Yêu Thú Tự Tàn


Người đăng: ๖ۣۜSiêu๖ۣۜLười๖ۣۜCa

Tại phía đông của hỏa đảo, quả nhiên có một bãi cỏ bằng phẳng xanh mượt cực kỳ
tươi tốt. Ngoại trừ hai người mới là Tống Chung và Mộc Tử Dung, những người
khác đều là tay già đời, vừa đến nói liền lập tức tản ra, hành động cực kỳ ăn
ý.

Tư Vân Tư Vũ đều lấy từ túi trữ vật ra lượng lớn trận bàn, trận kỳ cùng trung
phẩm linh thạch các hệ. Theo từng vật phẩm, bắt đầu bận rộn tính toán phương
vị, cắm cờ bày trận. (hjc mình tưởng em nó đang bắn tên lửa cơ đấy”

Còn những người khác tản ra bốn phía. Một bên kiểm tra dưới chân có dị thường
hay không, một bên cảnh giác đề phòng động tĩnh bốn phía, tránh bị bị phục
kích bất ngờ.

Chỉ có Tống Chung cùng Mộc Tử Dung không biết làm gì cho phải, bọn họ thực lực
cường đại, tính tình lại không tốt. Không ai dám sai khiến họ, chỉ có thể mặc
kệ. Tống Chung thấy thế cũng không tức giận, ngược lại mỉm cười kéo Mộc Tử
Dung đến một nơi không làm phiền Tư Vân Tư Vũ bày trận. Lẳng lặng ngồi xuống,
một bên uống rượu và ăn điểm tâm, vô cùng tự tại.

Tư Vân, Tư Vũ thấy thế cau mày, do dự một phen mới thật cẩn thận nói với Tống
Chung: “ Tống sư huynh, ngươi không thể ăn uống ở đây?”

“Vì cái gì?” Tiểu Bàn không hiểu hỏi.

“Bởi vì yêu thú mũi rất thính. Nhất là rượu cùng hương vị thịt nướng, dù cách
mấy chục dặm chúng đều ngửi thấy, hiện tại trận pháp còn chưa bố trí xong, nếu
chúng phát hiện thì sẽ phải khổ chiến!” Tư Vân Tư Vũ vội vàng giải thích nói.

“À, ta hiểu!” Tống Chung vừa nghe đã biết mình sai lầm, lập tức liền thu hồi
đồ ăn đồ uống, sau đó thoáng lộ vẻ khó xử.

“Là ta lỗ mãng! Hắc hắc, lần sau khẳng định không thế nữa!”

“Không sao!” Thấy Tống Chung lễ mạo như vậy, Tư Vân, Tư Vũ cười đáp lại nói: “
Lần đầu khó tránh sai lầm. Sư huynh xin cứ tự nhiên đi, tỷ muội chúng ta còn
phải bày trận!” Nói xong các nàng mỉm cười với Tống Chung, sau đó liền tiếp
tục công việc.

“Các người làm đi”Tống Chung vội vàng cười xòa nói: “ Ta hộ pháp cho!”Nói xong
liền thành thật ngồi xuống, không nói nhảm nữa.

Tư Vân Tư Vũ thường xuyên làm chuyện này, sớm đã quen tay. Một tòa đại trận
phạm vi mấy ngàn trượng. Dùng tới mấy ngàn cây trận kỳ liên quan, trận bàn bày
ra các vị trí, các nàng không ngờ phải bỏ ra một canh giờ mới xong, chỉ một
lần duy nhất đã phát động thành công, thể hiện trọn vẹn thực lực Trúc Cơ hậu
kỳ.

Đại trận phát động xong lập tức sinh ra một tầng sương mù màu trắng đem hết
thảy che dấu. Ma nữ da xanh thấy thế liền lập tức triệu tập mọi người ẩn vào
trong đại trận, mà nàng cùng Độc lão đầu lại lặng lẽ lẩn vào bên trong tiểu
đảo. Rõ ràng muốn làm chuyện xấu.

Lúc này Tư Vân, Tư Vũ rảnh rỗi, ngồi ở trong trận nghỉ ngơi, Thạch đầu lại bắt
đầu nhắm mắt đả tọa (Thằng thần kinh này đả tọa liên tục, chả biết có tương
lai không)

Tống Chung tuy không cùng đi nhưng cũng không ngây thơ nán lại, thầm cho hai
thiên dục ma nữ lặng lẽ theo dõi ma nữ da xanh cùng Độc lão đầu.

