Cưỡng Từ Đoạt Lý


Người đăng: ๖ۣۜSiêu๖ۣۜLười๖ۣۜCa

“Thật là nhìn không ra, Tiểu Bàn ngươi thật là phúc duyên thâm hậu” Chưởng
viện cảm thán nói: “Không biết tìm đâu ra được tiên gia công pháp có thể so
sánh Thủy Nguyệt Thần Công, lại có thể gặp đại cơ duyên ngàn năm khó gặp, có
thể thấy được Thủy Nguyệt ý cảnh, chỉ bằng hai điểm này ngươi ngày sau tiền đồ
tuyệt đối vô hạn lượng.”

Vợ chồng chưởng viện là thật tâm vì Tiểu Bàn mà cao hứng, nhưng một bên Hỏa
Long có chút ghen, nhịn không được hừ lạnh một tiếng: :Hừ, dựa vào phế vật
ngũ hành thiên phú này, còn muốn tiền đồ vô lượng, thực cười chết ta.”

Chưởng viện đang cao hứng, kết quả lại bị lời nói vô ý của Hỏa Long làm cho
tức giận gần chết, trực tiếp giận dữ hét: “Vậy ngươi đi chết đi”

Hỏa Long thấy thế nhất thời giận dữ, đang định mắng trở lại, không ngờ bị
chưởng viện phu nhân ngắt lời giận dữ nói: “Đều câm miệng cho ta, không được
nhiều lời.”

Hỏa Long cùng chưởng viện lập tức khựng lại, chỉ trợn mắt nhìn nhau. Giống như
hai con gà đang chọi nhau.

Chưởng viện phu nhân cũng không để ý đến bọn hắn, tiếp tục hỏi Tiểu Bàn:
“Chuyện tình tỷ thí lần đó, chúng ta đã biết hết rồi, nhưng đối với tiếng
chung vang kia, vẫn muôn phần khó hiểu. Theo đệ tử có mặt ở đó nói, bọn hắn sở
dĩ có được sở ngộ, hoàn toàn là do tiếng chung vang kia ban tặng, con có điều
gì để nói chăng?”

“Không có.” Tiểu Bàn bất đắc ** nhún vai nói: “Khẩu chung kia của con chỉ là
đồ hư làm từ Huyền Thiết, vốn là không có gì đặc biệt hơn người. Có lẽ ngày đó
chỉ là trùng hợp mà thôi.”

“Bao nhiêu thiên tài địa bảo, đều dùng vẻ bề ngoài che mắt, do đó bị những
dung tục ngu xuẩn này cho là không đáng giá” Hỏa Long âm dương quái khí nói:
“Rất có thể, khẩu chung này, chính là một bảo vật.”

“Không có khả năng” Tiểu Bàn nhịn không được cười khổ nói.

“Có thể hay không thể, một tên Tiên Thiên cảnh giới như ngươi, có thể phát
hiện ra sao?” Hỏa Long lập tức khinh thường nói.

Tiểu bàn vừa nghe, thiếu chút nữa tức chết, rõ ràng là trong mắt không hề để ý
gì tới hắn.

“Khụ khụ” Chưởng viện phu nhân thấy thế, chỉ có thể ho khan một tiếng, sau đó
nhẹ giọng nói: “Hài tử, tuy rằng vị Hỏa long sư thúc này nói chuyện không xuôi
tai. Nhưng lời của hắn nói, cũng ít nhiều có chút đạo lý. Nói không chừng khẩu
chung kia thực là bảo bối gì đó, chỉ là con không phát hiện ra thôi.”

Tiểu Bàn thầm nói khẩu chung kia đương nhiên là bảo vật, ta so với người khác
càng rõ ràng hơn.

Tuy rằng trong lòng hắn không kiên nhẫn, nhưng trước mặt vợ chồng chưởng viện
này, hắn cũng phải lấy Đại Thiết Chung ra, sau đó cười khổ nói: “Một khi đã
như vậy, vậy thì mời phu nhân giúp đệ tử xem rốt cuộc nó là bảo bối gì?” Nói
xong, Tiểu Bàn đem Đại Thiết Chung phóng lên mặt đất, mặc cho bọn họ giám
định.

Tiểu Bàn vừa buông Đại Thiết Chung ra, liền có ba đạo thần thức cường đại tập
trung trên đó, bọn hắn không ngừng thăm dò vào bên trong. Cứ cho là Đại Thiết
Chung có dày vài chục trượng Huyền Thiết, nhưng dưới thần thức cường đại của
tu sĩ Nguyên Anh, căn bản không ngăn cản được, chỉ sao công phu một bữa cơm,
Đại Thiết Chung đã bị tỉ mỉ tra xét từ trên xuống dưới một lần, mỗi một tấc
Huyền Thiết đều bị thần thức quét lướt qua.

