Người đăng: ๖ۣۜSiêu๖ۣۜLười๖ۣۜCa
“Thật ra ta cùng Tống Chung vốn là không quen biết, không thể tự nhiên trực
tiếp tìm tới cửa.” Hỏa Thiên Vũ vội vàng nói.
“Ha ha cái này không khó, tiểu di chờ ta làm nữ nô của hắn sau đó ta sẽ tạo cơ
hội cho hắn mạnh mẽ cưỡng gian ngươi.” Mộc Tử Dung cười lạnh nói: “Tóm lại hết
thảy để ta an bài. Chỉ cần người đáp ứng là tốt rồi.”
“Nếu ta không đáp ứng thì sao?” Hỏa Thiên Vũ nghe vậy bỗng nhiên lạnh lùng
nói.
“Tiểu di người sẽ không làm thế.” Mộc Tử Dung không thèm để ý cười nói: “Trừ
phi người nguyện ý để cho ta đem chuyện tình Ngọc Nữ Vạn Kiếp Thần Công nói
ra. Coi như thân phận người đặc biệt nhưng chuyện tình người tư thông Thiên
Dục Môn truyền ra thì cũng là tột cùng đại sự không phải sao?”
Hỏa Thiên Vũ nghe vậy nhịn không được cả giận nói: “ Được, nha đầu chết tiệt
ngươi, ta hảo tâm giúp ngươi mà ngươi lại hại ta.”
“Ha ha, giúp ta?” Mộc Tử Dung không nhịn được bi thảm cuồng tiếu nói: “Giúp ta
luyện tập tà công song tu của tà phái trở thành dâm phụ(cắt bớt từ ngữ thô
tục).Thật sự là đa tạ đã cho ta bánh, có qua có lại mới toại lòng nhau. Địa
ngục ngươi cũng đừng mong trốn được.”
“Điên rồi,ngươi đã điên rồi.” Hỏa Thiên Vũ đưa tay nói: “Đem Ngọc Nữ Vạn Kiếp
Thần Công trả lại ho ta, hôm nay coi như cái gì cũng chưa xảy ra.”
“Ha ha, không có cửa. Bởi vì ta đã quyết định luyện.” Mộc Tử Dung lập tức cười
như điên nói: “Ngươi cũng phải cùng ta chào đón địa ngục đi ha ha ha.”
Nói xong Mộc Tử Dung một bên điên cuồng cười to. Một bên bỏ đi. Hỏa Thiên Vũ
tức giận đến tái mặt.
Vừa phi thân lên, đang muốn giết người diệt khẩu thì bỗng nhiên lại xuất hiện
mấy tu sĩ, hơn nữa đều là Kim Đan. Lúc này nàng mới nhớ tới đây chính là chỗ ở
của Hỏa Long đạo nhân,ở chung quanh bảo mật nghiêm ngặt cho nên Mộc Tử Dung
cười như điên liền lập tức không ít người đến xem. Dưới tình huống như vậy
nàng hiển nhiên là đã không có cơ hội giết người diệt khẩu. Rơi vào đường cùng
nàng cũng chỉ có thể oán hận dừng lại mặc cho Mộc Tử Dung biến mất ở cuối chân
trời.
Lại nói Tiểu Bàn, tuy rằng mặt ngoài giả bộ hiên ngang lẫm liệt nhưng trong
lòng là bất ổn không yên. Dù sao Mộc Tử Dung không phải là tu sĩ bình thường
mà là cháu ngoại của Hỏa Long đạo nhân, mình lại có thể ăn gan hùm mật gấu lại
đem nàng mạnh mẽ cưỡng gian,nếu truyền ra ngoài thì chỉ sợ mình không được yên
thân.
Mặc dù chưởng viện cũng không đến mức giết hắn nhưng chỉ sợ không thể tránh
khỏi chút giáo huấn. Có lẽ còn có thể bị phạt diện bích nhiều năm. Tuy rằng
xem như mình có thể ở trong bổn mạng không gian tu luyện nhưng mà lại muốn
cùng nữ nhân của mình sum họp chỉ sợ rất khó khăn. Hồng Ảnh, Thủy Tĩnh có bối
cảnh đều không đáng lo ngại, chỉ riêng Hàn Ngọc Phượng mất đi sự che chở của
mình chỉ sợ sau này không thể sống dễ chịu.
