Người đăng: nhattrukinhthien
Tiểu Bàn quả thực không thể tin vào lỗ tai của mình,ở nơi này giữa ban ngày
ban mặt, làm trò trước mặt nhiều người như vậy, thậm chí còn có nữ nhân của
hắn. Hắn cũng dám nói ra đến như vậy? Chẳng lẽ hắn không sợ nữ nhân của mình
trong cơn tức giận đá hắn? Nghĩ vậy Tiểu Bàn không có vội vã trả lời, ngược
lại vẻ mặt kinh ngạc nhìn hướng về phía nữ tu đối diện. Muốn nhìn một chút xem
nàng nghĩ như thế nào.
Vị nữ tu kia thấy thế, nhịn không được che miệng cười, không thèm quan tâm
nói: “Nhìn ngốc như vậy, thật giống như là từ nhà quê đến, không phải chỉ là
đổi người chơi đùa thôi? Có cái gì quá mà không được?”
Tiểu Bàn tuyệt đối thật không ngờ đối phương vậy mà đối với vấn đề này vân đạm
phong khinh, quả thực cũng không biết giữ trinh tiết, thật sự việc này giống
như việc ăn cơm nước.
Trong nơi này không ngờ vẫn lấy danh Tuyền Cơ Các đệ tử gia phong chính phái
trứ danh a? Quả thực chính là Thiên Dục Môn ai cũng có thể làm chồng dâm phụ.
Nghĩ vậy trong lòng Tiểu Bàn bỗng nhiên khẽ động. Thầm nghĩ: “Đợi một chú, cô
gái này chẳng lẽ không phải Tuyền Cơ Các mà là ma nữ Thiên Dục Môn?”
Vì xác định điểm này Tiểu Bàn nhịn không được hỏi: “Xin hỏi vị đạo hữu này rốt
cuộc là môn hạ của Tuyền Cơ Các hay là Thiên Dục Môn a?”
“Ha ha!” Đối phương nghe xong nhất thời cùng nhau cười ha hả, nói: “Ngươi tiểu
tử ngốc này, chẳng lẽ không biết Đông Hải vô chính đạo sao? Lão nương ta quả
thật xuất thân Tuyền Cơ Các, nhưng là ta so với dâm phụ Thiên Dục Môn cũng
không kém đâu, thế nào? Ta xem ngươi cũng rất cường tráng, nếu không chúng ta
tìm địa phương chơi đùa?”
“Miễn!” Tiểu Bàn bị đối phương thẳng thắn, hoảng sợ vội vàng khoát tay nói:
“Thật có lỗi, ta không có chơi với người đàn bà dâm đãng!”
Tiểu Bàn không chút khách khí nói như vậy, hoàn toàn vì hắn động vào chân hỏa.
Mộc Tử Dung tuy rằng không chịu nổi, có thể nói như thế nào cũng là lão bà của
mình, hai vương bát đản này tìm đến tận cửa cho mình cắm sừng. Điều này hắn
sao có thể nhịn a? Cho nên lúc này mới thốt ra lời đả thương người!
Hai người đối diện nghe Tiểu Bàn nói nhất thời sắc mặt đại biến. Nhất là ả nữ
tu kia, lập tức cả giận nói: “Tên mập chết tiệt, ngươi cũng dám vũ nhục ta?”
“Ngươi mà cũng biết nhục nhã sao? Dù sao ngươi cũng không cần!” Tiểu Bàn không
quan tâm nhún vai nói.
“Tiểu tử, làm sao mặt ngươi không biết xấu hổ?” Tên tà phái tu sĩ kia không
chịu được cả giận nói: “Đại gia muốn cùng ngươi đổi, là cho ngươi mặt mũi.
Ngươi không chỉ không cảm thấy vinh dự, còn dám sỉ nhục đại gia! Đồ hỗn
trướng, ngươi có phải khinh thường ta hay không?”
