Người đăng: saitama
Konoha năm 31,tháng 7.
Kể từ trận chiến với bán thần Hanzo,đã qua hai tháng trời.Trong thời gian này
Konoha và làng mưa đã có mấy lần hiệp nghị,và bàn giao về tổn thất chiến
tranh.
Vì làng mưa chấp nhận thua cuộc nên họ phải đền bù tổn thất,mà Konoha gọi là
phí trả viện trợ.Theo cái tính luôn cho mình là chính nghĩa như Konoha,thường
thì không lấy danh là đánh chiếm.
Mà mang theo danh nghĩa là giúp đỡ làng Mưa,đánh lùi cuộc xâm chiếm của ninja
ngũ quốc.Cũng từ đó cuộc chiến nhẫn giới lần thứ hai đã chấm dứt,mở đầu cho
một đoạn thời gian hòa bình.
Vũ Quốc.
Mưa không ngừng rơi trên mái ngói màu đỏ,một ngôi nhà được dựng lên ngay giữa
cánh đồng.Trong căn phòng nhỏ một thanh niên tóc trắng đang mài nghiên mực.
Tay phải cầm bút lông trầm tư mãi mà không viết,hắn gãi đầu rồi buông bút
xuống thở dài.Người này chính là Jiraiya,hắn từ khi đưa đám nhóc này đến khu
nhà hai tháng rồi.
Ngoài việc chăm sóc đám nhóc này,còn lại thời gian đều dành cho viết
lách.Nhưng đáng tiếc còn chưa có ý tưởng gì,chợt hắn nhớ đến đã từng viết thử
nửa cuốn truyện đầu tay.
Hắn hí hửng nhưng không biết đưa ai góp ý,Orochimaru thì mặc lạnh như xác chết
đưa cho nó cũng như không.Có khi nó còn không biết truyện là gì nữa là,Tsunade
là nữ đưa cho nàng đọc thì thấy ngại.Có khi bị tán xéo háng không chừng,chỉ
còn thánh sống Gintoki mà thôi.
Hắn nhớ rõ chuyện hôm đó như thế này:
Gintoki khuôn mặt ngáp dài cầm quyển truyện,rồi lướt qua một cách nhanh
chóng.Sau đó quăng cuốn truyện cho hắn mà nói:
-Truyện nhảm Shit..
-Móa mày còn chưa đọc nữa là..
Gintoki ngáp dài,rồi nhìn ngoài cửa sổ trời còn tối đen như mực mà nói:
-Mày khùng hả 3 giờ sáng,gõ cửa nhà tao chỉ để tao đọc cuốn truyện nhảm shit này à.
-Đã nói mày chưa đọc nó,làm sao biết nó nhảm Shit.
-Nhìn mặt mày là biết nhảm shit rồi.
Nói đến đây Gintoki thở dài,rồi cũng đành cầm quyển truyện mở khúc giữ mà
xem.Jiraiya buồn nói:
-Có ai đọc truyện mà đầu tiên đọc khúc giữ bao giờ.
-Đúng là dân nhà quê,không nghe người ta nói sao"Đầu đuôi ra sao,kể khúc giữa nghe coi".
-Chỉ mày nói thôi tao chưa nghe bao giờ.
Mười lăm phút sau Gintoki quăng cuốn truyện cho hắn mà nói:
-Nhảm shit.
-Shit vào đầu mày đó.
Jiraiya khó chịu nói:
-Ít nhất cũng góp ý kiến và giải thích rõ ràng chứ.
Gintoki nhìn hắn với ánh mắt thương hại nói:
-Cuốn truyện này sở dĩ nói nó nhảm shit,bởi vì đọc từ đầu đến đuôi mà không hiểu gì hết.
-Móa đọc khúc giữa mà đòi hiểu cuốn truyện.Mày mà hiểu được gọi mày bằng thánh.
Gintoki nhìn Jiraiya lắc đầu nói:
-Có phải mày định viết truyện ngôn tình hay không.
-Không,là truyện chiến đấu.
-Chính là như thế đó,viết truyện lạc đề rồi cha nội.Đọc cuốn truyện này không thấy chiến đấu con mẹ gì hết,chỉ là cảnh yy với nữ chính mà thôi.Dậy cũng đã đành cua được nữ chính,đến cảnh chích thì trời lại sáng.Rốt cuộc mày viết cái quỷ gì đây.
Jiraiya cũng bối rối nói:
-Giờ thì nên làm gì.
-Sửa đổi đi.
Gintoki nói đến đây cầm tờ giấy trắng rồi viết,được một tiếng sau lại đưa cho
hắn đọc.Jiraiya cũng cận thận nghiêm túc đọc,hiếm khi được người khác sửa đổi
góp ý lắm.Nhưng đọc xong hắn quăng quyển sách mà nói:
-Viết cái L gì thế này.
Chỉ thấy đoạn miêu tả,nữ chính ra đường bị cưỡng dâm.Rồi nam chính an ủi rồi
thuận tiện chích luôn con người ta,từ đó về sao nữ chính lại trờ thành dâm
nữ.Đây là viết truyện khiêu dâm chứ truyện ngôn tình con mẹ gì.
Gintoki thấy thế lắc đầu nói:
-Cảnh giới viết truyện là phải ngắn gọn súc tích,vừa đọc liền hiểu.Mặc dù câu truyện có phần tàn nhẫn.Nhưng lại có tính nhân văn,phê phán xã hội hiện giờ,khắc họa tâm lí nhân vật rất cặn kẻ.
-Cặn kẻ cái quần què,là cặn bã mới đúng.