Người đăng: dantelucifer
Cú đấm do Tsunade đấm ra lại trực tiếp dừng lại. Ánh mắt Dante mang theo vẻ
kinh ngạc khi quả đấm dừng lại trước mặt mình. Khuôn mặt Tsunade đang ở trạng
thái nghiêm tục thì chuyển thành bình thường. Nàng từ từ thu hồi nắm đấm của
mình mà nói với giọng ôn hoà: “Đến đây kết thúc!”
“Đúng vậy, đến đây kết thúc!” Khuôn mặt Dante xuất hiện nụ cười thoả mãn.
Tsunade có chút ngạc nhiên nhìn về phía Dante vậy mà ngay sau đó nàng thấy
được một chuyện kinh hãi. Vậy mà Dante khác xuất hiện trước mặt của nàng và
dùng thanh kunai kề cận sau lưng. Một bàn tay hắn hơi phất ra trong khi thanh
kunai vẫn kể đặt nhẹ trên lưng nàng, bộ dạng hắn có chút tự đắc: “Vợ à, lần
này coi như anh thắng đi!”
Bộ dạng Dante lúc này làm cho Tsunade cảm giác có chút ghen ghét và khó chịu
tuy nhiên nàng lại cảm thấy Dante lại khá hấp dẫn. Cảm giác trái ngược trong
lòng nàng. Tuy nhiên nàng vẫn tò mò lên tiếng hỏi: “Đây mới là bản thể của anh
đi!?”
“Ừ...” Ánh mắt Dante nhìn về phía ảnh phân thân đang ngồi phịch ở phía dưới
đất mở miệng nói: “Không sai, anh mới là bản thể!”
Bùm! Ảnh phân thân ngồi ở trên đất biến thành một đám khói trắng biến mất.
Đối với chuyện này thì Tsunade tỏ ra tò mò hỏi: “Anh làm sao làm được! Phải
biết một khi ảnh phân thân bị tổn thương nặng sẽ biến mất. Vừa rồi, ảnh phân
thân bị va đập mạnh như vậy theo lý phải biến mất mới đúng!”
“Nếu như, ảnh phân thân không bị tổn thương thì sao?” Dante nhàn nhạt đáp lại.
Hắn hơi phất tay một cái sau đó mở miệng nói: “Dù sao anh đã thắng nói ra cho
em một chút cũng chả sao. Vừa rồi ảnh phân thân khi va vào kết giới anh đã làm
ra phản lực. Anh sử dụng chakra tạo ra một tấm nệm chakra có vài phần tác dụng
giống như hồi thiên. Chính vì vậy mà tưởng như va đập rất mạnh nhưng không
phải vậy. Miệng phun máu tươi cũng là giả nốt!”
“Cảm ơn, ông chồng bé nhỏ!” Khuôn mặt Tsunade nở một nụ cười lòng. Nàng đáp
lại với dáng vẻ tự tin: “Đúng là nên kết thúc!”
Roạt!
Âm thanh từ dưới đất vang lên. Từ dưới đất đột nhiên chồi lên một cái tay
trắng nõn nã. Bàn tay trực tiếp kéo lấy thân thể Dante. Khi mà Dante chưa kịp
làm ra phản ứng gì thì cả thân thể hắn phá đất chui xuống phía dưới. Cả cơ thể
hắn chôn xuống dưới đất chỉ để hở cái đầu.
“...” Lúc này, Tsunade cười vui vẻ, hai tay nàng khoanh ngực. Bộ ngực nàng ba
đào mãnh liệt mê người nhưng Dante chẳng có tâm tinh thưởng thức. Vì nàng lúc
này đã cúi xuống, bàn tay đưa lên dùng ngón tay chỏ khẽ búng nhẹ vào trán:
“Chồng bé bỏng, anh còn chưa đủ kinh nghiệm đâu! Trận này là em thắng.”
Khoé miệng Dante hơi kéo lên, hắn nâng lên đầu của mình quay sang chỗ khác.
Trong lòng hắn có chút buồn bực. Hắn cũng không nghĩ đến mình bị thua. Ngàn
vạn tính toán cũng không nghĩ ra được Tsunade lại chơi hắn một vố. Vừa rồi khi
mà Tsunade sử dụng thiên thủ cước từ trên trời ráng xuống một đòn cực mạnh.
Dante biết được mình phòng thủ sớm muộn gì cũng bị phá nên hắn tương kế tựu
kế. Một mặt sử dụng ảnh phân thân, mặt khác bản thể sử dụng thuật biến thân
giả vờ bị đánh bay đập mạnh vào tường kết giới tạo ra giả tưởng hắn là bản
thể. Sau đó tương kế tựu kế để cho Tsunade tiếp cận.
