Người đăng: dantelucifer
Ngồi trong phòng nhỏ với trang trí khá đơn sơ, đây là căn phòng mà Dante
chuyển đến ở tại nhà Tsunade. Hắn bất đắc dĩ nở nụ cười khổ một cái. Hai tay
chống lại eo của mình. Vẻ mặt mang theo sự chán nản. Khi nhớ đến cảnh ánh mắt
coi thường của Tsunade nhìn về phía hắn thì Dante chỉ thở dài ra một hơi. Coi
thường hắn có cần đến mức trần truồng như thế hay không. Điều này làm cho
Dante vô cùng khó chịu.
Phịch!
Thân mình Dante ngã nhào lên trên mặt giường. Cảm giác êm ái ở nệm khiến cho
hắn thư thái hơn. Tuy nhiên cảm giác xung quanh làm cho hắn vô cùng khó chịu.
Hắn không hiểu tại sao trong làng lại càng ngày có càng nhiều người xuất hiện
địch ý với hắn. Cái cảm giác này làm cho hắn bực tức và oán trách. Hắn trêu
trọc gì ai mà có nhiều người xuất hiện địch ý với hắn như vậy.
“Hà…” Một tiếng thở dài từ miệng Dante phát ra.
Mấy ngày nay đối với Dante giống như một giấc mộng làm cho hắn nhớ lại mọi thứ
trước kia. Thế giới này thật kỳ lạ so với thế giới trước kia hắn sống cũng
không kém bao nhiêu. Rõ ràng là một nơi có chiến tranh, phong tục rất cổ đại
nhưng lại có điện, máy tính và tủ lạnh. Dante nhớ đến lúc hắn làm việc văn
phòng, máy tính mới ra đời không lâu. Hơn nữa nơi hắn làm việc thì cả phòng
mới có một cái đây. Hắn cũng chả rõ máy tính có từ bao giờ nhưng nếu hắn nhớ
không nhầm thì khi hắn đi qua mấy quán game thì thấy được mấy đứa nhỏ từ chơi
trò PS 1 chuyển sang máy tính thì phải. Thật là một thế giới có chút kỳ quái.
Khi mà bàn tay Dante đưa ra, một luồng ánh sáng màu xanh xuất hiện trên tay
của hắn. Cái thứ lực lượng gọi là chakra này quả thực là thần kỳ. Hắn hy vọng
bản thân sẽ có một ngày sở hữu sức mạnh tuyệt đỉnh. Theo như lời cha hắn thì
sau này hắn có cơ hội vượt qua cả chakra thủy tổ Ootsutsuki Kaguya, nếu hắn
đạt đến sức mạnh như thế thì hắn có thể trở về hay không. Cảm giác nhớ quê
hương khiến cho hắn cũng muốn quay lại đó một lần. Ai rời xa quê hương đều có
cảm giác như thế.
Đầu Dante hơi lắc lắc, hắn cầm làm bây giờ là trở nên mạnh mẽ. Con đường dài
đang ở phía trước của hắn. Hắn muốn trở nên mạnh mẽ, hắn muốn sống lại cha mẹ
của mình ở thế giới này. Hắn còn muốn bảo vệ một người nữa. Hắn không biết rõ
tình cảm của mình đối với Tsunade là như thế nào, chỉ biết thích nàng và muốn
bảo vệ nàng dù tuổi tác hai người có chênh lệch.
Dante cứ suy nghĩ miên man cho đến lúc hắn ngủ mất lúc nào mà hắn không hay.
Đến khi tiếng gõ cửa vang lên hồi lâu thì hắn mới tỉnh lại.
Cốc, cốc…
“Cạu chủ Dante, cậu có đó không?” Âm thanh từ tính mang theo vẻ ông nhu của
một nữ nhân tầm trung tuổi vang lên. Điều này khiến cho Dante giật mình. Hắn
lập tức từ từ mở mắt ra sau đó nhìn về phía cửa.
Âm thanh gõ cửa kèm theo tiếng hỏi thăm vẫn vang lên. Giọng nói này thì Dante
khá quen thuộc. Đó không phải là giọng của bác Kimi sao. Dante vội vã lên
tiếng nói: “Bác Kimi đó sao? Cháu ở trong phòng bác ạ, bác có chuyện gì vậy!?”
