Người đăng: dantelucifer
“Bà nội, bà đừng nói đùa nữa mà!” Một nụ cười gượng gạo xuất hiện trên khuôn
mặt Tsunade. Nàng nhìn về phía Dante rồi nói với giọng có chút kỳ quái: “Thằng
nhóc mới chỉ có hai tuổi, nó làm sao biết được tình yêu là gì chứ? Ở tuổi này
của nó cũng chỉ có ăn và chơi mà thôi!”
“Tsunade, cháu biết ta từ trước đến nay đều không nói đùa bao giờ!” Uzumaki
Mito nhìn về phía hai người gồm ảnh phân thân Tsunade và Dante ở phía xa. Vừa
nói đến đây thì Mito nhìn về phía Tsunade nói với giọng tò mò: “Xem ra cháu
cũng cảm thấy được ánh mắt thằng bé nhìn cháu rất đặc biệt đi!”
“Hà…” Nói đến đây thì Tsunade thở dài ra một hơi. Xem ra cảm giác của nàng
không giả. Ánh mắt thằng bé nhìn về phía nàng có chút khác biệt. Ánh mắt này
có vài phần giống như Jiraiya nhìn về phía nàng. Loại ánh mắt đó tràn ngập ưa
thích và mong muốn chiếm đoạt. Cái loại ánh mắt này Tsunade vô cùng rõ ràng
nhưng nàng tự nói dối mình vì thằng nhóc chỉ mới hai tuổi thôi. Nó làm sao có
loại ánh mắt này được. Xem ra nàng lại nhầm lẫn một lần nữa.
Nhìn thấy được khuôn mặt tò mò của Uzumaki Mito nhìn mình, Tsunade không biết
phải trả lời thế nào đi nữa. Bất chợt Uzumaki Mito mở miệng nói với Tsunade:
“Nơi này ta đã bày ra một kết giới ảo ảnh để đánh lừa những người xung quanh.
Ở bên ngoài nhìn vào sẽ không biết được nội dung chuyện mà chúng ta nói ngày
hôm nay. Chuyện mà ta nói với con lúc này rất hệ trọng, có lẽ nên giữ một ít
bí mật sẽ tốt hơn.”
“A” Vẻ mặt Tsunade có chút ngạc nhiên. Nàng không nghĩ ra Uzumaki Mito lại
muốn nói chuyện với nàng vào lúc này. Hơn nữa, tài nghệ bà nội nàng thật đáng
khâm phục. Bà lại bày ra kết giới lúc nào Tsunade không hay. Lúc này, Tsunade
đã biến thành kinh ngạc thêm vẻ tò mò khi quan sát Uzumaki Mito đồng thời nàng
cũng nhìn ra Dante ở phía xa. Chẳng lẽ chuyện này rất quan trọng sao?
Lúc này, ảnh phân thân Tsunade cùng với Dante đang bắt đầu một bài luyện tập y
thuật cơ bản. Hai người đi ra giữa sân, Tsunade đã đặt ở giữa đó một cái bàn
khá lớn. Một lúc sau, Tsunade cầm một con cá khá to đặt nó trên bàn. Con cá
liên tục dãy dụa ở trên bàn, phía trên làn da của con cá xuất hiện loang lổ
mấy vết máu. Mấy miếng vảy bị rách tung tóe cả ra ngoài.
Ánh mắt Tsunade nhìn chăm chú về phía Dante, đầu nàng hơi ngước lên nói với
giọng hài hước: “Nhiệm vụ của em lần này đó là khống chế chakra tạo ra chakra
dương. Loại chakra dương này sẽ tác động tới tế bào trong cơ thể con cá. Tế
bào sẽ nhanh chóng hoạt hóa và đem vết thương trên mình con cá chữa lành. Đây
là một y thuật cơ bản nhất.”
“Bắt đầu đi!” Giọng nói như ra lệnh từ miệng Tsunade phát ra.
Miệng Dante lập tức co quắp, hắn nhìn về phía Tsunade mở miệng đáp: “Cô
Tsunade, không có làm mẫu sao?”
