Người đăng: ๖ۣۜSiêu๖ۣۜLười๖ۣۜCa
Mấy ngay sau Tiểu Ban được Hỏa Long đạo nhan keu gặp. Hai người ở trong phong
gặp mặt, Tiểu Ban vừa định hanh lễ, Hỏa Long đạo nhan lại phất tay ý bảo khong
cần, sau đo trực tiếp cho hắn ngồi xuống.
Tiếp theo Hỏa Long đạo nhan liền ngắn gọn noi: "Tiểu Ban tử a, lần nay tim
ngươi, chinh la muốn noi cho ngươi biết, về kết quả xử li việc ngươi đanh chết
ba ten Kim Cương!"
"A!" Tiểu Ban vừa nghe lập tức cười cười noi: "Ngai noi, đệ tử nghe đay! Hắc
hắc, giam đệ tử vai năm? Tuy tiện! Đệ tử khong quan tam!"
Nghe thấy lời ấy của Tiểu Ban, Hỏa Long đạo nhan cười khổ một tiếng. Sau đo
noi: "Sự tinh co một it biến hoa. Cho nen chung ta khong co ý định giam ngươi.
"
"Ân?" Tiểu Ban vừa nghe lời ấy, nhất thời chấn động noi: "Uy uy, ngai khong
phải thật nghe lời Đại Nhị tien sinh, trực tiếp phế đệ tử đi?"
"Đương nhien khong phải. " Hỏa Long đạo nhan lập tức lắc đầu noi: "Ta cam đoan
với Hồng sư huynh bảo hộ ngươi chu đao, lam sao co thể phế ngươi đi. "
Tiểu ban nghe xong lời nay, mới yen long. Lập tức liền cười noi: "Hắc hắc, chỉ
cần khong phế ta đi. Những thứ trừng phạt khac ta đều nhận vậy! Co cai gi
khong được"
"Hắc hắc, đung vậy a, kỳ thật cũng thực khong co gi lớn!" Hỏa Long đạo nhan
bỗng nhien co chut xấu hổ cười noi.
Tiểu Ban thong minh lanh lợi như vậy, vừa nhin thần sắc của hắn liền biết co
chut khong đung, vội vang truy vấn: "Chưởng viện đại nhan, rốt cuộc la cai
trừng phạt gi?"
"Kỳ thật cũng khong co gi, muốn cho ngươi đi Đong Hải tu luyện một đoạn thời
gian thoi!" Hỏa Long đạo nhan xoa xoa tay noi.
Nhưng ma Tiểu Ban vừa nghe lời ấy, lại nhất thời chấn động noi: "A? Đong Hải?
Chẳng lẽ la để cho ta đi lam thợ săn yeu thu?"
"Hắc hắc, đung la như thế!" Hỏa Long đạo nhan co chut lung tung noi.
"Trời ạ, chưởng viện đại nhan ngai khong biết đo la cai địa phương gi sao?
Được xưng la tu sĩ mộ địa Đong Hải đảo, đam người đi vao đo, co thể con sống
sot trở về khong đến ba thanh. " Tiểu Ban khong chịu nổi co chut căm tức noi:
"Đay ro rang chinh la để cho ta đi chịu chết a. "
Thi ra về phia Đong Thương Mang sơn khoảng trăm vạn dặm la một mảng biển khơi
menh mong bat ngat, bị người gọi la Đong Hải. Trong đong hải co rất nhiều Thủy
Hệ yeu thu sinh hoạt, số lượng đong đuc, kho co thể đếm được, hơn nữa trong đo
lục cấp thất cấp đều co, thậm chi co cả cao giai yeu thu co thể huyễn hoa
thanh hinh người.
Mấy con co tu vi cao tham, cư ngụ tại những hon đảo sau trong Đong Hải, binh
thường kho co thể nhin thấy. Nhưng lại nắm chắc nhin thấy trung cấp yeu thu
khổng lồ sinh hoạt tại mấy trăm vạn toa đảo lớn nhỏ tren Đong Hải. Những đảo
nay gần Thương Mang sơn, đam yeu thu co thể dễ dang vượt biển đi tới.
Bởi vi năng lực sinh sản của yeu thu quả thực qua kinh người, hơn nữa chung no
sức ăn cũng lớn, cho nen số lượng ở khắp cả Đong Hải, cũng kho khăn tim được
thực vật.
