Người đăng: dantelucifer
Dưới ánh sáng lờ mờ, mọi người thấy rõ được âm thanh phát ra là từ cậu bé có
bộ dạng độ tuổi năm đến sáu tuổi này. Đối với cậu bé thì đám người có chút
nghi ngờ, một đứa bé thì có thể biết cái gì đây? Đặc biệt trong đoàn người có
một người thanh niên có khuôn mặt vuông mở miệng nói chuyện: “Cậu bé, nơi này
không phải là nơi một đứa bé nói chuyện. Hơn nữa, nếu tôi nhớ không nhầm thì
cậu có cấp bậc mới là Genin, cậu chưa có tư cách tham gia cuộc họp này đi!”
Hatake Sakumo chống hai tay xuống phía dưới bàn, ánh mắt hắn trở nên thản
nhiên và bình tĩnh nhìn về phía người nam nhân này: “Uchiha Fugaku, chuyện đó
không quan trọng. Bây giờ là một cuộc họp quan trọng. Bất cứ ý kiến nào nếu
như có thể giải quyết vấn đề hiện nay đều đáng được nghe. Từ trước đến nay,
thực lực mạnh yếu không phụ thuộc vào tuổi tác.”
“Trước cứ nghe cậu ấy nói một chút ý kiến của mình đi!” hai tay Jiraiya khoanh
lại trước ngực, đôi mắt hơi nhắm lại hờ hừng mở miệng.
“Hừ...” Một tiếng hừ lạnh phát ra từ trong miệng Uchiha Fugaku khi hắn liếc
nhìn về phía Dante.
“Thực sự thì mỗi người đều có ý kiến khác nhau!” Ootsutsuki Dante khoanh tay
lại trước ngực, ánh mắt hắn bình thản đảo qua mọi người. Bất chợt hắn mở miệng
nói: “Quả thực nếu như chúng ta phân đoàn ra như vậy thời gian tiến vào chiến
trường sẽ được rút ngắn hơn. Ninja làng Lá chúng ta sẽ giảm được thương vong
sớm hơn. Dù sao ninja y thuật tiến vào chiến trường sớm ngày nào thì hay ngày
đó. Ngoài ra, mặc dù phương án này có nguy hiểm đến các ninja y thuật nhưng nó
lại tăng cao tỉ lệ sống sót của các ninja y thuật khác. Không giống như đoàn
đội tập trung bảo vệ, họ rất có thể sẽ bị đoàn diệt.”
Vẻ mặt Tsunade có chút buồn bực nhìn về phía Dante ở bên cạnh mình. Nàng cứ
nghĩ được chồng nàng sẽ lên tiếng bảo vệ ý kiến của nàng nhưng ai ngờ hắn lại
nói ra những lời này. Hàng lông mày xinh đẹp màu vàng hơi nhăn lại, nàng lại
tiếp tục nghe được Dante nói tiếp. Nàng thấy được Dante thở dài ra một hơi:
“Dù như vậy thì cũng không thể phủ nhận được lời Tsunade nói. Cô ấy hoàn toàn
nói chính xác, khả năng chiến đấu của ninja y thuật quá kém. Nếu họ chia tách
ra đi như vậy, độ nguy hiểm quá cao. Thế nên...”
Khuôn mặt khó chịu của Tsunade có chút hoà hoãn lại khi nghe được Dante nói
chuyện. Nàng nhìn chăm chú về phía Dante. Từ trước đến nay thì Dante đều cho
nàng vui mừng. Nàng rất muốn biết Dante có ý nghĩ như thế nào, giọng nói non
nớt của hắn giống như ma âm tràn đầy mê hoặc rơi vào trong tai nàng: “điều
chúng ta làm là đảm bảo số lượng ninja y thuật tiến tới chiến trường nhanh
nhất, an toàn nhất. Em muốn chính là ý này.”
Mọi người nghe được lời này thì tặc lưỡi lắc lắc đầu. Nói như vậy thì chi bằng
chưa nói cho rồi. Ai chẳng biết được điều này, họ cần là phương án mà không
phải ý kiến kiểu như vậy. Nếu cho ý kiến này thì chi bằng không cho cũng được.
Dante thấy được đám người đang ngơ ngác nhìn mình, Jiraiya kéo khoé miệng giật
giật nhìn về phía Dante. Hắn đang muốn nói gì đó thì Tsunade đưa tay lên cốc
lên đầu Dante một cái khiến hắn đau điếng: “Thần thần bí bí... còn không mau
nói rõ!”
