Người đăng: ๖ۣۜSiêu๖ۣۜLười๖ۣۜCa
“Cái này muội cũng không rõ, muội cảm giác trên đứa bé kia có quá nhiều truyện
cơ mật.”Viện trưởng phu nhân chỉ biết lắc đầu, sau đó cười khổ nói: “Hắn sở dĩ
sợ Thủy Tĩnh, chỉ sợ là như vậy!”
“Nàng nói, Thủy Tĩnh biết bí mật của hắn?”Viện trưởng vội hỏi: “Tám phần không
sai được, Thủy Tĩnh có hai kiện linh bảo phụ trợ, tính cái gì cũng dễ dàng vô
cùng, ta cũng không tin Tống Chung có thể tránh được tính toán của nó.” Viện
trưởng phu nhân nói
“Vậy ta kêu Thủy Tĩnh tới hỏi vài câu?” Viện trưởng vội hỏi.
“Vô ích, Thủy Tĩnh được Tiểu Bàn ưu đãi quá nhiều, hai khỏa Huyền Linh Quả đó,
vậy mới đủ dán miệng của nàng!” Viện trưởng phu nhân cười nói: “Quên đi, con
cháu đều có phúc của con cháu, chúng ta không cần quản. Cho dù là tống chung ở
lại, Hỏa Long sư đệ nhìn thì có vẻ nhượng bộ chúng ta, nên chắc hắn không đem
chuyện này làm tới cùng đâu, nhất định sẽ lưu lại đường sống. Việc này cứ
thuận theo tự nhiên, chúng ta không nên xen vào nữa!”
“Cũng tốt!” Viện trưởng gật gật đầu, lập tức không cần nhiều lời.
...........
Lại nói Tiểu Bàn sau khi rời khỏi hoa viên liền về nhà, sau đó nhanh chóng
tiến vào bổn mạng không gia. Khẩn cấp lấy thượng cổ lôi phù mới kiếm được ra
tìm hiểu.
Đương nhiên, lần này không phải hắn tìm hiểu Ngũ hành lôi thuật mà là tìm hiểu
quá trình luyện chế Tụ Lôi Thai. Nhưng đáng tiếc, loại thượng cổ bảo vật thật
không phải thứ Tiểu Bàn ở cấp bậc này có thể lĩnh ngộ. Chỉ sợ vài thập niên
nữa hắm mới có thể lý giải quá trình luyện chế phức tạp đến líu cả lưỡi này.
Nếu như trước kia, Tiểu Bàn tự nhiên không có cách nào, chỉ có thể ngồi ngó.
Bất quá bây giờ cũng không sao, hắn không hiểu thì có chín vị mỹ nhân trong
Cửu Mĩ Đồ biết a! Phân Thần hậu kỳ tu sĩ sống hơn ngàn năm, một chút bổn sự
hẳn phải có.
Sau khi các nàng nghiên cứu cuối cùng đưa ra kết luận, các nàng vì Tiểu Bàn
thăng cấp mà thực lực cũng tăng mạnh, đã đạt tới trúc cơ trung kỳ, thậm trí
hậu kỳ, có thể luyện chế Tụ Lôi Thai cấp thấp.
Chẳng qua, Tụ Lôi Thai cần lượng tài liệu có chút khủng bổ, cho dù năm tòa Tụ
Lôi Thai cấp thấp cũng đem một năm tài phú của Tiểu Bàn tích tụ được nuốt
sạch. Đây chính là toàn bộ tài sản của hắn, kể cả trong bổn mạng không gian
cùng tài sản của Phượng Minh Lão ma.
Kể cả vậy, lượng tài liệu cấp cao không có đủ, phải dùng tất cả ngũ hành tinh
thủy hoặc trung cấp linh thạch mới đi đổi mới được.
Tuy rằng tiêu hao cực kì nhiều, bất quá Tiểu Bàn vẫn quyết luyện chế năm tòa
Tụ Lôi Thai. Bởi vì thứ đồ chơi này thật sự tiện lợi, mỗi tòa Tụ Lôi Thai có
thể hấp thu một lượng linh khí nhất định, sau đó tự động tao ra một âm một
dương hai khỏa thần lôi. Căn cứ vào cảnh vật xung quanh cùng độ dày linh khí
khác nhau, thần lôi ngưng tụ cũng khác nhau, nghe nói nhanh thì một ngày là
được. Lấy độ linh khí đáng sợ trong bổn mạng không gian của Tiểu Bàn, khẳng
định một ngày có thể ngưng tụ hai khỏa thần lôi.
Hơn nữa, ở dưới thời khắc nguy hiểm còn có thể dùng linh thạch để thôi động,
tuy rằng tốn nhiều nhưng tiếp kiệm được rất nhiều thời gian.
