Xuyên Qua


Người đăng: TamSinhBatHoi

Chương Konoha nhẫn thôn mạnh nhất nhẫn giới tuy một đời không còn một đời
nhưng không ai có thể phủ nhận Konoha vẫn là mạnh nhất điển hình là nhẫn giới
đại chiến lần thứ 3 vừa rồi một mình Konoha chống lại sa ẩn thôn, vụ ẩn thôn,
vân ẩn thôn, cùng với thổ ẩn thôn mà chưa hề rơi xuống hạ phong. Tuy vậy bây
giờ phồn hoa cùng mạnh mẽ konoha giờ đang ngập trong bầu không khí ưu thương
và thảm đạm, kiến trúc bị tàn phá, người bị thương tật, từng người mặc màu đen
áo tang bi thương đứng trước từng ngôi mộ vừa mới xây, và hơn hết cái chết của
người đàn ông khiến cả nhẫn giới khiếp sợ ở lần đại chiến lần 3 người có được
danh hiệu Tia Chớp Vàng của làng lá cũng vừa mất đi khi chỉ vừa mới trở thành
Hokage không bao lâu càng để lại nổi đau âm ỉ cho cả thôn dân lẫn lãnh đạo.

“Khốn kiếp cửu vĩ, khốn kiếp trả cha mẹ lại cho ta.” một đứa bé đứng trước
ngôi mộ đôi mắt đã ướt nhòe bởi nước mắt không ngừng lẩm bẩm đôi mắt ngập nước
tràn ngập ánh sáng của sự thù hận dành cho kẻ đã gây ra hết mọi chuyện của
ngày hôm nay Kyubi. Vào tối 2 hôm trước Kyubi bắt ngờ xuất hiện ở trong làng
luồng charka đỏ thẩm điên cuồng toát ra từ nó như một cơn lốc phá hoại hoàn
toàn các kiến trúc xung quanh đó cùng với giết chết những những người xung
quanh, Hokage đệ tứ đã chỉ huy các ninja tấn công Kyubi cuối cùng lấy cái chết
của mình thành công đem Kyubi phong ấn kết thúc một đêm tối kinh hoàng.

“Cái giá của cuộc hỗn loạn do Kyubi gây ra quá lớn không những một lượng lớn
ninja từ hạ nhẫn đến thượng nhẫn tử thương mà một ít đỉnh cao chiến lực còn
lại cũng mất mạng.” một cái thượng nhẫn ninja thở dài nhìn lên vách khuôn mặt
của các đời hokage Konoha vừa trải qua một trận nhẫn giới chiến tranh làm tổn
thất nghiêm trọng chiến lực hơn nữa Công Chúa Ốc Sên Tsunade rời làng đi hiện
giờ lại thêm Hokage Đệ Tứ bỏ mình có thể nói chiến lực của Konoha chưa bao giờ
nằm ở mức thấp như vậy.

Bệnh viện Konoha mấy ngày nay có thể nói là cực kì bận rộn bởi vì đại lượng
người bị thương làm cho cả bệnh viện vừa trải qua một thời gian thoải mái sau
chiến tranh giờ lại cực kì bận rộn. Lúc này trong một căn phòng bệnh một đứa
trẻ tầm 5 tuổi, đôi mi của đứa nhóc khẽ run rồi chậm chậm mở ra rồi nheo lại
vì chưa kịp thích ứng với ánh sáng.

“Ta nói đây là xuyên qua sao?” Đứa nhóc đưa ánh mắt nhìn lướt qua thân thể
được dậy kín trong một cái chăn màu trắng rồi lướt qua cái tay bị gắn vài cái
ống dẫn mấy cái bình không biết thuốc vào tay mình rồi cười khổ:

“hơn nữa còn là xuyên qua vào một cái đang nằm viện thằng bé cmn”

Hắn nhắm mắt lại một hồi lâu rồi mở ra sau đó trầm ngâm bởi vì hắn vừa rồi thử
hồi tưởng lại kí ức của mình tuy nhiên không hề có một chút kí ức gì khác lạ
xuất hiện trong đầu của hắn nói rõ hắn mặc dù xuyên qua tuy nhiên hắn không hề
có một chút kí ức gì về thân thế của mình hay gì khác diều này làm hắn thoáng
lo lắng sợ rằng người khác nhìn ra mình không phải là đứa bé kia.

“Két..” một tiếng mở cửa vang lên một người mặc một thân áo trắng có vẻ như là
bác sĩ đi vào trong căn phòng người này mĩm cười tỏ vẻ hòa ái rồi bước đến gần
hắn.

“Cậu bé đã tỉnh rồi à, ta còn lo lắng rằng cậu sẽ phải sống đời sống thực vật
tuy nhiên có vẻ như mọi thứ điều đã ổn, à ta là Matsura.” Người đàn ông tên là
Matsura mĩm cười hướng hắn nói chuyện cánh tay bắt đầu di chuyển để kiểm tra
tình trạng thân thể cho cậu rồi quay qua hỏi cậu:

“Cậu có thấy thân thể khó chịu ở chỗ nào không, có thấy bản thân mình đã quên
đi gì hay không?” Matsura kiểm tra tình trạng thì mọi thứ điều tốt đẹp tuy
nhiên đó chỉ là thân thể anh cũng không biết liệu việc bị bất tỉnh lâu như vậy
có ảnh hưởng đến điều gì khác không ví dụ như ký ức mà hắn nói.

