Người đăng: dantelucifer
Trải qua hữu kinh vô hiểm, đoàn người Dante tiến được vào trong Vũ Quốc. Trên
đường đi, họ gặp lại hai ninja biệt danh Ất và Trùng. Trong đó Trùng bị thương
nặng nhất, hắn bị gẫy mấy xương sươn. Vậy mà bản thân vẫn tỏ ra bình thường
như không. Nếu là Dante chắc hắn cũng không chịu nổi mà kêu to. Giống như lần
bị ong chích vừa rồi vậy, nếu không có Tsunade, hắn sẽ gào to kêu liên hồi.
Bởi vì có nàng ở đó nên hắn mới cắn răng chịu đựng giả vờ như không có chuyện
gì.
Bẹp!
Bàn chân Dante dẵm vào nền đất mềm ấm ướt. Hắn cảm nhận được bùn đất bám lên
trên lớp dép xăng đan của mình. Khoé miệng hắn có quắp vài cái. Ánh mắt nhìn
lên trên bầu trời thấy được trời bắt đầu đổ mưa. Thời tiết thì âm u, khí trời
thực sự không tốt lắm. Nghe nói Vũ Quốc quanh năm là mưa.
Khoé miệng Dante hơi kéo lên, ánh mắt chăm chú nhìn về phía đám người ở bên
cạnh xem mọi người có dáng vẻ gì đồng thời hơi liếc mắt nhìn về phía xa đảo
qua. Thần sắc mọi người đều tỏ ra vẻ khó chịu. Giống như thời tiết âm u, quanh
năm trời mưa như thế này thực sự làm cho mọi người khó chịu. Nói mưa là mưa.
Khi mà ánh mắt Dante đảo qua về phía xa thì đôi mắt hắn hơi giật mình, hắn
nhìn về hướng xa rồi lẩm bẩm: “Kiến trúc này...” Từ trước đến giờ, tại làng Lá
dù có rất nhiều các thiết bị hiện đại nhưng toà nhà đều theo kiến trúc cổ
kính. Vậy mà xuất hiện trước mắt Dante lại là khung cảnh với những toà nhà cao
vút. Những toà nhà cao trọc chời với kiến trúc bằng sắt thép có vẻ vô cùng
hiện đại. Dante chưa từng thấy kiến trúc khác lạ nào như thế này cả.
Ở phía cách đó không xa, một doanh trại kiến tạo tạm thời với những chiếc lều
bằng bạt được dựng nên khắp nơi. Con ngươi Dante đảo quanh thấy được đám này
còn có người đang nấu ăn. Khung cảnh khá là kham khổ. Tại sao họ lại sử dụng
khu vực rộng rãi này. Không phải ở phía xa có những toà nhà có thể dùng làm sử
dụng sao?
“Đi thôi!” Senju Tsunade quay về phía đám người trực tiếp ra lệnh. Mọi người
lẳng lặng đi về phía doanh trai ở phía xa. Bởi vì khi nhìn thấy doanh trại ở
phía xa thì đám người Tsunade cùng với các ninja y thuật mới thở phào ra một
hơi. Khu vực đóng quân này là một trong các khu vực chính của làng Lá. Từ nơi
này, Tsunade có thể phân phối người chuyển đến các khu vực khác với con đường
an toàn hơn. Di chuyển tự do trong chiến trường địch rất dễ dàng gặp phải tập
kích.
Mọi người đi về phía trước thì gặp phải một đoàn ninja tuần tra đi về phía
trước. Một nam nhân cầm đầu với ninja làng Lá. Vóc dáng hắn cao gầy với mái
tóc màu đen được rẽ ngôi sang hai bên. Độ tuổi hắn khoảng ngoài hai mươi tuổi
gì đó. Khuôn mặt hơi vuông, hàng lông mày màu xám với con ngươi màu mã não.
Chiếc mũi cao cùng với vết hắn khá rõ hai bên. Hắn mở miệng quát một tiếng:
“Đứng lại!”
