Người đăng: ๖ۣۜSiêu๖ۣۜLười๖ۣۜCa
Cho đến lúc này ba người Tiểu Bàn mới nhận ra hai vị Nguyên Anh tu sĩ chính là
vợ chồng chưởng viện từ xa đến giúp. Vì cứu con mà bọn họ không kể một canh
giờ chạy như điên ngàn dặm, ngay cả là Nguyên Anh tu sĩ cũng mệt mỏi không ít.
Bất quá thấy hài tử không việc gì, nhưng lại đang đuổi giết Kim Đan tu sĩ,
khiến bọn họ tâm tình thật tốt, cũng quên hết mệt mỏi trên thân thể. Hai người
đều làm ra bộ dáng cười mị mị nhìn chằm chằm ba người Tiểu Bàn làm bọn hắn một
trận ngượng ngùng.
Qua một hồi lâu chưởng viện mới lên tiếng nói: “Được a tiểu tử, nhìn không ra
a, ngươi bình thường hiền lành, lại ra tay bắt cóc hai vị mỹ nữ đứng đầu Huyền
Thiên biệt viện chúng ta!”
Nhị nữ vừa nghe, nhất thời xấu hổ đến đỏ bừng cả khuôn mặt, Thủy Tĩnh không
dám nói lời nào, Hồng Ảnh cũng không chịu được nói: “Cha, người nói bậy cái gì
đấy?”
“Khụ!” Bàn Tử vừa nghe lời ấy nhất thời xấu hổ vạn phần, trong lúc nhất thời
mặt đỏ bừng vội vàng giải thích nói: “ Không phải, không phải, chúng con chỉ
là đi du xuân mà thôi!”
“Du xuân?” Chưởng viện lập tức buồn cười nói: “ Du xuân cũng có thể di xa vậy?
Du xuân mà gặp Nguyên Anh cao thủ?”
Tiểu Bàn vừa nghe lời ấy, lập tức vẻ mặt đưa đám nói: “ Chúng con đi hơi xa
một chút. Nhưng vấn đề là thực sự chúng con không muốn tìm Nguyên Anh tu sĩ a?
Đáng lí ra không nên có Nguyên Anh tu sĩ lui tới, nhưng không hiểu sao lại cứ
đụng phải!”
“Đây không phải trùng hợp!” Lúc này Thủy Tĩnh tiếp lời nói: “Phong lão ma
Thiên Dục Môn mang theo đồ đệ bày tà phái đại trận ám toán chúng ta, hiển
nhiên là sớm đã dự mưu. May mắn là sư huynh tài trí kinh người lấy quỷ kế lừa
Phong lão ma đi, nên mới khiến chúng ta lật ngược thế cờ! Nói cách khác là lần
này lành ít dữ nhiều!”
“Dùng đại trận ám toán?” Chưởng viện phu nhân cao mày nói: “ Đó là phục kích
sao? Kỳ quái, bọn hắn làm sao biết các ngươi đến đây?”
“Chúng ta không biết a?” Hồng Ảnh vội vàng nói.
“Các ngươi còn nói chuyện tình này cho ai sao?” Chưởng viện đột nhiên hỏi.
“Ngay cả các người còn chưa nói, chúng ta có thể nói cho ai?” Hồng Ảnh vội
vàng nói: “Ngoài ba chúng ta, trong nhà cũng không có người khác biết.”
“Có lẽ Thiên Dục môn có người biết Chu Thiên Dịch Sổ?” Tiểu Bàn bỗng nhiên mở
miệng nói.
“Tuyệt đối không có!” Thủy Tĩnh bông nhiên khẳng định tuyệt đối nói: “ Chu
thên dịch số chính là đơn truyền đời sau, trên đời chỉ có ta và sư phó biết.
Thiên Dục Môn là một cái tà môn nho nhỏ, bọn hắn có biết mới lạ!”
