Linh Bảo


Người đăng: ๖ۣۜSiêu๖ۣۜLười๖ۣۜCa

“Ha ha, Bàn ca ca có thể thắng Thủy Tĩnh tỷ tỷ sao?” Hồng Anh nghe xong liền
bật cười.

“Chẳng lẽ không thể sao?” Tiểu Bàn không phục: “Thiết Chung của ta cũng không
hề có nhược điểm, cho dù Mộc Tử Dung dùng Thôi Nguyên Đan với Thanh Ảnh Thần
Kiếm cũng không làm gì được, muội nghĩ đạo thuật thủy hệ của Thủy Tĩnh có thể
phá vỡ phòng ngự của ta sao? Chỉ cần nàng không phá được thiết chung ta đã ở
vào thế bất bại!”

“Ha ha, sai lầm rồi!” Hồng Ảnh cười nói: “Đại Thiết chung của huynh quả thật
khiến người ta bất ngờ nhưng dù sao nó cũng là tài liệu cấp thấp, lại không có
thủ pháp luyện chế hoàn hảo, chẳng phải trong trận trước Mộc Tử Dung cũng đã
gọt gần mười mấy vạn cân Huyền Thiết sao?”

“Muội nói không sai, tuy rằng mất đi không ít Huyền Thiết nhưng như thế thì
sao, cho dù mất thêm mười mấy vạn cân nữa cũng không thành vấn đề. Hơn nữa
huynh cũng không tin uy lực của thủy hệ đạo thuật lại mạnh hơn được Thanh Ảnh
Thần Kiếm!” Tiểu Bàn không phục trả lời.

“Bàn ca ca nghĩ vậy là do huynh không biết rõ Thủy Tĩnh tỷ tỷ còn có nhiều ẩn
giấu. Nói thật cho huynh biết, tài lực của Thủy Tĩnh tỉ tỉ quả thật rất lớn,
thậm chí là cha mẹ muội cũng không so được!” Hồng Ảnh buồn bực đáp lời.

“Sao? Cả vợ chồng chưởng viện cũng….?” Tiểu Bàn chấn động: “Lẽ nào nàng có cực
phẩm pháp bảo?”

“Không, Thủy Tĩnh tỉ tỉ không thích pháp bảo, người ta là dùng linh bảo kìa!”
Hồng Ảnh cười khổ: “Phải biết là cả cha mẹ muội đều chỉ có cực phẩm pháp bảo
hộ thân, một món linh bảo cũng không có!”

Nghe Hồng Ảnh nói Tiểu Bàn lập tức lạnh người! Hắn tuy là tu sĩ cấp thấp nhưng
vẫn rõ ràng cách phân chia bảo vật tại tu chân giới. Bình thường nhất là pháp
khí cho tu sĩ Tiên Thiên cùng Trúc Cơ sử dụng, pháp bảo dành cho Kim Đan cùng
Nguyên Anh, mà linh bảo lại cực kì hiếm thấy, chỉ có cao thủ tài lực cực mạnh
mới có thể sử dụng.

Linh bảo kì thực cũng từ pháp bảo biến ra, nhưng việc chế tạo linh bảo lại vô
cùng gian nan. Đầu tiên phải chọn vật luyện chế hoàn mĩ, lại phải phù hợp với
đặc tính pháp bảo bản thân, sau đó còn phải không ngừng tế luyện, mỗi một lần
tế luyện tiêu tốn không ít thiên tài địa bảo, còn phải khắc vào vài trận pháp
cường đại, tu sĩ sử dụng còn phải liên tục nhuận dưỡng. Trải qua hơn ngàn năm,
sau vài lần tế luyện thành công mới có thể khiến một vật chết có linh trí rồi
trở thành linh bảo.

Nói cách khác, để luyện chế thành công một linh bảo phải tốn ít nhất ngàn năm,
nhưng cũng chỉ là “có thể” mà thôi, chỉ cần một ít sai lầm là lập tức kiếm củi
ba năm thiêu một giờ. Hơn nữa cho dù tất cả quy trình đều hoàn mĩ cũng rất khó
để khiến pháp bảo có linh trí. Cho nên một tu sĩ đã sống trên ngàn năm cơ hồ
đều là cao thủ Phân Thần kì, một tu sĩ như thế trong cuộc đời nhuận dưỡng vài
kiện pháp bảo, chỉ cần một trong đó sinh ra linh trí là đủ để hưng phấn rồi.
Sinh ra hai kiện đủ khiến hắn vui mà chết đi! Thực tế có không ít tu sĩ cấp
cao cả đời không luyện chế được một món linh bảo nào.

Mà linh bảo sau khi được luyện chế thành công, vì tâm ý tương thông với chủ
nhân nên có thể tự tu luyện, uy lực tất nhiên lớn hơn nhiều so với pháp bảo
đồng cấp.