“Đúng vậy!” Tiểu Bàn lập tức vẻ mặt thành thật nói: “Đạo gia ta, đích thực
không dạy nổi ngươi”
Tên tu sĩ tà phái kia nháy mắt tức giận đến mặt tái lại, oa oa oa kêu to ba
tiếng, sau đó trực tiếp lấy một phi kiếm đầy khói đen, vừa mắng nói: “Bây giờ
gia gia sẽ phế ngươi.”
Nhưng là tiểu tử này bất quá chỉ muốn vũ động một chút để hù dọa kẻ vừa nhìn
là biết mới tới Tiểu Bàn. Nhưng là hắn vạn vạn không ngờ. Không đợi hắn thực
động thủ, Tiểu bàn liền hành động trước một bước.
Chỉ thấy Tiểu Bàn bước dài một bước, nhấc chân đá một cước, có thể so sánh với
cước lần trước đá Ngân lão nhị. Bởi vì đối phương không nghĩ tới Tiểu Bàn sẽ
ra tay trước, cho nên không có đề phòng, hơn nữa khoảng cách hai người rất
gần, tốc độ Tiểu Bàn cực nhanh, kết quả khiến cho người này cơ hội phản ứng
cũng không có, đã bị Tiểu Bàn một cước đá bay.
Đây có thể nói tuyệt đối là người bay chân thực. Tên kia sững sờ nên bị đá ra
ngoài xa hơn mười trượng. Sau khi hung hăng té xuống, lại liên tục lăn đi thật
xa, đụng vào một người mới dừng lại. Tiếp theo hắn liền bưng nửa thân dưới,
đau muốn chết, kêu thảm thiết nói: “A a! Vương bát đản, làm sao ngươi đá vậy?”
“Hắc hắc,ta thích đá như vậy!” Tiểu Bàn không thèm quan tâm cười nói: “Thế
nào, mùi vị làm thái giám không tệ phải không?”
Tên đối diện vừa nghe lời ấy, thiếu chút nữa ngất đi. Mà mọi người chung quanh
thấy thế, nhất tề cười ha hả, hiển nhiên đều là một dám vui sướng khi thấy kẻ
khác gặp họa.
Mà ả nữ tu kia thì thay đổi sắc mặt sau cước vừa rồi của Tiểu Bàn, hơn nữa đối
với thái độ hung hăng càn quấy của đối phương, nàng liền nhìn ta người này
khẳng định bất phàm. Nếu như không có chỗ dựa, đâu dễ dàng hung hăng càn quấy
như thế a? Cho nên ả cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ nữa, chính là oán
hận nói: “ Tên mập,ngươi có dám lưu lại danh tính?”
“Tống Chung!” Tiểu Bàn không thèm quan tâm nói: “ Đại gia chính là Tống Chung,
đặc biệt Chăm sóc cho các đôi gian phu dâm phụ trước lúc lâm chung!”
“A?” Đối phương vừa nghe, bỗng nhiên thật hút một hơi lãnh khí, nói thẳng: “
Thật là Huyền Thiên biệt viện được mệnh danh Đạn Chỉ Kinh Lôi lôi tu Tống
Chung?”
“Chính là bổn đạo gia” Tiểu Bàn cười lạnh nói: “Như thế nào? Ngươi còn không
phục? Muốn ta chơi cùng ngươi?”
“Không dám!” Đối phương hiển nhiên nghe qua thanh danh Tiểu Bàn, nhanh chóng
nói: “Ở thiên thúy bình ngươi đại xuất danh tiếng, địch lại hơn mười vị tu sĩ
đồng cấp. Khổ chiến một đêm đã cứu Hàn Băng sư muội ta sau lại trảm Kim Đan,
tổn thương Nguyên Anh ai nấy đều kinh ngạc! Ta tự biết không phải là đối thủ
của ngươi, cũng không tiếp tục tự rước lấy nhục.”
