Nhân Họa Đắc Phúc


Người đăng: ๖ۣۜSiêu๖ۣۜLười๖ۣۜCa

“Bàn ca ca…” Hồng Ảnh nhìn thấy hắn, vội vàng vừa khóc vừa chạy tới xem.

Nhưng tay của nàng còn chưa đụng tới Tiểu Bàn, Thủy Tĩnh phía sau liền hô:
“Không nên động vào hắn.”

Hồng Ảnh nhất thời sợ hết hồn, bất quá nàng vẫn nghe lời dừng lại, một bên lo
lắng ngắm Tiểu Bàn khét lẹt trên mặt đất, một bên nghi ngờ hỏi: “Ta có thể cảm
nhận trong thân thể Bàn ca ca có linh khí ba động, hắn rõ ràng còn chưa chết,
cần trị liêu a?”

“Ta biết hắn không có chết, nhưng là bây giờ chúng ta không thể động vào hắn!”
Thủy Tĩnh nghiêm nghị nói: “Chẳng lẽ ngươi không có nhận thấy hắn đang điều
tức linh khí rối loạn trong thân thể sao? Nếu lúc này hoạt động hắn tám phần
sẽ tẩu hỏa nhập ma!”

Hồng Ảnh vừa nghe lập tức lấy làm kinh hãi, vội vàng cẩn thận dụng thần thức
dò xét một phen, nhưng sau đó kinh hô: “Ai nha, quả thế, thế nhưng Bàn ca ca
thế nào lúc này còn có thể điều tức?”

Lúc này vợ chồng chưởng viện cùng Hỏa Long đạo nhân cũng phát hiên chuyện này,
ngay sau đó ba người cũng lộ ra vẻ kinh sợ.

Hỏa Long đạo nhân khuôn mặt bất khả tư nghị nói: “Mới vừa rồi đạo thiên lôi
cuối cùng đánh ra, Kim Đan tu sĩ cũng đỡ không nổi, cho dù là lão phu cũng
phải phí một phen chân tay mới có thể chống đỡ. Nhưng hắn lại là tu sĩ Trúc
Cơ, dùng thân thể ngạnh kháng một kích, nhưng còn chưa chết? Trời ạ, đây rốt
cuộc là chuyện gì xảy ra?”

Chưởng viện lúc này không còn tâm tình cùng Hỏa Long đạo nhân đấu võ mồm, hắn
nhịn không đươc cau mày nói: “Chuyện này thực sự quá quỷ dị, ta làm sao cũng
không nhìn ra đạo lí trong đó!”

“Thủy Tĩnh, con có biết gì không?” Viện chưởng phu nhân thì trực tiếp hỏi Thủy
Tĩnh.

Thủy Tĩnh nhàn nhạt gật đầu, sau đó nghiêm nghị nói: “Nếu như đệ tử đoán không
có sai, mới vừa rồi sư huynh là một bên hấp thu lôi kiếp bổ sung linh khí tự
thân chữa trị, một bên lợi dụng linh khí bản thân đối kháng Thiên kiếp.Tạo
thành một vòng tuần hoàn, do đó miễn cưỡng bảo vệ tính mạng!”

“Điều này sao có thể?” Hỏa Long đạo nhân lập tức giật mình nói: “Lực lượng lôi
kiếp người nào có thể hấp thu a?”

“Dĩ nhiên có thể hấp thu, nhưng điều kiện tiên quyết là người đó có khả năng
hấp thu hay không!” Thủy Tĩnh nói: “Tống sư huynh tu luyện pháp quyết dựa vào
Ngũ Hành, mà không phải là Ngũ Hành. Hơn nữa còn có thể hấp thu Ngũ Hành lực.
Tự thân có năng lực chuyển hóa. Mà lần này lôi kiếp vừa vặn là Lôi kiếp đầy đủ
Ngũ Hành, chính là thích hợp cho hắn hấp thu.”

“Nhưng vấn đề là, đó là lôi kiếp, lôi kiếp lực lượng cuồng bạo, sao có thể hấp
thu? Nó tiến vào cơ thể liền trực tiếp phá hủy kinh mạch ngươi, cuối cùng đem
ngươi đốt thành tro bụi.” Hỏa Long đạo nhân lập tức phản bác.