“Cháu có trong phòng sao? Thật tốt quá!” Âm thanh mang theo tiếng thở dài từ
phía sau vang lên. Giọng nói hơi dừng lại một chút sau đó lại phát ra: “Hiện
giờ đã đến giờ cơm tối! Cô chủ đang chờ cậu xuống ăn. Cậu nhanh lên một chút!”
Dante có vè hơi ngạc nhiên. Hắn nhìn ra phía ngoài cửa sổ phát hiện được trời
đã nhá nhem tối. Xem ra hắn ngủ được thời gian không ít. Nghĩ đến đây thì
Dante có cảm giác được hơi nặng một chút, hắn hơi lắc đầu một cái cho máu lên
não. Cảm giác mơ màng dần dần tản đi đến cuối cùng hắn bật dậy thân mình vươn
vai vài cái.
Tsunade ngồi trong phòng ăn với nữ nhân tầm trung tuổi, nàng mặc một thân y
phục bình thường đang thưởng thức món ăn. Thấy bộ dạng này của Tsunade thì
Kimi cười khổ một tiếng. Theo thông lệ thì Tsunade cần chờ Dante xuống dưới
nhà sau đó cùng ăn mới đúng. Chủ nhân ăn trước khách như vậy là vô cùng khiếm
nhã.
Từ phòng vệ sinh đi ra ngoài, Dante thấy được cảnh Tsunade lạnh lùng nhìn hắn
sau đó lại tiếp tục như không có chuyện gì mà ăn tiếp. Khóe miệng Dante hơi co
giật một cái nhưng cũng không có để ý nhiều.
Nữ nhân trung tuổi Kimi thấy được Dante đã đến thì cung kính hơi khom người
với Dante: “Cậu chủ, ngươi đã tới. Mời cậu chủ dùng bữa!”
Khuôn mặt Dante hơi ngẩn ra, ngay sau đó cười khổ nói: “Bác Kimi, bác… hài…
tại sao bác lại gọi cháu như vậy. Cái cách gọi này cũng quá xa lạ đi!”
Tuy nhiên đáp lại lời của Dante là bộ mặt bình thản và mỉm cười nhìn về phía
Dante. Nữ nhân trung tuổi Kimi hơi nhẹ nhàng lắc đầu sau đó xuất hiện vẻ rạng
rỡ trê mặt: “Cậu chủ, dù sao không sớm thì muộn tôi cũng cần gọi cậu như vậy.
Cậu đừng để ý đến điều này.”
“Nhưng mà…” Bàn tay Dante đưa ra nhưng cũng không biết phải nói gì cho phải.
Đầu Kimi lại hơi cúi xuống với Dante: “Mời cậu chủ dùng bữa!”
Kimi vẫn biểu hiện như vậy thì Dante chỉ thở dài ra một hơi. Hắn đưa bàn tay
nhẹ nhàng đẩy ra chiếc ghế sau đó ngồi vào bàn ăn. Hai tay hắn chắp lại rồi
nói với câu xã giao trước bữa ăn. Quả thực bữa ăn này dù ngon đến mấy đối với
hắn bây giờ có cảm giác khó nuốt.
Dante đang thưởng thức bữa ăn thì nghe được tiếng Tsunade vang lên. Hắn vội vã
hơi ngẩng đầu lên nhìn về phía Tsunade thì thấy được Tsunade nhìn về phía Kimi
đang đứng ở bên cạnh. Nàng mở miệng nói: “Cô Kimi này, cháu có một kế hoạch
cho chiến tranh lần này, cháu muốn hỏi ý kiến của cô.”
Khuôn mặt Kimi xuất hiện vẻ mỉm cười, nàng mở miệng đáp lại: “Cô chủ, cô cứ
nói đi! Nếu tôi giúp gì được cho cô, tôi sẽ giúp cô chủ hết mình!”
“Chuyện này…” Vừa nói thì Tsunade vừa lộ ra bộ mặt khó khăn. Nàng hơi chìa tay
về phía Kimi rồi mới tiếp tục nói: “Cô biết đấy, cháu định đề xuất một kiến
nghị nhỏ cho Hokage đệ tam. Chúng ta thiết lập một tổ đội mà trong tổ đội sẽ
có bốn thành viên, một thành viên trong đó là một ninja y thuật. Vậy thì tỉ lệ
sống sót cũng như hoàn thành nhiệm vụ sẽ được đề cao hơn. Vì thế cháu định
kiến nghị Hokage đệ tam việc phát triển nhẫn thuật trị liệu và đào tạo các
ninja có y thuật cao cấp hơn.”
