Người đăng: ๖ۣۜSiêu๖ۣۜLười๖ۣۜCa
Nhìn thấy Ngũ Hành Tinh Hồn Kiếm hùng hổ chém đến, tứ đại Kim Cương cũng không
cam chịu yếu thế, Ngân lão nhị, Đồng lão tam cùng Thiết lão tứ không hẹn mà
cùng hét lớn một tiếng, toàn lực thả ra thể tu hộ thể cương khí, đồng thời
song chưởng liên hoàn đánh ra, bổ ra từng đạo kim quang ngăn trở kiếm khí của
Ngũ Hành Tinh Hồn Kiếm.
Mà Kim lão đại thì trực tiếp từ phía sau nhảy lên. Lướt qua đỉnh đầu ba vị sư
đệ, hung hăng đánh về phía Tiểu Bàn, đồng thời trong miệng hắn còn giận giữ
hét: “Tên mập này còn dám động thủ đả thương người trước, chúng ta cũng không
cần lo lắng. Ba vị sư đệ cứ toàn lực ra tay. Bây giờ nhất định phải phế đi tên
mập chết tiệt này!”
Ba người kia nghe xong, nhất thời sĩ khí đại chấn. Thầm nói, tứ đại Kim Cương
đồng loạt ra tây, hơn nữa một người trong đó là Kim Đan kỳ làm sao có đạo lí
không thắng a? Mà làm cho bọn hắn hưng phấn nhất chính là, lần này ra tay
trước là Tiểu Bàn, nói cách khác, bọn hắn là bị ép phải tự vệ, đó là phế đi tử
Bàn Tư này, tiền bối cũng khó mà truy cứu! Cơ hội tốt như vậy, mấy trăm năm
đều khó gặp, bọn hắn làm sao chịu buông tha a? Cho nên đem hết khả năng, toàn
lực kiềm chế Ngũ Hành Tinh Hồn Kiếm của Tiểu Bàn, để Kim Lão đại đánh bất ngờ
trên không trung.
Nghe được lời của tứ đại Kim Cương nói, nhất thời lửa giận trong lòng Tiểu Bàn
càng lớn, trong lòng nhịn không được âm thầm mắng, “Bốn con lừa ngốc chết
tiệt, xông vào cửa nhà ta xem thân thể nữ nhân của ta không nói, lại còn có
lòng giết ta! Quả nhiên là phát rồ! Các ngươi đã muốn phế ta đi, vậy cũng đừng
trách đạo gia không khách khí!”
Nghĩ vậy lửa giận trong lòng Tiểu Bàn bốc lên, sát khí theo đó sinh ra, rốt
cuộc bất chấp ẩn dấu thực lực. Quyết định toàn lực tiêu diệt bọn hắn.
Chỉ thấy Tiểu Bàn đầu tiên cười lạnh một tiếng, sau đó trực tiếp lấy ra Đại
Đồng Chung. Hắn đem Đại Đồng Chung thu lại còn một thước, miệng Đại Chung
hướng Kim lão đại trên không trung, tiếp theo liền trực tiếp ngưng tụ ra linh
phù đánh vào đáy Đại Đồng Chung.
Ngay sao đó, mọi người liền nghe Đại Đồng Chung phát ra một tiếng nổ, một đạo
sóng âm mắt thường có thể thấy được lập tức theo miệng chung phun ra, trực
tiếp đánh trúng Kim lão đại trên không trung.
Đây chính là Tiểu Bàn toàn lực phát ra tiếng chuông thực cốt, nơi sóng âm đi
qua, vạn vật đều hóa thành phấn, thậm chí cả cao lầu của Tiểu Bàn bị vây trong
một bộ phận phạm vi sóng âm, trong nháy mắt cũng bị chấn thành mảnh nhỏ đầy
trời.
Mặc dù Kim lão đại có cương khí hộ thể, thực lực lại là Kim Đan kỳ, nhưng ở
trên không trung dưới tình huống không có chỗ mượn lực, hắn cũng bị sóng âm
Đại Đồng Chung phát ra chấn bay ra ngoài. Hắn như bị núi đá đánh lên, cả người
theo sóng âm chấn động, trực tiếp đánh lên giữa trời, chỉ trong nháy mắt, liền
bay lên cao mấy trăm trượng.
