Gặp Mặt Uzumaki Mito


Người đăng: dantelucifer

Ánh nắng măt trời buổi sớm mai chiếu xuống ngôi làng Lá nhỏ bé mà thanh bình.
Từng chùm sáng phân sắc qua những hạt sương sớm biến thành bảy màu xinh đẹp.
Chúng xuyên qua kẽ là thành những màu xanh như những viên ngọc tuyệt đẹp.
Chúng lăn tăn trên mặt nước giống như những viên kim cương bé nhỏ vừa xinh đẹp
lại vừa huyền ảo. Dường như ngôi làng đang thức giấc sau một giấc ngủ thỏa
mái. Không khí trở nên có mùi hơn, mùi hương của hoa quả và mùi vị của sự tươi
đẹp.

Trong một căn nhà rộng lớn thuộc dãy nhà gia tộc Senju.

“Cái gì!?” Một âm thanh lớn tiếng phát ra từ trong ngôi nhà. Lúc này một thiếu
niên có mái tóc màu nâu xám ngồi trên bàn ăn, ánh mắt mở to nhìn về phía cậu
bé có mái tóc màu bạc trắng. Đồng thời lúc đó, người thiếu niên cũng quay sang
nhìn về phía thiếu nữ tóc vàng ở bên cạnh: “Chị à, chị nói thằng nhóc con này
sẽ ở nhà chúng ta!”

Cốp! Bàn tay thiếu nữ đưa lên trực tiếp gõ lên đầu người thiếu niên. Người
thiếu niên đau đớn quá lập tức dùng tay ôm đầu. Trên mắt còn lưu lại cả giọt
nước đồng thời vẻ mặt tràn đầy uất ức và khó chịu nhìn về

“Nawaki, em thật vô lễ! Người ta có tên hẳn hỏi. Gọi người khác là thằng nhóc
là bất lịch sự lắm biết không hả?” Bàn tay Tsunade nắm lại nắm đấm, ánh mắt
trầm tĩnh nhìn về phía cậu bé có mái tóc màu trắng.

Đối mặt với chuyện này thì Dante cũng không có tiếp tục nói gì. Dù gì đi nữa
thì trong mắt Nawaki, hắn bất quả chỉ là một đứa trẻ không hơn không kém. Hắn
cũng không muốn rằng co với Nawaki chỉ vì chuyện nhỏ nhặt này. Như vậy chẳng
phải hắn chỉ bằng một đứa trẻ thôi sao.

Đôi môi đỏ mọng Tsunade hơi mím lại, nàng nở nụ cười thân thiện: “Dante, em
đừng để bụng chuyện này! Ta thay mặt em trai ta xin lỗi em!”

“A, không có sao? Cô Tsunade nghĩ nhiều rồi!” Dante lập tức cầm lấy một chiếc
đũa nhẹ nhàng vì mình gắp thức ăn. Ánh mắt hắn tràn đầy bình thản giống như
mặt hồ tĩnh lặng. Tuy nhiên câu nói của hắn lại sợ rằng nặng cả nghìn cân với
Nawaki. Âm thanh non nớt mang theo chút hài hước từ miệng Dante phát ra:
“Nawaki còn rất trẻ, cậu bé mới chỉ chưa đến mười hai tuổi mà thôi! Vẫn chỉ là
một đứa trẻ chưa trưởng thành. Em hiểu được mà!”

“Thằng nhóc con kia, ngươi nói cái gì vậy hả?” Khuôn mặt Nawaki lập tức đỏ
lên. Bàn tay nắm chặt lại, gân xanh trên trán nổi lên. Nắm đấm vỗ mạnh vào bàn
rồi lớn tiếng chất vấn: “Ta… nhưng là một Hokage trong tương lại. Ngươi…. Ui
da!”

Cú đấm Tsunade không nhẹ chút nào trực tiếp đấm thẳng lên đầu của Nawaki khiến
cậu cảm giác được có chim bay trước mắt mình. Âm thanh Tsunade lớn tiếng phát
ra: “Mau ngồi xuống cho ta! Trước mặt khách nhân mà lại tỏ ra như vậy thì còn
ra thể thống gì.”

Vẻ mặt Nawaki giống như sắp muốn khóc. Người thiếu niên này đưa hai tay vội vã
ôm đỉnh đầu. Đầu hắn hơi cúi xuống, giọng nói biến thành khàn khàn giống như
đang nuốt cục tức ở cổ họng. Âm thanh yếu ớt phát ra: “Ngươi làm gì hung dữ
vậy? Ta là em ngươi còn thằng nhóc đó là em ngươi đây?”