Người này, Dante cảm giác được khá quen thuộc. Khi mà Dante đang suy nghĩ nhớ
đến tên ninja này thì hắn đã dẫn theo người đi về phía trước mở miệng nói:
“Các ngươi dừng lại! Mau đưa chứng thực cho chúng ta xác nhận!” Vừa nói thì âm
thanh hắn giống như quay lên, ánh mắt hắn đề phòng nhìn về phía đám người
Tsunade.
“Hừ!” Gân xanh Tsunade xuất hiện. Trước thái độ xấc xược như thế của người
thanh niên này, nàng quả thực muốn dạy dỗ cho hắn một trận. Nàng đang muốn bộc
phát thì một âm thanh ôn nhu vang lên.
“Uchiha Fugaku, đã lâu không gặp!” Khuôn mặt Katou Dan xuất hiện nụ cười nhẹ
nhàng ôn nhu giống như ánh mặt trời nhìn về phía đám người Uchiha Fugaku. Bàn
tay hắn đưa vào ngực lấy một tấm hình đưa về phía Uchiha Fugaku và dùng thái
độ ôn hoà nói ra: “Đây là chứng minh của tôi. Anh xem không có vấn đề gì chứ?”
Một người thanh niên đứng bên cạnh Fugaku đưa tay ra cầm lấy một tấm giấy
chứng nhận ninja. Ngay sau đó hắn quan sát những giấy tờ này thì nhìn về phía
Fugaku một chút và gật đầu. Mỗi ninja đều có chứng thực đồng thời rất khó làm
giả bởi vì mỗi làng đều có cách riêng để xác nhận tấm giấy thiếp này là thật
hay giả.
Đột nhiên đôi mắt Uchiha Fugaku mở ra, đôi mắt hắn đã biến thành màu đỏ, ba
viên câu ngọc nhẹ nhàng xoay quanh mắt của hắn. Hắn nhìn chăm chú về phía đám
người phía trước đồng thời bản thân hắn phát ra sát khí khiến cho đám người ở
đây đều run lên. Bị ánh mắt hắn quét qua thì đám người đều cảm giác được rét
run.
Cảm nhận được sát khí mạnh mẽ từ người Uchiha Fugaku thì Dante cũng lập tức
làm ra phản ứng. Đôi mắt hắn mở ra ánh mắt với màu sắc màu đỏ cùng với hình
thái cực đồ ở giữa, một viên câu ngọc màu vàng ở mỗi bên mắt đang nhẹ nhàng
quay tròn.
Uchiha Fugaku đảo qua đám người một cái. Mọi người nhìn về phía hắn thì đều có
cảm giác giống như cả người mình trần truồng trước mặt đối phương, không có bí
mật có thể dấu Fugaku. Khi mà Uchiha Fugaku thấy được Dante thì hắn hơi nhíu
mày một cái, đôi mắt hơi híp lại sau đó đôi mắt đột nhiên mở ra.
Dante đối mặt với đôi mắt màu đỏ như máu đó thì hơi ngẩn người. Cảnh sắc trung
quanh lập tức tối sầm lại. Khung cảnh trung quanh hắn ngoài một đôi mắt màu đỏ
với ba câu ngọc màu đen ra không có gì khác. Đôi mắt màu đỏ này giống như ánh
sáng duy nhất ở đây nhưng nó lại đem cho Dante cảm giác lạnh lẽo và âm u. Hắn
lập tức gia tăng đồng lực của mình. Cảnh sắc lập tức bị nhiễu loạn.