Mà thời điểm Kim lão đại bị đánh bay, năm ngón tay Tiểu Bàn một bên đem Đại
Đồng Chung phóng tới phía sau, ngăn trở tầm mắt Hàn Ngọc Phượng cùng Mộc Tử
Dung, một bên trực tiếp vung tay lên phóng xuất chín vực ngoại Thiên Ma trong
Cửu Mỹ Đồ ra.
Bởi vì Tiểu Bàn đã là Trúc Cơ trung kì tu sĩ, thực lực mấy vực ngoại Thiên Ma
này cũng theo đó tăng vọt. Đã đến cảnh giới Trúc Cơ đại viên mãn, thậm chí cơ
hồ đạt đến Kim Đan kỳ. Các nàng lúc này, biến thân thành vực ngoại Thiên Ma,
quả nhiên là đến vô ảnh, đi vô tung, sợ rằng ở ban ngày cũng khó tìm thấy tung
tích các nàng. Càng khỏi nói hiện tại chỗ này đã loạn thành một đoàn. Kiếm khí
của Ngũ Hành Tinh Hồn Kiếm bốn phía, cương khí tam đại Kim Cương mênh mông
cuồn cuộn. mảnh vụn bay loạn đầy trời, căn bản là hỗn loạn rối ren.
Dưới tình huống như vậy, chín vị thiên dục ma nữ càng thêm khó để người chú ý.
Thế cho nên các nàng có thể thoải mái xuyên qua chướng ngại, sau đó ba đánh
một bằng vào số lượng cùng chất lượng hơn hai tầng ưu thế nhanh chóng khống
chế được tam đại Kim Cương.
Thẳng đến một khắc cuối cùng, tam đại Kim Cương mới phát giác có gì đó không
đúng, chỉ tiếc muốn đoạt lại quyền khống chế thân thể đã trở nên xa vời. Bọn
hắn chỉ có thể làm được việc duy nhất là khống chế sắc mặt của mình, lộ ra bộ
mặt tuyệt vọng cùng ánh mắt không cam lòng!
Nhưng mà Tiểu Bàn đối với họ không có... chút đồng cảm nào, nộ hỏa thôi thúc
khiến hắn thần tình dữ tợn, Tiểu Bàn lấy ra Kim Hệ Tinh Hồn Kiếm, sau đó hung
hăng vung lên. Lập tức toàn bộ thế giới trở nên thanh tịnh, ba cái đầu bóng,
máu chảy đầm đìa trực tiếp bay lên, phun cao mấy trượng, thật giống như một
con suối đang phun lên.
Một kiếm lấy ba cái đầu, tứ đại Kim Cương khinh địch liền bị Tiểu Bàn như vậy
chém đi ba người. Bởi vậy có thể thấy được, Cửu Mỹ đồ đứng hàng vượt qua cửu
phẩm thông linh chí bảo, cũng đích thực là có lí của nó, vô luận quang minh
chính đại sử dụng hay là dùng để ám toán người khấc, đều là nhất đẳng, tam đại
Kim Cương này thực lực không bằng Kim lão đại, nhưng cũng là Trúc Cơ hậu ki
thậm chí Trúc Cơ đại viên mãn tu sĩ, bằng vào hộ thể cương khí của bọn hắn,
Trúc Cơ tu sĩ bình thường đánh mệt lả cũng không động được đến bọn hắn, dù cho
dùng thực lực của Tiểu Bàn cùng với sự sắc bén của Ngũ Hành Tinh Hồn Kiếm,
cũng ít nhất phải vài chiêu mới có thể phá tan hộ thể cương khí đối phương,
sau đó mới có thể giết một người!
Nhưng hiện tại,sau khi vực ngoại Thiên Ma chiếm cứ thân thể bọn hắn, mạnh mẽ
loại bỏ hiệu quả hộ thể cương khí, vì thế mà bị Tiểu Bàn nhẹ nhàng chém bay ba
cái đầu. Mà lúc này Kim lão đại mới bay ra ngoài xa trên trăm trượng, còn đang
trong giai đoạn bay lên!
