Thủy Nguyệt Ý Cảnh


Người đăng: ๖ۣۜSiêu๖ۣۜLười๖ۣۜCa

Tiểu Bàn vừa vào cửa liền lập tức bị linh áp mạnh mẽ của ba tên tu sĩ phát ra
uy hiếp, thiếu chút nữa bị chấn tổn thương. Cũng may bọn hắn sở dĩ phát ra
linh áp, bất quá chỉ là đấu khí lẫn nhau, đều không phải nhắm vào Tiểu Bàn.
Cho nên bọn hắn sau khi nhìn thấy Tiểu Bàn tiến vào, hai người trong đó lập
tức thu hồi linh áp, một người cuối cùng sau khi do dự một lúc, cũng thu hồi
lại. Lúc này Tiểu Bàn mới tránh được một kiếp.

Tiểu Bàn vẫn là lần đầu tiên gặp phải ba tu sĩ Nguyên Anh đồng thời xuất hiện
trước mặt mình. Trừ bỏ chưởng viện đứng giữa cùng với chưởng viện phu nhân bên
trái, thì bên phải là một vị đạo nhân thân mặc đại hồng bào, tóc đỏ, tướng mạo
dữ tợn, vừa nhìn là thấy tính tình nóng nảy, trên đạo bào hỏa hồng có thêu một
con cự long uy mãnh. Không cần hỏi, Tiểu Bàn cũng có thể đoán được hắn chính
là Huyền Thiên Biệt Viện trưởng lão, phó viện chủ Hỏa Long Đạo Nhân.

Mặc dù biết người này với mình không hợp nhau, nhưng dù sao cũng là trưởng
bối, trước tiên chào vợ chồng chưởng viện, sau đó lại hướng về Hỏa Long chào.

Nhưng không ngờ Tiểu Bàn vừa mới chào, Hỏa Long đối diện liền không chút khách
khí vung tay lên, trực tiếp phẫn nộ quát: “ Tiểu Bàn tử, đừng giả bộ trước mặt
ta, nhanh chóng nói, rốt cuộc bảo bối kia là cái gì?”

Tiểu Bàn không nghĩ tên Hỏa Long này lại ngang ngược như thế, đối với hắn là
vãn bối cũng không chút khách khí, một chút phong độ trưởng bối cũng không có,
làm sao có thể tu thân dưỡng tính làm đạo nhân? Quả thật giống như côn đồ lưu
manh trên đường, tương phản lớn như vậy, làm cho Tiểu Bàn nhất thời không
thích ứng kịp, có chút ngẩn người.

Nhưng mà Tiểu Bàn ngẩn người, chưởng viện cũng không phải ngồi không, thấy Hỏa
Long đạo nhân đối với đồ tôn mình như thế, hắn nhất thời giận tím mặt nói:
“Hỏa Long, ngươi nói vậy là sao?”

Mà chưởng viện phu nhân cũng nhịn không được mặt lạnh xuống, hơi bất mãn nói:
“Hỏa Long sư huynh, hài tử này cho dù có pháp bảo gì, cũng không vi phạm môn
quy, càng không tính là tội phạm tội ác tày trời, huynh làm gì mà như chất vấn
phạm nhân thế?”

Hỏa Long nghe thấy bọn họ nói thế, nhất thời cũng thấy mình quả thật có chút
nóng vội, hơi có chút thất lễ. Bất quá hắn cũng có cái tính nóng nảy, sai lầm
rồi không chịu nhận sai, trực tiếp lớn tiếng nói: “Ta giống như thẩm tra phạm
nhân? Ta không phải là thanh âm hơi lớn một chút thôi sao, dù sao cũng không
phải lần đầu tiên, ngạc nhiên cái gì”

Chưởng viện cũng có tính tình nóng nảy, căn bản mặc kệ lời nói vô nghĩa đó,
nói thẳng: “Ta không quản ngươi có phải là lần đầu tiên hay không, tóm lại
không thể quở mắng đệ tử của ta như thế.”

Hỏa Long nghe xong nhất thời giận dữ nói: “ta cứ nói thế đấy, tóm lại không
đổi được, ngươi làm sao?”

“Không đổi được thì câm miệng cho ta” Chưởng viện lập tức cả giận nói.

“Ta không câm miệng đấy” Hỏa Long đạo nhân cũng nổi giận, lập tức liền phản
kích lại.

Chưởng viện lập tức giận dữ, trên người linh khí bùng nổ, Hỏa Long đối diện
cũng không cam chịu yếu thế, linh khí đồng dạng tuôn ra, nhất thời trong mật
thất tràn ngập linh khí bọn họ, không gian bỗng chốc giống như đang ở trong
thủy ngân. Nếu không phải chưởng viện phu nhân ra tay thả ra một đạo hỏa sắc
bảo vệ Tiểu Bàn, chỉ sợ Tiểu Bàn sẽ mất mặt trước mọi người.

“Các huynh đều im hết cho muội! Tóm lại, để muội hỏi!” Chưởng viện phu nhân
sau khi bảo vệ Tiểu Bàn, lập tức hét lớn. Nàng giận như vậy, chưởng viện cùng
Hỏa Long hai người nhất thời đều thành thật xuống, thu hồi toàn bộ linh khí.
Như vậy có thể thấy được, nơi này chỉ sợ chưởng viện phu nhân mới là người có
lực chấn nhiếp lớn nhất.

Thấy bọn họ ổn định, chưởng viện phu nhân mới quay lại đối mặt với Tiểu Bàn
cười nói: “Hài tử, không phải sợ, có ta ở đây, cam đoan không ai có thể khi dễ
con.”