Bàn tay Dante đưa lên đầu xoa xoa, ánh mắt mang theo buồn bực nhìn về phía
Tsunade thì thấy được nàng dùng khuôn mặt hăm doạ nhìn về phía hắn. Dante cười
khổ một tiếng nhìn mọi người nói: “Thực ra vận chuyển mọi người lên chiến
trường an toàn nói khó không khó nói dễ không dễ. Em có thể sử dụng Phi Lôi
Thần Thuật để đem ninja y thuật chuyển lên chiến trường!”
Nghe được Dante nhắc tới Phi Lôi Thần Thuật thì mọi người đều sáng mắt lên.
Tại sao đám người bọn họ không nghĩ đến việc này nhỉ. Jiraiya đưa tay vỗ đùi
đến đét một cái: “Hahaha... chúng ta có được Phi Lôi Thần Thuật, tại sao giờ
này chúng ta không nghĩ tới nhỉ!”
“Tôi phản đối!” Bất chợt âm thanh vang vọng vang lên trong đám người này. Mọi
người quay ra thì thấy được lần này phản đối lại là Senju Tsunade. Cả đám
người đều dùng ánh mắt tò mò nhìn về phía Senju Tsunade. Ngay sau đó ánh mắt
họ lại biến chuyển thành thông cảm nhìn về phía Tsunade. Dante chẳng qua chỉ
là một đứa bé, làm sao có thể đám đương trọng trách này. Giọng nói lớn tiếng
vang trong phòng: “Dante còn quá nhỏ để có thể đảm đương trách nhiệm này.”
“Tôi đồng ý với ý kiến của cô ấy!” Lần này đứng dậy đồng ý với ý kiến của
Senju Tsunade lại là Katou Dan. Hắn mở miệng lên tiếng nói tiếp: “Chúng ta
không thể giao toàn bộ trách nhiệm nặng nề như vậy cho một đứa bé. Ngoài ra,
khả năng triển khai phương án này giao cho một đứa bé là quá mạo hiểm.”
Uchiha Fugaku khoanh tay lại trước ngực, hắn gật đầu mở miệng nói tiếp: “Đúng
vậy! Nhiệm vụ này thực sự nếu giao cho một đứa bé là quá mạo hiểm. Chúng ta
nên bàn bạc một lần nữa!”
Trong đám người thì có Hatake Sakumo là người có danh vọng cao nhất. Hắn nhìn
về phía Dante nói với giọng bình thản: “Trước đó, chúng ta hãy nghe xem cậu bé
nói điều gì? Sau đó, mọi người hãy quyết định được chứ?”
Dante khoanh một tay trước ngực và một tay đưa ra về phía mọi người. Mọi người
chỉ cảm giác được âm thanh thằng bé non nớt nhưng lại đầy bình tĩnh và kiên
quyết. Họ nghe được thằng bé nói với giọng hết sức bình tĩnh: “Không sai? Lần
này, sử dụng Phi Lôi Thần Thuật quả thực có nguy hiểm nhưng thử hỏi có phương
án nào không mạo hiểm chứ. Em cho rằng một phương án có vượt quá một nửa thành
công thì đều đáng giá mạo hiểm, không phải sao?”
“Không được!” Senju Tsunade vẫn mở miệng nói chuyện: “Anh còn quá nhỏ để có
thể làm nhiệm vụ này. Chúng ta hãy tìm cách khác, nhất định có cách khác tốt
hơn!”
“Anh không biết vì sao em phản đối dữ dội như vậy nhưng em có cách nào an toàn
hơn sao? Hơn nữa, em chưa nghe đến kế hoạch của anh, sao em biết kế hoạch này
sẽ gây nguy hiểm đối với anh?” Ootstsuki dùng ánh mắt tràn đầy chất vấn tò mò
hỏi nàng. Đối mặt với ánh mắt Dante khiến nàng có chút chột dạ, nàng theo bản
năng lùi lại. Nàng không thể nói với hắn đây là bản năng phụ nữ được. Dante
lại nhìn về phía mọi người mở miệng nói: “Thật ra thì nhiệm vụ này quả thực có
chút nguy hiểm.”
Một tay khoang trước ngực, một tay sờ cằm của mình, bàn tay phất ra một cái:
“Đó là về Phi Lôi Thần Thuật. Một khi Phi Lôi Thần Thuật vượt qua phạm vi cảm
giác sẽ rất nguy hiểm. Em không có cách nào xác định chính xác những gì sẽ xảy
ra chúng quanh khu vực đó.” Thấy vẻ mặt mờ mịt của mọi người thì Dante cười
khổ một tiếng nói: “Nói đơn giản một chút nhé, nếu vượt qua phạm vi cảm ứng
như vậy em sẽ phải sử dụng một thanh kunai có Phi Lôi Thần Thuật dấu hiệu một,
hai, ba... Những Phi Lôi Thần Thuật này sẽ giữ nhiệm vụ làm toạ độ truyền
tống. Thực sự quá nguy hiểm nếu như những thanh kunai này rơi vào tay kẻ địch
hoặc chúng bị phá huỷ. Thế nên chúng cần được đảm bảo an toàn tuyệt đối!”