Kim lão đại tuy rằng bị chấn một chút, nhưng hắn dù sao cũng là thể tu, thân
thể mạnh mẽ, hộ thể cương khí cũng dũng mãnh kinh người, cho nên đạo sóng âm
nọ công kích chẳng qua chỉ đem hắn đánh bay, cũng tạo thành choáng váng đến độ
nhất định, nhưng chưa làm hắn bị thương nặng.
Nhưng trong quá trình bị đánh bay, lại đột nhiên thấy một màn ba vị sư đệ
đương trường bị chặt đầu. Nhất thời, Kim lão đại cảm giác ngũ tạng lộn ngược,
đau đến không muốn sống!
Phải biết rằng tứ đại Kim Cương từ nhỏ sống cùng một chỗ. Vài chục năm như
hình với bóng, giao tình như huynh đệ ruột thịt. Nguyên bản bọn hắn đều thề
muốn trở thành Nguyên Anh tu sĩ, sau đó cùng chung phú quý, nhưng hôm nay, ba
vị sư đệ một hơi chết toàn bộ! Điều này làm sao hắn có thể tiếp thụ đây?
Thời điểm Kim lão đại trên không trung liền phát ra một tiếng kêu tê tâm liệt
phế thảm thiết, tiếp theo hắn liền giận giữ hét: “Tên mập chết tiệt, ta mà
không thể giết ngươi, thề không làm người!”
Khi nói chuyện, hắn liền mạnh mẽ khống chế bay ngược lại, sau đó liền hướng
nơi Tiểu Bàn lao tới, ý đồ liều mạng.
Tiểu Bàn thấy thế, lại chỉ cười lạnh một tiếng. Song chưởng đột nhiên mở ra,
cả người hình thành một chũ “Đại” (大). Mà mỗi lòng bàn tay hắn đột nhiên xuất
hiện năm khỏa thần lôi, chúng một bên không ngừng xoay tròn trong lòng bàn
tay, một bên cấp tốc dính vào nhau, rất nhanh hợp thành hai lôi cầu ngũ sắc,
tiếp theo hai tay hắn hợp lại, đem hai khỏa lôi cầu hợp thành một cái lôi cầu
siêu cường phát ra thất thải quang mang, lúc này hai tay mới đẩy ra, hung hăng
nghênh đón Kim lão đại đang bổ tới.
“Âm Dương Ngũ Hành Hỗn Nguyên thần lôi!”
Kim lão đại nhìn thấy khỏa thất thải lôi cầu,liền nhất thời kinh hô một tiếng,
sau đó liền có ý nghĩ thối lôi, hướng bên cạnh bay đi, ý đồ tránh né nó.
Thế nhưng, khỏa thần lôi này đã bị thần niệm của Tiểu Bàn khống chế, làm sao
có thể né tránh dễ như vậy? Kim lão đại vừa mới bay nghiêng thì Tiểu Bàn liền
điều chỉnh lôi cầu truy kích tới.
Tốc độ Kim lão đại mặc dù nhanh, nhưng hiển nhiên còn kém xa lôi cầu, huống hồ
hắn vừa mới bị Đại Đồng Chung đánh vào, thân thể còn có chút tê dại, hơn nữa
hắn và lôi cầu đối mặt, kết quả khiến cho Kim lão đại hoàn toàn không thể
thoát khỏi truy kích của lôi cầu.
Vạn bất đắc dĩ, Kim lão đại đành phải liều một phen lấy ra một binh khí đen
tuyền, dùng toàn lực quăng về phía lôi cầu. Mà thất thải lôi cầu bị binh khí
đánh trúng, lập tức liền nổ mạnh. Sản sinh ra một thất thải Lôi Hỏa đường kính
mấy trăm trượng.
Mặc dù Kim lão đại còn cách xa lôi cầu vài chục trượng, nhưng là Âm Dương Ngũ
Hành Hỗn Nguyên thần lôi uy lực khủng bố đã bao trùm lên người hắn. Kim lão
đại đáng thương kêu thảm một tiếng, lần nữa bị đánh bay.
Lúc này đây, có thể so ra còn ác hơn nhiều so với Đại Đồng Chung, hộ thể cương
khí của Kim lão đại căn bản không thể ngăn cản được. Trong nháy mắt đã bị đánh
tan, sau đó Ngũ Hành lôi hỏa oanh kích phía bên phải, trực tiếp đem hắn thôn
phệ.