“Vậy kì quái!” Tiểu Bàn nhíu mày, bỗng nhiên nhãn tình sáng lên, vội vàng hét
lớn: “Ai nha, ta nhớ ra rồi, gần đây ta tìm những người khác hỏi hành tung cha
mẹ, tuy rằng không có nói rõ muốn đi, nhưng người hữu tâm cũng không khó đoán
được!”
“Ân! Vậy được rồi!” Chưởng viện lập tức hung tợn nói: “Hiển nhiên là trong môn
phái có kẻ súc sinh chân ngoài dài hơn chân trong, ngươi đã hỏi qua ai?”
Bàn mập vừa nghe vẻ mặt nhất thời đau khổ nói: “Không sai biệt lắm có hơn chục
người!”
“Ta kháo, nhiều người như vậy, bọn hắn ngoại truyền chẳng phải là người nào
cũng biết sao? Tiểu tử người làm sao không có đầu óc như vậy? Chưởng viện căm
tức mắng.
Tiểu Bàn vừa nghe vẻ mặt đau khổ nói: “ Con nào biết trong phái sẽ có người
cùng Thiên Dục môn câu kết a? Cái này quả thực khó có thể tưởng tượng!”
‘Hừ!” Chưởng viện hừ lạnh một tiếng: “ Cái gì khó có thể tưởng tượng? Đây
không phải rõ ràng sao?”
“Không có chứng cứ không được nói bừa!” Chưởng viện phu nhân cau mày nói:
“Việc này tạm thời dừng ở đây, sau này chậm rãi điều tra, chỉ cần nắm được
chứng cứ rõ ràng chúng ta tất nhiên sẽ cho cha mẹ ngươi một cái công đạo!”
“Đa tạ phu nhân!” Tiểu Bàn vội vàng thi lễ nói.
“Được rồi, bây giờ nói cũng vô dụng, tất cả mọi người trở về đi, chúng ta chậm
rã bàn bạc kỹ hơn!” Chưởng viện phu nhân theo sau nói.
”Cũng tốt!” Chưởng viện cũng gật đầu nói: “Thiên Dục Môn cũng nên nhận được
tin tức rồi, nơi này thực không nên ở lâu!”
Vì thế năm người liền lên đường trở về. Vì tiết kiêm thời gian cùng pháp lực
Tiểu Bàn liền đem phi chu ra, được vợ chồng chưởng viện điều khiển, phi chu
tốc độ tăng mấy lần, chỉ một ngày công phu liền về tới Huyền Thiên biệt viện.
Đến tận đây, hành trình tìm người thân đành bất đắc dĩ phải dừng lại!
Ba người Tiểu Bàn lại trở về Huyền Thiên biệt viện, lập tức được mọi người tôn
làm anh hùng. Bọn hắn không chỉ giết một Kim Đan tu sĩ, mà còn lập kế bẫy được
một vị Nguyên Anh tu sĩ. Tin tức này truyền ra, trực tiếp đánh ngã một nhóm
người!
Phải biết răng Nguyên Anh tu sĩ này là tối cao chiến lực, sớm đã là vô địch
không gì sánh bằng. Dưới tình huống bình thường, cơ hồ rất khó giết bọn hắn,
dù mấy vị đồng cấp vây công cũng có thể đào tẩu.
Cho nên Thương Mang sơn trên trăm vị Nguyên Anh cao thủ, người chết số lượng
cực nhỏ. Cũng phải qua trăm năm mới có người bị vây giết.
Thế nhưng lần này, Huyền Thiên biệt viện trong vài năm thời gian lại có thể
trảm Phượng Minh lão ma, cầm tù Thiên Dục Môn Phong trưởng lão, đủ để khiến
ngươi khác kinh ngạc đến ngây người vì chiến tích này.
