Hành Hung Madara


Người đăng: nekoshiro123654@

" ầm ầm "

Madara đem katana chém vào Yasaka Magatama, phát sinh tiếng nổ vang trời, thật
lâu bụi mù tán đi lộ ra susano và Madara, trên thanh katana đã vết nứt thật
dài, phía dưới đã thành một cái hố

" Nhưng thế nào thích không " Thiên Quân một mặt trêu đùa nói

" Ngươi........ " Madara tức kém chút thổ huyết, nhẫn thuật thì làm không được
gì, đánh sát lá cà, thì người ta chỉ thủ mà đánh không thắng, susano cũng
không làm được gì, bây giờ tự ăn của mình một skill, kiểu này đánh thế nào, tự
ăn của mình một skill thích lắm à mà còn hỏi, Madara bây giờ một bụng tức
không biết tìm ai phát tiết

" Ngươi bây giờ đồng ý cùng Senju liên hợp, nếu không ngươi ăn không ít khổ sở
" Thiên Quân cười cười nói

" Có chết ta cũng không cùng tên kia liên hợp " Madara một mặt ngưng trọng
nói, hắn thấy nãy giờ Thiên Quân chỉ thủ không có công, mà hắn cũng có kêu
ngạo không cúi đầu trước người khác

" Nên thử uy lực của nó xem sao " Thiên Quân lẩm bẩm, thu hồi susano, đúng
trước mặt susano của Madara nhìn như con kiến so với con voi

" Bát Môn Chấn Động, mở " Thiên Quân trong lòng nói, bên người Thiên Quân có
thể thấy được không gian đang vỡ nứt ra, lập tức Thiên Quân biến mất lần nữa
xuất hiên trước người to lớn susano, đấm ra một đấm, bằng mắt thường có thể
thấy được không gian trước một đấm này vỡ ra

" rắc rắc "

Khi một đám của Thiên Quân chạm vào susano của Madara, một vết nứt như mạng
nhiện, lấy trung tâm từ nắm đấm của Thiên Quân bắt đầu lan tràn ra

" ầm "

" Phốc "

Khi susano vỡ ra vang lên hai tiếng, Madara phun ra một ngụm tiên huyết, đứng
lên nhìn Thiên Quân ánh mắt nghiêm trọng lên, phải biết khi Thiên Quân mở ra
Bát môn chấn động, mạnh hơn người bình thường 150 lần, mà bát môn độn giáp
mạnh hơn người thường 100 lần, bát môn độn giáp mở ra có thể bán hành cho lục
đạo Madara huống chi Madara bao giờ chỉ là cực hạn kage, chưa tới siêu kage mở
ra susano cũng không mạnh bằng lục đạo

" Thật......thât.... mạnh " Madara con ngươi co rút lại, khiếp sợ lắp bắp nói,
bị Thiên Quân một đấm dọa sợ, một đấm có thể đem susano hoàn toàn thể đánh
nát, trên đời này có người như thế à, chỉ sợ là quái vật

Thiên Quân cười cười không nói gì đi đến trước mặt Madara, đá một đá lên người
hắn

" Ọa ọa "

Một búng máu từ miệng Madara phun ra, bị Thiên Quân đá bay xa mấy mét, Madara
chưa chạm đất đã bị Thiên Quân đá lên một đá bay ngược lại như chơi đá banh,
xương sườn cũng gãy mấy cây, chắc cũng nằm giường nửa tháng a

" Ngươi cùng Hashirama liên hợp tạo ra một cái làng, hay ngươi muốn Uchiha
không cần tồn tại, ngươi không nên hoài nghi ta, nếu không có ngươi ta chỉ tốn
chút phiền phức " Thiên Quân nắm cỗ Madara nhắc lên nói, giờ Madara giống như
con gà chết một dạng, ánh mắt đờ đẫn nghe Thiên Quân nói thế, ánh mắt cũng
thanh tỉnh lại

" Ngươi.... Vô sỉ, không cần mặt mũi trên thế giới à" Madara nhìn Thiên Quân
mắng, hiển nhiên Thiên Quân lôi vào Uchiha, hắn không chết, chỉ sợ tộc Uchiha
biến mất, dù Madara có kêu ngạo bao nhiêu nữa cũng phải đành chấp nhận, vì tộc
nhân

" Người mạnh hơn người khác luôn đúng dù làm việc gì, đây là quy tắc ở thế
giới này " Thiên Quân ghé miệng vào tai Madara nói, thế giới này luôn nói
chuyện bằng nắm đấm, người mạnh hơn luôn đúng, mặc kệ ngươi có làm gì

" Được, ta ta chấp nhận " Madara ánh mắt ảm đậm nói, dù Madara có kêu ngạo bao
nhiêu nữa cũng phải đành chấp nhận, vì tộc nhân

" Tốt, từ đầu không như thế đi, đỡ cho ta có chút phiền phức " Thiên Quân thả
Madara xuống cười ôn hòa nói, nói xong trên tay xuất hiện một ngọn lửa màu
xanh để lên người Madara quay người rời đi, khi di còn không quên bỏ lại một
câu uy hiếp " Ta thời gian rất nhiều có thể đi đến đây nói chuyện "

Madara nghe Thiên Quân để lại một câu nhịn không được rung lên, mặc dù hắn tò
mò cái ngọc lửa màu xanh là cái gì khi vào người, lập tức khỏe lại như lúc mới
gặp Thiên Quân, mà hắn cũng không quan tâm nhiều, nhìn bóng lưng Thiên Quân
lại nhìn tộc địa lúc này đã không còn gì ngoài hố to hố nhỏ

" Ai " Madara thở dài một tiếng, nhìn Thiên Quân đem Kotomi đi mất, Madara có
lẽ lòng kêu ngạo đã bị Thiên Quân đánh nát, trong lòng có chút buồn bực


Hokage Ootsutsuki Kaguya Lão Bà - Chương #28