Tất Cả Đều Là Biến Thái


Người đăng: nhattrukinhthien

Về phần tầng lớp cao tầng sở dĩ muốn tỉ lệ hy sinh chỉ có bảy thành, đơn giản
là muốn lừa gạt các tu sĩ cấp thấp đến trấn thủ hải cương.

Dù sao thì điều này vẫn tốt chán, bởi vì các tu sĩ cấp thấp vốn không hay biết
tình hình, chỉ biết là trong môn phái mình số lượng người trở về thiếu một ít
mà thôi. Việc này là bình thường, số lượng hao tổn vẫn trong phạm vi cho phép,
thành ra không có gì hoài nghi cả.

Nhưng mà sau khi bọn họ đến nơi này chắc chắn sẽ phát hiện ra, tất cả chỉ là
một âm mưu. Giết người ở đây quá đơn giản. Những tu sĩ cao quý ở nơi khác đến
nơi này chỉ là pháo hôi mà thôi. Mỗi ngày đều có vài người chết đi, số người
bị thương thì đếm không xuể.

Cứ như vậy, tất cả sẽ tự nhiên sinh ra cảm giác tuyệt vọng, đồng thời dưới sự
uy hiếp của cái chết, bọn họ ngày càng điên cuồng. Tất cả vì bảo vệ mạng sống
mà không chừa bất kỳ thủ đoạn nào cả. Kể cả là việc bán thân ( tu sĩ bán
thân…. Tên tác giả này có vấn đề…). Cuối cùng rồi thì vì mạng sống mà trở nên
điên cuồng, dù sao không ai muốn làm xử nam, xử nữ mà chết cả. ( đã hiểu cái
vụ bán thân…)

Mà trong liên minh Đông Hải thì rồng cá lẫn lộn, tà phái và chính phái lẫn vào
với nhau cùng một chỗ, cảm xúc tuyệt vọng cũng làm cho mầm mống tà ác ở đây
ngày càng lớn mạnh. Mặt khác, liên minh Đông Hải không có chấp pháp đội, bọn
họ chỉ để ý nhiệm vụ tiêu diệt yêu thú, chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ thì ngươi
có giết người phóng hỏa cũng không có ai quản.

Dưới tình huống như vậy, các tu sĩ tà phái không chừa thủ đoạn nào. Bọn họ ở
chỗ này như cá gặp nước, so với họ tu sĩ chính phái nếu kiên trì với chính
nghĩa sẽ bị ràng buộc rất nhiều. Cho nên, vì sinh tồn mà chính đạo buộc phải
bất chánh, mà tà phái thì tà càng thêm tà, dần dà, việc này khiến cho Đông Hải
khói bay mịt mờ, tạo thành một cục diện Đông Hải không có chính đạo.

Sau khi nghe Hỏa Tinh Tử giải thích xong Tiểu Bàn không nhịn được mồ hôi lạnh
chảy xuống, vừa lau vừa nói: “Như vậy Đông Hải là vô pháp vô thiên sao?”

“Không sai, hiện đúng là như thế!” Hỏa Tinh Tử cười khổ nói: “Trên thực tế, cả
liên minh Đông Hải cũng chỉ nhìn xem thực lực của ngươi mạnh đến đâu. Chỉ cần
thực lực của ngươi đủ mạnh, thì ngươi có thể giết người bên đường mà không cần
lý do, ngươi cũng có thể cướp nữ tu ngươi vừa ý, chỉ cần ngươi không sợ sau đó
đối phương trả thù là được. Tóm lại không cần kiêng kị điều gì, là nơi mà tu
sĩ tà phái thích nhất!”

“Như vậy chả phải nói là người chính phái rất khó sống sao?” Tiểu Bàn nói một
cách ngạc nhiên.

“Đúng vậy, nếu như còn tuân thủ đúng môn quy, đúng là sẽ rất khó mà tồn tại.
Cho nên chính phái cũng có quy định riêng cho các đệ tử đi Đông Hải, ở Đông
Hải này có thể hành động giống như tà phái, không kiêng kỵ gì, không tuân theo
môn quy cũng không sao cả.” Nhưng ngay sau đó Hỏa Tinh Tử lại cười nói: “Vậy
trước khi ngươi đến đây chưởng viện đã nói chuyện này chưa?”

