Người đăng: dantelucifer
Ánh sáng xuyên qua đám mây chiếu xuống phía doanh trại ở phía dưới. Khung cảnh
buổi sáng sớm khiến cho người ta có cảm giác thoải mái hơn. Hiếm khi mà Vũ
Quốc lại có ngày đẹp như vậy. Phía bầu trời ở hửng đông xuất hiện một cái cầu
vòng bảy màu ở buổi sớm mai khiến cho khung cảnh càng trở nên đẹp hơn. Khung
cảnh đẹp đẽ này có lẽ xua tan đi một chút hắc ám của đất nước này.
Roạt!
Cánh cửa bằng vài bạt được kéo mở ra, một thân ảnh một nữ nhân xinh đẹp với
mái tóc màu vàng bước ra khỏi chiếc lều. Nàng nhẹ nhàng vươn vai ngáp một cái,
bộ dạng tỏ vẻ lười biếng. Tuy nhiên khuôn mặt của nàng lại toả ra xuân sắc
thoả mãn, hai má hồng hào dưới ánh mặt trời khiến cho nàng vô cùng xinh đẹp.
Dáng vẻ xinh đẹp của nàng khiến cho các ninja nam ở đây đều ngây ngẩn nhìn về
phía nàng. Khi mà thiếu nữ kịp hô lên một tiếng thì họ mới tỉnh lại. Hai vai
nàng vươn cao, đồng thời miệng khẽ ngáp ra một cái: “Buổi sáng thật thoải mái
a!”
Một thân ảnh nhỏ bé có chút mệt mỏi đi ra khỏi cửa phòng. Bộ dạng uể oái của
hắn khiến cho tất cả nam nhân đều nhìn về phía hắn. Đột nhiên cảm giác bị soi
mói khiến cho người cậu bé nổi cả da gà. Cậu lập tức quay ra nhìn thấy được
ánh mắt tò mò của mọi người ngày sau đó ánh mắt biến thành khâm phục. Rồi cậu
còn nghe được hình như đám người bàn tán xì xào nhau gì đó?
“Thằng nhóc ngày hôm qua liên tục làm hai giờ liền!” Một người trong đó mở
miệng nói nhỏ: “Không nghĩ tới thằng nhóc này chỉ mới hai tuổi a. Ở tuổi
này... ài... ở độ tuổi này, tôi còn sợ mình đang nghịch bùn. Thật sự là...”
“Hai giờ?” Khoé miệng một người thanh niên hơi kéo lên. Hắn mở miệng lên tiếng
nói nhỏ giọng: “Thật hay giả? Thằng nhóc mới hai tuổi, đừng nói chuyện cười
chứ? cái tuổi này ch*m nó còn chưa đủ lớn làm sao có thể làm được chuyện này.”
“Biết cái gì!?” Một tên ninja trong đó bĩu môi nói nhỏ với giọng khinh khỉnh:
“Ngày hôm qua, chính một người tộc Hyuuga nói cho tôi biết. Chuyện này còn giả
dối được sao? Thằng nhóc hình như dùng một thuật gì đó khiến cho nơi đỏ biến
lớn lên.”
“Chẳng lẽ biến thân thuật!?” Một người đột nhiên nhỏ giọng hỏi.
“Tôi làm sao mà biết được!” Một người trong đó bực tức đáp lại.
Một người nam nhân khác có vẻ mặt bát quát nói: “Này, tôi còn nghe được thằng
nhóc một mình giải quyết hết mười ba ninja cao cấp của làng Đá đấy!”
“Đùa giỡn hả!?” Một người ở bên cạnh hắn hô lên: “Đứng đùa chứ! Thằng nhóc mới
bao nhiêu tuổi có thể giết chết ninja làng Đá chứ? Chẳng lẽ mười ba ninja đó
đều là Genin!?”