Chỉ thấy hai người kia đều tự phát động một loại pháp quyết ẩn thân, sau đó
không chút hoang mang đi vào trung tâm núi lửa, đến giữa đường hai người bọn
họ đột nhiên tách ra. Ma nữ da xanh bay lên trời còn Độc lão đầu bắt đầu kiểm
tra hướng gió thổi, sau đó xoay người bay ngược theo hướng gió.

Trước tiên nói về Độc lão đầu. Lão cố ý chọn một vị trí hướng gió thật tốt,
cuối cùng đi vào đỉnh chóp đảo núi lửa, có một vùng nham thạch nóng chảy diện
tích cỡ vào khoảng trăm mẫu. Trong hồ có mấy chục quái thú thân thể đỏ rực to
bốn năm trượng. Bề ngoài của chúng thoạt nhìn giống như cá sấu, chỉ có điều
thân thể tráng kiện hơn nhưng miệng cũng không có răng nanh.

Loại yêu thú này tên Hỏa Vân Thú, bình thường thích ở trong nham thạch nóng
chảy, đói khát thì bay ra biển kiếm cá ăn. Tuy là thân hỏa nhưng có bổn sự ra
biển bắt cá. Mặt khác loại thú này tính cách bạo ngược, am hiểu Hỏa Hệ Đạo
Pháo, một khi đã điên lên, mấy chục Hỏa Vân Thú trưởng thành cùng nhau phun
lửa, thật có thể tan đá chảy vàng. Ngay cả Kim Đan tu sĩ, nếu bị nhiều Hỏa Vân
Thú công kích thì khó có thể chống đỡ. Chẳng qua hôm nay địch nhân tới là tu
sĩ nhân loại giảo hoạt. Bọn họ mình đầy gian trá. Cũng sẽ không liều chết cùng
Hỏa Vân Thú.

Chỉ thấy Độc lão đầu tìm vị trí tốt xong, liền cẩn thận lấy ra từ túi trữ vật
một gói thuốc to, sau đó nhẹ nhàng ném theo gió.

Bởi nơi này chính là hải đảo, mà núi lửa lại cao tới mấy trăm trượng cho nên
gió thổi rất lớn. Thuốc bột tinh tế ném ra ngoài, lập tức liền bị thổi đi tứ
tán, chỗ nào cũng có.

Mà lúc này, ma nữ da xanh cũng bắt đầu hành sự. Chỉ thấy nàng đi vào hồ nham
thạch nóng chảy trên trời. Một bên xoa nắn mình, một bên nhẹ nhàng rên rỉ.
Theo tiếng kêu vong hồn hủ cốt kia vang lên, quanh thân ma nữ da xanh bắt đầu
xuất hiện một chút hồng sắc khí vụ nhàn nhạt (sương mù màu hồng, nghe giống
toy trong game XXX thế). Trong ánh mặt trời chiếu xuống, không nhìn kỹ cũng
không thấy. Sương mù này cũng không phải là hàng lởm, chúng đều là chất đặc
thù do ma nữ da xanh dùng Dục Hỏa Phần Thân Quyết từ trong thân thể ngưng
luyện ra, căn bản không thể bị gió to ảnh hưởng. Mà dưới sự thao túng của ma
nữ da xanh, chúng nhẹ nhàng lan đi rồi biến mất trong hồ nham thạch nóng chảy.

Kịch độc của Độc lão đầu cùng ma nữ da xanh cùng ảnh hưởng, rất nhanh nhóm Hỏa
Vân Thú đang chơi đùa trong nham thạch nóng chảy đã phản ứng. Toàn thân đỏ
bừng, hô hấp cũng nặng nề. Động tác chơi đùa với nhau bắt đầu kịch liệt hơn.
Rốt cục hoàn toàn bị dục cùng kịch độc mê loạn tâm trí, mấy đại gia hỏa nóng
lòng phát tiết bắt đầu liền công kích lẫn nhau.

Lúc này chúng không phân biệt đồng loại mà cho rằng đó là kẻ thù. Liền rống
lên sau đó bắt đầu đánh nhau kịch liệt. Móng vuốt cùng răng nhanh sắc bén,
không chút khách khí tạo ra những vết thương cực lớn trên thân thể đồng bọn,
cả hồ nham thạch nóng chảy nơi nơi đều là máu tanh nhưng nhanh chóng bị bốc
hơi.

Mặc dù bọn chúng da thịt dày, có thể chống đỡ nhiệt độ nham thạch nóng chảy,
nhưng bên trong cơ thể không có công năng cường đại như thế. Da bị xé rách
khiến nham thạch nóng chảy theo miệng vết thương dũng mãnh vào trong cơ thể,
chúng rốt cuộc không nhịn được phát ra một tiếng kêu vô cùng thê lương thảm
thiết.

