mét, cuối cùng chỉ có thể khó xử nói: “Ta, ta chẳng qua là hay nói đùa! ”

“Nhưng ta không có đùa! ”Tống Chung lạnh lùng nói: “Thức thời, nhanh chóng làm
đi, nếu không ta cho ma nữ trần truồng ngươi biết lợi hại của bổn đại gia! ”

“Tống Chung! ”ma nữ trần truồng nghe vậy, hổn hển nói: “Ngươi không nên khinh
người quá đáng! ”

“Hừ! ”Tống Chung cười lạnh nói: “Chẳng qua là gậy ông đập lưng ông thôi. Ngươi
có thể ép Tư Vân Tư Vũ bán mình, ta không thể cho ngươi liếm chân sao? ”

“Ngươi, ngươi…”Ma nữ trần truồng nghe vậy, trong lòng cũng không biết phải nói
gì cho đúng!

“Tiện nhân, ta không nói nhảm với ngươi, lần trước ngươi lâm trận bỏ chạy, hôm
nay hãm hại Tư Vân, Tư Vũ. Nếu ta không thu thập ngươi, sau này còn gì là
vương pháp tồn tại! ”(Nhầm, vua là cái đinh gì mà vương pháp? ) Tống Chung oán
hận nói: “Bây giờ, nếu ngươi thực hiện lời hứa thì thôi, nếu không ta đem kẻ
đê tiện ngươi đánh nát bét! ”

“Hứ! ”Ma nữ trần truồng giận tím mặt nói: “Tống Chung, ngươi đừng không biết
tốt xấu. Ma nữ trần truồng ta cũng không yếu, chỉ bằng ngươi chưa chắc có thể
làm gì ta? ’

“Hừ! ”Tống Chung cười lạnh, sau đó tay vung lên, tiếp theo một đạo bạch quang
hiện lên, trong đại sảnh hiện lên một con quái vật lớn. Không ngờ đó là thi
thể Hắc Sa Vương? Đại sảnh Tu Chân giả cực kì lớn nhưng thứ này duỗi cái đuôi
cũng ra đến cửa. Không gian chật cứng.

Tất cả mọi người bị động tác của Tống Chung dọa sợ, bọn họ nhận ra đây là gì
thì tức khắc khiếp sợ.

“Trời ạ, đây không phải Hắc Sa Vương sao?” Tư Vân Tư Vũ khiếp sợ vô cùng nói.

“Không sai, ngươi xem đi, còn có khí tức, đúng là Hắc Sa Vương ngày đó chúng
ta tận mắt thấy ! ”Độc lão đầu kinh ngạc nói.

Mà ma nữ trần truồng khiếp sợ cũng xem xét một lần, sau khi nhận đúng lại càng
hoảng sợ. Không ngờ Hắc Sa Vương thân thể mạnh mẽ trứ danh giống như một bãi
bùn nhão, xương cốt gãy hết, lục phủ ngũ tạng cũng nát bét, rõ ràng bị người
ta cậy mạnh đánh chết tươi!

Ma nữ trần truồng không thể tin vào mắt mình, ngũ cấp đỉnh phong yêu thú tương
đương cảnh giới Kim Đan đại viên mãn, tồn tại cường đại, không ngờ biến thành
thi thể trước mặt, điều này sao ả khôn sợ cho nổi!

Tống Chung cười lạnh nói: “Tên vô liêm sỉ này bị ta đánh chết tươi, tiện nhân
ngươi nếu dám trêu tức ta, ta cũng không ngại hoạt động gân cốt thịt ngươi! ”

Cả bọn vốn đã kinh hãi nay càng thêm kinh hãi. Hắc Sa Vương chết đã làm họ sợ
không ít. Không ngờ phương thức hắn chết không phải là bị thần lôi đánh chết
mà là bị nắm quyền đánh chết, Tống Chung không phải là lôi tu sao? Sao lại
thành thể tu!

Ma nữ trần truồng đối mặt Tống Chung cường thế thì sợ tức mức mặt mày tái
xanh, không còn chút kiêu ngạo. Vội vàng cầu xin nói: “Tống sư đệ, Tống đại
gia, ta biết sai rồi, ngươi tạm tha ta đi! ”

“Hừ, ngươi có từng bỏ qua Tư Vân, Tư Vũ? ”Tống Chung lạnh lùng nói.

Ma nữ trần truồng á khẩu không biết nói sao, nhưng nếu liếm chân Tống Chung
thì thực quá nhục, chỉ sợ sau này không ngóc đầu lên mà gặp người được.

May mắn là Tư Vân Tư Vũ mềm lòng, thấy nàng khó xử, không nhịn được nói với
Tống Chung: “Tống sư đệ. Không! Phải gọi là Tống sư huynh! ”Thì ra các nàng
phát hiện thực lực Tống Chung sớm đã là Trúc Cơ đại viên mãn, cao hơn các nàng
nên vội sửa lại.

“Ha ha, kêu sao cũng được hết! ”Tống Chung thấy thế không nhịn được cười nói.

“Không không, phải như thế! ”Tư Vân, Tư Vũ vội vàng nói: “Tống sư huynh, đội
trưởng dù có điểm không phải nhưng cũng là một cô nương, làm chuyện này dường
như có chút quá phận! Có thể bỏ qua hay không! ”

“Ôi! Cũng là các ngươi mềm long! ” Tống Chung nghe vậy nhịn không được thở
dài, sau đó nói: “Cũng được, hai người đã cầu tình ta tạm tha, chẳng qua ả lâm
trận bỏ chạy, bán đứng các ngươi, dù nói thế nào cũng phải giáo huấn! Nếu
không sau này đội ngũ sẽ không dẫn theo! ”

“Vâng, chúng ta biết, chỉ là ngươi đổi phương thức trừng phạt, không làm nhục
nàng là được!” Tư Vân, Tư Vũ vội vàng nói.

