Người đăng: saitama
Tháng 12 Konoha.
Những bông tuyết rơi xuống những cành cây trơ trụi lá như báo cho mùa đông
đang đến gần konoha,mặt đất trắng xóa thỉnh thoảng có vài dấu chân in trên
tuyết ,những đứa bé nghịch ngợm cho dù mùa nào chúng cũng quậy tưng bừng cả
lên.
Gintoki đã về làng được mấy ngày,kể từ ngày đốt trại và bắt jinchuuriki làng
đá đến nay đã được 2 tháng.Trong tháng đầu tiên làng đã vẫn còn trong trạng
thái giằng co với Konoha,mãi cho đến cuối tháng này thì đã bắt đầu đàm phán.
Lúc mới đầu nghe được tin tức đã phá được doanh trại làng đá và bắt được
Jinchuuriki,thì đệ tam Hokage vẫn ngỡ ngàng.Nếu hắn nhớ không lầm,thì quân đội
konoha mới ra trận tuyến một tuần mà thôi.Lại nghe được tin tức này,làm hắn
tưởng mình nghe lầm.
Sau mới rõ,là tất cả chiến tích này chỉ do một người làm ra.Lúc đầu hắn cũng
chả tin,hư cấu vãi.Nhưng khi biết được ai làm thì hắn cũng hiểu,đây chẵng qua
là Gintoki đi lạc đường vào doanh trai quân địch,rồi thuận tiện đốt trại và
bắt Jinchuuriki.
Thật ra chiến tích này cũng một phần nhờ may mắn và thực lực của Gintoki,thiếu
một thứ cũng không được.Cũng do một phần ỷ y của làng đá,họ luôn nhận định
rằng muốn tập kích doanh trại.Thì konoha phải phái ra một đội quân,ít nhất
phải trăm người mới làm được.Hoặc quân đội tinh anh thượng nhẫn mà may ra.
Họ đâu có ngờ,lại có một thằng ngớ ngẩn lạc đường vào doanh họ.Sau trận chiến
đó,Gintoki trở thành anh hùng của Konoha.Được truyền tích khắp nhẫn giới,một
mình một ngựa à không chỉ một mình.Xông vào doanh trại địch,còn bắt
jinchuuriki bốn đuôi của làng đá.Sự vang dội của hắn được nhẫn giới liệt kê
vào thành phần nguy hiểm,thậm chí làng đá đã ra thông báo.Nếu gặp được Bạch dạ
xoa,có thể từ bỏ nhiệm vụ rút lui mà không bị phạt.
Sân huấn luyện số 7.
Gintoki nhìn ba đứa học trò của mình mà trầm tư,kể từ làm thầy của bọn nhóc
này.Hắn chưa dạy chúng điều gì cả,vì vừa làm thầy được một tuần thì chiến
tranh xảy ra.Mãi đến mấy ngày này được về làng, hắn được nghỉ đến ngày 10
tháng 1 là phải ra chiến trường.Cho nên thời gian dạy dỗ đám nhóc này rất gấp
gáp.
Đang Gintoki trầm tư,đứng đối diện Nawaki hưng phấn nói:
-Không hỗ là anh rễ của em,vừa ra chiến trường đã dẹp luôn làng đá rồi thật lợi hại.
Đứng bên cạnh Minato khuôn mặt hưng phấn và sùng bái Gintoki.Trong lòng thầm
nghĩ:
"Nếu mình được một góc như thầy thì hay biết mấy".
Kushina ngẩn cao đầu tỏ vẻ không quan tâm.Nhưng trong lòng tự hào vô cùng,vì
từ tháng trước đến giờ tụi bạn học nàng ước ao ganh tị.Nàng may mắn lắm mới
được người thầy như vậy,đang mãi mê yy.Kushina bị tiếng nói Nawaki làm bừng
tỉnh,Nawaki giọng u buồn nhìn Gintoki hỏi:
-Anh rễ à,nói với chị em cho em ra chiến trường được không,chứ bà chị em cứ nhất quyết không cho em ra chiến trường.
Nghe thế Gintoki khẻ lắc đầu,rồi tay phải búng trán hắn nói:
-Không chỉ chị mi không cho,mà cả ta cũng thế.
-Tại sao chứ,không phải lên hạ nhẫn là được ra chiến trường làm nhiệm vụ sao.Em chán cái nhiệm vụ dắt cho và nhổ cỏ lắm rồi.
-Vì cả gia tộc Senju chỉ còn lại mi và con chị mi thôi,bà mi cũng gần đất xa trời rồi.Nếu mi có chuyện gì thì cái tộc Senju này cũng tuyệt chủng luôn.
-Nhưng mà...
Nói đến đây Nawaki im lặng,hắn sao không hiểu chứ.Chẵng qua là hắn muốn tộc
Senju của mình,uy danh như thời ông nội còn sống thôi.Chỉ có ra chiến trường
để thể hiện tài năng của hắn.Gintoki thấy hắn yên lặng khẻ thở dài nói:
-Các em còn nhỏ,muốn lên chiến trường thì đợi hết cuộc chiến thì lên.
-Hết chiến rồi còn lên gì nữa.
-Lên lượm xác,lượm rác.
Nói đến đây Gintoki mới nghiêm túc hằng giọng nói:
-Được rồi,hôm nay tôi gọi các em tập hợp ở đây.Để dạy cho các em tuyệt kỹ thành danh của tôi.
Nghe thế Nawaki và Minato nhảy cẩn lên :
-Yeah ..rốt cuộc cũng được học chiêu mới.
-Được rồi im lặng-Gintoki vung tay ra hiệu im lặng rồi nói:
-Tôi có hai tuyệt kỹ sẽ dạy cho hai em đó là Hàng long thập bát chưởng và Rasengan.
Bổng Kushina cắt đứt:
-Khoang đã....còn em thì sao,thầy nói hai người là ý gì.
-Hả em là ai.
Kushina chóng nạnh nói:
-Ông giỡn mặt với tôi đó hả.
Gintoki bất đắc dĩ đành nói:
-Được rồi dạy cho em tuyệt chiêu"Ngồi đó mà nhìn"được chưa.