“Cái này…” Kimi hơi trầm ngâm một chút: “Cái này quả thực sẽ đề cao nhiệm vụ
thành công. Hơn nữa, tỉ lệ tử vong trong chiến tranh cũng giảm bớt. Điều này
quả thực rất tuyệt. Cô cũng cho rằng đây là ý kiến tuyệt vời.”
Khuôn mặt Tsunade trở nên mừng rỡ: “Cô cũng nghĩ vậy à!”
“Ừm!” Kimi nhẹ nhàng gật đầu của mình xuống nhưng sau đó mở miệng nói: “Nhưng
mà cô nghĩ sẽ hơi khó vì làng chúng ta rất thiếu thốn về kỹ thuật y liệu. Hơn
nữa, bây giờ đang trong chiến tranh, liệu có kịp hay không đây!”
Khuôn mặt đang mừng rỡ của Tsunade lập tức sụ xuống. Nàng biết được những lời
này của Kimi hoàn toàn là sự thật vì chính nàng cũng đã từng hỏi hai người bạn
của mình. Tất cả họ đều có câu trả lời tương tự giống như Kimi nói ra. Tuy
nhiên nàng chắc chắn sẽ không từ bỏ đề nghị này.
Hai hàng lông mày Tsunade hơi nhíu lại, bộ dạng nàng tỏ ra không vui. Nàng thả
lỏng người về phía sau, ánh mắt có chút thờ thẫn đồng thời miệng thở dài ra
một hơi: “Họ làm sao có thể như vậy được. Nếu như chúng ta làm vậy sẽ giảm
được số lượng thương vong xuống thấp nhất. Chẳng lẽ họ đành lòng nhìn những
người anh hùng của làng, những thân nhân bằng hữu của họ chết đi sao?”
“Cái này…” Sau câu nói từ miệng Tsunade rơi vào tai Kimi khiến cho nàng ngập
ngừng. Hiển nhiên đã về hưu nhưng tin tức nàng lắm giữ cũng không ít. Nguyên
nhân hiện giờ làng trong tình trạng khó khắn. Nàng sợ rằng làng biết đây là ý
kiến tốt nhưng chưa hẳn đã đồng ý. Tất nhiên nàng không có nói ra chỉ sợ
Tsunade buồn bã. Lúc này nàng mới mở miệng an ủi: “Tôi cũng không chắc. Ý kiến
cô chủ rất hay, tôi nghĩ làng sẽ suy nghĩ đến vấn đề này sau khi cô chủ đề
xuất với họ!”
“Cảm ơn cô Kimi!” Nụ cười nhẹ nhàng nhưng có vài phần gượng gạo xuất hiện trên
mặt Tsunade. Ngay sau đó Tsunade tiếp tục bữa ăn bình thản của mình nhưng vẻ
suy tư và buồn bã vẫn hiện rõ trên tâm trạng của nàng. Điều này làm cho Dante
có chút lo lắng.
Hắn thấy được vẻ lo lắng trên mặt Tsunade. Chính vì điều này mà Dante nhận ra
được Tsunade rất yêu ngôi làng này. Dù sao thì ngôi làng này do chính tay ông
nội làng tạo nên, nàng muốn duy trì nó là việc cần phải làm. Khi mà Dante nghĩ
đến những thứ này thì hắn thở dài ra một hơi mở miệng nói: “Tsunade, anh e
rằng ý kiến này của em sẽ bị người trong làng từ chối!”
“Cái gì!?” Đang ăn cơm thì Tsunade hơi dừng lại, ánh mắt có chút tức giận nhìn
về phía Dante. Nàng không nghĩ tới ngoài mấy người mà nàng xin ý kiến thì
Dante cũng lại cùng hội cùng thuyền với nàng mà không đồng ý với nàng: “Ngươi,
một thằng nhóc thì biết cái gì! Ngươi có biết ở trên chiến trường mỗi ngày đều
có bao nhiêu người ngã xuống hay không. Số lượng đều đếm không hết. Trong khi
ngươi ở đây ăn ngon ngủ yên thì có biết bao nhiêu người đang ở trên chiến
trường chết trận hay không? Ngươi chẳng biết cái gì cả!”
“Được rồi anh đầu hàng!”Dante bất đắc dĩ đưa tay lên.
Đôi mắt Kimi hơi cau lại, đối với hành động Tsunade vừa rồi thì nàng hơi khó
chịu. Bất đắc dĩ nàng lên tiếng khuyên nhủ: “Cô chủ, cậu chủ mới chỉ là một
cậu nhóc thôi mà!”