Trung cấp cung cấp thấp yeu thu khong co tri tuệ gi. Khi đoi khat thuc giục,
chung no thấy gi ăn cai đo, thường thường cũng sẽ xuống tay với cac yeu thu
khac, như vậy liền dễ dang sinh ra nội chiến kịch liệt.
Ma đam yeu thu cao giai ở chỗ sau trong Đong Hải, lại cũng khong nguyện ý nhin
thấy con dan của minh tan sat lẫn nhau. Cho nen cứ một khoảng thời gian, bọn
chung liền hiện ra, dẫn dắt một lượng trung cấp cung cấp thấp yeu thu hướng
Thương Mang sơn tiến len, đem vật tren đường lam thịt hết thảy.
Kể từ đo, cac tu sĩ Thương Mang sơn bắt đầu gặp tai họa, bất kể la sơn mon bọn
hắn co chắc chắn hay khong, thực lực co mạnh hơn nữa, cũng kho ma ngăn trở
cong kich giống như thủy triều của bọn yeu thu. Cho nen luc thu triều nay mới
bắt đầu, co rất nhiều mon phai đều bị tieu diệt, thậm chi ngay cả một vai danh
mon đại phai truyền thừa mấy ngan năm.
Đương nhien cac tu sĩ cũng khong phải ngu ngốc, sau khi nếm trải qua vai lần,
bọn hắn nghĩ ra một cai biện phap, đo la ngay phia trước thu triều, giết cac
yeu thu cấp thấp bốn phia, chỉ cần cam đoan duy tri số lượng chung ở Đong Hải
co thể thỏa man nhu cầu thức ăn, chung no liền khong hinh thanh thu triều.
Bất qua muốn giết chết nhiều yeu thu như vậy. chỉ dựa vao một mon phai hiển
nhien khong thể thực hiện, vi thế toan bộ mon phai tu chan Thương Mang sơn,
chinh ta song phương, đều lien hợp lại, phai ra một đam đệ tử, tạo thanh một
tổ chức co ten la Đong Hải lien minh, đặc biệt phụ trach liệp sat yeu thu, ma
cac đệ tử được phai đến liền được xưng la thợ săn yeu thu.
Những thợ săn yeu thu nay hằng năm đều phải đanh chết lượng lớn yeu thu để
hoan thanh nhiệm vụ, ma ở trong qua trinh nay. Hiển nhien la khong tranh được
thương vong. Nhất la Đong Hải yeu thu, chủng loại nhiều đến mấy chục vạn, kết
be kết đội ở tren cac đảo nhỏ. Muốn giết hết chung no, khong trả gia nhất định
hiển nhien la khong thể. Cho nen thợ săn yeu thu trong bốn năm nhiệm kỳ ben
trong thường co khả năng rất lớn gặp nguy hiểm. Co thể con sống hoan thanh ba
năm nhiệm kỳ, bất qua ước chừng ba thanh. Bảy thanh tu sĩ đều chết trận ở Đong
Hải.
Cho nen, binh thường tu sĩ nhắc tới thợ săn yeu thu Đong Hải đều biến sắc,
thật sự la qua nguy hiểm. Căn bản sẽ khong co người nao nguyện ý đi. Thế cho
nen mỗi mười năm một lần, những người được phai đi, đều được thong qua rut
thăm mới co thể quyết định người được chọn.
Bất qua Tiểu Ban nhwos ro, lần rut thăm trước vừa mới năm ngoai, luc ấy minh
va Thủy Tĩnh bế quan song tu, hẳn la đa tranh được một kiếp, thế nao con cho
minh đi a?
Nghĩ vậy Tiểu ban khong nhịn nổi kỳ quai noi: "Chưởng viện đại nhan, rut thăm
đa qua, đệ tử như thế nao lại đi a?"
"Khụ khụ." Hỏa Long đạo nhan ho khan hai tiếng, sau đo cười khổ noi: "Ngươi
đay khong phải la tinh huống đặc thu sao? Ai keu ngươi đem tam đại Kim Cương
đều giết hết đay? Đại Nhị tien sinh chết sống muốn phế ngươi, ta đay cũng
khong phải la bị buộc bất đắc dĩ sao? Đi Đong Hải, chung quy so với phế ngươi
co phải la hơn khong?"
"Đệ tử khong đi đau?" Tiểu Ban lập tức khong vui noi.
"Vậy nếu khong ta phế ngươi đi?" Hỏa Long đạo nhan lập tức bất man noi.