Dante không thèm đểm xỉa đến một thẳng nhóc con mới mười một, mười hai tuổi
như thế. Hắn cầm lấy một bát cháo mà cô Kimi đưa cho. Lúc này Dante mỉm cười
mở miệng cảm ơn: “Cảm ơn bác Kimi, bác thật là tốt bụng. Không những nấu ăn
ngon lại còn rất tốt bụng nữa. Sau này, nếu cháu có chọn vợ nhất định sẽ chọn
một người xinh đẹp mà lại tốt bụng giống như bác.”

“Cậu bé này…” Khuôn mặt Kimi xuất hiện nụ cười vui vẻ. Bàn tay người nữ nhân
này đưa lên sờ sờ má của mình. Nàng lắc lắc đầu cười nói: “Ta cũng không trẻ
trung gì cũng ngoài bốn mươi tuổi rồi còn lấy đâu xinh đẹp nữa.”

“Không có!” Dante mỉm cười sau đó lớn tiếng nói ra: “Cô Kimi cũng không có
giả. Ai nói cô già cơ chứ. Nhìn cô giống như chỉ mới hơn ba mươi tuổi thôi.
Nếu như cô Kimi ăn mặc đẹp hơn một chút ra ngoài sợ rằng mấy người nam nhân
đều sẽ đổ rạp về phía cô Kimi!”

“…” Nụ cười nhẹ nhàng từ miệng nữ nhân tên Kimi phát ra. Nàng lên tiếng mở
miệng nhắc nhở nói: “Trẻ con học thói nịnh bợ như vậy là không tốt đâu!”

“Không có a! Cháu đều nói ra sự thật mà thôi!” Vẻ mặt Dante lộ ra người thành
thật nhất trên thế giới này. Không ai có thể nghi ngờ cậu bé lúc này! Tất
nhiên đây là ý nghĩ trong lòng Dante lúc này.

“Được rồi, được rồi…” Kimi mỉm cười sau đó nói với giọng tràn đầy ấm áp và
tình yêu giống như một người mẹ: “Cảm ơn cháu đã khen ngợi ta. Nhưng cháu còn
nhanh ăn xong bát cháo của mình đi kẻo nguội. Trẻ con nhịn buổi sáng không tốt
đâu!”

Khuôn mặt Dante xuất hiện nụ cười nhẹ nhàng sau đó gật đầu một cái. Hắn vùi
đầu vào bát cháo mà Kimi nấu cho mình. Thực sự thì cháo do Kimi nấu có mùi vị
rất tuyệt không thua kém bất cứ nhà hàng nào. Đây là lần đầu tiên, Dante ăn
được bát cháo ngon như thế này sau khi sống lại ở cái thế giới này.

Trong lúc đang ăn thì Tsunade đột nhiên mở miệng lên tiếng hỏi: “Nawaki, hôm
nay em cũng có nhiệm vụ hả?”

Nawaki lập tức gật đầu, hắn dừng lại việc ăn đồng thời nhìn về phía Tsunade mở
miệng đáp lại: “Chị, ngày hôm nay thầy Orochimaru hẹn em lúc 8 giờ sáng tại
cổng làng Lá. Chúng em hôm nay phải ra ngoài làng thi hành nhiệm vụ. Hơn nữa
còn là một nhiệm vụ cấp C nữa cơ.”

“A” Tsunade có chút hơi ngạc nhiên sau đó hô lên một tiếng. Trong lòng làng có
chút băn khoăn. Nawaki mới chỉ là một Genin hơn nữa tốt nghiệp thời gian có
chút quá ngắn. Hiện giờ Nawaki lại phải đi làm nhiệm vụ hơn nữa còn là một
nhiệm vụ cấp C. Loại nhiệm vụ này sẽ liên quan tới các cường đạo và sơn tặc.
Mà trong thời điểm này cũng có rất nhiều ninja lẫn vào cường đạo và sơn tặc.
Một mặt vì do thám tình hình đối phương, mặt khác có thể đem thiên tài bóp
chết trong trứng. Điều này làm cho Tsunade có chút lo lắng.

