Uzumaki Mito Tặng Nhẫn Thuật


Người đăng: dantelucifer

Hai người Tsunade và Dante đi tới và ngồi dưới băng ghế trong một căn đình
xinh đẹp và trang nhã. Dante cảm nhận được bàn tay ấm áp của Tsunade đang ôm
lấy cánh tay mình đồng thời đầu hơi tựa vào ngực của mình. Lúc này, Tsunade
mới kể chuyện của mình: “Từ nhỏ bởi vì ta là đứa cháu đầu tiên của ông nội nên
ông nội vô cùng yêu thích ta. Ta thường được ông nội đưa đi chơi khắp nơi.
Ngay cả tiền đi đánh bạc, ông cũng không bao giờ từ chối ta cả.”

Khóe miệng Dante co quắp. Càng nghe thì Dante cảm giác được đầu đầy mồ hôi
hột. Ngay từ lúc ba tuổi, Tsunade đã học được đánh bạc khiến cho Dante có chút
lo lắng. Liệu có ngày nào đó Tsunade đánh bạc đến mức đem hắn bán đi hay
không? Tất nhiên Dante chỉ nghĩ vậy mà thôi. Việc hắn cần làm bây giờ là tiếp
tục nghe Tsunade nói: “Nhưng là… năm lên bốn tuổi là thời điểm ta cùng ông nội
đi sòng cờ bạc. Đó là thời điểm mà ta thắng rất nhiều, rất nhiều tiền. Ta
tưởng đó là thời gian mà ta vui nhất nhưng ông nội cũng bỏ trong ngày hôm đó
rời ta mà đi. Đó là lần đầu tiên ta cảm nhận được nỗi khổ khi mất người thân
đi là như thế nào. Thật may là ta vẫn còn có bà nội, ông hai cùng với cha mẹ
yêu thương ta.”

“Nhưng là trong chiến tranh, ông hai cũng chết trên chiến trường. Ta dẫn dần
mất đi người thân trong chiến tranh. Mẹ ta bởi vì sinh khó mà qua đời. Cha ta
thì bởi vì mẹ thương tâm, lại có thương cũ trong người nên ông sống cũng không
lâu. Đến hiện giờ, bà nội cũng sắp bỏ rơi ta mà đi. Cứ mỗi lần ta thắng rất
nhiều bạc là người thân bên cạnh không may.”

“Ta có phải hay không rất giống một kẻ mang xúi quẩy đây. ” Khóe miệng Tsunade
hơi mím lại, âm thanh có chút buồn bã: “Hễ người nào bên cạnh ta đều không có
kết quả tốt. Ta có phải là kẻ mang lại xui xẻo cho mọi người hay không?”

“Nói ngốc gì vậy?” Dante nghe thấy vậy thì mỉm cười lên tiếng nói: “Ai nói em
là kẻ mang đến xui xẻo chứ? Nếu kẻ nào dám nói em như vậy anh sẽ không tha cho
họ đâu. Đừng nói mấy lời ngớ ngẩn như vậy nữa! Em không phải là kẻ mang đến
xui xẻo cho người khác. Mà em là người mang lại may mắn cho mọi người. Giống
như anh đây, không phải vì em anh mới trở thành con rể của gia tộc Senju hay
sao? Sau này nếu muốn ăn cơm còn không phải dễ hơn sao?”

Nghe thấy vậy thì Tsunade hơi ngẩn người sau đó nàng cảm giác được tâm trạng
mình thỏa mái hơn rất nhiều. Hiển nhiên sau khi hồi tỉnh lại, Tsunade đã đưa
tay lên quệt nhẹ lên mắt của mình sau đó lớn tiếng hỏi: “Không nghĩ tới đường
đường đệ nhất thiên tài của làng Lá lại muốn trở thành kẻ ăn cơm mềm của người
khác đấy!”