“Người bình thường tất nhiên là không làm được, vấn đề là cường độ thân thể
Tống sư huynh ta thấy chính là mạnh nhất, quả thực so với thể tu cùng cấp bậc
còn mạnh hơn. Hơn nữa lần này hắn đạt được ba viên Huyền Linh Quả, một lần nữa
gia cố kinh mạch, cuối cùng mới có thể giúp hắn hấp thu lực lượng lôi kiếp.”
Sau đó Thủy Tĩnh nói: “Chỉ bất quá, lực lượng lôi kiếp quả thật kinh khủng,
cho nên hắn không thể hấp thu hoàn toàn, còn lưu lại một chút trong người,
cũng đánh thẳng vào nhục thể hắn! Cũng may thiên kiếp đã qua, lực lượng không
có bổ sung, càng ngày càng ít, cuối cùng là sẽ bị sư huynh thuần phục. Hắn duy
nhất cần chẳng qua là thời gian.”

“Ý của ngươi là cứ để cho hắn nằm sấp ở nơi này?” Chưởng viện bỗng nhiên nói.

“Đúng vậy, không nên di động, phái người bảo vệ hắn là được rồi.” Thủy Tĩnh
nói xong, lưu luyến nhìn Tiểu Bàn một cái, sau đó ngẩng đầu lên nói: “Ba vị sư
thúc, mới vừa rồi Thủy Tĩnh thấy sư huynh độ kiếp rầm rộ trong lòng có chút
nhận thức, chỉ sợ đột phá bình cảnh đang ở trước mắt. Cho nên hiện tại đệ tử
phải về bế quan đánh sâu vào Trúc Cơ, không thể ở lâu, xin hãy tha lỗi!”

“Ngươi đi đi.” Chưởng viện lập tức vung tay lên. Sau đó mỉm cười với Hồng Ảnh
nói: “Ảnh nhi, con cũng đi đi, mới vừa rồi tình huống chưa bao giờ có, ta tin
tưởng con cũng có sự lĩnh ngộ, đúng không?”

“Vâng!” Hồng Ảnh gật đầu, sau đó không quên nói: “Nhưng mà con đi, người nào
trông Bàn ca ca đây?”

“Hai người chúng ta sẽ canh chừng hắn.”Chưởng viện phu nhân mỉm cười nói: “Độ
kiếp quả nhiên là một chuyện tình thần kỳ, ngay cả ta cũng vừa mới lĩnh ngộ
không ít, phải ở địa phương này tìm hiểu một chút.”

“Ta cũng không đi!” Ngoài dự liệu của mọi người chính là Hỏa Long đạo nhân
cũng tùy tiện tìm một chỗ, lại bắt đầu ngồi xuống tìm hiểu.

Chưởng viện thấy thế bĩu môi khinh thường nói: “Cũng biết chiếm tiện nghi hài
tử nhà ta!”

Hỏa Long đạo nhân mặc dù nghe được rõ ràng những lời này nhưng lại im lặng,
không có nhiều lời. Bởi vì lần này hắn đích xác là chiếm tiên nghi của Tiểu
Bàn. Phải biết rằng Thiên kiếp này là điều huyền diệu nhất trong thiên địa,
bình thường cũng khó nhìn thấy, bởi vì mọi người độ kiếp đều tìm những nơi
vắng vẻ, miễn cho người khác quấy rầy, cho nên người có thể tận mắt nhìn thấy
Thiên kiếp cũng không có nhiều.

Mà vợ chồng chưởng viện lần này nhờ phúc Tiểu Bàn, trong một khoảng cách gần
chính mắt quan sát toàn bộ quá trình độ kiếp. Vô luận là kiếp vân tạo thành
hay là thủ pháp phóng thích cũng cho bọn họ một loại nhận thức mới, kinh
nghiệm quý giá này đủ làm cho hiểu biết của bọn họ đối với thiên đạo thêm sâu
sắc, đối với đột phá bình cảnh ngày sau rất có lợi ích.