Hiện giờ cũng không có cách nào. Nhiệm vụ cấp bậc phân chia gồm D, C, B, A và
S. Trong đó cấp bậc D và C thì Genin có thể làm. Riêng cấp bậc C và cấp bậc B
thì một sô Chuunin mới có thể tham gia. Mà cấp bậc A và S chỉ dành cho Jounin.
Loại cấp bậc S thì khá nguy hiểm, ngay cả Jounin cũng rất khó được tham gia
chỉ có Jounin cấp cao trong hàng Jounin mới có thể tham gia. Tuy nhiên hiện
giờ là chiến tranh, nhân lực thiếu nghiêm trọng thế nên các nhiệm vụ cấp D đều
sẽ bị loại bỏ. Mà cấp bậc cấp C coi như là thấp nhất hiện nay. Trong lòng
Tsunade cầu mòng cho Nawaki sẽ bình an vô sự, nàng mở miệng nỏi: “Vậy cẩn thận
một chút. Ngay cả nhiệm vụ cấp C, em cũng không được phép khinh thường!”

“Em biết rồi mà!” Thiếu niên Nawaki có vẻ không vui. Hắn liếc nhìn về phía
Dante sau đó tiếp tục ăn. Vừa ăn người thiếu niên này vừa mở miệng: “em là
Hokage tương lại, làm sao chỉ một nhiệm vụ cấp C cũng làm khó được cho em!”
Trong giọng nói thiếu niên này đầy sự khinh thường.

“Hà…” miệng Tsunade phát ra một tiếng thở dài. Nàng thực sự lo lắng cho
Nawaki. Mặc dù Nawaki đã mười một, mười hai tuổi rồi nhưng thằng nhóc lúc nào
cũng luôn miệng kêu mình sẽ trở thành Hokage. Trở thành Hokage nào có dễ dàng
giống như Nawaki nói. Hơn nữa, suy nghĩ thằng nhóc có tính khí khá trẻ con.
Nàng rất lo lắng tính cách này sẽ khiến cho thằng nhóc rơi vào nguy hiểm.

Ánh mắt Tsunade đảo qua thấy được Dante vẫn húp cháo, nàng nhìn thấy được
thằng nhóc cũng vừa ăn vừa nhìn mình. Tsunade nói với giọng ôn nhu: “Dante,
sau bữa ăn ta muốn em cùng đi với ta đến một nơi!”

Nghe được lời nói Tsunade vang vọng về phía mình, Dante nhẹ nhàng gật đầu:
“Vâng!”

Bữa cơm cũng nhanh chóng kết thúc. Bữa sáng cũng chỉ diễn ra trong khoảng nửa
giở. Ngay sau khi ăn xong thì Nawaki lập tức cấp tốc nhanh chóng rời đi chạy
thẳng về phía cảnh cửa làng Lá. Hiển nhiên hắn rất vội trong việc muốn đi thi
hành nhiệm vụ này. Tsunade thấy vậy chỉ thở dài hơi lắc đầu. Trước khi đi nàng
chỉ căn dặn được Nawaki vài câu. Nawaki chạy nhanh như thế cũng có lẽ bởi vì
cảm giác Tsunade phiền phức.

Trong một căn nhà lớn nằm giữa khu trung tâm của dãy nhà dòng họ Senju, một
căn nhà lớn nhưng kiểu cách lại khá giản dị. Chúng được làm bằng những tấm gỗ
chắc chắn nhất nhưng dáng vẻ khá cổ xưa. Xem ra căn nhà này có từ rất lâu đời.
Một nữ nhân vô cùng già, dáng ngoài của bà cho thấy tuổi tác bà dường như đã
tám mươi tuổi rồi. Bà đang ngồi trong một căn phòng nhỏ.

Người nữ nhân này có tóc dài màu hồng trắng do tuổi tác. Bà có đôi mắt lớn màu
xám, cùng với khuôn mặt nhăn nheo. Mái tóc dài được búi thành hai chỏm tạo ra
hai cầu ở phía hai bên đầu, mái tóc dài để thõa xuống phía dưới. Trên búi tóc
còn kèm theo ba cây châm ở mỗi bên. Khuôn mặt thì đầy nếp nhăn, mũi thảng cao,
miệng nhỏ và xương quai hàm thon. Điểm đặc biệt người nữ nhân này là có một ấn
hình kim cương màu tím ở trên trán. Ngoài ra bà còn đeo hai lá bùa ở hai búi
tóc dường như dùng để phong ấn thứ gì đó. Bà mặc một bộ kimono màu trắng hơi
tối và cao cổ.