Đôi môi Dante hơi nhếch lên, một nụ cười thỏa mái và tràn đầy khí tức hấp dẫn
của nam nhân xuất hiện trên mặt của hắn. Bàn tay của hắn đưa lên nhẹ nhàng
vuốt mái tóc của Tsunade đồng thời hắn đem hai ngọn tóc của Tsunade gạt ra hai
bên: “Ăn cơm mềm sao? Anh còn không thèm ăn cơm mềm đây! Tất nhiên nếu như cơm
mềm là của em thì anh nguyện ý đời đời suốt kiếp ăn cơm mềm của em. Chỉ cần là
cơm mềm của em, nếu em không ngại thì anh muốn ăn đến suốt đời, đời đời kiếp
kiếp chỉ cần đó là em.”

“…” Khuôn mặt Tsunade hơi đỏ lên, nàng cảm nhận được ánh mắt tràn đầy tình yêu
ngọt ngào và mang theo chút nóng bỏng khi nhìn về phía mình. Tsunade cảm giác
được mặt mình nóng lên. Hai má nàng trở thành màu đỏ đồng thời cố gắng tránh
ánh mắt của hắn nhưng bị hắn nhẹ nhàng dùng bàn tay đưa cằm nàng lên.

Một nụ hôn nhẹ nhàng khi hai người chạm môi vào nhau. Dante đưa tay vòng ôm
lấy sau lưng của Tsunade. Hiển nhiên Tsunade chưa có chuẩn bị kịp lên chỉ có
ép hai tay vào ngực Dante. Nàng cảm giác được chiếc lưỡi Dante nhẹ nhàng mút
lấy và dây dưa với chiếc lưỡi của mình. Nó đã thuần thục hơn khi cuốn lấy
chiếc lưỡi của nàng. Nước bọt của hắn tiến vào trong miệng của nàng.

Tsunade cũng chưa từng thử nước bọt của bất cứ nam nhân nào nhưng không biết
có phải hay không? Nàng cảm giác được nước bọt của Dante rất đặc biệt. Nó
khiến cho nàng cảm giác tê dại và đạt được cảm giác thích thú và nhè nhẹ. Nó
giống như cảm giác nàng đạt được khi tự dùng tay vuốt ve cơ thể mình. Không,
so với loại này thì mạnh mẽ hơn nhiều.

Không hiểu mình có ảo giác hay không nhưng Tsunade cảm giác được phía dưới của
mình có chút nóng lên và ẩm ướt. Cái thứ keo nhớp theo khe nhỏ của nàng hơi
tuôn ra ngoài dính lên chiếc quần lót nhỏ xinh khiến cho nàng có chút khó
chịu, bám dính và ngữa ngáy.

Dante cũng không hiểu rõ. Những lúc bên cạnh Tsunade, hắn rất khó kiềm chế bản
thân mình. Hắn chỉ muốn mọi thứ của Tsunade thuộc về hắn. Nếu như không phải
bởi vì cơ thể hắn chỉ là một đứa bé, nó chưa sẵn sàng trong việc quan hệ vợ
chồng thì có lẽ Dante đã vượt mức cho phép. Chỉ là, mặc dù không có kinh
nghiệm trong chuyện nam nữ nhưng Dante hình như thấy được Tsunade cũng chưa có
chạm vào một cách thân mật với bất cứ nam nhân nào khác ngoài hắn. Điều đó làm
cho Dante có chút ngạc nhiên nhưng theo sau đó là vui mừng. Một cảm giác hạnh
phúc lan tràn trong tâm trí của Dante. Không một người đàn ông nào không ích
kỷ cả, Dante không phải ngoại lệ.

“Ngươi, ngươi…” Sau khi tách ra thì Tsunade cả người sụi lơ. Nàng hoàn toàn
ngã nhào trong ngực Dante. Điều này khiến cho Dante có chút ngạc nhiên. Hắn
không nghĩ tới Tsunade lại nhạy cảm như vậy. Lúc này nàng hơi run lên, hai
chân ép chặt lại với nhau. Khi Dante hơi nhìn xuống phía dưới thấy được nơi đó
hơi ươn ướt. Điều này khiến cho Dante có chút cảnh giác và hơi lo lắng.