“Hừ…” Tsunade tức giận khoanh lại hai tay ngồi xuống ghế của mình.
Dante cười khổ đem hai tay hạ xuống, hắn hít một hơi rồi thở dài ra để mình
lấy lại dũng khí. Không hiểu tại sao đứng trước sự tức giận của Tsunade thì
hắn trở nên yếu thế. Sau khi hắn lấy được bình tĩnh thì hắn mới hơi nghiêng
đầu nói: “Anh không phải không đồng ý gì với ý kiến của em mà anh chỉ đứng
trên lập trường của Hokage đệ tam mà nói ra thôi. Ông ấy sẽ không đồng ý với ý
kiến của em, anh dám chắc đấy nếu như em chỉ đưa ra những yêu cầu đơn giản như
vậy.”
“Đơn giản, ngươi có ý gì!?” Vẻ mặt Tsunade đã đỏ lên vì tức giận. Gân xanh
trên trán nàng nổi lên, nàng mở miệng nói tiếp: “Chẳng lẽ để cho những người
thân của chúng ta chết trên chiến trận như vậy đến lúc đó chúng ta mới hiểu
chúng ta nên làm gì sao?”
“Được rồi, được rồi… hai người…” Nữ nhân trung tuổi Kimi đứng ở bên vội vã xua
tay.
“Anh không có nói như vậy!” Hai hàng lông mày trên mặt Dante nhăn lại. Dường
như Tsunade tức giận hơn mọi ngày. Hắn cũng có chút nóng nảy, hai người đối
với nhau như vậy chỉ khiến cho quan hệ cả hai xấu đi. Bản thân Dante cố gắng
nhịn cơn tức giận trong lòng rồi nói tiếp: “Anh chưa bao giờ nói không đồng ý
với ý kiến của em mà anh chỉ đứng trên cương vị Hokage đệ tam mà suy đoán
thôi!”
Nghe được lời này vào tai mình thì Tsunade cảm giác cực kỳ khó chịu, nàng mở
miệng đáp lại: “Thầy Sarutobi không phải là người như vậy. Ta hiểu thầy ấy hơn
bao giờ hết và thầy ấy là người được kế thừa ý chí lửa hoãn mỹ trong mắt của
ta. Thầy sẽ không bao giờ lờ đi tính mạng của mọi người và ta tin tưởng vào
thầy ấy?”
”Em hãy bình tĩnh nghe anh nói hết được chứ?” Bàn tay Dante đưa lên sau đó hơi
ngừng lại. Hắn chờ cho đến lúc Tsunade bình tĩnh trở lại. Sau khi Tsunade ngồi
phịch xuống ghế với bộ dạng khó chịu thì Dante mới tiếp tục nói: “Chúng ta cá
cược đi!?”
“Cá cược!?” Tsunade lập tức tò mỏ hỏi.
“Ừm!” Dante nhẹ nhàng gật đầu sau đó mỉm cười nói: “Anh cá cược rằng nếu như
nói đơn giản theo cách của em thì thầy Sarutobi của em sẽ biểu hiện ra theo
cách của anh nói sau. Ông ấy sẽ nói với em điều em đúng hay đại loại như thế
sau đó ông ấy sẽ lấy một cách từ chối khéo léo như áp lực kinh tế, hay áp lực
từ chiến tranh v.v… Nhưng nếu nói theo cách của anh thì anh đảm bảo ông ấy sẽ
đồng ý. Ít nhất anh có tám thành rằng ông ấy sẽ đồng ý cách của em nếu như nói
theo cách của anh. Người thắng sẽ được phép yêu cầu người thua một việc bất kỳ
thế nào!”
“Được!” Vậy mà không để cho Dante kịp dứt lời thì Tsunade đã mở miệng nói:
“Người thua được phép yêu cầu người thắng làm một việc. Ta còn không tin lần
cá cược này sẽ thua!” Dường như Tsunade vô cùng tin tưởng vào Hokage đệ tam.
“Vậy nhờ bác Kimi làm chứng đi!” Dante nở nụ cười nhìn về phía Kimi thì thấy
được Kimi thở phào ra rồi gật đầu với mình một cái. Dante lập tức mở miệng
nói: “Nếu nói theo cách của em thì Hokage đệ tam sẽ từ chối như anh nói.