Tsunade cũng không ngốc, nàng rõ ràng phát hiện ra được người va đập vào kết
giới là ảnh phân thân. Tất nhiên vừa rồi nàng có sử dụng Mangekyou Sharingan
nhưng không có ai biết mà thôi. Mắt nàng dùng một lớp bao bọc đặc biệt có tác
dụng lọc sắc. Nó trùng mầu với con mắt của nàng cũng là màu nâu. Bình thường
sẽ không có khác biệt gì tuy nhiên khi sử dụng sharingan thì đồng tử nàng sẽ
biến thành màu đen do tác dụng của sharingan và lớp bao bọc lọc sắc. Chỉ là
Dante không rõ điều này mà thôi. Khi biết Dante là giả, hòn đá biến thân là
bản thể, Tsunade dùng bản thể hấp dẫn trong khi ảnh phân thân chui xuống đất.
Khi Dante biến thành tảng đá thì có lẽ khả năng sử dụng nhãn thuật khó khăn
hoặc không dùng được. Lợi dụng tâm lý háo thắng của Dante, Tsunade đã thắng
trong lần chiến đấu này.
Màn sáng màu từ từ rút lui đi. Đám người ở bên ngoài thấy được cảnh chiến đấu
đặc sắc như thế thì đều đã kinh ngạc há hốc mồm. Họ không nghĩ đến một thằng
nhóc hai tuổi có sức chiến đấu như vậy. Họ đang nghi ngờ thằng nhóc có thực sự
là hai tuổi hay không. Ở cái tuổi này thì hình như đám người bọn họ còn đang
được mẹ bón cháo đây. Bây giờ, họ cũng rõ tại sao tộc Senju không tiếc định ra
hôn lễ có vẻ ngu ngốc giữa một người ngoài hai mươi và một thằng bé hai tuổi.
Đây không phải là thiên tài nữa mà là yêu nghiệt.
Vù!
Thân mình Dante lập tứ biến mất tại chỗ, khi mà hắn xuất hiện là ngay tại vị
trí thanh phi tiêu có chữa ấn ký phi lôi thần thuật gần đó. Bản thân hắn tỏ ra
tiếc nuối khi cầm lấy thanh phi tiêu này. Nếu như Tsunade đã quyết, hắn cũng
không có cách nào. Sợ rằng, nhiệm vụ này, hắn không có cách nào đi cùng
Tsunade cũng không có cách nào rèn luyện bản thân, không có cách nào bảo vệ
được nàng.
Khi mà ánh mắt hắn thờ thẫn nhìn về phía Tsunade thì người thanh niên tóc
trắng đeo mặt nạ hồ ly mở miệng nói: “Jounin: Tsunade, vậy bây giờ cô không
nghi ngờ thực lực thằng bé chứ? Tôi nghĩ mọi người ở đây đều đã nhìn thấy được
thực lực thằng bé. Cậu bé có thể đảm đương được nhiệm vụ lần này. Hơn nữa, cậu
ấy là người duy nhất nắm giữ Phi Lôi Thần Thuật trong làng hiện nay.”
Hatatke Sakumo đang cường điệu về Dante có thể nắm giữ Phi Lôi Thần Thuật.
Điều này nói rõ ràng rằng thực lực Dante cũng không có bộc lộ ra hoàn toàn.
Tất nhiên thực lực Tsunade cũng không có bộc lộ hoàn toàn. Tuy nhiên nếu như
hai người bộc lộ ra thực lực bản thân thì không biết đánh đến bao giờ. Phi Lôi
Thần Thuật được mệnh danh lập vu bất bại cũng không phải nói chơi. Đánh không
lại còn không chạy được sao?
Ánh mắt Tsunade nhìn về phía Dante một lúc sau đó quay ra nhìn đám người. Nàng
hơi trầm từ một chút sau đó thở dài ra một hơi: “Được rồi...” Thấy được Dante
mỉm cười đi về phía mình. Chưa kịp để cho Dante nói gì thì bàn tay nàng đã đưa
lên gõ một cái lên đầu Dante: “Chiến trường không giống ở nhà. Mọi việc đều
cần phải chú ý từng chi tiết không thể bỏ qua. Còn nữa, hết thảy mệnh lệnh đều
cần phải nghe chỉ huy ra lệnh.”
“Vợ à, anh biết rồi!” Dante bất đắc dĩ mở miệng đưa tay sờ sờ nơi mà Tsunade
vừa cốc một cái.
Ai ngờ Tsunade lập tức lại cốc cho hắn một cái nữa làm cho hắn đau điếng.