Thêm nữa là Tiểu Bàn có đủ ngũ hành thuộc tính, có thể sử dụng ngũ hành thần
lôi tổ hợp. Uy lực tăng mấy chục lần, đủ để uy hiếp tu sĩ kim đan kì. Một khi
hoàn thành năm tòa Tụ Lôi Thai thì số thần lôi trong tay Tiểu Bàn tăng lên
nhiều, đến lúc đó có thể cùng kim đan tu sĩ tranh phong.
Vì thế, để sớm đạt được, Tiểu Bàn quyết định đập nồi bán sắt cũng phải chế tạo
được năm tòa Tụ Lôi Thai. Loại pháp bảo như Tụ Lôi Thai không phải một chốc có
thể xong được, chỉ sợ cùng Cửu mỹ cùng luyện chế thì ít nhất cũng hơn một năm
thời gian mới xong được. Cho nên sau khi quyết định, Tiểu Bàn không hề do dự
trực tiếp sai khiến cửu mỹ khởi động, tiến hành chế tạo.
Về phần chính Tiểu Bàn thì sáng sớm lặng lẽ đến truyền tống trận ở Na Di Lâu
đi tới Lăng Tiêu Thành.
……….
Lúc này Tiểu Bàn không còn là một tay mơ tiên thiên cấp nữa, mà đã là trúc cơ
tu sĩ, có thể đi vào trung tầng lăng tiêu thành. Nơi này trừ cửa hàng cao cấp
ra, còn có các Dịch Bảo Các.
Dịch Bảo Các chính là một tòa tháp cao hơn mười trượng, diện tích mấy trăm
trượng. Phương viên rộng lớn. Bên trong đại sảnh là một tường ngọc cao vài
chục trượng, rộng ba chục trượng.
Cái tường ngọc này thật ra là một pháp bảo lớn, mặt trên có thể hiện từng dãy
tin tức, bên trái là bán, bên phải là mua.
Nếu tu sĩ cần mua vào hoặc bán ra đồ vật gì có thể tìm quản lý Dịch Bảo Các
đăng ký, đưa trước một ít linh thạch, mua một khối ngọc bài có thể nhập tin
tức lên. Nếu có người hứng thú với tin tức của ngươi có thể căn cứ theo tin
của ngươi mà tìm. Nếu ngươi không muốn gặp người khác có thể đem bảo vật gửi ở
Dịch Bảo Các, từ đó Dịch Bảo Các giao dịch cùng với nhà dưới. Bọn họ có người
chuyên giám định bảo vật, chắc chắn không làm ngươi thiệt, nếu sai bọn họ hoàn
toàn phụ trách bồi thường.
Bởi vì của cải của Dịch Bảo Các tại Lăng Tiêu Thành cũng đã hưng thịnh mấy
ngàn năm, danh dự lớn lao, cho nên bốn phương tám hướng tu sĩ đều phi thường
yên tâm đem đồ đạc để ở đây. Hơn nữa tu sĩ cần gì thì ở trong này cũng có mua
bảo vật. Mục tiêu hôm nay của Tiểu Bàn chính là nơi này.
Dịch Bảo Các cũng không có nhiều ngươi, tới lui ước chừng hơn chục khách nhân,
bọn họ đa phần đều lấy kì chân diện mục giả tạo để ngụy trang, nhưng dáng
người kinh khủng của hắn không thể chi dấu, rơi vào đường cùng hắn chỉ có thể
lấy bộ mặt thật để tới đây giao dịch.
Nói như vậy, đến trung tầng Dịch Bảo Các đều là các tu sĩ tương đối cao, không
phải kim đan kì cũng là trúc cơ hậu kì, bởi vì nơi này bảo vật đều rất xa xỉ,
công bố tin tức cũng mất vài vạn. Cho nên hàng giả căn bản không có khả năng
xuất hiện ở đây. Mà trúc cơ kì tu sĩ hiển nhiên không có nhiều tiền vốn như
vậy để tiêu phí.
Cho nên Tiểu Bàn vừa xuất hiện liền hấp dẫn toàn bộ người ở đây, thấy thân thể
cao lớn của hắn, không ít tu sĩ phải lớn tiếng cười nhạo.
Bất quá, lúc đó một ít người sáng suốt đã căn cứ vào tướng mạo đoán ra thân
phận của Tiểu Bàn: “Người này không phải là Tống Chung sao?”
“Tống Chung là ai?”
“Đồ đần, chính là nghe nói tên trong Huyền Thiên Biệt Viện, hai năm trước
tranh đoạt với nguyên anh kì tu sĩ!”