Tsunade, có lẽ em phải rõ hơn ai hết tình trạng Hỏa Quốc chúng ta hiện nay
chứ. Anh chỉ hỏi em một điều muốn đào tạo ra một ninja có y thuật cao siêu sẽ
rất khó cũng rất tốt kém và mất thời gian hay không? Có phải đào tạo ninja y
thuật so ra cao hơn đạo tạo một ninja chiến đấu!”
Những lời này không thể để cho Tsunade gật đầu đáp lại: “Đúng vậy, đào tạo một
ninja có y thuật cao siêu cần thời gian rất lâu hơn nữa mất rất nhiều thời
gian hơn xa so với một ninja hình chiến đấu! Muốn đào tạo ninja y thuật cần…”
Vậy mà Tsunade chưa nói hết thì Dante đã cắt lời: “Vậy là đúng rồi! Nếu đào
tạo ninja y thuật vừa tốn thời gian và tiền của như vậy tại sao họ lại tốn
thời gian cho đào tạo ninja y thuật đây!” Dante thấy được Tsunade nổi lên gân
xanh thì Dante đưa tay lại ngăn rồi nói tiếp: “Anh biết em muốn nói gì nhưng
em nên đặt mình vào vị trí Hokage đệ tam. Em không thấy dạo gần đây giá cả mọi
thứ đều gia tăng trong chiến tranh với giá ngất ngưởng sao. Điều đó nói rõ
ràng rằng kinh tế đang đặt nặng lên vai Hokage đệ tam và lãnh chúa Hỏa Quốc.”
“Mà Hokage đệ tam muốn thực hiện kế hoạch của em thì ông ấy cần rất nhiều
tiền. Tiền này được lấy từ đâu đây. Hiển nhiên có một phần cực lớn có thể là
xin được từ trong tay lãnh cháu Hỏa Quốc. Mà lãnh chúa Hỏa Quốc muốn gì đây.
Ông ta muốn đó chính là làm sao tiêu tiền ít nhất mà lại được thừa nhận lợi
nhiều nhất. Nói đứng hơn là làm sao có thể thắng trận chiến này mà bỏ ra nhiều
nhất. Thế nên nếu như Hokage đệ tam đồng ý với ý kiến của em, ông ấy vài chìa
tay xin lãnh chúa. Mà lãnh chúa sẽ xem xét cái kế hoạch này và cho ra kết
luận: ừ kế hoạch tốt nhưng mà hiện nay nguồn tài chính không thể cung cấp nổi
với đủ mọi lý do, nói một cách khó nghe là ai chết thì chết không chết lãnh
chúa ta đây là được. Miễn sao lãnh chúa và Hỏa Quốc là người được lợi nhất
trong trận chiến này còn làng Lá tổn thất bao nhiều là việc của họ.”
“Lại có lý lẽ này!” Gân xanh đã nổi lên trán của Tsunade. Nàng không thể không
nhận định rằng những lời này của Dante hoàn toàn chính xác. Mặc dù tất cả đều
đúng nhưng nàng cũng không muốn từ bỏ: “Chẳng lẽ không còn có cách nào khác!?”
“Cũng không phải!” Khuôn mặt Dante xuất hiện nụ cười rạng rỡ.
“Vậy ngươi mau nói xem có cách nào khác!” Tsunade cắn chặt hảm răng tức giận
nhìn về phía Dante.
Thấy bộ dạng hung ác này của Tsunade thì Dante lại một lần nữa đầu hàng, hắn
cười khổ nói: “Thật ra muốn ép buộc Hokage đệ tam đồng ý cần có sự giúp sức
của các đại gia tộc. Nếu như các đại gia tộc đều đồng ý với ý kiến của em hơn
nữa họ sẵn sàng bỏ tiền túi ra tham gia việc này vậy thì không còn lý do phản
đối việc này nữa rồi!”
“Thật sao!?” Vẻ mặt Tsunade mừng rỡ nhưng sau đó chuyển biến thành tò mò rồi
lên tiếng hỏi: “Nhưng làm sao mới có thể để cho các gia tộc đồng ý!? Phải biết
mấy lão già đó đều là mấy kẻ keo kiệt hơn nữa đều cho rằng gia tộc mình cao
ngạo có thiên phú chiến đấu cao. Họ không để ý đến y thuật. Chẳng có lý do gì
để mấy lão già đồng ý với ý kiến này đừng nói rằng họ sẽ bỏ tiền ra tham gia
đề án này!”