Tsunade quá mẫn cảm, điều này khiến cho Dante có chút lo lắng cho cuộc sống
sau này. Bởi vì bất cứ nam nhân nào cũng không hy vọng mình sẽ bị cắm sừng.
Tất nhiên Dante cũng nằm trong số đó. Nhưng có lẽ hắn không biết về năng lực
của mình. Cơ thể hắn lúc nào cũng tỏa ra một chất hoocmon có khả năng hấp dẫn
trí mạng với nữ giới. Khi mà hắn có ham muốn đồng thời dần dần trưởng thành
thì năng lực này càng ngày sẽ càng mạnh. Đặc biệt khi mà hôn môi với Tsunade
thì nước bọt của hắn chuyển sang nàng khiến cho nàng có phản ứng mạnh mẽ như
vậy. Nàng mặc dù có chút mẫn cảm nhưng không đến mức giống như Dante thấy biểu
hiện bây giờ.

Đôi mắt Dante hơi chớp chớp, hắn nhìn về phía Tsunade tò mò hỏi: “Tsunade,
em…”

Hai người bắt đầu trở nên lúng túng, Tsunade phát hiện được ở bên cạnh Dante
khiến cho nàng không tự chủ được. Đầu óc của Tsunade có chút mông lung. Nàng
lập tức lên tiếng hỏi: “Dante, năng lực của cậu…”

Vẻ mặt Dante có chút mờ mịt sau đó lên tiếng hỏi: “Tsunade, năng lực của em…
có chuyện gì sao?”

Đôi môi Tsunade hơi mím lại sau đó trực tiếp hôn lên đôi môi Dante. Con mắt
Dante mở lớn, hắn không nghĩ tới được rằng Tsunade lại trực tiếp cưỡng hôn
hắn. Nhưng hắn cũng không có phản ứng gì lớn mà chỉ nhắm mắt lại tận hưởng nụ
hôn này. Tuy nhiên trong lòng hắn cũng có chút lo lắng bởi vì mối quan hệ giữa
hai người phát triển quá nhanh vượt qua mức bình thường. Sau một lúc hai người
mới tách rời nhau ra. Hai chân Tsunade ép chặt lại, nàng hơi cắn răng mở miệng
nói: “Ha…ha… nhiên là như vậy!”

“Quả nhiên gì cơ!? Có chuyện gì với em vậy!? Tsunade?” Ánh mắt Dante biến
thành mờ mịt khi nhìn về phía Tsunade.

Tsunade lúc này thở ra hồng hộc, nàng cổ gắng đầy ra Dante. Điều này làm cho
Dante càng cảm giác phức tạp và bản thân có chút khó chịu. Bất chợt quan hệ
hai người lại trở nên kỳ quái. Thế nào mà vừa rồi nàng lại từ chối hắn sau đó
lại đột nhiên hôn hắn. Điều này càng làm cho hắn cảm giác mơ hồ.

Đôi môi đỏ mọng ướt át hơi mím lại trong khi đó con mắt đã có chút ươn ướt
giống như động tình. Hai chân Tsunade khép chặt lại, nàng mở miệng nói:
“Dante, sau này nếu như không được phép của ta không được phép chạm vào ta đặc
biệt là hôn ta. Nhất là những nơi đồng người!” Hơi thở Tsunade biến thành thở
dốc và hơi gấp gáp.

Khóe mặt Dante co giật vài cái. Hắn không thể nào hiểu ý Tsunade. Vậy hóa ra
mình cưới nàng về chỉ được ngắm thôi sao? Ngay cả động một chút chân tay cũng
không được phép. Đây là có ý gì. Dante trở nên buồn bã, hắn thở ra một hơi:
“Được rồi!”

Thấy được bộ dạng kia thì Tsunade thở ra một hơi. Nàng suy nghĩ một chút rồi
nói: “Sau khi chúng ta kết hôn. Em có thể chạm vào ta nhưng là ta có một điều
kiện.”

Vẻ mặt Dante lập tức biến thành kinh ngạc sau đó hắn hởi ngẩn ra nhìn về phía
Tsunade hỏi: “Điều kiện gì?”