Loại kunai này được Dante sử dụng khác với kunai mà hắn sử dụng làm phi lôi
thần thuật. Kunai này có số hiệu đặc biệt để cho Dante tiến hành Phi Lôi Thần
Thuật khi cần thiết. Trong đó hắn tạo ra hai nơi, một ký hiệu đặt trong làng
Lá, một ký hiệu khác đặt trên người Tsunade. Có lẽ ngay cả chính Tsunade cũng
không phát hiện trên người mình có ký hiệu Phi Lôi Thần Thuật. Vì vị trí mà
Dante đặt ký hiệu trên người nàng vô cùng bí mật, khó mà phát hiện được.
“Thứ hai...” Hai ngón tay Dante đưa lên, hắn tiếp tục mở miệng nói tiếp:
“Chakra tiêu hao trong việc sử dụng Phi Lôi Thần thuật là dựa trên số lần sử
dụng Phi Lôi Thần Thuật, khoảng cách nghịch thông linh và khối lượng tiến hành
trong thông linh. Nói đúng hơn thì mười người cùng Phi Lôi Thần Thuật và mười
hai hay mười ba người cùng Phi Lôi Thần Thuật tiến vào cùng khoảng cách tiêu
hao gần như là giống nhau.”
“Kế hoạch của em đó chính là để những người giỏi nhất giữ trong mình thành
kunai có ký hiệu Phi Lôi Thần Thuật tiến tới doanh trại cần truyền tống. Em có
thể sử dụng Phi Lôi Thần Thuật đem mọi người rời đi. Tuy nhiên cần tính toán
số lượng sử dụng Phi Lôi Thần Thuật, khoảng cách đảm bảo số người cùng truyền
tống là lớn nhất thì phải nhờ cậy mọi người. Em tin tưởng mọi người có thể
nghĩ được kế hoạch này!” Dante mỉm cười sau mặt nạ chìa tay đáp lại mọi người.
Một người nam nhân có mái tóc màu đen, khuôn mặt thon dài cùng với đôi mắt hơi
nhỏ. Tuy nhiên trán hắn cao đồng thời hắn trông có vẻ là người tràn ngập trí
tuệ. Hắn mở miệng hỏi Dante: “Vậy khoảng cách cậu sử dụng Phi Lôi Thần Thuật
là bao nhiêu!?”
“Cái này, em cũng không có rõ nhưng là gần nhất với khoảng cách từ rìa phía
Đông Bắc Hoả Quốc cùng làng Lá đem theo một người thì tiêu tốn chakra khoảng
một phần mười đang có.” Dante cười khổ trong lòng, hắn bất đắc dĩ phải nói ra
điều này. Chính xác thì hắn chưa bao giờ đo nên không có cách nào biết được
cách này.
Dante vừa nói đến đây thì người thanh niên tóc đen kia rơi vào trầm tư. Hắn mở
miệng nói: “Nếu như dựa theo số lượng khoảng 30 người một lần chuyển thì cậu
có thể chuyển được bao nhiêu lần nếu từ vị trí này đến vị trí này?” Hắn chỉ về
phía hai vị trí trên bản đồ, một vị trí chính là chỗ họ đứng cùng với một vị
khác thì là chiến trường xa nhất.
Vũ Quốc không lớn, khoảng cách như vậy thì quá dễ dàng với Dante nhưng Dante
vẫn mở miệng nói: “Cái này sao? Có lẽ khoảng bốn đến năm lần nếu tính cả đi cả
về là một lượt!”
“Như vậy...” Khuôn mặt người thanh niên này nở nụ cười nhìn về phía người
thanh niên tóc trắng Jiraiya: “Chỉ huy, kế hoạch hoàn toàn khả thi. Hơn nữa,
tỉ lệ thành công vô cùng cao. Chúng ta chỉ cần kiểm tra thật kỹ sau đó đề ra
kế hoạch một chút. Nếu như kế hoạch thuận lợi, chúng ta có thể đem tổn thương
xuống đến thấp nhất đối với ninja y thuật!”