Đầu Tsunade liên tục lắc lắc, bộ dạng nàng lúc này trở nên nghiêm nghị. Bàn
tay trắng nõn nắm lại đặt trước mồm: “Khụ, khụ… ta đã dạy em toàn bộ những
kiến thức cần thiết để cho em có thể làm được. Phụ thuộc quá nhiều vào giáo
viên là không tốt đâu!”
“Vâng, cô Tsunade nói phải. Vậy em bắt đầu đây!” Dante gật đầu một cái. Bàn
tay hắn đưa ra đặt về phía con cá đang dãy dụa trên mảnh giấy trắng chứa đầy
chữ kia. Thực sự thì Dante cho rằng Tsunade nói rất chính xác. Thầy cô chỉ dạy
cho học trò một, hai mà không phải toàn bộ. Học trò phải biết tự mình học hỏi
lấy sau đó đem kiến thức biến thành của mình và mở rộng. Nhưng sao Dante có
cảm giác quái quái. Hắn cảm giác được Tsunade đang nhìn hắn với cái nhìn thích
thú.
Trong lòng Tsunade ở lúc này tràn ngập cảm giác muốn xem Dante thất bại. Thực
sự thì Dante quá yêu nghiệt, loại huyết thống đồng thuật này gần như hoàn mỹ.
Nó có khả năng kiếm soát chakra và sao chép hoàn hảo. Nếu như Tsunade ra tay
thì Dante có thể hoàn toàn sao chép xuống. Đến lúc đó thằng nhóc lại dễ dàng
hoàn thành việc cứu trị con cá. Đó không phải là điều Tsunade muốn. Nàng muốn
để cho Dante xuất hiện thất bại nhờ vậy cảnh tỉnh thằng nhóc. Thứ hai là tự
mình lĩnh ngộ tốt hơn là bắt trước người khác.
Quả nhiên không ngoài Tsunade dự liệu, Dante thực hiện khống chế chakra dương
thất bại. Bởi sử đẩy mạnh chakra dương trong việc hoạt hóa tế bào. Điều này đã
khiến cho vết thương ác hóa. Vết thương bị băng hoạt, tế bào bị hư hại do
chakra dương quá mạnh gây ra. Con cá lập tức dãy vài cái sau đó mắt nó trở nên
trắng dã.
Con mắt Dante mở lớn nhìn về phía con cá, hắn mở miệng nói: “Con cá này… đã
chết rồi sao? Mình làm sai chỗ nào sao?”
“Vừa rồi em sử dụng chakra dương quá nhiều!” Bất chợt Tsunade ở phía sau lên
tiếng nhắc nhở. Tiếng thở dài từ miệng Tsunade phát ra: “Do sử dụng chakra
dương quá nhiều dẫn đến tế bào hoạt hóa quá tải. Từ việc này làm cho tế bào
phân hóa biến thành bị hủy hoại. Các tế bào được cung cấp quá nhiều chakra
dương dẫn đến tế bào không chịu nổi và chết đi. Điều này khiến cho vết thương
nhanh chóng ác hóa.”
“Em cần phải khống chế chakra cẩn thận hơn nữa. Phân bố lượng chakra đều trên
các vết thương. Chakra dương sẽ đẩy nhanh khả năng tái tạo của tế bào nhưng
quá nhiều chakra sẽ biến thành liều thuốc độc mà không phải dùng để trị liệu.”
Tsunade vừa đưa tay lên vừa nhàn nhạt giải thích cho Dante. Nói đến đây nàng
đi về phía chiếc áo nhỏ và vừa đi vừa nói: “Em cần phải luyện tập nhiều hơn
nữa. Ninja y thuật không phải chỉ dựa trên thiên phú mà còn cần có rất nhiều
sự cố gắng.”
“Vâng, em xin lỗi vì vừa rồi em quá gấp gáp!” Dante thở dài ra một hơi rồi gật
đầu mở miệng.
“Em biết nhận lỗi như vậy là rất tốt!” Vừa lúc này thì Tsunade đã quay trở
lại. Trong tay nàng không biết lúc nào đã cầm một con cá lớn. Con cá này cũng
không nhỏ so với con cá đặt trên bàn chút nào. Mặc dù chúng khá bé so với con
cá luyện tập ở nơi dạy ninja y thuật mà lần trước Dante đi qua.