Phải biết rằng Nguyên Anh tu sĩ cực kì chú trọng mặt mũi, dù chết trận cũng
không muốn bị bắt sống. Nhưng Phong lão ma làn này bởi lâm vào triệt để bị
động, liên tiếp không có cơ hội chết liền bị bắt giữ. Nói đến đây, một điều
cũng đủ cho đệ tử Huyền Thiên biệt viện kiêu ngạo mấy trăm năm!
Mà sở dĩ có thể thực hiện được mục tiêu này nguyên nhân chủ yếu là ba người
Tiểu Bàn. Nhất là Tiểu Bàn, mánh khóe dùng Phong tinh thạch lừa người của hắn
thật sắc bén, ngay cả Nguyên anh tu sĩ đều thất thủ trên tay do đó hắn mới
thành danh. Rất nhiều người không rõ tử mập mạp này sao lại dấu diếm mang bên
người lệnh phù di chuyển của Na Di Lâu? Chẳng lẽ hắn biết trước?
Kỳ thật lệnh bài kia bất quá là Tiểu Bàn cơ trí, bố trí để cho Cửu Mỹ ở trong
bổn mạng không gian của hắn làm ra mà thôi, làm sao mà chuẩn bị trước được a?
Nhưng là bất kể thế nào, lần này bắt sống Phong lão ma, công lao Tiểu bàn lớn
nhất là chuyện không nghi ngờ. Vì thế trong môn phái vì ba người đặc biệt tổ
chức khánh công, hơn nữa chưởng viện còn để cho hắn lựa chọn trên người Phong
lão ma một món bảo vật.
Không hề nghi ngờ Tiểu Bàn không hề nghĩ ngợi đem kiên mộc phù nọ vào tay. Mộc
phù này gọi là Thất Tinh Phù, kỳ thật một chút cũng không thu hút, chỉ là một
khối mộc bài màu xanh cỡ bàn tay, mặt trên khắc thất khỏa thiên tinh(cái này
là ánh sao tinh gì gì đó nên dịch tạm cho hay ben HV nó ghi tinh tinh nghe tởm
tởm thế nào ak) chói mắt, cùng một ít hoa văn Tiểu Bàn xem thế nào cũng không
hiểu.
Dựa theo lời chưởng viện, Thất Tinh Phù này là bảo vật do thượng cổ tu sĩ
truyền lại, nó không giống pháp bảo bình thường đầy đủ công thủ, trên thực tế
nó chỉ là một khối thẻ gỗ bình thường, không thể trông cậy vào nó để đối phó
kẻ địch. Nhưng nó lại có một công dụng đặc biệt khác, chính là tránh đi nhân
quả, dễ dàng che chắn dịch sổ.
Như vậy mà nói, mang khối mộc phù trên người liền không bị Tiểu Chu Thiên Mai
Hoa Dịch Sổ của Thủy Tĩnh suy tính. Thậm chí ngay cả sư phó của Thủy Tĩnh là
Mai Hoa Thần nữ dùng Chu Thiên Mai Hoa Dịch Sổ cũng khó mà tính ra. Chỉ có Đại
Chu Thiên Mai Hoa Dịch Sổ cực mạnh mới có thể coi thường tác dụng của Thất
Tinh Phù này.
Hiện tại Tiểu Bàn, phòng ngự có Đại Đồng Chung, tấn công có Ngũ Hành Lôi Thuật
cùng Ngũ Hành Tinh Hồn Kiếm và Cửu Mỹ đồ, mấy thứ này cũng đã quá đủ úng phó
với các loại vấn đề, huống hồ hắn sắp luyện chế khôi lỗi cơ quan có thể điều
động thật sự không cần thêm pháp bảo gì. Cho nên hắn mới lựa chọn pháp bảo đặc
biệt này, một nguyên nhân là hắn tò mò với vật này, nguyên nhân khác là hắn
hiện tại sợ Tiểu Chu Thiên Mai Hoa Dịch Số của Thủy Tĩnh. Cho nên trước tiên
chuẩn bị đồ vật này, phòng bị nàng suy tính bí mật của mình. Hơn nữa ngày sau
gặp địch nhân tinh thông dịch sổ cũng không bị động. ( Sợ bị em Thủy Tĩnh tính
toán xem bao nhiêu vợ bé lăng nhăng với lại sợ đêm tối mò vào không ăn được
nàng đây mà! He he ^^ - dịch)
Đương nhiên Tiểu Bàn lựa chọn vật này làm Thủy Tĩnh cũng có chút buồn bực bất
quá nàng biết Tiểu Bàn không phải là nhắm vào nàng mà là tự bảo vệ bản thân
nên cũng không nói gì.