Mà thống khổ càng lớn, không những không làm chúng tỉnh ra, ngược lại càng
thêm phần điên cuồng. Không thỏa mãn cắn xé bình thường thì dùng bổn mạng đan
hỏa.

Là tứ cấp yêu thú hệ hệ, Hỏa Vân Thú đều có nội đan, không cần kháp quyết niệm
chú ngữ vớ vẩn mà thiên sinh đã phun được bổn mạng đan hỏa rất đáng sợ. Đây là
thủ đoạn liều mạng của chúng. Chỉ sợ ngay cả đồng loại cũng không chịu được.

Theo từng đạo đan hỏa đỏ hồng vài chục trượng từ miệng các Hỏa Vân Thú phun
ra, cuộc chiến trong hồ rốt cục đã tới giai đoạn cao trào nhất. Từng con rồi
lại từng con Hỏa Vân Thú ngã xuống dưới bổn mạng đan hỏa của đồng bạn, thậm
chí nhiều tiểu thú cũng bị vạ lây chết rất thảm. Thế công đan hỏa kết thúc,
hơn phân nửa Hỏa Vân Thú xong đời, còn lại đều trọng thương. Nhưng dù như vậy
thì kịch chiến vẫn không ngừng, ngược lại càng thêm quyết liệt, thậm chí từ
trong hồ đánh tới ngoài hồ. Rất nhiều Hỏa Vân Thú bị đồng bạn đánh ngã nhào
một đường xuống núi. Máu tươi, dung nham nóng chảy cùng hỏa diễm tung tóe khắp
mặt đất, cảnh tượng kia thật thể thảm vô cùng.

Tống Chung cho dù lần đầu thấy một màn như vậy, cũng biết đám Hỏa Vân Thú đã
hết hi vọng, sự tình còn lại là chờ đợi, sau đó liền tiến hành chút thu hoạch
cuối cùng. Hắn vốn tưởng rằng ma nữ da xanh cùng Độc lão đầu sẽ về báo cáo,
nhưng không ngờ cả hai căn bản không có ý này.

Độc lão đầu trực tiếp tiến về hồ nham thạch, còn những con Hỏa Vân Thú đang
hấp hối thì hung hăng chém một kiếm cho chết luôn. Sau đó bắt đầu rạch bụng
tìm nội đan.

Còn ma nữ da xanh to gan hơn, không ngờ khinh thường Hỏa Vân Thú. Đi thẳng đến
bờ hồ nham thạch nóng chảy, ỷ vào ẩn thân thuật của mình, không để ý Hỏa Vân
Thú đại chiến chung quanh, liền trực tiếp tìm các loại thiên tài địa bảo quanh
hồ.

Phải biết rằng, yêu thú sở dĩ ở nơi này do linh khí dày, như vậy dễ sinh ra
các loại linh thảo cùng dị vật. Tỷ như Diệp Thạch cùng không ít Hỏa linh thảo
lâu năm, thậm chí vượt qua ngàn năm.

Đám Hỏa Vân Thú ít nhiều cũng có chút trí tuệ, biết linh thảo này có trợ giúp
cực lớn đối với bọn chúng, có thể dùng để trị liệu. Cho nên bình thường đều
không phá hư linh thảo mà còn bảo hộ không cho yêu thú khác quấy nhiễu. Cho
nên quanh hồ có đến mấy trăm gốc. Trong đó có cả loại cao cấp ngàn năm.

Những thứ này khá đáng giá. Toàn bộ có thể đổi một kiện pháp bảo cấp thấp cũng
không khó. Lẽ ra phải là tài sản của tiểu đội nhưng ma nữ da xanh lại trộm sau
lưng mọi người, hơn nữa nàng lấy thực nhanh. Một hơi lấy đi gần như toàn bộ
sau đó thu thập Hỏa Vân Thú còn lại lấy nội đan.

Nếu không phải Tống Chung cho thiên dục ma nữ đi theo bọn họ, quả thực lần này
bị quả lừa nặng. Nội đan thì có lẽ bọn họ sẽ chia một chút. Nhưng linh thảo
loại này, ma nữ da xanh khẳng định không đưa vào sổ sách, bởi vì nàng lấy dung
nham xóa đi, một chút dấu vết cũng không còn, căn bản là không ai biết việc
này.