“Ta kháo, là hắn ? nhìn không có mạnh như vậy? không phải chỉ là một tên mập
thôi sao?”
“Tên mập? Tứ Đao, ngươi phải hiểu được, tên mạp trong miệng ngươi chính là kẻ
liên tiếp sáng tạo ra kì tích, là kẻ đánh chết Phượng Minh Lão Ma, bỗng nhiên
nổi tiếng, sau đó ở Thiên Thúy Bình, một mình đánh mười vị tu sĩ đồng cấp, khổ
chiến một đêm, cứu sống Hàn Băng Nhi, sau đó ở ngoài đại hiển thần uy đánh
chết hai tu sĩ kim đan kì, đánh bị thương một nguyên anh, làm cho một tà phái
vốn chiếm ưu thế phải bỏ chạy! Vì việc này, treo thưởng trên người hắn đều là
ngũ phẩm pháp bảo!”
“Oa, đây chẳng phải giết hắn đổi lấy một món ngũ phẩm pháp bảo sao?”
“Đúng là như thế, đáng tiếc là rất khó khăn! Nghe nói hắn có quan hệ gần gũi
với Huyền Thiên Biệt Viện viện trưởng, thậm chí là con rể, nhân vật như vậy,
sau khi giết phiền toái vô cùng.”
Đang lúc mọi người nhỏ giọng nghị luận, Tiểu Bàn có chút buồn bực đi tới đại
sảnh, ra vẻ không biết gì bắt đầu xem bảo vật trên tường ngọc
Không cần phải nói, Dịch Bảo Các này quả nhiên danh bất hư truyền, mấy khắc
sau, Tiểu Bàn tìm được hơn mười tài liệu cấp cao mình đang cần, những tài liệu
này cái thì cần linh thạch, cái thì cần pháp bảo hoặc là tài liệu cấp cao khác
để đổi.
Trước tiên Tiểu Bàn dùng rất nhiều tinh thạch qua Dịch Bảo Các mua được ba
loại tài liệu, sau đó bắt đầu đánh giá vài thứ mình cần còn lại, lại không có
tài liệu mà người ta cần. Hắn thông qua Dịch Bảo Các để đổi các tài liệu đó.
Tỷ như hiện tại, Tiểu Bàn mặc dù không có tài liệu của đối phương, nhưng có
thể dùng ngũ hành tinh thủy để đổi lấy tài liệu đó, sau đó lại cùng người đó
trao đổi. Như vậy rốt cục sẽ có người đúng nhu cầu. Đương nhiên, không có khả
năng dễ dàng như vậy tới tay, đôi khi phải chuyển mười mấy lần mới được, đôi
khi lại tìm sống tìm chết không được.
Cuối cùng, trải qua nửa ngày gây sức ép, Tiểu Bàn đổi được tám phần tài liệu.
Còn khoảng năm, sáu loại tài liệu còn thiếu.
Cũng không làm khó được Tiểu Bàn, bởi vì trong tay hắn còn có rất nhiều ngũ
hành tinh thủy. Đồ chơi này trong đại bộ phận cao cấp đan dược đều trọng yếu,
có thể tăng cơ hội chế tạo thành công, bởi vì thế số lượng rất ít, mà lượng
tiêu hao lại lớn, cho nên rất được hoan nghênh, cơ hồ không cần lo lắng không
thể bán, so với dùng linh thạch thì dễ hơn nhiều.
Có thứ này, Tiểu Bàn sẽ dễ thở hơn nhiều trong việc trao đổi với đối phương,
nguyện ý dùng ngũ hành tinh thủy giao dịch, sẽ cho bọn họ giá cao gấp đôi giá
thị trường.
Vô cớ chiếm nhiều tiện nghi như vậy, tự nhiên các tu sĩ kia sôi nổi đáp ứng,
trong hai ba canh giờ, khiến cho toàn bộ tài sản của Tiểu Bàn cũng không còn
nhiều. Trong đó phần lớn đều là lãng phí ở tin tức truyền qua truyền lại.
Mặc dù Tiểu Bàn thực sự xuất ra nhiều nhưng hắn cũng không đau lòng, dù sao
ngũ hành chi thủy đến với hắn cũng rất dễ dàng, hắn cũng không coi thứ đó ra
gì.
Mặt khác đáng nói chính là phần lớn thời gian ở Dịch Bảo Các tiến hành giao
dịch đều là ở trên phòng riêng tiến hành, còn lại đều giao cho người phụ trách
ở bên ngoài, cũng không có người khác biết Tiểu Bàn một hơi mua nhiều đồ như
vậy. Cho nên, chỉ cần người Dịch Bảo Các không nhiều lời thì Tiểu Bàn vẫn giữ
được bí mật.