Chói lọi lòng ta là tâm dâm hàng rào quật lay động tâm xúc tâm ngắm phân tâm
cắt(cái này không dịch nữa, hjc dịch một lần mà mất chục phút cũng chả hiểu ma
gì)
Sau khi tiệc mừng chấm dứt, Huyền Thiên biệt viện khôi phục lại vẻ yên tĩnh.
Bởi vì chuyện như vậy cho nên hành trình tìm thân nhân của Tiểu Bàn tạm thời
phải lắng xuống cho nên mỗi ngày hắn không có việc gì, trừ bỏ phải ra ngoài tu
luyện. Hắn liền cùng Hồng Ảnh đi xa du ngoạn, đồng thời âm thầm gia tăng chế
tạo tụ lôi thai(đài).
Bất quá yên ổn không được mấy ngày liền bị phá vỡ. Nguyên nhân là ở chưởng môn
Thiên Dục Môn xưng là Sắc Ma Đạo Nhân phái người đưa tới một phong thư. Hắn
nói nguyện ý dùng một gốc cây linh thảo vạn năm giải trừ nguyền rủa của Vô
Song Kiếm Thần làm điều kiện đổi tự do cho Phong lão ma.
Mà sở dĩ hắn hạ mình, chủ động hướng chính phái cầu hòa quả thật có chút bất
đắc dĩ. Nguyên lai ở Thiên Dục Môn vốn có bốn vị Nguyên Anh cao thủ trong đó
chưởng môn Sắc Ma Đạo Nhân cùng Phong lão ma là sư huynh đệ, chính là người
một phái, mà ngoài ra còn có hai vị Nguyên Anh song sinh tỉ muội tên Phong Vân
ma nữ, các nàng hai người tự thành lập một phía. Thời gian bình thường sắc ma
đạo nhân có thể dựa vào thực lực Nguyên Anh hậu kì cùng với Phong lão ma ủng
hộ miễn cưỡng ngăn chặn thực lực cường đại của tỷ muội song sinh. Nhưng khi
Phong lão ma xảy ra chuyện, tỷ muội song sinh cũng không cam tâm tiếp tục bị
Sắc Ma Đạo Nhân quản chế.
Hai người bọn họ tuy rằng thực lực thấp hơn Sắc Ma Đạo Nhân một ít, nhưng cũng
là tiếp cận Nguyên Anh hậu kì cao thủ. Hơn nữa là song sinh nên tâm ý tương
thông, lấy hai đánh một mà nói quả nhiên là chỉ thắng mà không có bại. Cho nên
biết được Phong lão ma hãm lạc tại Huyền Thiên biệt Viện, lập tức bắt đầu rục
rịch, thầm kéo bè kéo cánh chuẩn bị soán vị.
Sắc Ma Đạo Nhân một cây chống không vững, lúc này mới rơi vào đường cùng, kiên
quyết dứt khoát không nể nang, chủ động liên hệ Huyền Thiên biệt viện, thỉnh
bọn họ mở một con đường, để Phong lão ma trở về.
Nếu ở bình thường, một gốc linh thảo vạn năm giải trừ nguyền rủa làm điều
kiên, căn bản không đáng nhắc tới. Hoàn toàn không có khả năng làm Huyền Thiên
biệt viện động tâm. Nhưng hiện tại tình huống đã có biến hóa.