Nghĩ vậy trong lòng Tiểu Bàn rất hối hận, nhưng mà không thể tránh được nên
đành phải nghĩ biện pháp tận lực bù lại một chút cho Hàn Ngọc Phượng.
Cho nên Tiểu Bàn vội vội vàng vàn, về đến nhà lập tức chủ động cơm nước, làm
một bàn lớn mới chịu ngừng. Sau đó liền cùng Hàn Ngọc Phượng vừa ăn vừa nói
chuyện, trong lời nói phần lớn là từ biệt và dặn dò nàng giữ gìn sức khỏe.
Hàn Ngọc Phượng không phải là kẻ ngốc, rất nhanh nàng đã nghe ra vấn đề, thỉnh
thoảng nàng cũng truy vấn Tiểu Bàn xảy ra chuyện gì. Đến lúc này Tiểu Bàn cũng
biết là không thể giấu diếm, dù sao rất nhanh chuyện liền sẽ truyền ra cho nên
hắn trực tiếp nói với nàng mình đã mạnh mẽ cưỡng gian Mộc Tử Dung như thế nào.
Hàn Ngọc Phượng nhất thời thiếu chút nữa ngất đi, lập tức liền ý thức được
Tiểu Bàn gặp phải đại họa liền lập tức khuyên Tiểu Bàn chạy trốn suốt đêm.
Nhưng Tiểu Bàn không chút hoang mang đem sự tình phân tích cho nàng một lần
sau đó nói: “Ta nếu chạy thoát thì chẳng khác nào tội nhân, đến lúc vì mặt mũi
môn phái, Huyền Thiên biệt viện cho dù chân trời góc bể cũng phải truy sát ta.
Nhưng nếu ta ở lại tối đa cũng chỉ bị trách phạt, tuyệt đối không đến mức mất
mạng, dù sao chưởng viện đem ta phó thác cho Hỏa Long đạo nhân, nếu Hỏa Long
đạo nhân giết ta tất nhiên sẽ đắc tội vợ chồng chưởng viện, đối với hắn sau
này cực kỳ bất lợi. Hỏa Long cũng không phải là người ngu ngốc như vậy!”
Vừa nghe lời ấy Hàn Ngọc Phượng lúc này mới yên lòng nhưng khóe mắt vẫn âu
sầu,thấy thế hắn vội vàng đến an ủi. Hai người lập tức gắt gao ôm nhau, hành
động cả mồm lẫn thân triền miên sau đó liền trời đất sụp xuống cũng không
dừng.
Hàn Ngọc Phượng nghĩ đến Tiểu Bàn sắp bị giam,sau này chỉ sợ rất lâu mới có
thể gặp mặt cho nên đêm cuối cùng này ưỡn ngực lắc mông toàn lực hầu hạ Tiểu
Bàn như say như dại, khoái lạc tựa thần tiên (Quái,mình tưởng thần tiên của
thằng tàu khựa nó không được thất tình lục dục chứ, không thì làm đếk gì có
phim Bảo Liên Đăng nhỉ?)
Hai người vật lộn đến tận nửa đêm, Hàn Ngọc Phương cả người vô lực mới miễn
cưỡng dừng lại. Nhưng kỳ thật Tiểu Bàn vẫn còn chưa thỏa mãn, thể chất hắn
tăng lên mạnh mẽ quả thực không phải là người nữa mà là yêu thú thèm nữ nhân.
Cho dù nữ tu sĩ cường tráng cũng khó mà ở trên giường thỏa mãn hắn (Chuyện,ở
Thiên Thúy bình nó 10p vẫn còn làm thêm bữa ăn sáng nữa mà.Hắc hắc)
Nhưng mà lúc này cửa phòng ngủ của Tiểu Bàn đột nhiên lại bị người mạnh mẽ đẩy
ra. Tiểu Bàn nhất thời cả kinh liền lập tức từ trên giường nhảy xuống sau đó
vẻ mặt đề phòng nhìn ra cửa kết quả phát hiện người tới là Môc Tử Dung.