“Ừm! ”Tống Chung gật đầu, sau đó xoay mặt nói: “Tiện nhân, một khi Tư Vân Tư
Vũ đã nói đỡ thì ta miễn cho lần này. Chẳng qua, ngươi phải bị treo lên quất
trăm roi, để dạy ngươi hai lần hành động không biết liên sỉ, thế nào? ”

“Đồng ý, đồng ý! ”Ma nữ trần truồng vội nói. so với liềm chân thì bị đánh còn
đỡ hơn!

Chẳng qua Tống Chung nói xong lại cười gian: “Nhưng mà ngươi đừng cao hứng quá
sớm. Hôm nay ngươi nói, ta vẫn nhớ kĩ, nếu lần một hai lần thì ta còn dùng
roi, nhưng lần thứ ba thì mặc kệ ai xin, ta cũng cho ngươi liếm chân! Biết
chưa? ”

“Vâng, ta biết, khẳng định ta không dám nữa! ”Ma nữ trần truồng vội vàng cầu
xin.

Tuy rằng thoạt nhìn nàng bộ dáng điềm đạm đáng yêu nhưng Tống Chung lại biết,
người như thế như chó không thể quên shit, sớm muộn sẽ tái phạm. Hắn cũng
không vội, chỉ khoát tay nói: “Thạch đầu, ngươi hành hình, một trăm roi, đánh
hết thì thôi! ”

“Dạ! Thạch đầu được cứu mạng hai lần, đã hoàn toàn theo Tống Chung. Hắn nghe
xong lập tức bắt ma nữ trần truồng vào trong, không chút khách khí phong ấn tu
vị của nàng, sau đó treo lên, tìm một cây roi hung hăng đánh một trận.

Thạch đầu vốn không hiểu cái gì là thương hoa tiếc ngọc, Tống Chung cho hắn
hung hăng đánh một trăm roi. Cho dù không ai chứng kiến, hắn cũng không bớt
roi nào.

Kết quả, ma nữ trần truồng bị đánh toàn thân máu me, kêu cha gọi mẹ nhưng một
chút lỗ mãng cũng không dám. Hơn nữa bị đánh xong, Thạch đầu khôi phục pháp
lực, đã cắm đầu chạy thậm chí dây thừng cũng không cởi. Chỉ có thể mang theo
thân thể tróc da bong thịt chạy về chữa thương.

Lúc ma nữ trần truồng bị hành hình, Tống Chung lại hỏi Tư Vân Tư Vũ về tin tức
Mộc Tử Dung. Kết quả không ngoài dự doán, Mộc Tử Dung tỉnh lại thì vẻ mặt đại
biến, hung hăng mắng Tống Chung một trận rồi liền đi thẳng, không biết tung
tích. Chẳng qua Tống Chung biết tám phần là nàng về nhà.

Việc này Tống Chung sớm đã đoán trước. Rất nhanh từ miệng hai nàng, Tống Chung
mới biết, lần này xảy ra bao nhiêu sự tình. Đầu tiên là Lôi Ưng Vương bỏ chạy,
làm cho nàng mất hết thể diện tại Đông Hải đế quốc, những tuần sát sứ khác
nhao nhao tỏ vẻ, thậm chí đề nghị hủy bỏ chức tuần sát sứ của nàng.

Âm mưu này rất nhanh bị Lôi ưng vương nghĩ biện pháp hóa giải nhưng nàng vẫn
cảm thấy mất hết thể diện. Như để rửa hận nàng điên cuồng tuần tra Đông Hải,
Nơi đi qua thì hoang tàn. Mặc kệ bất kì tu sĩ nào gặp nàng chỉ có một chữ.

Chết!

Vẻn vẹn một tháng, gần trăm tu sĩ chết trên tay nàng, cho nên liên minh Đông
Hải không thể không phát lệnh cảnh cáo, dặn người rời bến hải cẩn thận. Rất
nhiều đội ngũ liền buông bỏ nhiệm vụ, chuyên tâm ở nhà tu luyện.

Còn những kẻ chưa hoàn thành này, không thể không tiếp tục chấp hành nhiệm vụ
tử vong này. Vì thế không biết bao nhiêu người ở sau lưng mắng Tông Chung hỗn
đản.

Chẳng qua cũng không ít người nhắc đi nhắc lại về Tống Chung. Không chỉ có
người được Tống Chung cứu, còn có một vài tu sĩ có đồng bạn bị tổn thất trên
tay lôi ưng vương đều vui mừng khi thấy Tống Chug khiến lôi ưng vương mất mặt.

Nhất là Tống Chung cứu nhiều người, liên minh Đông Hải thậm chí phát ra thư
cảm tạ, công bố hành vi hiên ngang lẫm liệt của Tống Chung làm gương mẫu, khi
Tống Chung trở về sẽ khen ngợi!

Đương nhiên lời này chẳng bao nhiêu người tin, tin nhất là Tống Chung luôn
không trở lại, rất nhiều người nghĩ chẳng qua là an ủi người chết thôi.

Chẳng qua bây giờ Tống Chung đã về, nghe thấy liên minh Đông Hải muốn thưởng,
lòng hắn không nhịn được thầm nói: “Bọn họ bỏ ra khí lực lớn như vậy tuyên
dương mình, không thể cho mình một thứ bỏ đi chứ? Mặc kệ, mình cứu nhiều người
thậm chí có Kim Đan tu sĩ đấy!”


Hỗn Độn Lôi Tu - Chương #230