"Miễn miễn." Tiểu Ban vội vang khoat tay noi, nếu phế hắn đi, cai nay thật
đung la khong bằng chết đi. Sau đo hắn bỗng nhien kỳ quai noi: "Chưởng viện,
ngai khong phải noi giam ta mười năm sao? Vi sao đột nhien lại đổi chu ý rồi?"
"Ai, ngươi đay khong thể oan ta được!" Hỏa Long đạo nhan cười khổ noi. "Ta
cung Đại Nhị tien sinh vi chuyện của ngươi khong biết tranh luận bao nhieu,
mấy ngay nay ồn ao ta đau cả đầu, nhưng la bất kể noi thế nao cung bọn hắn,
hai ten kia sống chết khong chấp nhận. Lam cho ta khong co biện phap, liền
nhường cho sư tỷ của ta, cũng chinh la sư phụ Thủy Tĩnh giải quyết việc nay.
Ta tưởng rằng sư tỷ sẽ tren thể diện Thủy Tĩnh, liền xử li ngươi nhẹ nhang.
Thế nhưng nang cho ngươi đi Đong Hải! Ta noi, ngươi co phải hay khong đắc tội
với nang a?"
"Khong co a, ta đều chưa thấy qua người." Tiểu Ban khong chịu nổi ấm ức noi.
"Đo chinh la ngươi đắc tội Thủy Tĩnh." Hỏa Long đạo nhan khẳng định noi.
"Khong co khả năng, chung ta vừa mới bế quan song tu ba năm, ta khong hỗ trợ,
nang co thể đột pha Truc Cơ trung kỳ sao?" Tiểu Ban ủy khuất noi: "Chuyện nay
cũng la đắc tội a?"
"Ta khao, ngươi ten mập chết tiệt nay nay, đa co Tử Dung nha ta, con day dưa
với Thủy Tĩnh, ta con muốn đanh chết ngươi chứ đừng noi la sư tỷ ta luon benh
vực người minh." Hỏa Long đạo nhan nhịn khong được mắng: "Được rồi. Được rồi,
hay bớt sam ngon đi, chuyện tinh ngươi đi Đong Hải đa quyết định, bất qua vẫn
con giảm nhẹ cho người, ngươi du sao cũng la quan bổ xung, khong phải quan
chinh thức, cho nen chỉ cần ở nơi kia đến hết năm la được!"
"Hết năm?" Tiểu Ban lập tức ai oan noi: "Trời ạ, đệ tử con co thể sống trở về
sao?"
"Nếu đi hết thời gian sẽ chết bảy thanh, con đến hết năm nay cơ hội sống sot
cũng phải được năm thanh, du sao cũng năm mươi năm mươi, cũng chinh la bởi vi
cai nay, ta mới cung Đại Nhị tien sinh đạt tới ý kiến nhất tri, tom lại một
cau, ngươi đồng ý cũng phải đi, khong đồng ý cũng phải đi!" Hỏa Long đạo nhan
nhun nhun vai noi: " Đay la con đường cuối cung! Ngươi co đap ứng hay khong
đay?"
"Nếu đệ tử khong đap ứng thi thế nao?" Tiểu Ban yếu ớt noi.
"Bị phế sạch!" Hỏa Long đạo nhan biểu tinh khong đổi noi.
"Chuyện nay đung la khong co lựa chọn khac sao?" Tiểu Ban bất đắc dĩ noi.
"Khong sai!" Hỏa Long đạo nhan gật gật đầu, sau đo thở dai một hơi noi: "Ai,
ngươi cũng đừng nản long, Đong Hải cố nhien nguy hiểm, nhưng cơ hội cũng lớn.
Nơi đo sản vật phong phu, cac loại tai nguyen tu chan so với nơi nay cũng
nhiều hơn. Hơn nữa tranh đấu la biện phap tăng cường thực lực tốt nhất. Cho
nen ngươi đi vậy cũng khong hoan toan la chuyện xấu, noi khong chừng năm sau
ngươi trở về, ngược lại thực lực tăng nhiều. Cai nay chẳng phải nhất cử lưỡng
tiện sao?" (Tiểu Mui - mười tam năm sau lại la anh hung :110:)
"Ta đung la chon xương nơi đất khach, khiến cho Đại Nhị tien sinh nhất cử
lưỡng tiện!" Tiểu Ban ai oan noi.