Mà bình cảnh cũng là chướng ngại lớn nhất đối với tu sĩ. Bất cứ cái gì có thể
giúp đỡ để đột phát bình cảnh đều mười phần quý giá. Cho nên Hỏa Long đạo nhân
thà rằng bị chưởng viện châm chọc vẫn lưu lại nơi vừa bị thiên kiếp oanh kích
này, nơi này lưu lại một tia hơi thở của thiên kiếp có thể giúp hắn tìm hiểu
kĩ hơn về thiên kiếp.

Nhìn thấy ba vị trưởng bối cũng không đi, ngược lại ngồi xuống ngay tại chỗ,
Thủy Tĩnh cùng Hồng Ảnh ánh mắt sáng lên, sau đó nhìn nhau, quyết định lưu
lại, ở chỗ này bế quan tìm hiểu.

Vài ngày sau, trong thiên địa bỗng nhiên truyền đến hai cỗ linh lực ba động,
tiếp theo Thủy Tĩnh cùng Hồng Ảnh cùng lúc thăng cấp lên Trúc Cơ tu sĩ. Các
nàng sau khi thành công cũng không vội ăn mừng mà tiếp tục lưu lại tại chỗ mà
ngồi xuống, một người là củng cố cảnh giới trước mắt, một người thì là vì
trông chừng Tiểu Bàn.

Lại qua vài ngày sau, Tiểu Bàn vẫn nắm sấp rốt cục giật mình, sau đó chậm rãi
bò dậy. Theo mỗi động tác của hắn, bề ngoài hắn sớm bám một lớp máu sớm đọng
thành màu đen đều bóc ra, lộ ra một cơ thể thân hình mạnh mẽ đến cực điểm.

Mọi người nghe thấy động tĩnh, rối rít mở mắt. Nhưng ngay sau đó một nam tử
cường tráng người trần như nhộng liền đập vào mắt, nhất là cái kia nổi giận(
Người dịch: Mịa nó vừa tỉnh đã mùn làm t...`nh rồi). Cự Long thẳng táp ngửa
đầu hướng về phía trước giống như muốn đâm lủng trời( ND: dài vãi hà)!

Hồng Ảnh cùng Thủy Tĩnh ngay liền kinh hô một tiếng, sau đó nhất tề che mặt mà
chạy. Chưởng viện phu nhân mặc dù không la lên, nhưng cũng đỏ mặt đến tận mang
tai phi thân rời đi. Chỉ để lại Tiểu Bàn, Hỏa Long đạo nhân cùng chưởng viện
ba người lúng túng vô cùng.

“Khụ khụ!” Tiểu Bàn một bên luống cuống chân tay mặc quần áo, một bên vô cùng
lúng túng nói: “Thật xin lỗi, thật xin lỗi, ta không phải cố ý a!”

“Ha ha ha, tiểu tử ngươi là toan tính, ta biết!” Hỏa Long đạo nhân cười lớn
giễu cợt một tiếng, sau đó cũng bay đi.

Chưởng viện cũng tương đối thông tình đạt lí, cũng không có trách cứ Tiểu Bàn,
mà là cười nói: “Đừng để ý tới cái đồ hỗn trướng kia, chiếm tiện nghi của
ngươi còn chê cười ngươi, thật sự là đồ không có lương tâm!” (ND: Sao giống
làm gì con gái người ta rồi không chịu trách nhiệm thế ^^).

“Chiếm tiện nghi?” Tiểu Bàn vạn phần không giải thích được nói: “Hắn làm sao
chiếm tiện nghi của ta?”

“Hừm. Ngươi còn không biết sao, cái Thiên kiếp này chính là cái huyền diệu
nhất trong thiên địa, ẩn chứa vô số thiên địa chi lý, phàm là quan sát cả
tràng Thiên kiếp mọi người sẽ có lĩnh ngộ, Hồng Ảnh cùng Thủy Tĩnh cũng bởi
lần Thiên kiếp này của người mà cùng lúc thành Trúc Cơ tu sĩ. Vợ chồng chúng
ta cùng tên Hỏa Long kia cũng có rất nhiều thu hoạch, hết thảy đều nhờ hồng
phúc của ngươi a!” Chưởng viện cười nói.