Mà Dịch Bảo Các trọng danh dự, hiển nhiên không tính kế một tay mơ trúc cơ kỳ.
Cho nên Tiểu Bàn tuyệt đối yên tâm với sự an toàn của bản thân.
Mặt khác, Tiểu Bàn còn có một kinh hỉ nho nhỏ, đủ làm hắn hưng phấn một trận,
Dịch Bảo Các thấy hôm nay Tiểu Bàn phóng tay như vậy cũng tỏ vẻ hứng thú, cấp
cho hắn giấy thông hành đặc biệt.
Có nó, Tiểu Bàn ở Dịch Bảo Các đưa ra tin tức có thể giảm bớt hai thành tinh
thạch phải bỏ ra, hơn nữa còn có tự cách đấu giá hội mười năm một lần.
Nói như vậy, chỉ có ở Dịch Bảo Các giao dịch đạt tới một lượng nhất định, lúc
mới có thể được người ta cho chút ưu đãi.
Mặc dù Tiểu Bàn hôm nay mua cũng không đạt tiêu chuẩn, nhưng hắn vẫn tỏ ra
bình tĩnh, cũng lấy cao cấp tài liệu ra tỏ vẻ phong độ, cho nên Dịch Bảo Các
mới nhìn ra hắn là con dê béo, trực tiếp cấp giấy thông hành.
Thu hoạch này ngoài ý muốn một chút, bất quá hắn cũng không bị đối phương dọa
ngất. Hắn cẩn thận cự tuyệt yêu cầu tiếp tục giao dịch của đối phương, ánh
chiều dương rọi xuống, hắn hướng truyền tống trận đi tới, trực tiếp về nhà
ngủ.
Nhưng, Tiểu Bàn mới đi tới truyền tống trận thì bị một trung niên nhân ngoài
ba mươi ngăn cản. Người này thực lực so với Tiểu Bàn hơn không ít, ít nhất
cũng là một trúc cơ trung kì, bộ mặt trắng, không râu mang vẻ gian trá khiến
người ta phản cảm.
Hắn ngăn Tiểu Bàn lại, lập tức cười hắc hắc nói: “Vị sư đệ này là Huyền thiên
biệt viện đỉnh đỉnh đại danh Tống Chung, tống sư đệ?”
“Không dám, tại hạ là Tống Chung!” Tiểu Bàn gặp người hữu lễ cũng không tiện
tỏ ra bất tịch sự, cho nên cũng tỏ vẻ lịch sự nói: “Không biết sư huynh là?”
“Ha ha tại hạ chỉ là một tán tu nhỏ bé, vô danh tiểu tốt, Tống sư đệ coi trọng
cứ gọi một tiếng Hàn đạo huynh!”
“Ra là Hàn đạo huynh, thất lễ, thất lễ!” Tiểu Bàn chấp tay nói, sau đó cau mày
hỏi: “Không biết Hàn đạo huynh cản đường đệ có gì chỉ giáo?”
“Hắc hắc, chỉ giáo thì không dám, chỉ là muốn cùng sư đệ giao dịch một lần.”
Tên hàn đạo huynh cười gian nói.
“Thật có lỗi, tại hạ không phải thương nhân, không buôn bán! Cáo từ!” Tiểu Bàn
vừa nghe bèn không chút do dự cự tuyệt. Hắn hiện tại được treo giá cao như
thế, làm sao có thể cùng loại người không rõ lai lịch buôn bán a? Cho nên cự
tuyệt luôn.
Nói xong, Tiểu Bàn định vượt qua đối phương mà đi. Nhưng không ngờ tên Hàn đạo
huynh vội bước dài ngăn Tiểu Bàn lại nói: “Hắc hắc, Tống sư đệ a, ngươi làm
sao không nghe ta nói? Thứ ta muốn bán khẳng định ngươi cảm thấy hứng thú.”
“Không có khả năng!” Tiểu Bàn mặt lạnh nói: “Ta đối với cái gì cũng không hứng
thú mua bán.”
“Thật không?” Hàn đạo huynh cười gian một tiếng cúi đầu nhỏ giọng nói: “Chẳng
lẽ ngươi ngay cả di hài của lệnh tôn cũng không thấy hứng thú?”
“Cái gì?” Tiểu Bàn vừa nghe nhất thời chấn động. Cha mẹ hắn mất tính ngần ấy
năm, vẫn không có tin tức, nhưng không ngờ hôm nay lại bị một người lạ mặt nói
tới. Hắn tự nhiên là chấn động một chút. Sau đó liền vội vàng truy vấn: “Di
hài phụ mẫu ta ở đâu?”
Luận đàm và báo lỗi Hỗn Độn Lôi Tu (http://4vn/forum/showthread.php?t=7