Một nam nhân khác có râu dê rậm rạp, hắn đưa tay sờ sờ vuốt râu của mình rồi
nói với giọng nho nhỏ nhưng mọi người đều nghe khá rõ: “Ngài Tsunade quả thực
cao tay a. Cái này gọi là nuôi dạy chồng từ bé. Sau này vừa được một người
chồng đẹp trai, giỏi giang lại biết chiều chuộng vợ. Ngay cả kỹ thuật giường
chiếu cũng được huấn luyện từ nhỏ. Ý tưởng này không tệ. Chiến tranh đang diễn
ra, có rất nhiều cô nhi nếu không mình cũng học tập ngài Tsunade kiếm lấy một
bé gái xinh đẹp nhỉ?” Vừa lẩm bẩm thì miệng hắn vừa chảy ra nước miếng.
Đột nhiên hắn bị đám người nhìn chăm chú về phía mình thì bản thân hắn giật
mình một cái. Hắn lập tức hô lên: “Mọi người nhìn gì tôi thế!?” Ngay sau đó
hắn thấy được ánh mắt khinh bỉ nhìn về phía hắn làm cho vẻ mặt bỉ ổi của hắn
co rụt lại. Bàn thân hắn lập tức lui về phía sau vài bước.
“...” Mép Dante liên tục giật giật. Hắn thực sự không nghĩ tới một số đám
ninja ở đây đều trở nên bát quái như vậy. Một số nữ ninja thì đều nhìn về phía
hắn sau đó mấy thiếu nữ này đều trở nên đỏ mặt hơn. Thực sự thì hôm qua,
Tsunade có hơi rên lên một chút. Mặc dù rên không có lớn nhưng những ninja ở
đây đều có thính lực không nhỏ nên họ nghe được hai người làm tình cùng nhau.
Gân xanh trên trán Tsunade nổi lên, ánh mắt nàng nheo lại mang theo hàn băng.
Nàng quét ánh mắt về phía đám người thì đám người đều cảm giác được cả người
lạnh run. Nàng lớn tiếng mở miệng quát: “Các ngươi còn ở chỗ này làm gì? Chấp
hành nhiệm vụ của chính mình đi! Chưa thấy vợ chồng người khác ân ái bao giờ
sao hả?”
Âm thanh rống lớn của Tsunade làm đám người giật mình. Cả đám vội vã chấp hành
nhiệm vụ mình đang được giao cho. Tuy nhiên một số đám người thì đều nhìn về
phía Tsunade, trong lòng khinh thường nghĩ: “Lớn tuổi như vậy rồi mà đến đứa
bé hai tuổi cũng không tha cho. Biến thái!”
Một số nữ nhân cũng nghĩ đến Tsunade thực sự có chút biến thái. Nhưng kỳ quái
trong đám người này thì lại có một số ánh mắt hâm một Tsunade. Các nàng thầm
nghĩ: “Thật hâm mộ ngài Tsunade. Chỉ là cái chm bé xíu như vậy nhét vào có
cảm giác sao? A...a... thật biến thái a! Nhưng là... không biết cái dơng vật
bé bé của cậu bé nhét vào *m đạo của mình sẽ có cảm giác gì nhỉ?” Vài người nữ
nhân trong đó thầm nghĩ: “Không nghĩ đến ngoài mình ra cũng có người chung sở
thích giống mình. Ngài Tsunade mới là thần tượng thực sự của mình, lại có thể
cưới một người chồng mới hơn hai tuổi. Thật hâm mộ ngài ấy!”
“Ngài Tsunade!” Một ninja đi về phía hai người đột nhiên mỉm cười mở miệng
chào hỏi Tsunade. Hắn hơi khom người coi như hành lễ đối với Tsunade. Dù sao
luật lệ trong doanh trại không thể tránh khỏi.