Nói xong,nàng vộ vàng đi đến bên vị tu sĩ bị thương, đưa hắn dìu đứng lên, sau
đó đối Tống Chung cười lạnh nói: “Bất quá,các hạ cùng đừng đắc ý.Nơi này là
tiểu châu, không phải Huyền Thiên biệt viện! Người bị thương này, có vị Kim
Đan kỳ làm hậu thuẫn, ngươi liền đợi đến bị đuổi giết đi!” Nói xong, nàng căn
bản không để cho Tiểu Bàn cơ hội đáp lời, liền nhanh chóng mang theo tu sĩ bị
thương ngự kiếm bay mất.
Mà lúc này, mấy trăm tu sĩ ở đây đều dùng ánh mắt cực kì phức tạp nhìn Tiểu
Bàn, có hâm mộ, có đố kỵ, cũng có khâm phục.
Bất quá càng nhiều hơn là đồng tình, hiển nhiên bọn hắn cũng nhận thấy thời
gian Tiểu Bàn ở Đông Hải, hiển nhiên, uy danh ngày xưa đánh Kim Đan tu sĩ,như
cũ không coi là cái gì.
Nhưng là bản thân Tiểu Bàn không chút để ý việc này. Hắn chỉ là cười lạnh một
tiếng, thản nhiên nói: “ tưởng rằng Kim Đan tu sĩ chó má mà ông sợ sao? Thực
buồn cười đến cực điểm!” Nói xong, hắn liền không lưu lại,trực tiếp liền lôi
kéo Mộc Tử Dung hướng trên núi bay đi.
……….
Vài phút sau, trải qua một phen hỏi thăm, Tiểu Bàn cùng Mộc Tử Dung rốt cục đi
tới trước một tòa kiến trúc hoa lệ trên đỉnh núi, nơi đây chính là chỗ ở Kim
Đan trưởng lão Đông Hải liên minh Hỏa Tinh Tử.
Thỉnh đạo đồng trông cửa thông báo, rất nhanh Tiểu Bàn cùng Mộc Tử Dung đã
được mời đi vào. Hai người ở trong một phòng khách, gặp được vị trưởng tử của
Hỏa Long đạo nhân, Hỏa Tinh Tử.
Hỏa Tinh Tử bề ngoài thoạt nhìn bất quá là trung niên nhân tiêu sái khoảng bốn
mươi, hắn không có khí thế bức người của Hỏa Long đạo nhân, mà giống một vị
trí giả tâm kế. Nhìn thấy Tiểu Bàn cùng Mộc Tử Dung, hắn liền lộ ra tư thái
trưởng bối thân thiết. Đối với hai người hỏi han ân cần, nói ra mấy câu, khiến
cho Tiểu Bàn có cảm giác chu đáo.
Điều này làm cho Tiểu Bàn không nhịn được trong lòng thầm cảm thán nói: “Thực
là một nhân vật lợi hại a?”
Đưa thư Hỏa Long đạo nhân tự viết ra, Hỏa Tinh Tử vội vàng xem mấy lượt, liền
nhẹ nhàng bỏ thư xuống. Sau đó cười nói: “Không nghĩ tới Tống hiền chất tuy
rằng diện mạo không bất phàm, lại là một nhân vật lợi hại, lấy một địch bốn,
vẫn đại thắng, ba chết một què! Thậm chí trong đó còn có một vị Kim Đan tu sĩ.
Trời ạ, Huyền Thiên biệt viện bao nhiêu năm đều không có nhân vật kinh tài
diễm tuỵệt như ngươi rồi!”
“Ngài đã quá suy nghĩ!” Tiểu Bàn vội vàng khiêm nhường nói: “Ta chính là đánh
lén chiếm tiện nghi!”
“Bậy, đánh lén mà có thể có chiến quả như vậy, cũng cho thấy đầy đủ năng lực
của ngươi! Mà loại năng lực này, ở trên đất Đông Hải, tuyệt đối chính là địa
phương cho ngươi vung tay múa chân!” Hỏa Tinh Tử lập tức cười nói: “Ta dám
nói, ngươi lần này nhất định là đến đúng địa phương rồi!”