Mọi thứ đã rõ ràng trước mặt Dante tuy nhiên bởi vì phá ảo thuật khiến cho
Dante cảm giác được thân thể nặng nề. Bàn thân hắn quỵ xuống đất thở hổn hà
hổn hển. Uchiha Fugaku có chút kinh ngạc. Từ trước đến nay không có ai dám đối
mặt với Sharingan của gia tộc Uchiha. Chỉ cần nhìn thoáng qua Sharingan của
gia tộc Uchiha thì lập tức sẽ trúng ảo thuật của gia tộc Uchiha. Vậy mà thằng
nhóc lại có thể dễ dàng thoát ra ảo thuật khiến cho Uchiha Fugaku hoàn toàn
kinh hãi. Vì muốn thoát ảo thuật phát ra bởi sharingan ba câu ngọc đều không
dễ dàng gì đặc biệt hơn là điều này xuất hiện ở đứa bé hai tuổi. Fugaku tin
tưởng thằng nhóc này nhờ nhãn thuật mà không phải thực lực bản thân.
“Uchiha Fugaku, ngươi định làm gì hả?” Một tiếng quát lớn vang lên khiến cho
Uchiha Fugaku nhíu mày. Hắn quay ra thì thấy được ánh mắt giống như giết người
của Tsunade đang nhìn về phía hắn. Đôi mắt Uchiha Fugaku hơi cau lại, hắn nhìn
được trán Tsunade đang nổi gân xanh lên. Nàng có vẻ như rất tức giận.
Uchiha Fugaku chỉ bình thản giống như không có việc gì. Hai tay hắn khoanh lại
trước ngực ánh mắt hắn tự tin bình thản nhìn thẳng vào mắt Tsunade mà đáp lại:
“Jounin: Tsunade, thực sự xin lỗi nhưng đây là chức trách của đội tuần tra
chúng tôi! Chúng tôi phải kiểm tra kỹ lưỡng những người này tránh cho gian tế
đột nhập vào doanh trại. Chúng tôi chỉ làm đúng chức trách mà thôi!”
“Đúng vậy, đúng vậy!” Mấy người nam nhân ở bên cạnh liên tục gật đầu phụ hoạ.
Hàm răng trắng khẽ cắn vào nhau phát ra âm thanh kèn kẹt, trên trán Tsunade đã
nổi ra gân xanh càng lớn hơn. Nàng mở miệng quát lớn một tiếng: “Chức trách...
Vậy vừa rồi ngươi sử dụng ảo thuật lên Dante cũng là do chức trách!”
“Xin thứ lỗi!” Giọng nói Fugaku bình thản, rõ ràng đang xin lỗi nhưng người
nghe lại không có cảm nhận được bất cứ giọng điệu muốn xin lỗi nào cả. Đám
người thấy được Uchiha Fugaku khoanh tay lại trước ngực nói với giọng bình
bình đồng thời đầu hơi cúi xuống và ánh mắt nhắm hờ: “Tôi chưa bao giờ thấy
được một ninja nhỏ tuổi như vậy mang theo mặt nạ. Cách ăn mặc như vậy là của
ANBU đi. Vì vậy tôi có chút nghi ngờ thân phận của cậu ta nên việc kiểm tra là
điều cần thiết!”
“Ngươi...” Bàn tay Tsunade đã nắm lại thành quyền, gân xanh ở tay nàng đang
nổi lên.
“Được rồi, được rồi mà mọi người...” Người thanh niên tóc trắng Katou Dan thì
mỉm cười đưa tay lên nhẹ nhàng khuyên giải. Ánh mặt hắn hơi cong lại đồng thời
nụ cười như ánh mặt trời lại xuất hiện trên miệng hắn: “Jounin: Fugaku chỉ làm
đúng trách nhiệm của anh ta mà thôi! Mặc du vừa rồi anh ta có làm hơi quá
nhưng anh ấy thực sự vì bảo vệ doanh trại nên mới làm vậy. Mọi người bỏ qua
cho anh ta đi!”
