Nawaki Hy Sinh


Người đăng: dantelucifer

Nhận được quà sinh nhật của Dante thì thái độ của Nawaki chuyển biến tốt hơn
nhiều. Thực ra trong lòng Nawaki đối với anh rể rất khó chịu. Mặc dù Nawaki
sớm biết được sẽ có một ngày chị mình phải gả làm vợ người khác nhưng Nawaki
vẫn hy vọng chị gái mình lấy được một hoàng tử cưỡi bạch mã mà không phải là
một người giống Dante. Một thằng nhóc vắt mũi chưa sạch, thực lực không biết
mạnh bao nhiêu nhưng lại độc mồm độc miệng, tiền bạc cũng chả có, ngay cả bối
cảnh sau lưng cũng không. Đối với Nawaki thì hình tượng anh rể trong lòng mình
là phải cao lớn, là một người anh hùng đầu đội trời chân đạp đất, không những
thế còn phải phóng khoáng đẹp trai, nho nhã ân cần, đặc biệt thực lực phải
mạnh.

Số người tham gia lễ sinh nhật của Nawaki cũng không nhiều, vẻn vẹn chỉ mấy
người Dante mà thôi. Buổi lễ dù vắng người nhưng cũng khá vui vẻ. Đặc biệt là
Jiraiya cùng Nawaki, hai người này khá là hợp nhau. Đặc biệt là Jiraiya có
tính cách rất trẻ tuổi và phù hợp với trẻ con. Tuy nhiên Dante cảm giác hình
như hắn cũng có tật xấu là hay xui dại trẻ con và đầu độc trẻ em.

Tình hình chiến sự càng ngày càng gay cấn lên ngay sau ngày sinh nhật của
Nawaki, Uzumaki Maeko cũng được Hokage đệ tam triệu tập lên chiến trường. Thực
lực Uzumaki Maeko quả thực không hề yếu chút nào. Dù sao Uzumaki Maeko được kế
thừa sharingan của gia tộc Uchiha lại được kế thừa lượng chakra khổng lồ của
gia tộc Uzumaki khiến cho thực lực của cô vượt trội hơn bạn cùng lứa rất
nhiều. Dường như lượng chakra Maeko cũng không kém Tsunade là bao nhiêu.

Bầu trời ngày hôm nay trở nên u ám hơn, nước mưa bắt đầu trút xuống phía dưới.
Mưa tầm tã khiến cho cả ngôi làng trở nên u ám và lãnh lẽo. Cơn mưa giống như
những giọt lệ rơi xuống làng đem đau thương lau sạch sẽ.

Một cậu bé có hình dáng độ tuổi năm tuổi mặc một bộ quần áo cộc tay bước chân
trên đường cái. Khi cậu ngẩng đầu nhìn lên trên thì thấy được mấy chữ “Bệnh
viện” làng Lá khá to ở phía trước. Dante mỉm cười bước vào phía bên trong. Bàn
tay hắn phẩy phẩy chiếc dù khiến cho chiếc dù bắn tung toé nước xuống dưới
đất. Sau khi đem chiếc dù gấp lại và cắm ở nơi quy định thì hắn mới bước vào
bên trong.

Thời điểm này, chiến sự vô cùng gấp gáp khiến cho bệnh viện quá tải. Số lượng
bệnh nhân cùng với ninja bị thương nặng đều được đưa tới bệnh viện làng Lá để
chữa trị. Ở trên chiến trường, số lượng ninja y thuật vô cùng hiếm hoi mà muốn
thành lập một trụ sở y thuật trên chiến trường cũng vô cùng khó. Thế nên, số
lượng người ninja bị thương nhẹ sẽ được xử lý trên chiến trường còn bị thương
nặng thì phải đưa về làng Lá. Chính vì vậy có rất nhiều ninja bởi không được
chữa trị kịp thời nên đã chết trên đường về hoặc vì quá muộn mà không có cách
nào cứu trị.

Đi trong hành lang bệnh viện, Dante thấy được một số thân nhân bệnh nhân đang
ôm thi thể người nhà họ mà khóc lớn. Điều này khiến cho hắn có cảm giác xúc
động. Xem ra chiến tranh quả thực mang cho người ta quá nhiều đau thương.
Trước kia, hắn sống trong hoà bình nên không biết chiến tranh nó tàn khốc như
thế này.