Chẳng qua linh bảo cũng khó có thể lưu truyền đến đời sau vì đa số linh bảo
đều tổn lạc theo chủ nhân. Cho nên truyền thừa linh bảo tồn tại trên thế gian
vô cùng thưa thớt. Mặt khác linh bảo còn có thể tự lựa chọn chủ, chỉ cần được
bọn chúng yêu thích thì dù là tu sĩ cấp thấp cũng có thể sở hữu.

Các tu sĩ khác muốn cướp lấy linh bảo cũng chỉ có hai biện pháp: Một là nhờ
vào duyên phận, hai là dùng thần trí chế phục đối phương. Nhưng khi dùng cách
thứ hai thành công thì đa số cũng gặp phải tình cảnh linh tính của linh bảo
hao mòn, trực tiếp đem linh bảo hóa thành pháp bảo.

Vì nguyên nhân như trên nên trong môn phái, linh bảo cũng không phải tùy ý cho
tu sĩ cao giai tế luyện mà để chúng tự nhận chủ.

Huyền Thiên Biệt Viện là một trong những môn phái tu chân lớn nhất thế gian,
có linh bảo cũng không lạ. Nhưng linh bảo lại nằm trong tay Thủy Tĩnh lại
khiến Tiểu Bàn vô cùng buồn bực.

Mặc dù chưa kiến thức qua nhưng từ điển tịch Tiểu Bàn cũng biết được sự lợi
hại của linh bảo. Cho dù là linh bảo cấp thất nhất cũng hơn hẳn cao giai pháp
bảo. Thanh Ảnh Thần Kiếm của Mộc Tử Dung cũng xem như là một pháp bảo không
tồi nhưng nếu so sánh với linh bảo thì chỉ có thể dùng hai chữ bỏ đi để hình
dung. ( Hàng này để phi shop nè :22: )

Lúc này sắc mặt Tiểu Bàn biến hóa, nhịn không được hỏi: “Sư muội, linh bảo của
sư tỉ Thủy Tĩnh là gì?”

“Huyền Linh Quy Giáp cùng Đại Thế Kim Tiền!”

“Những hai kiện?” Tiểu bàn suýt nữa ngất đi! Tu sĩ Tiên Thiên chỉ cần gặp phải
pháp bảo cấp thấp cũng đủ điên cuồng nhưng nàng lại có những hai kiện linh
bảo, chênh lệch này quả thật kinh người!

“Kì thật có thể nói tuy hai mà một vì chúng cùng thuộc một bộ!” Hồng Ảnh giải
thích: “Quy Giáp, Kim Tiền đều dùng để bói toán, thiếu một trong hai đều không
được!”

“Dùng để bói toán?” Tiểu Bàn vừa nghe xong hai mắt lập tức tỏa sáng: “Vậy tức
là chúng không có tác dụng tấn công đúng không?”

“Ha ha, so với linh bảo đồng cấp thì uy lực của nó quả thật yếu hơn một ít, dù
sao chiến đấu cũng không phải tác dụng chính của chúng. Nhưng dù sao đó cũng
là linh bảo, uy lực chắc chắn mạnh mẽ hơn pháp bảo nhiều.” Hồng Ảnh giải
thích: “Huyền Linh quy giáp chủ thủ, chắc chắn mạnh mẽ hơn Huyền Thiết Chung
của huynh, Kim Tiền chủ công có thể tự tìm đến đối phương sau đó tự động công
kích, trong lúc công kích còn có thể tạo thành một Kim Tiền Trận, uy lực không
thể xem nhẹ!”

“Nói như vậy huynh tiêu chắc rồi?” Tiểu Bàn cười khổ.

“Chuyện này còn phải bàn sao? Trừ khi huynh cũng có linh bảo, mà linh bảo phải
mạnh hơn Huyền Linh Quy Giáp cùng Đại Thế Kim Tiền mới được!” Hồng Ảnh cười
đáp.

“Việc này…” Tiểu Bàn nghe xong liền nhớ đến bổn mạng pháp bảo của mình. Đại
Đồng Chung này không chừng cũng là linh bảo cấp cao.

Nhưng nếu để lộ tin tức Thiết chỉ sợ sau này Tiểu Bàn cũng không được yên ổn.
Không thể vì nhỏ mà bỏ lớn, Tiểu Bàn đành nghĩ: “Đến lúc đó xem sao, nếu quả
thật không thể chiến thắng thì buông tha, dù sao cũng đã trong mười hạng đầu,
Hỏa Long nhất hệ cũng không thể một tay che trời mà loại mình ra."


Hỗn Độn Lôi Tu - Chương #104