Trong một túp lều nhỏ, thiếu nữ tóc vàng bắt đầu cởi bỏ quần áo của mình. Nàng
thay đổi một bộ y phục bình dị và đơn giản. Ở trên chiến trường, một ninja
theo đúng nghĩa nên luông sẵn sàng cho chiến đấu nên y phục tốt nhất là luôn
mặc trên người nhưng nàng đã quá mỏi. Nàng muốn thư giãn một chút. Cuộc họp
hôm nay khiến cho nàng có chút mệt mỏi và buồn phiền.
Từ ngoài vào phía trong là một cậu bé độ tuổi năm, sáu tuổi xách theo một xô
nước nóng tiến vào trong căn phòng. Cậu bé đem nước nóng đỏ vào trong bồn, ánh
mắt của cậu đảo qua thiếu nữ tóc vàng xinh đẹp đang mặc một bộ y phục áo bông
kín lấy thân thể. Nụ cười trên khuôn mặt cậu bé có chút gượng gạo: “Bà xã, anh
đã chuẩn bị nước tắm cho em rồi! Em cứ tắm đi nhé!”
Ở trên chiến trường muốn tắm thoải mái là một việc khó khăn. Cả người nàng đã
cảm giác được ngứa ngáy sau khi ra chiến trường. Ánh mắt nàng liếc nhìn về
phía người chồng nhỏ bé nhớ được ngày hôm nay trong buổi họp, nàng thực sự khó
chịu. Đối mặt với ánh mắt xinh đẹp mà bức người kia, cậu bé có chút chột dạ
nói: “Để anh đi ra ngoài đóng cửa lại!”
Leng keng, leng keng... Bất chợt âm thanh kim loại phát ra. Dante ngẩng đầu
nhìn về phía xa thấy được cảnh tượng kỳ lạ. Một vài ninja làng Lá đem theo vài
nữ nhân mặc một thân quần áo mỏng. Mặc dù các nàng có chút bẩn thỉu nhưng quả
thực có vài phần sắc đẹp, Dante có thể nhìn ra được. Thông qua lớp vải mỏng
như ẩn như hiện, Dante có thể thấy được hai vú ngạo nghễ của các nàng. Thi
thoảng còn có vết thâm tím. Tay cùng chân các nàng đều có dây xích vững chắc
đảm bảo các nàng không thể chạy trốn.
Khi đám ninja thấy được Tsunade nhìn ra từ trong phòng thì cả đám người nam
nhân này thì đều nụ cười gượng gạo sau đó kéo các nữ nhân này rời khỏi. Một
tên ninja ở bên cạnh nơi ở Tsunade thì trực tiếp kéo một nữ nhân vào trong
trốn bồng của hắn. Thấy cảnh này thì Tsunade cắn đôi môi mở miệng nói: “Khốn
kiếp, dám làm vậy trước mặt của ta. Đám nam nhân này đúng là...” Vừa nói nàng
thở dài một hơi rồi đưa tay sờ đầu.
“Mấy nữ nhân đó, họ là ninja bên địch hay tôi phạm gì đó sao?” Dante tò mò
nhìn về phía đám người. Nhất là một ninja đem một nữ nhân khá xinh kéo vào bên
túp lều ở bên cạnh túp lều hai người đang ở.
“Ừ...” Senju Tsunade thở dài một hơi sau đó mở miệng hỏi: “Họ là những ninja
nữ bên địch bị quân ta bắt lại. Họ không có giá trị gì có thể để cho các làng
chuộc lại. Vì không có giá trị gì mấy nên họ bị bỏ qua đồng thời bị biến thành
quân nô.”
“Quân nô!?” Vẻ mặt Dante có chút mờ mịt lên tiếng hỏi: “Có ý gì?”
“Đóng cửa vào đi!” Senju Tsunade mở miệng ra lệnh cho Dante.
“À, ừ...” Dante đem chiếc khoá kéo lại, trong phòng chỉ còn lại giữa hắn và
Tsunade. Tsunade lúc này đã bắt đầu cởi toàn bộ quần áo. Thân hình loã lồ của
nàng xuất hiện trước mặt Dante, nàng làm như không thấy trực tiếp bước vào bồn
tắm bằng gỗ. Nước nhẹ nhàng sóng sánh và có vài giọt rơi ra ngoài.
Dưới ánh sáng lờ mờ, thân hình như ẩn như hiện của Tsunade quả thực rất mê
người. Lúc này, nàng phát ra một tiếng rên nhỏ: “A... thật thoải mái!” Vừa nói
thì nàng vừa bóp vai mình nói: “Chồng, anh lại giúp em một chút đi!”