Dường như với năng lực đặc biệt của mình, bà cảm nhận được phía bên ngoài đang
có hai cỗ chakra hướng về phía mình đi tới. Đôi môi nhợt nhạt của bà khẽ nhếch
lên: “Cỗ chakra này là của Tsunade. Con bé lại tới nơi này. Đi cùng nó là một
người khác. Loại chakra này…” Khóe mắt bà lão hơi kéo lên, dáng vẻ giống như
rơi vào trạng thái suy tư.

Bất chợt âm thanh từ miệng bà lão phát ra lớn: “Hana, cho ta đi chuẩn bị trà
ngon. Chúng ta có khách đến thăm!”

“Vâng!” Từ phía ngoài phát ra tiếng nói của một nữ nhân tầm trung tuổi.

Phía ngoài căn nhà, một nam một nữ đứng bên cạnh nhau. Nữ nhân thì ngoài hai
mươi mà nam thì là một cậu bé có bộ dạng khoảng bốn tuổi. Hai người này không
ai khác ngoài Dante cùng với Tsunade.

Vẻ mặt Dante có chút tò mò. Hắn không hiểu tại sao Tsunade lại đưa hắn về phía
bên trong này. Ở phía trong có một luồng chakra rất đặc biệt làm cho tâm Dante
có chút xao động. Nó giống như một thứ u ấm đáng sợ lấp dưới một vỏ bọc êm ái,
mềm mại mà lại tươi sáng. Tsunade đưa tay ra liên tục gõ cửa phát ra âm thanh.
Âm thanh không quá lớn nhưng đủ để người nghe thấy.

Dante tò mò lên tiếng hỏi: “Cô Tsunade, chúng ta đi gặp ai sao?”

“A!” Tsunade có chút ngạc nhiên. Nàng không nghĩ tới được Dante lại biết mình
đưa thằng nhóc đi gặp một ai đó. Điều này khiến cho nàng ngạc nhiên nhưng chỉ
trong thoáng chốc mà thôi. Tsunade biết rõ rằng Dante rất thông minh, mình làm
việc gì cũng không có cách nào qua mắt thằng bé. Vì thế Tsunade nở nụ cười mở
miệng nói: “Đúng vậy! Ta muốn em đi gặp một người. Người này chính là bà nội
của ta. Lát nữa em hãy cung kính đối với bà nội.”

“À, vâng!” Dante nhẹ nhàng gật đầu một cái. Nghe ngữ khí thì biết Tsunade khá
cung kính đối với bà nội của mình. Bà nội Tsunade không phải là vợ của Hokage
đệ nhất Senju Hashirama hay sao? Nếu như là vợ Hokage đệ nhất thì chắc chắn có
điểm đặc biệt hơn người. Điều này khiến cho Dante rơi vào trầm tư và lo lắng.

Nguyên nhân hắn lo lắng bởi vì xung quanh nơi này, hắn cảm nhận được rất nhiều
loại chakra tồn tại. Số lượng chakra này vô cùng mạnh hơn nữa có vài cố khá là
âm u. Loại chakra này khiến cho Dante có chút khiếp sợ. Hắn cảm giác được mình
giống như đi vào đầm rồng hang hổ vậy. Hắn không hiểu tại sao nơi này có nhiều
người như vậy. Bảo vệ vợ Hokage đệ nhất cũng không cần huy động lực lượng lớn
như vậy đi.

Cạch!

Cánh cửa gỗ mở ra, một nữ nhân tầm độ tuổi khoảng mười tám đôi mươi. Thiếu nữ
khá xinh đẹp đồng thời Dante có cảm giác được thiếu nữ này có chút quen mắt
nhưng không biết đã gặp ở đâu rồi nhỉ. Lúc này thiếu nữ lập tức cúi đầu chào
hỏi: “Cô chủ, bà chủ biết cô chủ đến nên đã chuẩn bị sắn trà. Mời cô chủ vào!”

Đối với việc này thì Dante có chút ngạc nhiên, xem bộ dáng này thì dường như
Tsunade đã hẹn sẵn cuộc gặp mặt này. Tuy nhiên Dante đã nhầm bởi vì Tsunade
không có hẹn sẵn cuộc gặp mặt này. Nàng chẳng qua đi tới nơi này cùng với
Dante mà thôi. Bà nội nàng Uzumaki Mito có được năng lực cảm nhận mạnh mẽ.
Điều này cũng không trách khi hai người vừa đến thì đã có người đón tiếp. Xem
ra bà nội nàng sớm cảm nhận được hai người tới nơi này.