Tren thực tế Tiểu Ban cực kỳ khong muốn đi cai loại địa phương nguy hiểm nay.
Du sao hắn khong thiếu tiền. Bảo vật trong bổn mạng khong gian cũng đủ cho hắn
tu luyện vẫn dư dả, thật sự khong đang mạo hiểm nguy hiểm tanh mạng đi liều
mạng! Hắn cũng sẽ khong thực cho minh la Bất Tử Chi Than, Sở Hướng Vo Địch.
Đừng noi Truc Cơ tu sĩ, ngay cả Nguyen Anh tu sĩ cũng bỏ mạng ở Đong Hải, cũng
khong co gi ngạc nhien. Địa phương kia, quả thực khong phải la nơi tới tu
luyện.
Đang tiếc chuyện cho tới bay giờ, Hỏa Long đạo nhan cũng khong co biện phap
thay đổi kết quả, du sao đay la ý tứ của Mai Hoa Thần Nữ, hơn nữa Đại Nhị tien
sinh cũng thoi thuc. Chưởng viện hắn cũng kho lam, cho nen sau khi nghe thấy
Tiểu Ban oan giận, hắn cũng co chut khong kien nhẫn, . trực tiếp vung tay ao
đuổi hắn đi.
. . . . . . . . ..
Rất nhanh, người Huyền Thien biệt viện cũng biết tin tức Tiểu Ban bị đưa tới
Đong Hải lam thợ săn yeu thi. Co cao hứng, co bi sầu. Cũng co tam tư phức tạp.
Đại Nhị tien sinh khong hoai nghi người nao cũng vui sướng khi người gặp họa.
Ma người cũ của Huyền Thien biệt viện lại đồng tinh với Tiểu Ban. Han Ngọc
Phượng sau khi nghe tin tức, nhất thời nước mắt rơi như mưa. Hầu Tử cũng chạy
tới tim Tiểu Ban, cứ đoi phải cung hắn đi Đong Hải. Han Ngọc Phượng nghe vậy,
nhan tinh cũng sang len. Lập tức cũng tranh cai ầm ĩ len muốn đi.
Tiểu Ban đau dễ dang cho bọn hắn đi mạo hiểm a?Đanh phải tận lực khuyen bảo,
noi cai gi nơi Đong Hải nguy hiểm, dưới Truc Cơ tu sĩ đi la muốn chết, nếu
khong thi cũng la ganh nặng.
Hầu Tử cung Han Ngọc Phượng nghe vậy, nhất thời liền khong noi được gi. Chết
bọn hắn khong sợ, nhưng la ganh nặng cho Tiểu Ban, bọn hắn tuyệt khong mong
muốn. Cho nen rơi vao đường cung, bọn hắn cuối cung nghe theo lời Tiểu Ban.
Quyết đinh ở lại Huyền Thien biệt viện khổ tu, khi đến Truc Cơ, lại đi tim
Tiểu Ban.
Tiểu Ban nghe xong trong long tự nhien cảm động khong thoi, miệng đap ứng, lại
tặng hai người một số lớn lễ vật. Trong đo chinh la hạt sen Ngũ Hanh thanh
tịnh lien. Bất qua Tiểu Ban cuối cung dặn do bọn hắn. Dưới Truc Cơ dung hẳn
phải chết, cho nen nhất định phải ăn sau khi đạt Truc Cơ. Hai người vội vang
đap ứng.
Ngay luc Tiểu Ban lam yen long hai người, Thủy Tĩnh bỗng nhien lại tim tới tận
cửa ngắn gọn noi muốn cung Tiểu Ban một tam sự rieng.
Han Ngọc Phượng cung Hầu Tử đều cực kỳ hiểu biết, rối rit rời khỏi, tặng cho
hai người một cai khong gian rieng.
Đợi cho đến luc trong phong chỉ co Thủy Tĩnh cung Tiểu Ban, Thủy Tĩnh hit sau
một hơi, sau đo dứt khoat noi: "Tống sư huynh tiểu muội muốn cung với huynh đi
Đong Hải!"
Tiểu Ban nghe vậy, vốn la trong long vui vẻ, nhưng lại rất nhanh liền cười khổ
noi: "Nang đừng noi giỡn, điều nay sao co thể?"
"Như thế nao khong thế?" Thủy Tĩnh hờn giận noi: "Chẳng lẽ sư huynh khong tin
Thủy Tĩnh thanh tin sao?"