“Đúng vậy!” Vậy mà một âm thanh đồng ý lại phát ra từ miệng Dante. Mọi người
thấy được cậu bé tóc trắng đang đeo mặt nạ lập tức đứng dậy. Nụ cười gượng gạo
xuất hiện trên mặt của cậu. Cậu mở miệng nói tiếp: “Jounin: Uchiha Fugaku
chẳng qua chỉ là lo lắng có kẻ địch trà trộn vào trong doanh trại. Chú ấy
chẳng qua cho rằng tôi tuổi tác nhỏ không có thực lực làm một ANBU nên thân
phận rất đáng ngờ. Thế nên tôi cần một cơ hội chứng minh...”
Vụt!
Thân mình Dante lập tức biến mất với tốc độ cực nhanh. Lúc này Uchiha Fugaku
lập tức giận mình lại. Hắn thấy được Dante lập tức xuất hiện bên cạnh hắn đem
một thanh kunai ở bên hông hắn lấy đi đồng thời lập tức xuất hiện ở vị trí cũ.
Tốc độ chỉ trong vài giây mà thôi. Khi mà Fugaku tỉnh thần lại thì lập tức
nhận ra được Dante đã cầm trong tay thanh kunai của hắn rồi đột nhiên biến
mất.
Uchiha Fugaku lập tức quay đầu thấy được Dante đưa tay nhẹ nhàng xoay thanh
kunai trong ngón tay. Âm thanh non nớt trong mặt nạ cậu bé phát ra: “Bây giờ
có lẽ Jounin: Fugaku, chú ấy không nghi ngờ gì đi!”
“Hừ...” Hai tay Uchiha Fugaku hơi khoanh lại, âm thanh thở ra nhè nhẹ từ miệng
hắn. Đôi mắt Uchiha Fugaku hơi nhắm lại đứng ở nơi đó. Riêng những tên ninja
đứng bên cạnh Uchiha Fugaku thì đều nhìn về phía Dante với ánh mắt tức giận.
Họ không nghĩ ra Dante dám làm như vậy. Một số người cũng hoảng hồn bởi vì tốc
độ vừa rồi của Dante. Nếu như là họ, giả sử Dante là kẻ địch có lẽ họ bị giết
lúc nào không hay.
Bấy giờ, khuôn mặt Tsunade lập tức nở nụ cười rạng rỡ giống như bắt được vàng.
Nàng vui vẻ mở miệng nói: “Chúng ta có thể đi rồi!” Vừa nói thì nàng trực tiếp
đi về phía trước, đám người đằng sau phải đi theo sau. Khi mà nàng đi qua
Uchiha Fugaku thì đột nhiên nàng hơi dừng lại mở miệng nói: “Chú à, ngươi cần
cố gắng nhiều hơn. Người gia tộc Uchiha đều là thiên tài mà phải không?”
Giọng nói Tsunade tuy nhỏ nhưng đủ để cho nhiều người nghe, giọng nói nàng
mười phần chối tai. Trong âm điệu nàng tràn ngập giễu cợt và khinh bỉ. Đám
người thấy được Tsunade gọi Uchiha Fugaku là chú thì khoé miệng đều co quắp.
Trên trán cả đám đều đổ cả mồ hôi mà người đổ mồ hôi nhiều nhất chính là
Dante.
Ở trong lòng Dante đang phát ra âm thanh: “Thế là sao? Thế là sao? Bà xã, em
đang cho anh kéo cừu hận sao?” Cứ tình trạng kéo cừu hận như vậy, Dante không
biết mình có sống khi rời khỏi chiến trường hay không? Đang chiến đấu trên
chiến trường còn phải đồng thời đề phòng chiến hữu âm mình. Nếu là như vậy
sống kiểu gì đây?
Đoàn người Uchiha Fugaku dùng ánh mắt cừu hận nhìn về phía đoàn người Senju
Tsunade. Hai tay Senju Tsunade hất ha hất hải, bộ dạng cực kỳ đắc trí dẫn theo
mọi người tiến vào doanh trại. Riêng phần Dante thì mồ hôi nhễ nhại sau lưng,
hắn mẫn cảm nên cảm nhận được sát khí dày đặc sau lưng.