Khuôn mặt Tsunade hơi đỏ lên, nàng lảng tránh ánh mắt Dante. Đến khi nàng quay
đầu ra một chỗ khác thì nàng mới nói: “Em có thể chạm vào ta nhưng phải là chỗ
không có bất cứ ai. Nếu như em đồng ý với điều này thì ta có thể để cho em
chạm vào người ta.”

Mép Dante hơi nhếch lên, hắn nở nụ cười thỏa mãn. Bộ dạng này của Tsunade làm
cho hắn có cảm giác muốn đem nàng ôm rồi đè xuống. Tuy nhiên hắn vẫn giả vờ
làm một quân tử chân chính với nụ cười rạng rỡ: “Được! Anh hữa với em nhưng mà
chỗ không người là có thể đúng không?”

Thấy ánh mắt hai hước của Dante thì Tsunade càng trở nên xấu hổ hơn tuy nhiên
Tsunade cũng không trả hắn. Lúc này, nàng lại lần nữa cố gắng lẩn tránh ánh
mắt của hắn. Hai má hồng càng hồng hơn. Nàng tiếp tục nói: “Hơn nữa, ngươi
cũng không thể chạm vào người phụ nữ khác!”

“Cái này!?” Khóe miệng Dante hơi co quắp lại. Điều kiện mà Tsunade đưa ra làm
cho hắn có cảm giác sao sao ấy. Cảm giác kỳ quặc và hơi vô lý. Dante lên tiếng
hỏi: “Cái này là điều kiện thứ hai sao? Không phải em nói có một điều kiện
thôi sao?”

Hai hàm răng Tsunade khẽ cắn, nàng lập tức mở miệng nói: “Thế nào? Ta nói đây
là một điều kiện, ngươi có ý kiến gì sao?” bàn tay Tsunade đưa lên quơ múa
đồng thời hơi nắm lại cho thấy gân xanh nổi lên.

Dante bị buộc bất đắc dĩ, hắn vội vã đưa hai tay lên đầu hàng. Miệng hắn trở
nên ngọt ngào và nịnh bợ: “Hahaha… làm sao có ý kiến gì cơ chứ!?” Tuy nhiên bộ
dạng Tsunade lúc này làm cho hắn khí huyết sôi trào. Quả thực nàng khiến cho
hắn không cầm cự được.

“Hừ…’ Âm thanh lạnh lẽo phát ra từ miệng Tsunade. Lúc này nàng cũng không dám
đứng dậy bởi vì quần lót nàng đã ướt đẫm. Ở phía ngoài còn xuất hiện viến nước
ướt. Nếu như nàng đứng dậy sẽ khiến cho hắn phát hiện được điều này.

Vậy mà để cho Tsunade không được yên là thằng nhóc này lập tức làm ra hành
động. Hắn ngoảnh đầu đi ngoảnh đầu lại. Sau khi hắn xem thấy không có một ai
trung quanh đây thì lập tức làm ra một hành động kinh người. Hắn mở miệng nói:
“Không có ai xung quanh a!” Vừa nói xong thì hắn kéo lấy Tsunade sau đó lại
hôn lên môi nàng nụ hôn thật sâu một lần nữa.

Tsunade cảm giác được toàn thân tê dại. Năng lực Dante khiến cho nàng sướng
khoái nhưng nó cũng làm cho nàng hết sức khó chịu. Nàng lập tức tung ra một cú
đấm thật mạnh: “Thằng nhóc con, không nên quá đáng!”

Bốp!

Thân hình Dante bắn ra giống như một quả pháo bay ra bấy chục mét. Một tiếng
nổ nhỏ vang lên. Khói mù tản đi để lộ ra thân hình nhỏ bé thức sự của một
thằng bé. Thấy vậy thì Tsunade không quản đến hắn. Vừa rồi nàng quả thực đã hạ
thủ nhẹ tay, cũng không có chết được. Cảm giác được mình có chút mềm yếu,
Tsunade vội vã điều động trong cơ thể chakra đem cái cảm giác này xua đi. Nàng
hừ lạnh một tiếng sau đó nhanh chóng rời đi.