Một hơi thở sau, Kim lão đại đã bị Lôi Hỏa làm cho nửa phần thân thể của hắn
thành khói bụi. Hắn lúc này, thân mình bên phải cơ hồ bị đốt trọi, đừng nói
thịt, rất nhiều nơi thậm chí xương cốt đều lộ ra. Nhất là trên mặt, bên phải
hoàn toàn thiêu nát, răng hàm lõa lồ lộ ra bên ngoài, mắt phải thì trực tiếp
bị đốt cháy. Bên trái thân thể tuy rằng khá hơn một chút, nhưng khắp nói đều
bị bỏng, tình cảnh này quả thực vô cùng thê thảm a!
Kỳ thật, nều lúc đầu không bị sóng âm Đại Đồng Chung đánh tan hơn phân nửa hộ
thể cương khí, với thực lực Kim Đan tu sĩ của hắn, cũng chưa chắc thảm như
vậy, nhưng ai kêu hắn để giận dữ che mất lí trí mà tấn công? Ba vị sư đệ trực
tiếp chết thảm làm hắn mất lí trí, thế nên không đếm xỉa hộ thể cương khí tổn
thương nghiêm trọng, trực tiếp nhào tới tìm Tiểu Bàn liều mạng, sau đó ăn một
cái Âm Dương Ngũ Hành Hỗn Nguyên thần lôi ngay cả Kim Đan tu sĩ đều khó giải
quyết,vậy không tổn thương mới là lạ chứ! Trên thực tế, hắn có thể nhặt về một
mạng có thể coi là ký tích.
Đương nhiên, mặc dù người này đã thê thảm như thế nhưng Tiểu Bàn vẫn còn chưa
hết giận, trực tiếp vung tay, muốn thả ra Ngũ Hành Tinh Hồn Kiếm, muốn đến
thảm thảo trừ căn.
Tuy nhiên không ngờ chung quanh thình lình một đạo quang mang hiện lên, mười
mấy tu sĩ Kim Đan liền đi tới hiện trường. Tiểu Bàn có thể ở trước mặt nhóm
người này giết một đồng môn bị thương nặng sao? Cho nên rơi vào đường cũng,
hắn chỉ có thể oán hận dừng tay.
Thì ra lúc này, cả Huyền Thiên biệt viện cũng đã bị kinh động. Âm Dương Ngũ
Hành Hỗn Nguyên thân lôi uy lực thực sự quá manh mẽ, động tĩnh thật sự quá
lớn, Lôi Hỏa nổ mạnh ở trên kéo dài không yếu đi, thế nên mọi người trong
phương viên vài ngàn dặm nhìn thấy đều nhìn thấy.
Phải biết rằng chỗ ở của Tiểu Bàn là nội viện Huyền Thiên biệt viện, là cấm
địa trọng yếu, người thường không cho tiến vào, vì chính là muốn thanh tịnh.
Hiện tại lại có người ở địa phương này thi triển Âm Dương Ngũ Hành Hỗn Nguyên
thần lôi. Vung tay, có thể không kinh động tu sĩ nơi đây sao? Cho nên không
đến một lúc, một đám người liền vây chung quanh.
Khi bọn hắn thấy tình huống trước mắt, nhiều người không hẹn mà cùng hít một
hơi lạnh, quả thực không biết phải nói cái gì cho phải?
Huyền Thiên Biệt Viện qua nhiều năm như vậy, chuyện tình lén đánh nhau đích
xác không ít, nhưng bất quá chỉ là nhân tiện làm, nhiều lắm cũng chịu một chút
vết thương nhỏ mà thôi. Nhưng hôm nay, trường hợp ba chết một tổn thương lớn
trước mắt là chưa từng phát sinh qua. Hơn nữa những người chết này không phải
người thường mà là tứ đại Kim Cương Đại Nhị tiên sinh tỉ mỉ nuôi dưỡng mấy
chục năm, cứ như vậy toàn bộ bị phế đi, đây đúng là chuyện lớn a? Chỉ sợ Đại
Nhị tiên sinh đều điên lên rồi.