Đầu Tsunade hơi lắc lắc, nàng lên tiếng thở dài ra một hơi: “Mỗi lần ta đến
thì đều bị bà nội đoán được. Được rồi, chúng ta đi thôi!” Ánh mắt Tsunade liếc
về phía Dante mở miệng ra lệnh. Dante gật đầu một cái sau đó lẳng lặng đi theo
phía sau lưng Tsunade.

Tsunade cũng không cần người thiếu nữ kia dẫn đường. Nàng trực tiếp dẫn theo
Dante đi lòng vòng một chút sau đó tiến vào một căn phòng không lớn nhưng khá
sạch sẽ và giản dị. Trong căn phòng này có một tấm rèm che gió được đặt phía
trước một căn phòng có một chiếc giường.

Ở phía trước là một nữ nhân đang hầu hạ rót trà cho bà lão. Nữ nhân này khá là
quen thuộc với Dante. Dante hơi chớp mắt lên tiếng mở miệng nói với giọng ngạc
nhiên: “Bác Kimi, bác đến đây lúc nào vậy?” Phải biết được rằng lúc Dante đang
rời đi thì Kimi còn đang rửa bát đũa. Nàng làm sao có thể nhanh như vậy chẳng
lẽ là dùng nhẫn thuật di chuyển tới nơi này.

Âm thanh khàn khàn từ miệng bà lão ngồi chính giữa phát ra: “Là Tsunade đó
hả!? Vào đi cháu!”

Tsunade lập tức mở miệng đáp lại: “Bà nội, cháu đến đây thăm bà!” Bàn chân
Tsunade bước lên sàn sau đó từ từ bỏ ra dép sau đó tiến về phía bên trong.

Dante đi phía sau lưng Tsunade, hắn cũng nhanh chóng bỏ ra dép sau đó đi về
phía bà lão. Thân mình hắn hơi cúi xuống hành lễ: “Cháu chào bà ạ!”

“Ừm!” Uzumaki Mito nhìn chăm chú quan sát Dante. Điều này khiến cho Dante có
cảm giác lúng túng. Ánh mắt Mito quan sát Dante sau đó biến thành có chút ngạc
nhiên. Đồng thời lúc này nàng hơi nhè nhẹ gật đầu. Miệng bà lão mở miệng đáp
lại: “Mọi người ngồi đi!”

Dante cũng lập tức ngồi xuống bên cạnh Tsunade sau khi Tsunade ngồi khoanh
chân xuống dưới. Khi mà ánh mắt Dante nhìn sang người nữ nhân trung tuổi kia
thì người nữ nhân này đưa tay che miệng đồng thời mỉm cười đáp lại: “Ta là
Hana, chị gái song sinh với Kimi. Nhiều người hay nhẫm lẫn ta với con bé!”

“A” Dante có chút ngạc nhiên hô lên. Phải rồi, vừa rồi Dante cảm nhận được
chakra của người nữ nhân này khá giống với bác Kimi nhưng dường như có chút
khác biệt. Có vẻ như hai người quả thật là chị em song sinh.

Bất chợt Uzumaki Mito mở miệng lên tiếng hỏi khi ánh mắt bà đang nhìn về phía
Dante: “Tsunade, có chuyện gì con muốn nói với ta hay sao? Dường như chuyện
này rất quan trọng và có liên quan tới cậu bé này. Vì thế con mới đem cậu bé
tới nơi này?”

Vẻ mặt Dante lập tức ngạc nhiên, hắn nhìn về phía Tsunade sau đó hắn thấy được
Tsunade ngay lập tức gật đầu. Nàng khẽ liếc về phía Dante sau đó quay nhìn về
phía bà nội Uzumaki Mito của mình mà đáp lại rằng: “Bà nội, cháu nghi ngờ cậu
bé có chút liên quan tới gia tộc Senju chúng ta. Chính vì vậy cháu mang nó đến
đây hy vọng bà nội có thể kiểm tra một chút. Cháu muốn biết cậu bé này có phải
hay không người gia tộc Senju để thất lạc bên ngoài!”


Hokage chi tân đồng thuật - Chương #28