Thành Môn Thất Hỏa(*), Tiểu Bàn như cá trong hồ còn có thể nói cái gì? Hắn chỉ
có thể cười khổ đáp ứng nói: “Vâng, đệ tử biết rồi”

(*)THÀNH MÔN THẤT HỎA HỌA CẬP TRÌ NGƯ. Tạm dịch là: Cổng thành mà bị cháy thì
cá dưới hồ cũng phải chết luôn - họa lây

“Vậy là tốt rồi” Chưởng viện phu nhân liền cười hỏi: “Hài tử, ngày đó con cùng
Thủy Tĩnh tỷ thí, kết quả con dùng một tiếng kinh thiên phát ra từ khẩu chung
kia, lập tức trợ giúp mấy trăm người ở đó ngộ ra thiên địa chi lí, thậm chí
còn có bảy người thuận lợi trực tiếp thăng cấp. Con hãy cho ta biết là có
chuyện gì?”

“Có chuyện như vậy sao?” Tiểu Bàn cả kinh, sau đó cười khổ nói: “Đệ tử lúc ấy
cũng mơ mơ màng màng, bởi sau đó vội vàng trở về bế quan, đối với chuyện tình
này hoàn toàn không biết gì cả.”

“Vậy hiện tại con đã biết.” Chưởng viện phu nhân ôn hòa nói: “Có thể nói cho
ta biết, chuyện gì đã xảy ra vậy?”

“Chỉ sợ là không thể” Tiểu Bàn cười khổ nói : “Đệ tử thực sự hoàn toàn không
biết gì cả”

“Vậy tỷ thí giữa con cùng Thủy Tĩnh rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra? Vì sao các
con đột nhiên đều thăng cấp?” Chưởng viện phu nhân lại hỏi.

“Chuyện này …” Tiểu Bàn vò đầu bức tai nói: “Đệ tử cũng mơ mơ màng màng, ngày
đó dù sao chúng con hai người hai đôi mắt, đệ tử cảm giác được lâm vào một nơi
kỳ diệu của trời đất, nơi đó đem đến cho đệ tử một loại thần bí, cảm giác
huyền diệu, cho đệ tử với thiên đạo có thể ngộ hoàn toàn mới. Đệ tử biết cơ
hội ngàn năm khó được, liền đắm chìm vào trong đó, thẳng đến lúc chung vang
một tiếng, lúc này thanh tỉnh lại mà cảnh giới bất tri bất giác tăng thêm một
tầng.”

“Con thấy thiên địa ra sao?” Chưởng viện phu nhân vội vàng truy vấn.

“Mặt nước hoàn toàn yên tĩnh, trên trời trăng tròn, trong nước một vòng ảnh
ngược, là như thế” Tiểu Bàn nhớ lại nói: “Vô cùng đơn giản nhưng lại ẩn ẩn vô
số tạo hóa thiên địa huyền diệu chi lí! Làm cho người ta cảm khái, khó có thể
tự kiềm chế”

“Thủy Nguyệt ý cảnh!” Lần này vợ chồng chưởng viện cùng Hỏa Long ba người cùng
buộc miệng nói ra. Xem bộ dáng bọn họ tựa hồ cực kỳ khiếp sợ.

Tiểu Bàn thấy thế, hết sức hiếu kì, vội vàng hỏi: “Phu nhân, Thủy Nguyệt ý
cảnh là cái gì?”

“Chính là cảnh tượng con thấy” Chưởng viện phu nhân hơi hâm mộ nói: “Thủy Tĩnh
sư tỷ của con tu luyện một loại thượng cổ tiên gia công pháp truyền lưu có tên
là Thủy Nguyệt Thần Công, bao hàm Thủy Nguyệt ý cảnh. Loại ý cảnh này chỉ
những tu luyện giả tu luyện Thủy Nguyệt Thần Công mới có, có thể đem đến cho
người nhìn thấy những thể ngộ đến thiên địa chi lí, do đó cảnh giới tăng lên,
thậm chí đột phá bình cảnh! Hài tử, lần này thực sự con rất là có phúc phần.”

“Chuyện này…” Tiểu Bàn bỗng nhiên kì quái nói: “Chẳng lẽ thứ này rất khó thấy
sao?”

“Nói nhảm, đó là bí mật sâu thẳm trong lòng con gái người ta, cần toàn tâm
toàn ý mở rộng cửa lòng, cũng nhất định phải có cơ duyên mới được nhìn thấy,
con cho là ai cũng có thể cùng Thủy Tĩnh như tiên nữ như vậy tâm linh tương
thông sao?” Chưởng viện phu nhân cười mắng.

Tiểu Bàn sửng sốt, lập tức cười khổ nói: “Phu nhân, nhưng là vì cái gì có thể
thấy đây? Đệ tử cùng Thủy Tĩnh sư tỷ có thể là lần đầu tiên gặp mặt a? Căn bản
là không quen thuộc”

“Đó là bởi vì nàng cũng nhìn thấy ý cảnh của ngươi” Chưởng viện phu nhân lập
tức nghiêm nghị nói: “Nghe nói Thủy Nguyệt Thần Công là loại công pháp có linh
tính, nếu gặp phải tiên gia công pháp cường đại nào đó phù hợp với yêu cầu của
nó, thì có thể ở từng tình huống, chẳng cần trên tinh thần liên hệ, giúp ích
lẫn nhau.


Hỗn Độn Lôi Tu - Chương #109