“Tô… Tôi” Hắn lắp bắp nói gương mặt thoáng cứng đờ hắn không biết phải nên nói
gì bây giờ liệu nên nói ra việc bản thân mình không phải thần nhóc này ừm nói
ra cũng chẳng ai tin cho dù người ta tin thì hắn cũng không dám chắc người
khác có hay không đem hắn cắt xé ra để nghiên cứu. “ à đúng rồi hắn hỏi bản
thân có hay không quên đi ký ức tốt cứ giả vờ rằng bản thân đã mất kí ức là
tốt”.

“Tôi không nhớ gì cả”

“a.” Matsura khẽ kêu một tiếng bất ngờ làm hắn gần như toát cả mồ hôi hột tuy
vậy lời tiếp theo của Matsura làm hắn thở phào nhẹ nhỡm.

“Ừm bất tỉnh lâu như thế thì mất đi kí ức có vẻ bình thường tuy nhiên không
ngờ nặng như vậy lại quên hết tất cả mọi thứ.” Matsura lẩm bẩm nói mặc dù có
vẻ như anh ta chỉ tự nói với bản thân mình bất quá vì không nhỏ giọng mà hắn
có thể nghe được những gì mà anh ta nói.

“Sao nhỉ cậu bé cậu tên là Kataneki Yomi, có cha và mẹ là trung nhẫn bởi vì
Kyubi nổi điên mà bị thương cha mẹ cậu cũng trong cuộc hỗn loạn đều qua đời
bất quá đừng lo lắng con yêu hồ đó đã bị Đệ Tứ đại nhân phong ấn rồi.” Matsura
hướng cậu bé à Kataneki Yomi thuật lại thân thể cùng tiền căn hậu quả nhìn
gương mặt sửng sờ của Yomi hắn thở dài có lẽ mất hết ký ức là kết quả tốt nhất
dành cho đứa bé này.

Không quản Matsura đang suy nghĩ vu vơ, Yomi sững sờ như sét đánh vì những lòi
mà Matsura nói, Trung nhẫn, Kyubi, Đệ Tứ đại nhân mấy cái này nói riêng lẻ thì
chưa hẳn là đoán ra được gì tuy nhiên nếu gọp chung lại thì tất cả điều chỉ
đến thể giới mà hắn xuyên qua là Naruto hơn nữa thời gian xuyên qua là lúc
Naruto mới vừa chào đời, Đệ tứ vừa mới mất.

“Đừng lo lắng cậu bé mọi chuyện rồi cũng ổn thôi, ta sẽ báo chuyện này lên
ngài đệ tam ngài ấy sẽ dàn xếp cho cậu còn hiện giờ ta phải đi.” Matsura ôn
hòa nói đáng lẽ hắn phải dành một chút thời gian để làm ổn định lại tâm lý của
cậu bé tuy nhiên hiện giờ hắn hoàn toàn không có thời gian để làm chuyện đó
cho nên hắn chỉ có thể trong nội tâm cầu mong thằng bé kiên cường rồi bước đi.

Nhìn cánh cửa dần khép lại Yomi vẫn chưa kịp định thần lại đầu óc của hắn giờ
hoàn toàn là một đống hỗn loạn, hoàn toàn không thể tin nổi tất cả những gì mà
hắn nghe thấy là thật.

Thời gian trôi qua chầm chậm rồi một tiếng cười khẽ vang lên, khuôn mặt của
Yomi bây giờ đã hoàn toàn mất đi vẻ mê mang thay vào đó là sự hung phấn gần
như điên cuồng.

“khụ khụ” bởi vì hắn cười quá lại hung phấn cùng kích động mà khiến cho thân
thể vừa khỏe lại của hắn lại bắt đầu khó chịu.

“Vừa lúc đầu xuyên qua mặc dù khó tin nhưng bản thân cũng chẳng quá mức để tâm
tới rốt cuộc cũng chỉ như là thay đổi một cái thân thể mà thôi, nhưng bây giờ
lại hoàn toàn khác không ngờ haha.” Yomi hưng phấn nghĩ thầm cuối cùng cũng
không nhịn được ha hả cười ra tiếng, hặn lướt mắt nhìn cái kia cửa sổ rồi ngồi
dậy đẩy cái thanh treo cái bình dung dịch đi về phía cửa sổ. Hắn đứng trước
cửa sổ nhìn cái kia ngôi làng cùng vói một góc kiến trúc bị tàn phá kia rồi nở
một nụ cười:

“Hỏa Ảnh ta Kataneki Yomi tới .”


Hokage Chi Tối Cường Truyền Thuyết - Chương #1