Thân thể Tsunade bị con cá ướt lên những đường cong mê người hiện ra trước mặt
Dante. Khuôn mặt Dante hơi đỏ lên. Cái cảm giác nửa kín nửa hở với cái rãnh vú
sâu hoắm kia vô cùng kích thích thị giác của Dante. Mặc dù Dante có thể thông
qua nhãn lực để quan sát bên trong quần áo Tsunade nhưng nhìn cơ thể Tsunade
khỏa thân lại kém phần nửa kín nửa hở rất nhiều. Mặc dù Dante đã quan sát qua
cơ thể khỏa thân của Tsunade.
Tsunade cũng không để ý khuôn mặt Dante khẽ đỏ lên. Nàng đem con cá cũ ném ra
khỏi quyển trục và đưa con cá mới vào trong. Ngón tay cái nhẹ nhàng vạch lên
thân thể con cá cũ khi nó đang dãy đành đạch. Vết rạch trực tiếp đem máu đỏ
tươi con cá bắn ra. Âm thanh nhàn nhạt không nhanh không chậm từ miệng Tsunade
phát ra: “Hãy chú ý phương pháp điều khiển chakra của ta!”
Bàn tay Tsunade bắt đầu phát ra ánh sáng màu xanh. Ánh sáng màu xanh bắt đầu
từ từ sáng lên. Độ sáng được điều chỉnh đến mức nhất định sau đó dừng lại. Vết
thương trên mình con cá ban đầu liền với tốc độ khá chậm nhưng sau đó nhanh
dần. Chỉ một lúc sau thì con cá lại mọc vẩy và vết thương khép lại, làn da
hoàn hảo như lúc ban đầu.
“Phù…” Một hơi thở dài từ miệng Tsunade phát ra. Lúc này Tsunade lại dùng ngón
tay nhưng lần này là ngón tay chỏ vạch lên thân thể con cá và tạo ra một vết
thương nho nhỏ. Con ngươi màu nâu chăm chú quan sát Dante, nàng mở miệng với
giọng nói thân thiện: “Bây giờ tới lượt em!”
Dante gật đầu một cái. Vừa rồi quá trình này hắn xem rất rõ ràng. Hắn lập tức
làm bước y hệt giống như Tsunade. Tuy nhiên vết thương vẫn lập tức áp hóa sau
đó con cá lại trắng mắt ra. Khóe miệng Dante co quắp lên, không nghĩ tới rõ
ràng hắn làm giống như Tsunade nhưng lại không được. Khi Dante quay ra thì
thấy được Tsunade mỉm cười mở miệng nói: “Em cần phải cảm nhận được chakra cần
cung cấp cho một vết thương. Cơ bản mỗi vết thương đều có khác biệt nhất định
ngay cả việc dùng một vũ khí làm tổn thương cùng một vị trí. Một vết thương có
rất nhiều sự khác biệt như độ lớn, độ tế bào bị hư hại… Cũng giống như ở người
ngay cả con cá khác nhau thì tế bào của chúng cũng khác nhau.”
Không quản bản thân bị ướt đẫm, Tsunade lại tiếp tục vì Dante thay một con cá
nữa vào giấy phong ấn. Dante liên tục luyện tập không biết mệt mỏi. Mặt trời
từ từ đi về phía cuối chân trời. Khi ánh sáng trở nên lẻ loi.
“Ha… thành công rồi, cuối cùng em cũng thành công rồi!” Khuôn mặt Dante tràn
ngập mồ hôi và sự sung sướng. Mồ hôi đã ướt đẫm thân thể đơn bạc nhỏ bé của
Dante. Hắn nhìn về phía đằng sau thì phát hiện được ảnh phân thân Tsunade đã
biến mất lúc nào không biết.
Tsunade đã đi tới gần hắn một cái, nụ cười trên khuôn mặt nàng có chút gượng
gạo và khó coi. Dante cảm giác được Tsunade có gì đó khang khác. Hắn cảm nhận
được bàn tay Tsunade hơi run run lên một chút, nụ cười mỉm trên mặt Tsunade
mang chút bi thương: “Em làm rất tốt!”