“Nói rồi, lúc ấy ta vẫn không hiểu, nhưng bây giờ thì hiểu rồi!” Sau đó Tiểu
Bàn liếm liếm môi, cười nói: “Chưởng viện và ngài nói không có sai, chỗ nãy
dường như sinh ra để dành cho ta vậy!”

“Ha ha, biết vậy!” Hỏa Tinh Tử cười to: “Tiểu tử, ngươi có thực lực, có tâm
kế, cộng thêm sự bảo kê của ta(nguyên bản là bảo vệ), nhất định có thể ở đây
như cá gặp nước. Chẳng qua…”

“Chẳng qua làm sao?” Tiểu Bàn vội vàng hỏi lại.

“Ở Đông Hải này, không phải ai cũng có thể tùy tiện trêu vào, trong đó có ba
người, ngươi phải tránh thật xa ra, bởi vì ngay cả ta cũng không dám trêu chọc
mấy nhân vật tà phái này!” Hỏa Tinh Tử nói một cách nghiêm túc: “Đối với môn
hạ của bọn hắn các ngươi cũng phải tôn trọng một chút ít, hiểu chưa?”

“Bọn hắn là ai vậy?” Tiểu Bàn tò mò hỏi lại.

“Còn có thể là ai nữa? Trừ Đông Hải Tam Yêu đại danh đỉnh đỉnh còn có ai khiến
ta phải cố kỵ nữa!” Hỏa Tinh Tử cười khổ.

“Đông Hải Tam Yêu?” Tiểu Bàn vừa nghe lập tức hỏi lại một cách cực kỳ tò mò:
“Bọn họ là ai?”

“Đông Hải Tam Yêu, chính là ba nhân vật cường đại lớn lên ở Đông Hải, hiện tại
có cảnh giới Kim Đan đại viên mãn, lúc nào cũng có thể lập tức tiến lên Nguyên
Anh. Nhưng mà bọn hắn những năm gần đây giết chóc quá nhiều, mặc dù pháp lực
mạnh mẽ, chiến lực vô cùng, có thể đánh ngang tay với tu sĩ Nguyên Anh, nhưng
cũng vì vậy mà khiến cho tâm cảnh của bọn họ đại loạn, không thấu hiểu được
thiên đạo, cho nên bị giữ ở cảnh giới này. Lâu rồi cũng không đột phá được!”
Hỏa Tinh Tử dừng một chút rồi lại tiếp tục: “Nhưng mà bọn họ không đột phá thì
thôi, một khi đột phá thành công thì… với thực lực của bọn họ tuyệt đối sẽ làm
cho các lão tu sĩ Nguyên Anh mấy trăm năm trước cũng phải lo sợ!”

“Kim Đan kỳ có thể đánh ngang tay với Nguyên Anh?” Tiểu Bàn nghe xong giật
mình hỏi lại: “Bọn họ rốt cuộc là ai a? Vì sao lại biến thái như vậy chứ?”

“Đông Hải Tam Yêu, theo thứ tự là bất âm bất dương Liên Tiểu Yêu, bất nam bất
nữ Thanh Thanh Yêu, bất chánh bất tà Chung lão yêu!” Hỏa Tinh Tử cười cười
nói.

Tiểu Bàn nghe xong cười nói: “Ha ha, mấy cái tên này thật là quái dị! Sao lại
lấy tên như vậy nhỉ?”

“Tất nhiên là có nguyên nhân!” Hỏa Tinh Tử đáp lời luôn: “Ví dụ như bất âm bất
dương Liêu Tiểu Yêu, sở dĩ hắn được gọi là bất dương bất âm bởi vì hắn có thân
thể quái dị cực kỳ hiếm thấy, chính là nam nữ đồng thể, vừa có nữ tử âm cung,
lại có nam tử dương vật. ( cái này để nguyên bản VP, bởi k cần dịch ai cũng
hiểu). Cũng chính bởi thân thể quái dị như vậy khiến cho hắn gắn bó với vài
huynh đệ trong môn phái… sử dụng công pháp tên là Âm Dương Hòa Hợp Thần Công!
Tà phái Thiên Dục Môn lại là môn phái cực kỳ tà đạo, khiến cho hắn càng thêm
dâm đãng, thích mãnh nam tuấn nữ, mỗi ngày phải tìm ba nam ba nữ cùng giường
mới có thể thỏa mãn, nếu không tính khí nóng nảy, giết người tùy ý!”