Thấy nàng Tiểu Bàn thoáng có chút chột dạ lấy tay che thẳng em....Gió nhẹ
nhàng thổi lên tiểu đệ đệ làm cho hắn lạnh sống lưng, khẽ quay lại nhìn...Sợ
Hỏa Long đạo nhân theo phía sau.
Mộc Tử Dung thông minh, vừa nhìn đã biết Tiểu Bàn lo lắng cái gì lập tức cười
lạnh nói: “Tử mập mạp, ngươi không cần sợ ông ngoại ta tới!” Chính cô ta đi
tới đóng cửa lại, sau đó cười dài nhìn béo cùng Hàn Ngọc Phượng đang kinh
hoảng trên giường.
Vừa nghe Hỏa Long đạo nhân không có tới Tiểu Bàn lập tức thở dài nhẹ nhõm một
hơi sau đó liền trực tiếp lạnh lung nói: “Nếu hắn không tới ngươi tới làm gì
vậy?”
“Ngươi nói đi!” Mộc Tử Dung bỗng nhiên nói.
“Ta làm sao biết ngươi muốn gì? Tiểu Bàn tức giận nói: “Nói không chừng mụ
điên nhà ngươi lại muốn đến thu thập ta a!”
“Ha ha,ngươi nói đúng!” Mộc Tử Dung mỉm cười nói.
Tiểu Bàn vạn lần không ngờ là hắn đoán đúng đối phương đến giết mình, nhưng
hắn có chút không hiểu được nếu là tìm đến thu thập mình mà còn đến một mình,
điều này sao có thể. Hắn còn cho là mình nghe lầm vội vàng nói: “Ngươi nói cái
gì, ta không nghe rõ!”
“Ta nói lần này ta tới thu thập ngươi!” Mộc Tử Dung lại nghiêm túc lặp lại lần
nữa.
“Ngươi tới thu thập ta!” Tiểu Bàn vừa nghe liền lập tức choáng váng nhức đầu
vạn phần ngạc nhiên nói: “Ngươi không tự trọng a!”
“Đúng vậy, ta chính là không tự trọng!” Mộc Tử Dung nặng nề nói: “ Ta chính là
muốn cho ngươi thu thập ta, chà đạp cưỡng gian ta”
Tiểu Bàn nhất thời liền vẻ mặt khó tin nói: “Này, này, ngươi không phải thần
kinh chứ?”
“Ta không ngốc, ta chính là muốn như vậy!” Mộc Tử Dung nói xong hai tay nhẹ
nhàng cởi đai lưng sau đó nhẹ nhàng kéo áo khoác lộ ra bên trong da thịt trắng
như tuyết. Trước ngực bị Tiểu Bàn bị lưu lại dấu răng cùng dấu tay xanh tím rõ
ràng, càng thêm phân hấp dẫn(Thằng này cắn hỏng hết cả hàng họ,ngu vật vã.Ôi
ước gì mình cũng được ngu như nó J)
Thấy một màn như vậy Tiểu Bàn choáng váng.
Mà Mộc Tử Dung lại không chút hoang mang chậm rãi đi đến trước mặt Tiểu Bàn
chậm rãi đưa tay bắt lấy tiểu đệ đệ dùng miệng anh đào ngậm lấy sau đó chậm
rãi liềm mút rồi nuốt toàn bộ ngập đến tân cổ họng. (hic dịch một hồi mình lại
nhầm lẫn với Ma Đao lệ ảnh)
“Ư! Ư!” Tiểu Bàn thoải mái trực tiếp rên rỉ. Mà Hàn Ngọc Phượng bên cạnh thì
thấy vậy thì choáng váng, hoàn toàn không biết đây là chuyện gì.
Ngược lại, Mộc Tử Dung cực kỳ tự nhiên hoàn toàn không để ý Tiểu Bàn vừa mới
cùng Hàn Ngọc Phượng hoan hảo, liên nỗ lực giúp tiểu đệ đệ của Tiểu Bàn sung
sướng (mình cũng thèm). Hành động của nàng liền trực tiếp làm lửa dục của Tiểu
Bàn bùng lên, nhìn thấy điệu bộ này của nàng, Tiểu Bàn cho dù khó hiểu cũng
không thèm hiểu nữa, lập tức đem Mộc Tử Dung ôm lấy ném lên giường, lập tức
hung hăng vùi dập một trận.