Sau khi Hokage đệ tam trở về thì Dante ở lại với Tsunade để cho nàng cùng với
Uzumaki Mito nói chuyện phiếm. Điều này làm cho Dante bất đắc dĩ. Hắn tiến ra
khỏi phòng kiếm một số chỗ bắt đầu tự luyện tập. Dante cũng không có luyện tập
gì nhiều chỉ luyện tập thể lực, khả năng không chế chakra và tính chất biến
hóa âm và dương.

Ngay cả trong bữa cơm thì Tsunade cũng không để ý đến Dante. Dường như hai
người đang trong thời gian chiến tranh lạnh. Lúc này thì Tsunade chỉ có xuất
hiện nụ cười gượng gạo trên mặt. Hắn không nghĩ ra được mình hành động quá mức
khiến cho mối quan hệ hai người trở nên như vậy. Biết vậy thì hắn không có
hành động lỗ mãng thì tốt rồi.

Sau khi bữa ăn cơm trưa, hai người nghỉ ngơi một lúc. Uzumaki Mito gọi hai
người tới thư phòng. Trong thư phòng của Uzumaki Mito thì Dante thấy được
phòng này khá cổ kính giống như phong cách thuần cổ đại. Nơi này dường như
điện đóm cũng không có mà dùng đèn dầu thay thế. Điều này làm cho Dante có
chút ngạc nhiên.

Hai người đi theo sau lưng Uzumaki Mito. Khi bà đến một kế sách thì lập tức
dùng hai tay kết ấn, một màn ánh sáng sáng lên sau đó ánh sáng ảm đạm xuống.
Mito đưa tay ra bắt lấy một cuốn trục để trên bàn rồi lẩm bẩm: “Đây rồi!” Vừa
cầm lấy cuốn trục đặt ở trên bàn sau đó bà lại kết ấn dường như giải khái thứ
gì đó.

“Bà nội đây là!?” Vẻ mặt Tsunade mang theo chút ngạc nhiên.

Khuôn mặt già nua của Uzumaki Mito xuất hiện vẻ mỉm cười, nàng nhìn về phía
Dante nói: “Cuốn trục này, ta cho phép cháu mượn trong ngày hôm nay tại nơi
này. Cháu hãy ghi nhớ nó thật tốt. Ta hy vọng cháu học được loại nhẫn thuật
này. Mong cháu không để ta thất vọng!”

Vẻ mặt Tsunade biến thành kinh ngạc, nàng nhìn thấy mấy chữ trong cuốn trục:
“Bà nội, thằng bé mới chỉ hai tuổi mà thôi! Bà nội đưa thứ đó cho thằng bé có
quá sớm không. Dường như cả làng Lá hiện nay cũng chưa có người học được loại
nhẫn thuật này kể từ ông hai qua đời.”

“Ta tin tưởng thằng nhóc có thể học được!” Uzumaki Mito mỉm cười mở miệng đáp
lại. Dường như nàng tin chắc vào cảm giác của mình.

Hai mắt Dante hơi nheo lại nhìn về phía cuốn trục. Sau đó hắn nhìn về phía
Tsunade, hắn thực sự không vui khi mà Tsunade cứ coi hắn là một thằng nhóc. Dù
sao hắn nhỏ tuổi nhưng hắn cũng là chồng nàng. Có người vợ nào nói chồng mình
như vậy hay không? Khóe miệng Dante nhìn về phía Tsunade hỏi: “Phi lôi thần
thuật khó học như vậy sao?”

“Hừ…” Tsunade nhìn Dante với ánh mắt lạnh lùng. Giọng điều nàng có chút khó
chịu mở miệng nói: “Phi lỗi thần thuật là nhẫn thuật mà ông hai ta sáng tạo
ra. Từ trước đến này cũng chỉ có ông hai sử dụng. Tính đến bây giờ thì ít cũng
phải vài trăm ninja cảm nhận muốn học được loại nhẫn thuật này cũng không có
thành công. Người người đều là Jounin cao cấp. Ngươi nói xem loại nhẫn thuật
này có khó học hay không?”


Hokage chi tân đồng thuật - Chương #36