“Sắc trời đã muộn!” Bất chợt từ phía sau Uzumaki Mito mở miệng đáp: “Hôm nay,
hai cháu ở lại ăn cơm với bà nhé!?” Mito để lộ ra khuôn mặt từ ái mà bất cứ ai
cũng không có cách nào cự tuyệt được.
Quả không ngoài Dante dự liệu, Tsunade mỉm cười gật đầu nói: “Vâng, vậy làm
phiền bà nội tối ngày hôm nay!” Trong lời nói này có chút bi thương nhàn nhạt
dường như nàng đã đánh mất thứ gì đó. Dante không có thể nào hiểu được tại sao
Tsunade lại biệu hiện như vậy. Bộ mặt bi thương của Tsunade khiến cho Dante có
chút buồn bã trong lòng. Hắn chỉ cảm giác được trái tim mình như thắt lại, cảm
giác mình hít thở có chút khó khăn.
Lời mời do Uzumaki Mito đặt ra cũng không có cách nào từ chối. Vẻ mặt Dante
làm ra nụ cười: “Vâng, vậy cháu lại làm phiền bà vậy! Bà Uzumaki Mito…” Đối
với Uzumaki Mito, Dante không có cách nào từ chối nhưng căn bản một điều,
Dante có cảm giác mình chân chuồng trước mặt Mito. Mọi bí mật trong người hắn
đều như bị Mito nhìn thấu. Hơn nữa, chakra ẩn trong người Mito, hắn không có
cách nào thích ứng được. Cái loại chakra đó quá đáng sợ, tà ác làm cho hắn nổi
cả da gà. Nếu so sánh thế nào thì hắn có thể nói giống như mình đi trong đêm
tối sau đó gặp ma thực sự. Có lẽ chính là cảm giác này.
Bất đắc dĩ, Dante chỉ có thể ở lại ăn bữa trưa lần nữa với Uzumaki Mito. Trong
suốt buổi ăn tối thì Uzumaki Mito có hỏi Dante khá nhiều vấn đề. Dante đối với
những vấn đề này thì đều giải thích hợp lý hơn nữa đưa ra những ý kiến riêng
của mình. Đối với những lời nói do Dante nói ra, ngay cả Tsunade cũng có vài
phần kinh ngạc. Dường như Dante cảm nhận được thiện cảm Mito trở nên lớn hơn
sau cuộc nói chuyện trong bữa ăn này.
Sau bữa ăn tối, Uzumaki Mito mời hai người đến phòng riêng của mình để trò
chuyện.
Ở thế giới này, ngay trong thời gian này cũng thịnh hành cả điện nước đầy đủ.
Tuy nhiên căn phòng do Uzumaki Mito ở thì khá là đơn giản. Ở trong căn phòng
chỉ có mấy cây đèn cầy phát ra ánh sáng. Một khay trà đặt ở trước mặt chiếc
bàn nho nhỏ. Ba người thì ngồi trên một tấm nệm. Dante ngồi đối mặt với hai
người Uzumaki Mito và Tsunade.
Lúc này, Uzumaki Mito mỉm cười mở miệng hỏi Dante: “Cháu có biết tại sao ta
muốn gọi cháu cùng tới nơi này không?” Đầu Dante lắc lắc, hắn đáp lại Uzumaki
Mito. Dù sao thì hắn cũng không rõ tại sao Mito lại muốn nói chuyện riêng với
hắn và Tsunade. Bất chợt Uzumaki Mito nhìn về phía Dante nói với giọng bình
thản và ôn nhu: “Ta muốn nói chuyện riêng với cháu cùng Tsunade. Ta muốn nói
chuyện của hai đứa!”
“Chuyện của cháu và cô Tsunade?” Vẻ mặt tò mò xuất hiện trên khuôn mặt Dante.