Sau khi giám định hoàn thành, ba đạo thần thức mới lưu luyến rời đi, sau đó ba
tên tu sĩ Nguyên Anh đưa mắt nhìn nhau, trên mặt đều lộ vẻ thất vọng, hiển
nhiên là không tìm được cái gì.

Thần tình của Tiểu bàn cũng thoải mái, cười nói: “Thế nào, chư vị tiền bối có
thể tìm thấy gì không?”

“Không có” Chưởng viện phu nhân chỉ biết nói: “ Chỉ là một khỏa Huyền Thiết
Chung, trừ bỏ lớp vỏ ngoài dày thái quá, hoàn toàn không có gì đáng nói!”

Nhưng mà Hỏa Long bỗng nhiên nói: “Nhưng cũng chưa hẳn”

“A” Chưởng viện phu nhân nghe xong, lập tức kinh hỉ truy vấn: “ Sư huynh có
phát hiện gì sao?”

“Phát hiện thì không có. Bất quá, cũng không dễ dàng kết luận như thế.” Hỏa
Long đạo nhân thản nhiên nói: “Theo ta được biết, rất nhiều Linh Bảo trân quý,
đều có tác dụng che chắn thần thức. Ngay cả Phân Thần, thậm chí Ly Hợp kì tiền
bối cũng không thể dùng thần thức để tìm hiểu chúng, càng không nói chúng ta.”

“Lời ấy cũng có lý” Vợ chồng chưởng viện lập tức tỉnh ngộ nói.

Tiểu Bàn nghe xong, lại nhịn không được một phen xem thường, lộ ra bộ dạng dở
khóc dở cười. Nhưng sau đó, trong lòng Tiểu Bàn vừa động, mơ hồ cố ý lộ ra cảm
xúc lo lắng.

Tiểu Bàn sắc mặc biến hóa, tự nhiên không thể thoát khỏi ánh mắt của Hỏa Long
Đạo Nhân, hắn lập tức sinh lòng nghi vấn, lập tức chất vấn: “Tiểu Bàn tử,
ngươi có phải đang giấu diếm điều gì?”

Tiểu Bàn vừa nghe, lập tức cả kinh, vội vàng khoát tay nói: “Không có, không
có, thật không có.”

Mặc dù Tiểu Bàn ngoài miệng nói như vậy, nhưng cái vẻ kích động trên mặt hắn
vẫn bán rẻ hắn. Chuyện này, không chỉ có Hỏa Long đạo nhân lòng nghi ngờ càng
tăng nhiều, ngay cả vợ chồng chưởng viện cũng nhịn không được sinh lòng nghi
ngờ.

Hỏa long đạo nhân lập tức híp mắt, tràn đầy sát khí nói: "Thực ~ ~ không ~ có
~?"

“Thật không có a” Tiểu Bàn nhịn không được giẫm chân đấm ngực nói: “Đây là một
khỏa phá chung, nếu không phải đệ tử không có pháp bảo, chính là đưa cho lão
nhân gia ngài đều được.”

“Cám ơn” Hỏa Long đột nhiên hét lớn một tiếng, tiếp theo tay duỗi ra, nháy mắt
đem Đại Thiết Chung trên mặt đất thu vào.

Bởi vì hắn thân mình chính là cao thủ Nguyên Anh kỳ, hơn nữa xuất kì bất ý, ai
cũng không dự kiến đến, cho nên dễ dàng trước mặt vợ chồng chưởng viện hoàn
thành một lần vô sỉ cướp bóc.”

Vợ chồng chưởng viện cùng Tiểu Bàn ba người đều choáng váng, bọn hắn nằm mơ
cũng không ngờ Hỏa Long đạo nhân thân là tu sĩ Nguyên Anh kỳ, lại là một
trưởng bối, nhưng lại vô sỉ như thế.

Qua một hồi chưởng viện mới phản ứng kịp, hắn lập tức hét lớn một tiếng nói:
“Hỏa Long, ngươi đang làm gì đó.”

“Không làm gì a?” Hỏa Long lộ ra vẻ mặt vô tội nói: “Các ngươi cũng nghe thấy,
hắn nói muốn đem khẩu phá chung đưa cho ta. Ta chỉ là cảm tạ một tiếng, rồi
thu lại mà thôi.”

“Ta kháo, ngươi cũng thực là không biết xấu hổ” Chưởng viện tức giận đến mặt
tái đi, chửi ầm lên nói: “Ngươi lại không biết xấu hổ lấy một đồ vật của vãn
bối.”

“Vãn bối biếu trưởng bối là không được sao?” Hỏa Long cười lạnh nói: “Đệ tử
của ngươi cũng tặng đồ cho các ngươi, giá trị đều trên khẩu phá chung này rất
nhiều, vậy ngươi cũng là không biết xấu hổ?”

“Ngươi, ngươi, cưỡng từ đoạt lý” Chưởng viện thiếu chút nữa bị Hỏa Long làm
cho giận mà ngất đ


Hỗn Độn Lôi Tu - Chương #110