“Đủ quái dị!” Tiểu Bàn cười cười nói.

“Quái dị như vậy vẫn chưa thấm vào đâu, đáng sợ là hắn trời sinh tính yêu
thích ngư sắc, chỉ cần bị hắn coi trọng thì sẽ không từ thủ đoạn nào thu vào
dưới tay.” Hỏa Tinh Tử ngay lập tức cảnh cáo: “Hai ngươi vừa vặn đều thuộc
loại hắn thích, cho nên không có chuyện gì thì tránh hắn đi một chút, tốt nhất
đừng để hắn nhìn thấy các ngươi, nếu không sẽ rất phiền toái!”

Tiểu Bàn bị hắn nói sinh ra sợ hãi, vội vàng nói: “Chúng ta không có đen đủi
đến nỗi bị hắn nhìn thấy ngay chứ?”

“Ha ha, sẽ không có chuyện đó đâu!” Hỏa Tinh Tử cười nói: “Đông Hải Tam Yêu
cũng là nhân vật lớn, bình thường sẽ không đi ra ngoài môn phái, nếu có ra
ngoài cũng là kèn trống tiền ủng hậu hô, các ngươi vừa thấy là có thể nhân ra,
tránh ra cũng kịp!”

“Vậy thì tốt!” Tiểu Bàn lúc này mới yên lòng, sau đó lại hỏi: “Như vậy còn
bất nam bất nữ Thanh Thanh yêu thì sao?”

“ Ha ha, ngươi có biết môn công pháp đặc thù dạy rằng ‘muốn luyện thần công
thì rút dao tự cung’ không?” Hỏa Tinh Tử cười hỏi ngược lại.

“A biết, hình là là Âm Dương Quyết của tà phái!” Ngay sau đó tiểu bàn bừng
tỉnh nói: “Ta hiểu rồi, người này tám phần vì luyện Âm Dương Quyết mà tự thiến
mình, cho nên mới bị gọi là bất nam bất nữ!”

“Không sai, đúng là như vậy!” Hỏa Tinh Tử lại cảnh cáo Tiểu Bàn một cách
nghiêm túc: “Lần này ngươi phải cẩn thận đó, bởi vì nguyên nhân tự ti, tên bất
nam bất nữ Thanh Thanh Yêu này không vừa mắt nhất chính là mãnh nam.”

“Mỗi khi nhìn thấy hán tử thô kệch hắn sẽ phát điên, không đem đối phương
thiến hắn không bỏ qua! Dù sao từ trước đến giờ mãnh nam trong Đông Hải gặp
phải độc thủ của hắn không dưới mấy ngàn người. Tóm lại, ngươi cần phải cẩn
thận rất nhiều đó!”

“Ta nhất định sẽ cẩn thận!” Tiểu Bàn lau mồ hôi lạnh nói: “Nói gì thì nói,
nhất định ta sẽ không để hắn nhìn thấy!”

“Ngươi hiểu là tốt!” Sau đó Hỏa Tinh Tử tiếp tục nói: “Về phần Chung lão yêu
bất chính bất tà, ta cũng chẳng biết nói gì đây? Tính tình hắn quái dị, có lúc
thì đại nghĩa lẫm liệt giống như thánh nhân, khi thì hung tàn ác bá như một ma
đầu! Có lúc gặp phải hắn thì là chuyện tốt, nếu hắn cao hứng sẽ cho ngươi rất
nhiều chỗ tốt, thậm chí giúp đỡ ngươi nếu ngươi tu luyện khó khăn. Nhưng cũng
có lúc, gặp phải hắn lúc tâm tình không ổn định, hắn sẽ giết ngươi cho vui!
Nói tóm lại, nói cho cùng thì không gặp hắn là tốt nhất. Bởi vì không biết lúc
nào hắn sẽ đem cắt ngươi thành tám khúc, hay là hảo hảo nói chuyện vui vẻ với
ngươi cả!”