Dante bất đắc dĩ lại sờ sờ xoa đầu nơi đang nổi lên cục u. Hắn quay ra thì
thấy được hai má Tsunade đỏ hồng, nàng mở miệng trách mắng: “Còn nữa, ở đây ta
là cấp trên. Hãy xưng hô rõ ràng!”
“Vâng!” Vẻ mặt Dante có chút buồn bã, hắn bất đắc dĩ gật đầu một cái.
Đám người bảo vệ mang theo một đám ninja không chính quy tiến thẳng về phía
biên giới. Họ muốn thông qua biên giới đi xuyên các nước nhỏ và tới Vũ Quốc.
Đây là quốc gia mà chiến trường chính đang diễn ra ở nơi này. Tất cả chia làm
đoàn đội được chia làm tổ ba người. Người cầm đầu là gia tộc Hyuuga có
Byakugan đi song song với đội trưởng tóc trắng. Phía cuối đường có cả gia tộc
Hyuuga kèm theo một người gia tộc Aburame. Người ở giữa thì là đám người ninja
y thuật cùng với Tsunade và Dante.
“Ai!” Đột nhiên Dante cảm giác được có người theo dõi, hắn lập tức mở hết công
xuất đem chakra mạnh mẽ vào đôi mắt. Đôi mắt biến thành màu đỏ cùng với viên
ngọc màu vàng điên cuồng xoay tròn. Nhãn lực mạnh mẽ toả ra khiến cho ngay cả
Tsunade ở bên cạnh cũng cảm giác được.
“Có chuyện gì vậy?” Tsunade lập tức lên tiếng hỏi. Ngay cả mấy tên ANBU đeo
mặt nạ đi cùng họ cũng mở miệng.
Ngay sau đó Dante lại cảm giác không thấy cái cảm giác bị theo dõi nữa. Dường
như cảm giác này đã biến mất tung. Cái cảm giác bị theo dõi này rât đắc biệt.
Rõ ràng là cảm giác gần như ngay ở nơi này nhưng ngay sau đó biến mất. Dante
thấy được mọi người quay ra nhìn mình thì lắc lắc đầu: “Xin lỗi mọi người, có
lẽ vừa rồi tôi cảm giác sai lầm!”
Đám người đều nhíu mày nhìn về phía Dante sau đó lập lại tiến hành di chuyến
tiếp. Hai hàng lông mày Tsunade nhăn lại, nàng di chuyển song song với Dante
đồng thời hỏi: “Dante, vừa rồi có chuyện gì vậy?”
Khuôn mặt Dante xuất hiện nụ cười khổ và gượng gạo, hắn mở miệng nói: “Vừa rồi
không biết có phải anh cảm nhận được sai lầm rồi hay không. Em biết anh rất
mẫn cảm. Rõ ràng lúc đó ánh cảm nhận được cái cảm giác bị theo dõi từ một cái
cây. Hơn nữa, ở phía xa anh còn cảm nhận được một loại chakra như ẩn như hiện.
Khi mà anh trực tiếp muốn tìm tói xem ai đang nhìn trộm chúng ta thì cảm giác
này lại biến mất. Thật kỳ quái! Chẳng lẽ anh cảm nhận sai rồi!”
“Hà...” Tsunade thở dài ra một hơi, nàng mở miệng đáp lại Dante: “Anh quá lo
lắng rồi! Bây giờ mới là trong nội cảnh Hoả Quốc, địch nhân rất khó tiến vào
nơi này. Nếu như họ tiến vào cũng rất khó tránh khỏi ninja cảm nhận cùng với
Byakugan. Tâm trạng lo lắng vừa mới lên chiến trường, em có thể hiểu được.
Dante, thả lỏng một chút đi!”
“Ừ...” Dante nghe thấy vậy thì gật đầu mở miệng hồi đáp: “Em nói đúng. Do anh
quá mẫn cảm!” Nghe được lời khuyên từ miệng Tsunade, Dante cũng gật đầu cho
rằng đùng. Có lẽ bởi vì là lần đầu lên chiến trường nên hắn cảm giác được hồi
hộp và lo ấu đấy thôi.
Vậy mà ở phía đó vô cùng xa, vượt ra ngoài sự cảm nhận của ninja cảm ứng làng
Lá. Một người không thể nói là người. Bản thân hắn dung nhập một nửa vào đất.
Ở dưới đất mọc lên hai mảnh lá lớn giống như hai mảnh lá cây bắt ruồi. Một cái
hình người nửa đen nửa trắng ở bên trong. Màu trắng thì giống như mặc bệnh
bạch tàng, màu đen thì giống như bôi mực. Tóc hắn thì lởm chởm giống như đám
cỏ mọc và chúng có màu xanh lá cây. Không biết có nên gọi hắn là người không
nữa.