“Ngực to thì vô não!” Dante rất muốn nói câu này nhưng vẫn nhìn được mà mở
miệng nói: “Chúng ta cần phải có lợi ích đánh động họ!”
“Lợi ích!?” Hai hàng lông mày Tsunade hơi nhăn lại.
“Được rồi!” Dante hít một hơi sau đó nói ra những lời mình muốn nói: “Đầu tiên
ta phải nhắm vào hai gia tộc Hyuuga và gia tộc Uchiha. Gia tộc Senju, anh
không nói đến dù sao em là công chúa tộc Senju. Trước tiên nói đến gia tộc
Uchiha, chúng ta phải nhắc đến sharingan của gia tộc Uchiha. Người ta đều nói
gia tộc Uchiha bị nguyền rủa thực chất là do đôi mắt đặc biệt của họ thôi. Bi
thương là cách giúp họ mở mắt từ một câu ngọc đến ba câu ngọc cuối cùng hóa
thành Mangekyou Sharingan”
“Chúng ta đều biết nghiên cứu huyết kế giới hạn là cấm kỵ của một số gia tộc
nhưng nếu như để họ tự nghiên cứu huyết kế giới hạn của mình thì điều này sẽ
không có vấn đề gì. Đến lúc đó em đề cập đến việc sharingan của gia tộc Uchiha
và nghiên cứu y thuật có khả năng giúp tộc Uchiha gia tăng mở mắt như vậy đã
đánh động họ. Thứ hai để ninja y thuật gia tộc Uchiha tham gia với các gia tộc
khác trong tổ đội vừa tăng thiện cảm và danh tiếng gia tộc Uchiha ở làng Lá.
Ngoài ra thứ ba, điều quan trọng nhất nó tạo ra mối quan hệ giữa tộc nhân gia
tộc Uchiha với người làng Lá. Phải biết trong chiến tranh đều có người chết,
đó là cách giúp người tộc Uchiha nhanh chóng mở mắt.”
“Vì gia tộc Uchiha đã bị đánh động nên khả năng gia tộc Hyuuga cũng bị đánh
động. Đến lúc đó em lại tiếp tục đề nghị việc nghiên cứu về Byakugan của gia
tộc Hyuuga. Phải biết cùng là tam đại đồng thuật nhưng khả năng chiến đấu
Byakugan kém xa Sharingan mà không cần phủ nhận. Như vậy em lấy cớ nghiên cứu
Byakugan xem Byakugan có khả năng tiến hóa lên cấp cao hơn giống như Sharingan
hay không. Thêm việc ninja y thuật gia tộc Hyuuga có thể tuyên truyền danh
vọng trong làng sẽ đánh động gia tộc Hyuuga. Có lẽ họ sẽ đồng ý với ý kiến
này.”
“Kế đến là các gia tộc bao gồm Aburame và gia tộc Akimichi. Một gia tộc sử
dụng trùng thì nghiên cứu ra loại trùng có thể cứu người cũng như các loại
trùng mới thì y thuật là không tránh khỏi. Em có lẽ sẽ hiểu hơn anh mới đúng.
Riêng về phần gia tộc Akimichi, anh nhớ đến họ hay sử dụng viên thuốc gia tăng
sức chiến đấu. Anh dám chắc loại thuốc này cũng có giá phải trả rất cao. Nếu
như lấy cớ y thuật có thể nghiên cứu điều chế loại thuốc mới tốt hơn gia tộc
Akimichi sẽ đồng ý.”
“Ngoài ra các gia tộc khác thì nói về ích lợi của y thuật, em chỉ cần chỉ ra
những lợi ích của y thuật đối với bồi dưỡng hậu duệ của họ. Vì dụ như điều chế
loại thuốc giúp xóa đi các ẩn tật trong cơ thể đứa bé cũng như nâng cao thể
chất đứa bé v.v…” Nói đến đây Dante nở nụ cười bình thản như không: “Anh nghĩ
có lẽ họ sẽ bị đánh động. Dù sao em hiểu y thuật hơn anh, đây chỉ là ý kiến
của riêng anh. Anh đoán có lẽ nó còn quá nhiều sơ sót cần một người tài giỏi
có y thuật đứng số một thế giới như em bổ xung, đúng không bà xã!?”
Con mắt Tsunade sáng lên, ngay sau đó nàng cười nhìn về phía Dante: “Coi như
ngươi có chút ánh mắt!” Điều này làm khóe miệng Dante liên tục co giật vài
cái.