Hắn nhìn về phía Tsunade thấy được Tsunade đang xoa xoa vạt áo của mình. Bộ
dáng Tsunade trong lúc này vô cùng khẩn trương. Từ cảm nhận do Tsunade toát
ra, Dante cảm giác được nàng lúc này đang lo lâu, khẩn trương đồng thời mang
theo chút sợ hãi. Điều này làm cho hắn có chút khó hiểu. Dante bất chợt mở
miệng hỏi: “Bà… bà có thể nói rõ cho cháu được không? Cháu không hiểu lắm.
Chẳng lẽ chuyện cháu trở thành đồ đệ của cô Tsunade có vấn đề gì sao?”
“Không, không phải chuyện này!” Uzumaki Mito hơi lắc lắc đầu mình và đôi mắt
của bà cũng hơi nhắm hờ lại.
“Không phải là chuyện này?” Vẻ mặt Dante có chút mờ mịt nhìn về phía Uzumaki
Mito ngay sau đó quay ra nhìn về phía Tsunade. Hắn thấy được khuôn mặt Tsunade
đỏ bừng lên. Bộ dạng khẩn trương chưa từng có. Đến cuối cùng thì hắn thấy được
Tsunade nhìn về phía hắn rồi nàng thở dài ra một hơi.
“Không phải là chuyện cháu trở thành đồ đệ của Tsunade!” Uzumaki Mito thở dài
ra một hơi. Bà nhìn về phía Dante với ánh mắt tràn đầy yêu thương, bà mở miệng
nói: “Ta có chút ý kiến với việc cháu muốn trở thành đồ đệ của Tsunade.”
“A!” Dante hơi ngạc nhiên hô lên: “Bà… bà không đồng ý cháu trở thành đồ đệ cô
Tsunade?”
“Đúng vậy!” Uzumaki Mito mỉm cười gật đầu. Bà nhìn về phía Dante, càng nhìn
thì bà càng cảm thấy Dante làm cho mình hài lòng. Lúc này, bà mở miệng lên
tiếng nói: “Ta không hy vọng cháu trở thành học trò của Tsunade. Mà ta mong
muốn cháu có thể trở thành chồng của Tsunade.”
Lời này nói ra khiến cho con mắt Dante mở lớn. Hôm nay cũng không phải là ngày
cá tháng tư, có cần nói đùa bỡn những thứ này hay không? Nhưng xem ra biểu
hiện của họ cũng không giả. Dựa vào cảm nhận chakra của Dante, hắn cũng cảm
nhận được những lời này không phải giả. Đây… rốt cuộc có chuyện gì đang diễn
ra vậy? Hắn đang nằm mơ hay sao thế?
Uzumaki Mito mở miệng nói: “Cháu nghĩ sao nếu như ta muốn làm chủ tác thành
cho hai đứa. Cháu bé, nếu như ta nói ta muốn đem cháu gái yêu quý của ta
Tsunade đem gả cho cháu vậy… quyết định của cháu đây? Là chấp nhận cháu gái ta
làm vợ còn là không?” Vừa nói thì Uzumaki Mito nhìn về phía Dante tò mò hỏi:
“Chẳng lẽ cháu gái ta không đủ tốt!?”
“Dạ không phải ạ!?” Dante vội vã trả lời, hắn quay ra nhìn Tsunade thấy được
khuôn mặt Tsunade đang đỏ bừng đồng thời nàng có vẻ như vô cùng vô cùng không
bình tĩnh.
“Vậy là cháu gái ta không đủ xinh đẹp?” Uzumaki Mito lại nheo mắt nhìn về phía
Dante.
Dante vội vã trả lời: “Không, bà… bà Mito... Cô Tsunade thực sự rất đẹp!?”
Uzumaki Mito tiếp tục truy cứu: “Vậy cháu không thích cháu gái ta sao?”
Dante hoàn toàn cứng lưỡi. Hắn không biết phải trả lời Mito sao cho phải nữa.
Nói hắn không thích Tsunade là giả. Hắn thực sự bắt đầu thích Tsunade ngay từ
lần đầu gặp mặt. Có lẽ là thứ cảm giác đã ấp ủ sâu trong trái tim mình. Dante
không biết rõ cảm giác này có phải là yêu không nhưng có lẽ thực sự là thích.