Âm thanh khàn khàn không giống nam mà cũng chả giống nữ từ miệng hắn phát ra:
“Không nghĩ tới, thằng nhóc đó lại có cảm nhận mạnh như vậy. Chỉ suýt chút nữa
thôi, chúng ta đã bị hắn phát hiện rồi. Năng lực cảm nhận này thật đáng sợ.
Chúng ta có nên báo với ngài Madara hay không?”
“Việc này tất nhiên phải báo cho ngài Madara để ông ấy biết!” Giọng nói khàn
khàn từ miệng người nam nhân này phát ra. Tuy nhiên dường như hắn tự nói với
chính bản thân mình. Hắn tiếp tục nói với chính mình: “Ngươi vẫn tiếp tục làm
nhiệm vụ thu thập tình báo cho ngài Madara đi. Chúng ta phải sớm tìm ra đối
tượng tốt để có thể thực hiện kế hoạch của ngài Madara.”
“Không phải ngài Madara đã có người lựa chọn thích hợp rồi sao?” Hắn lại từ
nói với mình.
“Đây là ý chỉ của ngài Madara, chúng ta chỉ cần tiếp nhận nhiệm vụ là được!
Tìm thêm người thích hợp đưa vào danh sách cho ngài Madara đi.” Âm thanh khàn
lại từ chính hắn phát ra.
“Biết rồi, biết rồi!” Từ từ dung nhập vào đất, hắn vẫn tự lẩm bẩm nói với
mình.
Không hổ là Hoả Quốc vô cùng rộng rãi. Bọn họ mất rất nhiều thời gian đi tới
ranh giới Hoả Quốc. Đâm xuyên qua một quốc gia trung lập cũng mất khá nhiều
thời gian dù họ dùng tốc độ nhanh nhất nên đường. Đám người Sakumo hy vọng
dùng tốc độ nhanh nhất đưa ninja y thuật tạm thời tiến vào doanh trại của quân
ta. Từ đây đám ninja y thuật nay có thể lấy được nghỉ ngơi.
Nhìn rừng cây và núi đá ở phía xa, Sakumo mở miệng đáp: “Đi xuyên qua núi lớn,
chúng ta sẽ tiến vào lãnh thổ Vũ Quốc. Mọi người đề phòng cảnh giác cao độ.”
Rõ ràng ở đây vẫn có chim muông, rừng hết sức bình tĩnh nhưng lại cho Sakumo
có cảm giác quỷ dị. Hắn nhìn sang một ninja đeo mặt nạ và đôi mắt màu trắng
thấy được người này lắc lắc đầu thì Sakumo hơi gật đầu thở dài ra một hơi.
Không biết hai người đang trao đổi gì.
“Chờ chút!” Bất chợt từ miệng Dante phát ra. Lần này hắn cảm giác được phía
trước có sát khí vô cùng mạnh. Loại sát khí này trực tiếp khiến cho Dante có
cảm giác kỳ quái. Giống như là ẩn núp nhưng lại cực kỳ mạnh mẽ. Nó giống như
một ngọn lửa mạnh mẽ được dấu kín. Tuy nhiên chỉ một khe nhỏ hở ra, ngươi cũng
có thể cảm nhận được sức mạnh của ngọn lửa. Dante không vội vã mở miệng nói:
“Đội trưởng, phía trước ta cảm nhận được hình như có người mai phục chúng ta!
Hơn nữa, hình như đối phương rất đông và mạnh”
“Cái gì!” Đám người trong lòng kinh hãi. Lần chuyến đi này của họ cực kỳ bí
mật, làm sao sớm như vậy đã có người đặt phòng tuyến ở nơi này. Chẳng lẽ trong
đám người có gian tế hay sao? Tuy nhiên ngay sau đó đám người phủ địch bởi vì
lộ tuyến này có rất ít người ở đây biết. Số lượng biết được trên đầu ngón tay.
Đội trưởng Hatake Sakumo lập tức quay ra nhìn về phía người nam nhân đẹo mặt
nạ có Byakugan. Ngươi nam nhân này hiểu ý lập tức sử dụng Byakugan đem tầm xa
quét nhìn. Hắn đem nhãn lực tập trung đến cực hạn. Sau một lúc thì hắn lại mở
miệng nói: “Đội trưởng, phía trước 20Km không phát hiện được bất cứ dị trạng
gì.”
Mọi người quay ra nhìn về phía Dante thấy được bộ mặt nghi hoặc của Dante.
Sakumo lập tức mở miệng nói: “Tiếp tục tiến tới!”