Senju Tsunade có chút không vui. Nàng vừa cùng chồng ra khỏi lều trại, hai
người muốn đi ăn sáng một chút nhưng không nghĩ tới vừa ra khỏi lều vải thì
lập tức gặp mặt người ninja này. Xem ra lại có việc gì đó. Hàng lông mày màu
vàng xinh đẹp hơi nhăn xuống, giọng nói bình thản từ đôi môi đỏ mọng phát ra:
“Có chuyện gì sao?”
“Ngài Tsunade!” Người ninja đưa tay ra thủ thế mời: “Ngài Jiraiya, ngài Nanh
Trắng cùng với một số người khác muốn mời ngài cùng với Dante tới dự cuộc
họp.”
“Hôm qua, không phải đã xong rồi sao?” Dante nhăn lại hàng lông mày, hắn khó
chịu mở miệng hỏi.
Đầu người thanh niên nhẹ nhàng lắc lắc, hắn trả lời rất bình thản: “Chuyện này
tôi cũng không biết. Tôi chỉ nhận nhiệm vụ thông báo mà thôi!”
“Được rồi!” Senju Tsunade ôm ngực, nàng nói với giọng nói lạnh lùng: “Phiền
anh dẫn chúng tôi đi thôi!”
“Vâng!” người thanh niên mặc y phục ninja rất kính cẩn khom người hành lễ rồi
chìa tay ra về phía trướng bồng ở xa: “Mời hai vị!”
Một đám ninja nhìn chằm chằm hai người Dante và Tsunade đi vào chướng bồng.
Ngay sau đó một đám người lại tụ tập với nhau bắt đầu bàn tán. Thực sự thì
không trách được họ, ở thời điểm căng thẳng này thì họ cần một thứ gì đó để
giảm căng thẳng. Trong đó chơi gái là một cùng với nói chuyện bát quái là hai.
Dù sao thì ở nơi này, họ không thể uống rượu và đánh bạc nên họ mới tìm mọi
cách giải toả căng thẳng mà không phạm vào luật lệ.
Trong trướng bồng, ninja có cái trán cao cùng với mái tóc đen bó thành chỏm
đuôi gà ở phía sau mở miệng nói ra: “Kế hoạch của tôi là chúng ta chia làm sáu
đội gồm những ninja cường đại đi trước đem các thanh kunai tiến vào doanh trại
của chúng ta. Như vậy chúng ta có thể để cho Dante sử dụng thuật Phi Lôi Thần
Thuật để chuyên trở ninja y thuật!”
Uchiha Fugaku ôm tay lại, vẻ mặt có chút tò mò và kỳ quái hỏi: “Tại sao không
dùng hệ thống truyền thông tin trên chiến trường như vậy có phải an toàn hơn
không?”
Người thanh niên tóc đen đuôi gà lắc lắc đầu thở dài một hơi: “Hà... ngài
Fugaku, tôi cũng muốn như vậy tuy nhiên thực sự là hết cách. Hiện giờ hệ thống
liên lạc của chúng ta gặp chút trục trặc. Truyền lại thông tin đã khó muốn
truyền đi vật dụng quả thực vô cùng khó khăn. Thế nên tôi mới kiến nghị đưa
làm sáu đội chuyên trở thanh kunai có gắn dấu hiệu đi ra ngoài. Đồng thời để
kế hoạch này hoàn thiện hơn, tôi đã nghĩ đến việc sử dụng thuật thông linh của
ngài Jiraiya để đảm bảo an toàn.”
Roạt!
Bất chợt rèm vải bạt bị vén lên, thân ảnh hai người từ phía ngoài tiến vào
phía bên trong. Cầm đầu hiển nhiên là một thiếu nữ tóc vàng xinh đẹp. Theo sau
nàng là một cậu bé độ tuổi khoảng bốn, đến năm tuổi, cậu rất ngoan ngoãn đi
theo phía sau lưng thiếu nữ. Lúc này, thiếu nữ muốn mở miệng nói thì Jiraiya
đã ngồi ở phía trước mở miệng nói: “Tsunade, cô đã đến rồi, ngồi đi!”