Nếu nói là thích không giả chút nào nhưng hai người tuổi tác chênh lệch quá
xa.
“Cái này…” Khuôn mặt Dante để lộ ra vẻ cứng nhắc. Dáng vẻ hắn lúc này vô cùng
lúng túng và túng quẫn.
“À…” Uzumaki Mito dường như hiểu ra chuyện. Nàng mỉm cười nói với Dante: “Về
vấn đề tuổi tác, cháu không cần lo lắng. Vấn đề này chúng ta sớm đã giải
quyết!” Vừa nói thì Uzumaki Mito đưa tay chỉ phong ấn cái trán của mình rồi
nói tiếp: “Đây là một loại thuật phong ấn có tên Âm Phong Ấn của gia tộc
Uzumaki chúng ta sáng tạo ra. Loại thuật này cho phép chúng ta đem chakra dư
thừa tồn trữ ở nơi này. Ngoài việc nó tạo ra nơi chứa đựng chakra dư thừa dùng
cho sau này chiến đấu, nó còn có tác dụng khác…” Vừa nói thì thân hình Uzumaki
Mito lập tức nhanh chóng trẻ lại.
Dante vẫn thấy được tóc bà ở dạng hoa dâm nhưng làn da bà trắng nõn hồng hào.
Toàn thân tràn ngập ra vẻ thành thục mê người. Bà trở lại bộ dáng ba mươi tuổi
của mình. Khuôn mặt lộ ra vẻ thành thục xinh đẹp mà bất cứ nam nhân nào cũng
khó cưỡng. Vẻ đẹp này của bà cũng không kém Tsunade là bao nhiêu. Bà nói với
Dante với giọng hòa ái: “Nó có tác dụng duy trì vĩnh trú thanh xuân!”
Lúc này, Mito lại khôi phục lại dung mạo già nua lúc ban đầu. Bà hơi thở ra
hổn hển vài hơi nhưng rất nhanh lại lấy được hô hấp đều đều. Bà mỉm cười với
nụ cười hòa ái và thân thiện với Dante: “Sau này, Tsunade cũng sẽ học âm phong
ấn. Trong thời gian này bởi vì chiến tranh nên con bé không có tu luyện thành
công âm phong ấn. Nhưng với tài năng của nó, học được âm phong ấn chỉ là vấn
đề sớm hay muộn mà thôi. Đến lúc đó, cháu cũng không cần lo lắng vợ mình sẽ
già đi về tuổi tác.”
Thực sự là sự hấp dẫn quá mê người. Uzumaki Mito đưa ra lời mời để cho Dante
không có cách nào cự tuyệt. Trước mặt hắn là cơ hội không thể nào từ bỏ. Không
những có thể cưới được một người vợ xinh đẹp lại có thể trở thành phụ thuộc
gia tộc Senju. Sau này hắn không lo lắng không có một hậu thuẫn mạnh mẽ phía
sau. Dante có chút trầm tư.
Cứ nhìn về phía Tsunade, thấy bộ dạng túng quẫn của nàng này, lòng Dante có
chút đau lòng. Hắn muốn ôm lấy Tsunade đem nàng an ủi. Nhưng là… hắn không
biết mình nên quyết định thế nào. Lý trí cho hắn câu trả lời là chấp nhận mà
ngay cả tình cảm cũng nói cho hắn nên chấp nhận. Bởi vì chỉ có trở thành chồng
Tsunade, hắn mới có cơ hội đạt được Tsunade cả về thân thể lẫn linh hồn. Một
khi bỏ qua, hắn sợ rằng mình không có một chút tỉ lệ thành công nào để chinh
phục Tsunade. Phải biết bây giờ hắn chỉ là một đứa trẻ hai tuổi mà Tsunade
cũng đã đến tuổi lấy chồng.
Trông thấy được thân thể Tsunade đang run lên, đầu nàng đang cúi thấp xuống.
Dante cũng rơi vào trầm tư. Bàn tay Dante vừa nắm lại sau đó lại nhả ra. Cả
thân thể đã ướt đẫm mồ hôi. Bất chợt tay Dante nắm chặt lại dường như hắn đã
đưa ra quyết định cuối cùng.