Tống Chung cái gì cũng ăn nhưng không ăn mảnh, vừa thấy cảnh tượng này hắn
liền ngồi không yên. Chẳng qua cũng không thể nói rõ mình giám thị hai người
kia nên ra vẻ sốt ruột đứng lên nói: “ Bọn họ sao còn không trở về? Có thể gặp
phiền toái hay không? Ta đi xem”

Tư Vân Tư Vũ thấy thế, vội vàng kéo hắn nói: “ Không cần, Tống sư đệ, ma nữ da
xanh đội trưởng không thích chúng ta làm loạn kế hoạch, ngươi muốn đi, cho dù
giúp nàng cũng sẽ bị nàng chửi”

Tống Chung vừa nghe lập tức khinh thường nói: “ Ngươi cho rằng tiện nhân dám
mắng chửi ta?”

Tư Vân, Tư Vũ lúc này mới nhớ ra, gia hỏa trước mặt này, dám ở trước mặt mọi
người nhục mạ ma nữ da xanh là biến thái, hắn không phải loại yếu đuối như các
nàng nhưng vẫn khuyên: “ Tỷ muội chúng ta biết ngài không sợ nàng song không
nên đi. Cùng với chúng ta chờ ở chỗ này, vừa an toàn lại không có trách
nhiệm!”

Tống Chung vừa nghe thiếu chút nữa ngất xỉu, trong lòng thầm mắng: “ Chờ? Đợi
lát nữa ăn quả lừa!”

Chẳng qua tỷ muội người ta cũng có lòng tốt. Hắn đương nhiên không thể mắng
được nên bày ra khuôn mặt tươi cười, sau đó nói: “ Hai vị sư tỷ, lời ấy sai
rồi, chúng ta hiện tại là tiểu đội, một khi đã là một chỉnh thể thì phải đồng
tâm hiệp lực, không thể vì ân oán riêng mà có điều khúc mắc. Tóm lại, bất luận
như thế nào, ta cũng phải đi xem, để tránh bọn họ có bất trắc”

Nói xong Tống Chung căn bản không cho các nàng cơ hội ngăn cản, vội mang theo
Mộc Tử Dung đi ra.

Tư Vân, Tư Vũ bị Tống Chung nói như vậy, chợt có cảm giác xấu hổ vô cùng. Cũng
vội vàng đi theo nói: “ Sư đệ nói có lý, tỷ muội chúng ta đi theo ngươi!”

Nói xong các nàng nói với thạch đầu bên cạnh: “ Thạch đầu ca ca, ngươi đi hay
không?”

Thạch đầu vẫn nín khe không nói một câu. Chẳng qua hắn lại đứng dậy, gắt gao
theo sau nhị nữ. Dùng hành động thực tế biểu lộ lập trường của mình. Nhị nữ
thấy thể thì vui mừng cười sau đó bay sát theo Tống Chung cùng Mộc Tử Dung.

Cứ như vậy, đoàn người bay bằng tốc độ nhanh nhất tới hồ nham thạch, ma lúc
này ma nữ da xanh chẳng qua mới thu hồi linh thảo, lấy được hai viên nội đan
Hỏa Vân Thú mà thôi, trên mặt hồ còn phần lớn thi thể Hỏa Vân Thú chờ xử lí.

Nhìn thấy Tống Chung, Mộc Tử Dung, Tư Vân, Tư Vũ thậm chí cả Thạch đầu đột
nhiên xuất hiện, ma nữ da xanh cùng Độc lão đầu lập tức lắp bắp kinh hãi. Ả
lập tức giận dữ nói: “ Các ngươi sao lại đến đây? Không phải bảo các ngươi chờ
sao?”

Ma nữ da xanh vẫn còn uy phong, Tư Vân, Tư Vũ không không dám nói gì nhưng
Tống Chung không sợ, trực tiếp cười lạnh nói: “ Chờ các ngươi thu hết tiện
nghi, sau đó cho chúng ta ăn đồ thừa sao? Tiện nhân!”

Nói xong ánh mắt Tống Chung toát ra lửa giận. Ma nữ da xanh lập tức cả kinh,
lúc này mới tỉnh ra là bây giờ đã khác xưa, đội ngũ sớm không phải của nàng và
độc lão đầu.

Bằng vào cường thế của Tống Chung và Mộc Tử Dung, ma nữ da xanh trong lòng có
tức nhưng chỉ có thể cúi đầu nói: “ Không dám không dám, ta chỉ là lo lắng cho
các ngươi thôi!”


Hỗn Độn Lôi Tu - Chương #215