Senju Tsunade dẫm nhẹ bước chân tiến về phía trước. Dante theo phía sau nhưng
đồng thời hắn dùng tay ôm lấy bụng của mình. Buổi sáng chưa ăn gì đã chạy tới
nơi này khiến cho hắn khó chịu. Hắn tiến về phía bên cạnh ghế ngồi của Tsunade
sau đó ngoan ngoãn đứng đó.
Vẻ mặt Tsunade tò mò nhìn về phía cảnh này: “Đây là...” Ánh mắt nàng quét qua
về phía bản đồ. Ở trên tấm bản đồ có ghi chú lại vài chỗ. Ngoài ra có sáu mũi
tiến hướng về phía bất đồng các nơi mà đi.
“Cô thấy đấy...” Jiraiya chìa tay về phía bản đồ sau đó mở miệng nói tiếp:
“Chúng tôi đang lên kế hoạch để sử dụng Phi Lôi Thần Thuật di chuyển mọi người
tới nơi an toàn!” Vừa nói thì hắn nhìn về phía người thanh niên tóc đen đuôi
gà.
Nhận được ánh mắt của đội trưởng Jiraiya, người thanh niên tóc đuôi gà mở
miệng nói: “Ngài Tsunade, ý định của chúng tôi chính là chia làm sáu đường
tiến về phía khu vực khác nhau. Sử dụng ba người một tổ, trong đó hai tổ tiến
hướng Tây nam, hai tổ tiến vào trung tâm và hai tổ tiến vào khu vực Tây Bắc.”
Hàng lông mày xinh đẹp màu vàng cau lại, đôi môi hồng hào khẽ mấp máy: “Tại
sao không dùng hệ thống liên lạc, như vậy có phải đơn giản hơn không?”
Người thanh niên bất đắc dĩ cười khổ tiếp tục trình bày việc này. Sau khi
trình bày ra lý do, hắn tiếp tục mở miệng nói: “Chính vì vậy chúng tôi đã đề
nghị ra việc sử dụng thuật thông linh của ngài Jiraiya. Mỗi một tổ đội sẽ được
nhận một phần máu và một quyển trục triệu hồi của ngài Jiraiya. Kunai sẽ được
giao cho Cáp tộc cất giữ nhằm giữ tính bí mật và an toàn của lần này. Các tổ
đội chỉ cần đến nơi an toàn sau đó sử dụng thuật triệu hồi là được.”
“Kế tới tôi nói đến việc chúng ta sẽ sử dụng thuật Phi Lôi Thần Thuật làm sao
cho hiệu quả!” Vừa nói hắn dùng một thanh thước chỉ vào ba địa điểm chính của
doanh trại làng Lá. Hắn mở miệng nói: “Đây là ba doanh trại lớn của chúng ta.
Vị trí hiện nay của chúng ta ở rìa phía Đông của Vũ Quốc. Thế nên Dante sẽ
truyền tống một lượng lớn người tiến hành chuyển qua doanh trại Tây Nam sau đó
từ doanh trại Tây Nam, chuyển người qua doanh trại trung tâm và cuối cùng là
đến doanh trại Tây Bắc. Tất nhiên trước đó phải xác nhận các toạ độ này đạt
được an toàn!”
Người thanh niên tóc trắng Katou Dan tò mò lên tiếng hỏi: “Tại sao chúng ta
không chuyển người đến vị trí trung tâm trước như vậy không tốt hơn sao?”
Người thanh niên tóc đen đuôi gà liên tục lắc lắc đầu, hắn mở miệng nói tiếp:
“Không dễ như vậy! Đơn giản chúng ta không có nhiều thời gian. Doanh trại phía
Tây Bắc mặc dù cường đại nhất nhưng nơi đó cũng là ninja làng Đá đang nhiều
nhất. Một đội muốn an toàn tiến vào nơi đó cần rất nhiều thời gian sợ rằng
vượt qua vị trí trung tâm và Tây Nam.”