Quả nhiên thời gian không lâu, Đại Nhị tiên sinh cùng Hỏa Long đạo trưởng cũng
tới. Tình cảnh trước mắt bọn hắn quá bi thảm, nhất thời đều thất kinh. Hơn nữa
Đại Nhị tiên sinh tức giận đến cả người run run, đau lòng nước mắt đều chảy
ra. Chính mình tân tân khổ khổ nuôi dưỡng mấy hài tử mấy chục năm liền chết
như vậy, đổi lại ai có thể dễ chịu a?
Đại tiên sinh coi như bình tĩnh, nhanh chóng thi triển diệu thủ hồi xuân, trợ
giúp Kim lão đại trị liêu. Mà Nhị tiên sinh thì giận như phát điên, trực tiếp
nổi giận gầm lên một tiếng nói: “Đây đều là ai làm?”
Thấy vị Nguyên Anh tu sĩ bộ dạng tức sùi bọt mép. Người chung quanh đều không
nhịn được nhất thời lạnh run. Vội vã tránh qua một bên, sợ bị vạ lây. Ngay cả
Tiểu Bàn cũng hoảng sợ, dù sao người ta cũng là Nguyên Anh tu sĩ, thực lực so
với hắn mạnh hơn nhiều lắm. Hắn không muốn xúi quẩy lúc này, vạn nhất người ta
dưới sự giận dữ ra tay với hắn, hắn chết cũng không biết tìm ai kêu oan. Cho
nên Tiểu Bàn lựa chọn sáng suốt im lặng, sau đó hướng bên người Hỏa Long đạo
nhân đi tới.
Nhưng mà Tiểu Bàn không nói, không có nghĩa là tất cả mọi người sẽ giả câm giả
điếc. Kim lão đại vừa mới được linh dược của Đại tiên sinh trợ giúp chậm rãi
tỉnh lại liền chỉ Tiểu Bàn, khóc lớn lên nói : “Hai vị sư phụ, chính là tên
mập này giết ba vị sư đệ, các người phải thay bọn hắn báo thù a!” Nói đến
đây,Kim lão đại đã muốn kêu trời trách đất, khóc không thành tiếng!
‘Tống Chung!” Nhị tiên sinh vừa nghe lời ấy. Nhất thời nổi giận gầm lên một
tiếng nói: “Ngươi đáng chết!” Khi nói chuyện, Nhị tiên sinh liền hóa thành lưu
quang, hướng Tiểu Bàn giết tới.
Tiểu Bàn nhất thời hoảng sợ, vội vàng hướng phía sau Hỏa Long đạo nhân trốn
đi. Hỏa Long đạo nhân thấy thế không chịu nối cười khổ, thầm nói: “Ngươi tên
mập chết tiệt này, lúc này mới nhớ tới lấy ta làm lá chắn sao.”
Bất quá Hỏa Long đạo nhân như thế nào cũng không thể để Nhị tiên sinh giết
Tiểu Bàn, cho nên hắn lập tức đưa tay bắn ra một phiến hỏa sắc kiếm ảnh, đem
Nhị tiên sinh bức lui. Sau đó nghiêm nghị nói: “Nhị sư đệ không hỏi xanh đỏ
đen trắng liền ra tay với vãn bối, có phần hơi quá đáng đó!”
“Thúi lắm!” Nhị tiên sinh đã sớm tức giận trực tiếp chửi ầm lên nói: “Tên mập
chết tiệt này giết đệ tử ta, chứng cớ vô cùng xác thực, ngươi dựa vào cái gì
không cho ta báo thù?”
“Cái gì gọi là vô cùng xác thực?” Hỏa Long đạo nhân khinh thường nói: “Cái kia
bất quá chính là lời nói một bên của Kim lão đại mà thôi, sự tình rốt cuộc như
thế nào, phải hỏi hài tử nhà ta mới được sao? Chẳng lẽ chỉ ngươi há mồm nói
hắn có tội, là hắn đáng chết sao?”
Nhị tiên sinh vừa nghe lời ấy, nhất thời liền không nói ra lời.
Cũng may Đại tiên sinh coi như có lý trí, vội vàng đem Nhị tiên sinh kéo ra,
sau đó lạnh lùng nói: “Hỏa Long sư huynh nói có lý. Ta đây ở chỗ này chăm chú
lắng nghe! Tống Chung, không biết mấy thân đệ tử của ta đắc tội thế nào với
người mà ngươi phải chém hết bọn nó mới cam tâm?”