“Là sao?” Tiểu Bàn nghe vậy, lại nhịn không được cười khổ nói: “Thật ra ta xem
nơi này, một chút cũng không tốt!”
“Ân? Như thế nào,lúc tới đây ngươi gặp phiền toái?” Hỏa Tinh Tử vội vàng hỏi.
“Cũng không tính là phiền toái gì!” Tiểu Bàn hời hợt nói: “Chính là lúc chúng
ta đi ra. Gặp phải một cái thứ nhàm chán, không muốn nói gì lại muốn cùng ta
đổi bạn gái chơi đùa. Ta sao có thể mặc cho hắn khi dễ Tử Dung? Cho nên chưa
nói gì liền dạy cho hắn một chút. Không nghĩ tới đàn bà của hắn lúc gần đi,
còn nói mình có một ca ca Kim Đan kỳ, nói để cho ta rửa sạch cổ chờ chết! Thật
sự làm cho người ta không nói được lời nào!”
“Quả nhiên đồ khốn, bọn người kia càng ngày càng hỗn trướng!” Hỏa Tinh Tử lập
tức tức giận nói: “Ngươi không cần quản hắn là cái khỉ gì, ta tự nhiên sẽ giúp
ngươi xử lí công bằng việc này!”
“Không ngại,để cho hắn tới tìm ta, không phải chỉ là một Kim Đan kỳ tu sĩ
sao?Cũng không phải không gặp qua!” Tiểu Bàn cười lạnh nói: “Vừa lúc lấy ra tế
cờ!”
Hỏa Tinh Tử vừa nghe lời ấy, nhất thời dở khóc dở cười, lập tức khuyên nhủ:
“Hiền chất a ngươi không nên xem thường người ở đây, nguy cơ trùng trùng,
chính là tu sĩ cả ngày đắm chìm trong chém giết. Mỗi người đều cực kì hiếu
chiến, hơn nữa thân thủ bất phàm, cũng không phải là người khổ tu Thương Mang
sơn có thể so sánh. Có lẽ ngươi đang ở Thương Mang sơn có thể đối phó với Kim
Đan tu sĩ bình thường, nhưng ở đây chưa hẳn là có thể như thế!”
“Thật sự?” Tiểu Bàn không nhịn được có chút nghi ngờ nói.
“Đương nhiên là thật sự!” Hỏa Tinh Tử lập tức cười khổ nói: “Chẳng lẽ ta lại
hại ngươi?”
“Hắc hắc,thật có lỗi,là vãn bối đã đa tâm!” Tiểu Bàn vội vàng xin lỗi nói.
“Không ngại, không ngại, người trẻ tuổi, có chút ngạo khí là phải, nhưng vạn
lần không được để ngạo khí che ánh mắt, dù sao tánh mạng cũng chỉ có một, đã
chết là không còn!” Hỏa tinh tử lại khuyên.
“Đa tạ tiền bối chỉ điểm!” Tiểu Bàn khách khí một câu. Sau đó liền tò mò hỏi:
“Đúng rồi,tiền bối,vì sao mọi người ở đây đều có vẻ như vậy, như vậy là lạ a?
Ngay cả nữ tu Tuyền Cơ Các, đều phóng đãng giống như dâm phụ Thiên Dục Môn.
Đây là vì sao?”
“Ai,một lời khó nói hết a!” Hỏa Tinh Tử nghe vậy liền thở dài một tiếng, lúc
này mới chậm rãi giải thích cho Tiểu Bàn.
Thì ra, địa phương Đông Hải này, trình độ nguy hiểm còn hơn cả trong truyền
thuyết. Truyền thuyết nơi đây có thể hao tổn bảy thành, cũng chính là đếm mười
người. Ít nhất có thể còn sống trở về ba. Nhưng trên thực tế, đây chỉ là tung
hỏa mù, chân chính có thể sống sót,thậm chí ngay cả một thành cũng không tới.