“Vãn bối đã hiểu!” Tiểu Bàn nghe xong, cười khổ nói: “Đông Hải Tam Yêu này quả
nhiên danh bất hư truyền, mỗi một tên đều là một con yêu quái! Làm sao mà nơi
này lại xuất hiện những tên như vậy chứ? Chẳng nhẽ không có người bình thường
hay sao?”

“Ha ha, người bình thường thì ở núi sâu, đối với họ thì Đông Hải tam yêu là
yêu quái. Nhưng mà ở Đông Hải này thì Đông Hải tam yêu mới được gọi là bình
thường, cái mà ngươi gọi là bình thường lại biến thành đặc dị. Tóm lại, nếu
ngươi không muốn trở thành người đặc biệt ở Đông Hải này… tốt nhất nên trở nên
quái dị một chút. Tin ta đi, như vậy sẽ giúp cho ngươi ở đây thoải mái hơn một
chút đó!” Hỏa Tinh Tử cười nói.

“Đệ tử sẽ tận lực!” Tiểu Bàn nói xong, sau đó vẻ mặt đau khổ : “Nhưng mà, đệ
tử vốn đang sống trong thế giới bình thường, không biết phải trở nên quái dị
như thế nào cả. Không biết tiền bối có thể chỉ điểm một chút được không, ví dụ
như ngài trở nên quái dị như thế nào?”

“Hắc hắc, ta à?” Hỏa Tinh Tử khẽ mỉm cười nói: “Hôm này có Tử Dung ở đây, ta
không thể biểu diễn cho ngươi được, nhưng mà có thể nói cho ngươi một câu.”

Nói xong, Hỏa Tinh Tử tiến tới bên cạnh tai Tiểu Bàn nói một cách nhẹ nhàng:
“Chỗ này của ta có một trăm vị nữ tu, do ta tỉ mỉ lựa chọn nhan sắc. Các nàng
ở bên trong phòng, nhưng mà cho tới bây giờ cũng chưa từng mặc quần áo!”

“Hả?” Tiểu Bàn nghe xong câu ấy, hai mắt lóe ra ánh sáng chói mắt, giống như
ánh mặt trời giữa trưa vậy. Nhưng ngay sau đó hắn lại hét lên một cách ngạc
nhiên: “Như vậy cũng được?”

“Dĩ nhiên, nơi này là Đông Hải, tất cả mọi người đều như thế, ngươi không như
vậy mới là quái vật!” Hỏa Tinh Tử nhún vai nói: “ Dù sao ở chỗ này làm gì cũng
không sao cả, môn quy cũng không làm gì được, tất nhiên có thể làm theo những
gì mà trong lòng muốn rồi! Hơn nữa, Bách Hoa lâu của ta ở Đông Hải này cũng có
chút danh tiếng đó!”

Tiểu Bàn nghe vậy mới nhớ tới, trên lầu của Hỏa Tinh Tử có tấm bảng đồng viết
Bách Hoa Lâu. Ban đầu còn tưởng Hỏa Tinh Tử học đòi văn vẻ, nhưng không ngờ
người này lại là làm thật! Việc này thực sự là hợp với sở thích của Tiểu Bàn,
làm cho hắn vừa hâm mộ vừa đố kỵ, phải mắng thầm trong lòng: “Lão sắc quỷ này,
thật không hổ là con trai lớn của Hỏa Long đạo nhân. Hắn cùng với cha hắn một
dạng, không đứng đắn chút nào cả, thậm chí còn đam mê nữ sắc hơn một chút. Dù
sao Hỏa Long đạo nhân cũng chỉ có bảy tám tiểu thiếp, nhưng hắn lại làm một
hơi đến ba chữ số, quả nhiên là trò giỏi hơn thầy!”


Hỗn Độn Lôi Tu - Chương #208