Dùng năng lực của nhãn thuật, Dante rất dễ dàng tìm được căn phòng Tsunade
đang ở. Lúc này, Tsunade đang vì một bệnh nhân mà trị liệu cho họ. Y thuật của
Tsunade không hổ là y thuật đứng đầu làng Lá. Một người bệnh đang trong tình
trạng nguy kịch dễ dàng được Tsunade ổn định lại. Nhìn nhịp đập trên máy đo
đang từ thẳng biến thành có nhịp đập thì cũng đủ biết khả năng của Tsunade đến
đâu. Lúc này bàn tay Tsunade đưa lên trán xoa một chút mồ hôi.

Trên người Tsunade mặc chiếc váy ngắn màu đỏ và một chiếc áo ngắn tay giống
như bộ mà Tsunade đã mặc ở bữa tiệc sinh nhật Nawaki. Điều khác biệt duy nhất
là Tsunade mặc một chiếc áo khoác màu trắng chuyên dụng cho ninja y thuật ở
bên ngoài.

“Xong rồi đấy!” Tsunade thở dài ra một hơi, bộ mặt của nàng biểu hiện ra sự
khó chịu. Nàng lúc này đứng ra đi về phía bàn cầm lên một chiếc ly rót lấy một
chút nước sau đó đưa lên uống ừng ực. Vừa uống thì Tsunade vừa nói: “Thương
thế của anh ta đã ổn định lại. Chỉ trong vòng ba ngày nữa là anh ta có thể
tỉnh lại!”

Một nam nhân bịt mặt và đeo chiếc kính tròn, mặc một bộ quần áo ninja y thuật
màu trắng lập tức mở miệng nói: “Quả không hổ là ngài Tsunade!”

“Hôm nay bệnh viện thực sự là nhiều bệnh nhân a!” Vừa nói thì Tsunade lầu bầu
có chút khó chịu. Khi nàng đặt chiếc cốc lên trên bàn thì bàn tay nàng vươn ra
tự đấm vào lưng của nàng. Tuy nhiên lúc này một bàn tay nhỏ bé vươn lên trực
tiếp bóp vào vai nàng sau đó xoa nhè nhẹ khiến cho nàng cảm giác thoải mái
hơn.

“Hử!” Âm thanh khe khẽ phát ra từ miệng Tsunade, ngay sau đó nàng quay ra thì
thấy được một thân hình nhỏ bé mà lại quen thuộc. Một cậu bé có mài tóc bạch
kim độ tuổi năm, sáu tuổi đang nhún chân lên vươn bàn tay nhỏ bé nhẹ nhàng bóp
lấy vai của nàng. Cảm giác tê dại khiến cho Tsunade vô cùng thoải mái. Xem ra
tay nghề thằng nhóc rất khá.

Mọi người nhìn về thằng nhóc có bộ dạng năm tuổi này thì hơi cau mày một chút.
Ngay sau đó tất cả đều nhìn về phía Dante, họ nhận ra được người này không
phải chồng mới cưới của ngài Tsunade hay sao? Trong lễ cưới ngày hôm đó, họ
còn ra mắt Dante. Mặc dù tuổi tác hai người chênh lệch khá lớn, nhiều lời đồn
đãi bất lợi trong làng nhưng người trong làng cũng không có nói gì nhiều. Dù
sao thì trong lịch sử làng Lá, ở một số gia tộc thì chuyện này rất bình
thường. Chuyện gì họ chưa từng thấy qua chứ, ngay cả anh em ruột cũng có thể
kết hôn. Nhiều người còn tổ chức đám người cho cha và con gái. Điều này xảy ra
rất phổ biến ở gia tộc có huyết kế giới hạn. Thế nên họ chả lạ lẫm gì nếu hai
người có tuổi tác như thế này đến với nhau.

Có lẽ trước kia ở thế giới Dante đang sống thì việc này là cấm kỵ, bị người
phỉ nhổ và coi thường nhưng ở thế giới này lại rất bình thường. Đặc biệt mối
quan hệ này lại được họ vô cùng coi trọng nếu như điều đó đem lại lợi ích cho
gia tộc và làng Lá. Tất nhiên Tsunade kết hôn với một đứa bé hai tuổi hoàn
toàn gây kinh ngạc cho cả làng Lá hơn nữa còn có rất nhiều người đàn ông vỡ
mộng.