“Được rồi!” Dante nở nụ cười khổ một tiếng. Hắn đi tới sau lưng Tsunade đưa
tay về phía nàng và dùng bàn tay nhẹ nhàng bóp lấy vai của nàng. Nàng cảm giác
được vô cùng thư giãn, nghe được âm thanh non nớt và ấm áp từ phía sau phả vào
tai nàng: “Vợ này, quân nô nghĩa là sao?”
“Đám nam nhân đó đều là động vật nửa người dưới!” Senju Tsunade mở miệng phát
ra âm thanh tặc lưỡi và thở dài: “Những ninja nữ không có giá trị sẽ bị đưa
vào quân nô phục vụ sinh lý cho những ninja cao cấp. Họ được dùng làm vật thoả
mãn tình dục cho các ninja trên chiến trường.”
“Cái gì?” Dante kinh ngạc hô lên. Hắn nghe được tiếng rên khe khẽ ở bên cạnh.
Vẻ mặt hắn ngờ ngờ hỏi: “Có chuyện này sao?”
“Ngươi chẳng lẽ muốn họ nhịn sao?” Senju Tsunade thầm nghĩ trong lòng nhưng
nàng không có nói ra mà tiếp tục câu chuyện của mình: “Ta đã nhiều lần đề nghị
huỷ bỏ thứ này nhưng đều bị bác bỏ. Không thể không thừa nhận quân nô đem lại
rất nhiều lợi ích cho quân đội. Biện pháp này nhằm giảm khả năng phạm tội với
người dân vô tội ở ninja. Ngoài ra, không phải ninja nào cũng được hưởng chế
độ như vậy. Chỉ có những Jounin mới được hưởng chế độ này. Ngoài ra quân nô
còn có phân cấp danh cho các Jounin ở cấp độ khác nhau có thể sử dụng. Dưới
Jounin, họ chỉ có thể sử dụng búp bê tình dục. Điều này đảm bảo cho tính cạnh
tranh, tinh thần chiến đấu của các ninja khiến họ muốn lập công.”
Khoé miệng Dante hơi kéo lên, hắn thở ra một hơi: “Vợ à, cái này sao có chút
vô nhận đạo!” Biện pháp này vừa giải quyết như cầu sinh lý của ninja dù sao
ninja cũng là người có nhu cậu làm tình. Cấm đoán tình dục chỉ khiến cho tình
hình trở nên xấu hơn. Thế nên đám cao tầng làng Lá mới nghĩ ra được biện pháp
như vậy.
“Hiện thực tàn không chính là như vậy!”Senju Tsunade thở dài ra một hơi:
“Những ninja nữ có giá trị thường được các làng bảo đảm và sử dụng làm con tin
sẽ không phải gặp cảnh này nhưng những ninja nữ xuất thân bình dân không có
được ưu đái như vậy. Vận mệnh của bọn họ hết sức thê thảm!”
“Aaa...” Một tiếng rên khá to từ nữ nhân ở bên cạnh trướng bồng của đám người
Dante và Tsunade phát ra. Hai người có thể nhìn thấy lờ mờ không rõ ràng nắm
thân hình một nam nhân đang dùng tư thế đằng sau đút cây dơng vật vào *m đạo
nữ nhân. Một tên khác thì dùng dơng vật cắm vào miệng nữ nhân này.
“Hừ! Đám người này không thể nhỏ một chút được sao?” Senju Tsunade nói với
giọng bực tức. Nàng mặc dù là cấp trên của họ nhưng nàng cũng không thể quản
quá rộng. Ánh mắt nàng quay ra thì thấy được vật nhỏ dưới quần Dante hơi ngẩng
cao lên một chút, nàng có vẻ bực tức: “Thế nào, anh rất muốn sang bên đó tham
gia cùng sao?”
“Ha.. làm gì có!” Dante cười đáp lại: “Có bà xã ở đây, anh làm sao còn tham
gia cái gì vớ vẩn chứ? Hơn nữa, cậu bé của anh chỉ muốn đút vào trong người bà
xã mà thôi. Nơi nào tuyệt hơn của bà xã xinh đẹp, ôn nhu hiền thục của anh
chứ? Anh sợ cùng em làm cả ngày không biết chán còn thời gian đâu nghĩ đến
những thứ khác chứ?” Vừa nói hắn vừa đưa tay xuống nhẹ nhàng vuốt ve bầu ngực
cao vút của Tsunade.
“Hừm...” Khuôn mặt tsunade hơi đỏ lên nhưng nàng cũng không có ngăn cản thằng
bé. Nàng bắt đầu hưởng thụ sự vuốt ve từ bàn tay Dante. Một lúc thì nàng cảm
giác được *m đạo của mình tiết ra chất nhờn đồng thời hai vú của nàng cũng bắt
đầu trở nên cương cứng.