"Khong khong ta khong phải ý nay!"Tiểu Ban vội vang giải thich: "Ta la noi,
nang mang theo Huyền Thien Quy giap cung Đại Thế Kim Tiễn hai kiện thong linh
chi bảo, nhưng la bảo bối của Huyền Thien Biệt Viện, nang cho la Hỏa Long đạo
nhan cung Đại Nhị tien sinh sẽ cho nang mang chung theo đến Đong Hải kia? Vạn
nhất đanh mất lam sao bay giờ?"
"Ta co thể để chung no trong phai!" Thủy Tĩnh vội vang noi.
"Đừng noi lời ngu ngốc!" Tiểu Ban lập tức cười khổ noi: "Hai kiện đồ vật kia
đối với nang luon luon trợ giup rất lớn, khong co chung no phụ trợ, nang khong
co khả năng đoan được hết thảy hanh động đối phương trong luc đối chiến. Đung
hay khong?"
"Huynh đa nhin ra?"Thủy Tĩnh co chut ngoai ý muốn noi.
""Ha ha, ta cũng khong ngốc, thoang cai la biết. Lấy thực lực của nang, dựa
vao chinh minh, đau co thể nao tinh kế chuẩn như vậy a? Nếu dễ dang đoan đung
huyền diệu như vậy, chỉ sợ nang đa la thien hạ vo địch. " Tiểu Ban cười noi.
"Trai lại, huynh ro rang la tham khảo thực lực sư pho ta luc con trẻ, mới cho
ra loại kết quả nay đung hay khong?" Thủy Tĩnh lại bỗng nhiem cười noi.
"Ha ha, khong sai, ta xem trong mon phai ghi lại về nội mon Đại Bỉ khoa trước,
hơn nữa chu ý lệnh sư một chut. Phat hiện thời gian con trẻ tuy rằng người
cũng rất lợi hại, tuy nhien khong co khoa trương đến trinh độ của nang, it
nhất người khi đo, nếu muốn thắng cường địch, đều phải bỏ ra sức lực một phen,
lại them mưu kế mới được, khong sanh bằng nang tiểu sai như ý. " Tiểu Ban cười
noi: "Cho nen ta liền đoan, người sở dĩ khong bằng nang, kỳ thật khong phải
bởi khong co thien phu, ma bởi vi khong co hai kiện phao bảo phụ trợ tinh
toan, đung hay khong?"
"Coi như huynh đoan đung rồi!" Thủy Tĩnh lập tức noi: "Ta thừa nhận, khong co
linh bảo phụ trợ, ta chỉ co thể ở thời gian đối chiến suy diễn động tac kế
tiếp đối phương, về phần phap bảo đối phương, nhược điểm cong phap. Cung với
tinh huống khac liền vo lực suy diễn. Bất qua, du co như thế, huynh cũng khong
thể coi thường Thủy Tĩnh a! Người ta it nhất co thể trước trận chiến giup
huynh suy tinh lanh dữ!"
"Hay la thoi đi!"Tiểu Ban đưa tay bắt lấy vai Thủy Tĩnh, sau đo nghiem nghị
noi: "Thủy Tĩnh sư muội, thật sự khong phải ta xem thường nang, ma la thật sự
khong muốn nang đi mạo hiểm! Chuyện lần nay ta gay ra, tự nhien phải tự minh
ganh lấy, nếu nang thay ta mang vạ, Tống Chung ta lam sao được coi la một nam
nhan đỉnh thien lập địa đay?"
"Tống huynh!" Thủy Tĩnh nghe vậy trong anh mắt lệ quang loe ra.
Hai người lập tức nhin nhau khong noi gi, cuối cung hai mặt cang ngay cang gần
nhau, thẳng đến khi đoi moi chạm vao nhau, sau đo lưỡi hai người lập tức quấn
lấy nhau. Tiếp theo, hai người liền cảm thấy oanh một tiếng, tam thần chấn
động lam vao một cai cảnh giới huyền diệu đến cực điểm, khi thi xam xịt một
mảnh Hỗn Độn, khi thi Kinh Hoa Thủy Nguyệt ( trăng hoa trong nước), huyền diệu
kho lường, tom lại la trạng thai thần niệm song tu hoan toan mới.
P/s : cac bạn đọc xong đừng quen để lại cmt, like, cảm ơn nhe minh rất cảm
kich về điều đo va minh sẽ co them động lực để up, CV nhanh nhất Tks