Tuy nhiên điều mà họ rất tò mò khi quan sát thằng bé này. Họ tò mò là có điều
gì đặc biệt ở thằng bé khiến cho gia tộc Senju bất chấp tất cả cũng phải tổ
chức hôn lễ như vậy. Điều này có chút bất hợp lý khiến họ nghĩ không ra. Ánh
mắt tò mò khiến cho Dante cảm giác khó chịu.

Rời khỏi hành lang, Dante cầm theo một cốc cafe nóng từ chỗ quầy bàn hàng tự
động trực tiếp đưa cho Tsunađe khi hai người ngồi trên băng ghế. Tsunade trực
tiếp nâng lên chén cafe hấp lấy một ngụm sau đó thở dài một hơi thoải mái. Lúc
này, Tsunade mới quay ra nhìn về phía Dante hỏi: “Hôm nay anh không có luyện
tập sao? Tại sao lại đến bệnh viện làng Lá tìm em!”

Hai vai Dante hơi nhún nhún vài cái, hắn mở miệng lên tiếng đáp lại: “Cô Maeko
có ra ngoài làm nhiệm vụ. Nghe nói cô ấy đã lên chiến trường tham gia chiến
tranh. Hiện giờ anh luyện tập Phi Lôi Thần Thuật rơi vào bình cảnh. Thực sự
quá khó để có thể hoàn toàn nắm giữ Phi Lôi Thần Thuật! Không biết bao giờ anh
mới có thể nắm giữ Phi Lôi Thần Thuật cấp độ hai đây?”

Nghe thấy vậy thì Tsunade có chút khó chịu, nàng mở miệng đáp lại: “Dante, anh
phải biết đủ. Ngày xưa, ông nội em mới sáng tạo loại nhẫn thuật này cần phải
dùng rất nhiều năm mới thuần thục. Anh mới luyện tập hơn hai tháng mà thôi!
Anh là người duy nhất học được thành công Phi Lôi Thần Thuật hơn nữa còn trong
thời gian ngắn như vậy.” Giọng nói Tsunade mang theo cả sự hâm mộ. Nàng quả
thực không có thiên phú học được Phi Lôi Thần Thuật.

“Cái này xem như một lời khen ngợi sao?” Khoé miệng Dante hơi kéo lên.

“...” Tsunade cũng không nói gì. Nàng lúc này thở ra một hơi, dáng vẻ xem ra
khá mệt mỏi. Lúc này nàng mới tiếp tục lên tiếng nói: “Đúng rồi, tại sao anh
lại tới bệnh viện này?”

“Anh nghĩ em sẽ cần sự giúp đỡ của anh!” Ánh mắt Dante hơi liếc đám người đang
mặc bộ đồ màu trắng chạy ngang chạy dọc. Bộ dạng đám người này vô cùng tất bật
và vội vàng xem ra đúng là bận rộn. Hắn mở miệng nói: “Dù sao bệnh viện đang
thiếu rất nhiều người lúc này. Anh sẽ dùng thuật ảnh phân thân giúp em một
tay. Hy vọng nó sẽ bớt cho em một phần gánh nặng. Hơn nữa, bây giờ anh cũng
không có việc gì làm, ngài Hokage đệ tam không có ý định giao nhiệm vụ cho
anh.”

Nghe được những lời này thì Tsunade hơi gật đầu một cái. Mặc dù tuổi tác thằng
nhóc chỉ mới hai tuổi nhưng Tsunade chưa từng bao giờ coi thằng nhóc là hai
tuổi cả. bất kể suy nghĩ kiểu gì thì thằng nhóc cũng có một kiểu suy nghĩ
người lớn mà không phải một đứa trẻ. Nó đủ để gánh vác rất nhiều việc mà không
giống những đứa trẻ khác ở độ tuổi này ngoài nghịch bùn ra.

Công việc bắt đầu từ buổi sáng cho đến buổi tối, ảnh phân thân của Dante bắt
đầu chạy ngược chạy suôi. Mặc dù hắn giúp không được nhiều việc nhưng việc
bưng bê cũng không làm khó cho hắn. Dưới sự giúp đỡ của Dante thì công việc
trong bệnh viện cũng nhẹ nhàng hơn chút ít.

