Người đăng: saitama
Gia tộc Hatake khu vực,trong căn phòng nhỏ một đứa bé tóc quăn lăn lóc khắp
phòng vẻ mặt triều hồng như thiếu phụ lên đỉnh,hắn lăn lóc như con chóa con
nhỏ sung sương khi chủ nhân vuốt ve,tay không ngừng che miệng cười thật là
không giống con gì trong 12 con giáp.Chợt hắn cất tiếng như bệnh tâm thần tự
nói với bản thân.
-Này 9527,thế hệ thống có phúc lợi gì không như cho quà game thủ khi mới chơi ấy-Gintoki vẻ mặt chờ mong hỏi.
-Vâng-hệ thông máy móc đáp.
-Đâu! đâu lấy ra-Gintoki chà xát hai tay sốt ruột nói.
-Xin hỏi có nhận quà không-hệ thống xác định hỏi.
-Nhận... nhanh đi-gintoki nóng nảy nói.Bổng màn ảnh 3D lóe ra trong suy nghĩ của hắn phân ra sáu ô mỗi ô một kỹ năng,trang bị,huyết thống....vv..Chỉ nhìn vào trong lòng rạo rực như lần đâu xem phim heo cùng bạn học cái cảm giác hưng phấn ,tò mò pha thêm vài phần sợ hãi bị người lớn bắt gặp khó mà diễn tả,"Haki Haoshoku(bá vương haki)"..... "Quả Sấm Sét(Goro goro no mi)không tác dụng phụ",..."Zanpakuto ryujin Jakka(Zanpakuto của Yamamoto Genryusai)"....."Rương vàng(không biết)"......."Rinnegan(luân hồi mắt)không thể sử dụng Mangekyou Sharingan" ........"hải quân lục thất (Rokushiki)".......
-Oh MY God...........Mẹ tôi ơi sao xộp thế này-Gintoki nước miếng chảy dài thét lên Như thấy thiếu nữ khỏa thân trước mặt không thể tinh.
-Vì lần đâu quà rút thưởng cấp cao lần sau sẽ không-Hệ thống như tát nước lạnh vào người hắn nói.
-Cũng không sao hahaha.... quay số đi thôi cái gì cũng được cái rương vàng vứt mẹ sang bên đi-Gintoki cười lớn nói.
-Rút thưởng bắt đầu-Hệ thống nhắc nhỡ.
-Qua đi.....ưh dừng ..-Gintoki hai mắt đỏ bừng như thằng cờ bạc không ngừng lảm nhãm.
-Xin chúc mừng ngài được Haki Haoshoku(bá vương haki).....nhận lấy chứ-Hệ thống hỏi.
-Bá vương Haki cũng được,chỉ cần thả mình khí thế cũng làm gục 1 triệu người rồi a...kỹ năng trâu bò đây...nhận -Gintoki chà xát hai tay mong đợi nói.Một hồi không thấy thay đổi gì nghi hoặc hỏi:
-Quây sao không có chuyện gì thế...không phải lừa tao đi.
-Haki Haoshoku chưa thức tỉnh.....-Hệ thống đáp.
-Chưa thức cái đầu mày.....rốt cuộc rút mà xài không đươc lấy chi a.aaaaaa-Gintoki ôm đầu lăn lóc như tôn ngộ không bị khẩn cô chú.Làm đang trong phòng bếp Sakumo giật mình,rồi nghĩ chứng tự kĩ của thằng em cũng bình thường lại.
Những chiếc lá khô vàng bị cơn gió cuốn bay trên mặt sân huấn luyện,chú chim
nhỏ riu rít trên cành cây,có lẽ nó cũng không hiểu thằng nhóc đầu quăn đang
đứng trung bình tấn hai tay ngang hông nhìn chằm chằm nó lẩm bẩm:Té xuống ,té
xuống,té xuống....mày đang bị Haki tao ảnh hưởng ,té xuống.....
-Thằng thần kinh này làm gì thế-Orochimaru đang phóng Shuriken liếc mắt nhìn gintoki quay đầu nhìn đang ngoáy lỗ mũi jiraiya nói.
-Thằng Gin dạo này trúng gió hay sao ra sân huấn luyện gặp nó như thế,hết nhìn chim lẩm bẩm,đến con kiến cũng không tha...hây sao bạn tôi thằng nào cũng không bình thường thế này-Jiraya lấy tay chét cứt mũi vào thân cây nói.
-Mày là thằng không bình thường nhất đó-Orochimaru buồn bực quen hai thằng bạn khùng khùng gì đâu.
-Té cái đầu mày thằng khùng này-Orochimaru chịu hết nỗi phi cước vào mặt gintoki nói.
-Hây ..sao kì dậy ta ,hay là luyện không đúng cách-Nằm trên bãi cỏ Gintoki lẫm bẩm.Bổng con chim trên cành ngã xuống đất kêu ríu rít nhìn nó có vẻ đau đớn.
-Thành công rồi....-Gintoki hai tay bật người dậy mừng rỡ nói.
-Không phải đâu...chẵng lẽ nó đứng mỏi chân nên té-Jiraiya buồn bực nói,mấy bữa nay gặp thằng này lảm nhảm với mấy con vật nhỏ trong sân,mới đầu Jiraiya cũng nghĩ nó tự kĩ nói chuyện với thú vật vậy thôi,sau này đến gần mới nghe mới biết nó đang tập lảm nhảm,hỏi nó đang làm gì thì nó bảo cho con chim rớt xuống đất ,mẹ nó chẵng lẽ nó lảm nhãm riết con chim cũng choáng váng té xuống đất, còn cách luyện tập như thế nữa không chừng sau này ra chiến đấu chỉ cần lảm nhảm địch nhân nghe xong cũng phải tự sát không chừng.
-Không phải đâu.....-Orochimaru trợn mắt nói chân lùi mấy bước mới vững không tin nói.
-Đây chẵng lẽ huyết kế giới hạn miệng độn,chỉ cần lảm nhảm có thể ảnh hưởng đến kẻ địch làm rối loạn chakra có khi rối loạn tinh thần,đầu óc choáng váng buồn nôn khó chịu nhẹ thì té xỉu nặng thì tinh thần thoát loạn có thể tự sát không chừng,Thật lợi hại-jiraiya nhìn Gintoki đang cầm nhánh cây khều khều con con chim nằm dưới mặt đất không ngừng kêu gọi nói.
Làm cái gì có huyết kế giới hạn đó...-Orochimaru cũng đỗ mồ hôi,chẵn lẽ có
huyết kế giới hạn đó không chừng thế giới này kỳ ba nhiều như thế cái gì không
có,không chừng có huyết hạn cưỡng dâm trong mộng,khi ngủ con chim bay khỏi
quần đi cưỡng dâm người khác không chừng,cho nên huyết kế miệng độn có thể tồn
tại lắm.
-Mày sao làm được thế...-Jiraiya tò mò ngồi chồm hổm kế gintoki nói.
-Mày tập không được đâu đây sức mạnh tinh thần,làm mọi thứ bằng niềm tin chỉ cầm tập trung vào vật thể ,sao đó thể hiện ra ý muốn của mình,muốn tập nó không,chỉ cần mày đi trên đường gặp mấy chị ngực lớn dùng hết sức mạnh tinh thần nói:
Ta đang bóp v* cô ấy....ta đang sờ mông cô ấy....nói chung khi suy nghĩ phải
nói ra khỏi miệng mình là được-Gintoki có lòng tốt chỉ dạy,còn luyện được hay
không là bản thân Jiraiya,mà không chừng mỗi ngày bị mấy chị nựng má không
chừng.