“Nguyên lai là như vậy!” Nhưng sau đó Tiểu Bàn cười khổ nói: “Các ngươi thì
tốt rồi, đối với ta thì hỏng bét, thiếu chút xíu nữa đã bị Thiên kiếp đánh
thành mảnh vụn cũng không còn!”

Chưởng viện vừa nghe lời ấy của Tiểu Bàn, lập tức nghiêm túc lên, vẻ mặt kinh
ngạc nói: “Ta nói này Bàn tử, ngươi có còn mặt mũi nói mạo hiểm? Ta hỏi ngươi,
ngươi có phải có tật xấu hay không a? Pháp bảo, pháp khí không dùng mà lại đem
thân thể ngạnh kháng Thiên kiếp, ngươi đây không phải là muốn chết hay sao?”

Tiểu Bàn vừa nghe lời ấy, nhất thời không phản bác được rồi. Hắn mặc dù trong
lòng một bụng ủy khuất, nhưng cũng không thể đem chuyện tình bổn mạng pháp bảo
của mình không dùng được nói ra a? Nói như vậy tất cả bí mật của mình chẳng
phải cũng lòi ra rồi?

Cho nên Tiểu Bàn không thể làm gì khác hơn là mò mẫm nói: “Không phải là không
muốn dùng pháp bảo, thật sự à, quên mang theo! Đúng, quên mang theo mất rồi!”

“Cái gì?”Chưởng viện vừa nghe thiếu chút xíu nữa ngất đi, nhưng ngay sau đó
hắn dở khóc dở cười nói: “Còn có người không mang theo những thứ này liền chạy
khắp nơi?”

“Ta lúc ấy mới xuất quan, liền nhận được phi kiếm truyền thư của ngài, bởi vì
gấp gáp gặp ngài, hơn nữa đây là Huyền Thiên Biệt Viện, không có gì nguy hiểm,
ta liền nhất thời khinh thường không có mang theo pháp bảo!” Mập mạp bất đắc
dĩ nói: “Ai biết hết lần này tới lần khác liền vượt qua Thiên kiếp rồi sao?”.

“Được, oán này phải tính lên đầu ta rồi, coi như tiểu tử ngươi thực là!”
Chưởng viện cười khổ một tiếng sau đó không hề hỏi chuyện này nữa, mà là quan
tâm nói: “Tình huống tiểu tử ngươi bây giờ như thế nào?”

“Thần thanh khí sảng, pháp lực khôi phục toàn bộ, thậm chí còn có phần tăng
lên!”Tiểu Bàn vừa nói, liền duỗi tay quát lên: “Mậu Thổ Thần lôi!”

Theo tiếng gào to của hắn, Thổ Hệ linh khí trong phương viên phạm vi mấy trăm
trượng liền nhất thời bị dẫn động, rối rít từ bốn phương tám hướng bay về
trong tay Tiểu Bàn. Dưới sự thao túng tinh diệu của Tiểu Bàn, rất nhanh liền
ngưng tụ thành một viên kim châu chói mắt, chính là Mậu Thổ Thần lôi!

Sau khi tiến vào Trúc Cơ kỳ Tiểu Bàn đã có năng lực tùy thời chế tạo Thần lôi,
mặc dù loại này trong thời gian ngắn chế tạo thành, uy lực cũng giảm xuống
nhưng có phần hơn là ở tốc độ phát động nhanh, lấy không hết, dùng không cạn,
chính là một lối công kích đạo thuật vô cùng tốt.

Nhìn thấy Tiểu Bàn chế tạo lưu loát một viên Thổ hê Thần Lôi như thế, chưởng
viện nhất thời sáng mắt lên, cười nói: “Được a, Tiểu Bàn tử, thực lực ngươi
bây giờ đã không phải là tay mơ mới bước vào Trúc Cơ kỳ rồi, coi như không tới
Trúc Cơ trung kỳ nhưng cũng không sai biệt lắm với trạng thái Trúc Cơ sơ kỳ
đỉnh phong, chỉ cần luyện tập chút nữa là có thể đột phá Trúc Cơ trung kỳ.
Không nghĩ tới lần Thiên kiếp này, đối với ngươi mà nói thật là nhân họa đắc
phúc đây!”


Hỗn Độn Lôi Tu - Chương #164