Trời bắt đầu trở về tối, mưa càng lúc càng lớn. Số lượng bệnh nhân cần xử lý
của bệnh viện cũng giảm dần. Hiện tại, thân ảnh một thằng nhóc độ tuổi năm
tuổi đang thở ra phì phò và toát mồ hôi. Thu lại ảnh phân thân khiến cho mệt
mỏi của tất cả ảnh phân thân truyền vào đầu của thằng nhóc khiến cho đầu hắn
giống như muốn nổ tung.

Nhìn thấy được bộ dạng mệt mỏi của Dante, Tsunade cảm giác có chút đau lòng.
Bàn tay nàng đưa lên, một luồng ánh sáng màu xanh nhẹ nhàng chiếu lên đầu
Dante khiến cho Dante cảm giác vô cùng thoải mái. Hắn quay ra nhìn về phía
Tsunade: “Cảm ơn em, Tsunade!”

“Không, lần này cảm ơn phải là em! Anh đã giúp rất nhiều cho em, Dante!”
Tsunade trở nên ôn nhu và hoà ái đáp lại.

Sự yên ắng trong vài giây khiến cho Dante có chút hưởng thụ và nghỉ ngơi. Tuy
nhiên tiếng chiếc guốc gỗ vang lên khiến cho Dante giật mình kinh ngạc. Lúc
này thân ảnh một người nữ nhân tầm trung tuổi trực tiếp chạy vào phía bên
trong bệnh viện. Bộ dạng người này hớt ha hớt hải xem ra vô cùng gấp gáp.

“Bác... bác Hana!” Hai người Kimi và Hana khá giống nhau nên Dante thường nhận
nhầm, hắn chỉ nhận được sự khác biệt giữa hai người dựa vào chakra mặc dù
chakra hai người khá giống nhau. Thời gian gần đây thì sau khi Uzumaki Mito
qua đời, Hana được gửi đến làm người giúp việc cho gia đình Dante.

“Cô Tsunade, cậu Dante, không... không xong... xong rồi!” Vẻ mặt Hana biến
thành kinh hãi, âm thanh biến thành ngấp ngứng và ngắt quãng.

“Có chuyện gì xảy ra sao, Cô Hana!?” Vẻ mặt Tsunade có chút ngạc nhiên. Nàng
chưa từng bao giờ thấy được bộ dạng vô cùng gấp gáp và hốt hoảng của Hana như
thế này. Âm thanh Hana bây giờ đã biến thành nức nở. Tsunade vội vàng an ủi:
“Bình tĩnh, cô Hana. Hãy nói cho cháu biết chuyện gì đang xảy ra!” Bàn tay
Tsunade đưa lên nắm lấy bả vai ướt sũng của Hana.

Nữ nhân trung tuổi Hana đã biến thành tiếng thút thít, nàng mím đôi môi. Không
khí có chút lặng lề. Không hiểu sao trong lòng Tsunade biến thành nặng trĩu,
nàng cảm giác được có việc gì đó vô cùng không tốt đang diễn ra. Tsunade cố
gắng dò hỏi Hana thì Hana mãi mới chịu trả lời: “Cậu chủ... Nawaki... cậu
ấy!?”

“Nawaki!?” Bàn tay Tsunade hơi siết chặt lại khiến cho Hana có chút đau, mặt
mũi nàng nhăn lại. Tuy nhiên Tsunade vẫn tiếp tục truy hỏi: “Nawaki, thằng bé
bị làm sao? Chẳng lẽ nó bị thương!?”

“Bình tĩnh nào, Tsunade!” Bàn tay Dante vươn ra nhẹ nhàng kéo lấy tay Tsunade.

“Cậu Nawaki... cậu Nawaki... đã hy sinh rồi” Âm thanh giống như biến thành nấc
lên từ miệng Hana. Nghe được tiếng này thì Tsunade hơi ngẩn ra. Ngay sau đó
nàng cảm giác toàn thân trên lặng. Mọi thứ trên thế giới như đang ngừng trước
mặt nàng.


Hokage chi tân đồng thuật - Chương #44