Tiểu Bàn ỏ trên thân thể Mộc Tử Dung tới lui mò mẫm, làm cho Mộc Tử Dung không
ngừng rên rỉ vô cùng kịch liệt cũng làm cho lửa dục của Hàn Ngọc Phượng lại
bùng lên, Rất nhanh Tiểu Bàn liền phát hiện Hàn Ngọc Phượng mắt đầy xuân tình,
vẻ mặt đã hồng lên liền biết nàng đã nhịn không được liền vất vả dứt khoát đem
nàng ôm tới đặt dưới thân. Sau đó tử mập mạp này liền một hồi tả hữu đem nhị
nữ làm cho thở hồng hộc rên rĩ.
Thống khoái giáp lá cà một trận thật lâu mới chấm dứt. Nhị nữ đều mệt mỏi mà
Tiểu Bàn thì ngược lại thần thái sáng lạng.
Sau đó Tiểu Bàn thoải mái nằm trên giường trái ôm phải ấp vỗ về chơi đùa trên
nàng (ôi đời thật bất công thằng thì bốn quả hai tay thằng thì hai tay mà chả
có quả nào). Một bên tò mò hỏi: “Mộc Tử Dung sư tỷ, hôm nay biểu hiện của
ngươi vô cùng khác thường, ngươi không phải nói cần tố cáo sao? Như thế nào
ngược lại bẩm báo trên giường với ta đây!”
“Ta tìm ngoại công tố cáo khóc lóc nói cho hắn biết ngươi cưỡng gian ta!” Mộc
Tử Dung lập tức cười lạnh nói: “Nhưng là ngươi đoán ngoại công nói cái gì!”
“Hắn nói cái gì?” Tiểu Bàn vội vàng tò mò hỏi.
“Hắn nói ngươi làm tốt!” Mộc Tử Dung oán hận nói.
“Oát dơ phéc?” Tiểu Bàn nge vậy nhất thời há hốc mồm lập tức nói: “Thật sự hắn
nói như vậy!” :11:
“Ngu ngốc, ngươi nghĩ tai ta điếc sao?” Mộc Tử Dung căm phẫn nói.
“Nhưng sao hắn lại nói thế?”Tiểu Bàn khó hiểu nói.
“Khác thường chính là chỗ này!” Hàn Ngọc Phượng cũng nói theo.
"Bởi vì hắn nhìn trúng ngươi, muốn ngươi thành hôn phu của ta, trở ngại chính
là Hồng Ảnh cho nên hắn mới không mở miệng. nhưng hiện tại đã tìm được cớ, hắn
nhất định muốn gả ta cho ngươi!” Mộc Tử Dung lập tức oán giận nói: “Cho nên
hắn mới cao hứng nói ngươi làm tốt!”
Nói đến đây,nữ nhân kiên cường như Mộc Tử Dung cũng không chịu được rơi lệ như
mưa.
Tiểu bàn trong lúc nhất thời không biết phải an ủi như thế nào cho tốt, chỉ có
thể lấy tay không ngừng vuốt ve nàng mà vừa hay là bộ ngực cao ngất, kết quả
khiến an ủi mà rất ám muội(He he đáng học tập). :71:
Mộc Tử Dung lúc này dẫn đã thích ứng với cách nói năng tùy tiện lơ đễnh của
Tiểu Bàn, ngược lại ôm lấy cánh tay hắn để cho hắn sờ mó thoải mái đồng thời
cười lạnh nói: “Nếu hắn nói làm tốt, như vậy ta sẽ cho Tống sư đệ ngươi chơi
ta thoải mái giống như mẫu cẩu, ngươi muốn thế nào liền như thế, ta sẽ chiều
ngươi!” Nói xong Mộc Tử Dung lại cúi đầu đem cự long của Tiểu Bàn nuốt vào.