Làm Khách Ở Trụ Sợ Cảnh Vệ


Người đăng: dantelucifer

Vòng tròn bảo hộ của người thanh niên được tạo ra. Sau khi hắn thi triển ra
hồi thiên thì nửa qỉa cầu năng lượng màu xanh bao bọc lấy cơ thể hắn đem hắn
ngăn cách với ngọn lửa khổng lồ kia. Tuy nhiên khi ngọn lửa sắp tắt thì vòng
bảo hộ cũng không có cách nào tồn tại.

Người thanh niên Takeshi đã mất đi thăng bằng. Thân hình hắn đã không có cách
nào giữ được trạng thái thi triển Hồi Thiên. Hắn lập tức lảo đảo, thân hình
theo đà bắn ra bên ngoài.

Phừng!

Ngọn lửa không khách khí trực tiếp táp vào cánh tay và y phục người thanh
niên. Bị ngọn lửa đốt cháy thì người thanh niên lập tức hét thảm lên một
tiếng: “Aaaaa…”. Tiếng hét chói tai của hắn làm cho bất cứ ai cũng kinh hãi.

Đôi mắt mấy tên hộ vệ lập tức trợn tròn to nhìn về phía cảnh này. Mặc dù đám
người bọn họ cũng biết nhẫn thuật nhưng họ chẳng qua chỉ biết chút chút. Dù đã
ngoài ba mươi nhưng thực lực họ bất quá chỉ như một Chuunin mà thôi. Việc
thường làm của họ là bảo vệ sòng bạc. Họ chưa gặp phải chiến đấu chân chính.

Xèo!

Một tên hộ vệ trong đó lập tức sử dụng hai tay kết ấn. Một chùm nước từ phía
con suối phóng ra tưới lên cơ thể người thanh niên Takeshi đem lửa trên người
hắn dập tắt. Một người còn lại lập tức lớn tiếng kêu lên: “Hắn lại tới!”

Bóng ảnh màu bạc lấp lánh dưới ánh trăng lấp lóe, nó mang theo vẻ âm trầm sát
khí cả về tử vong nữa. Người hộ vệ kia vội vã đứng chắn ngăn cách giữa hắn
cùng với người thanh niên kia. Tên hộ vệ kia lớn tiếng quát lên: “Ngươi có
biết ngài ấy là ai không hả? Ngài ấy là…”

Phanh!

Cả người tên hộ vệ cảm nhận được một lực lượng lớn mạnh nện thẳng vào người
khi mình còn chưa nói hết câu. Thân mình của hắn bị đập bay, miệng phun ra một
ngụm máu, ngực lõm vào một dấu vết khá lớn. Cả thân thể hắn bay theo một đường
cong tuyệt đẹp sau đó lê dài trên đất. Khi đập mạnh lên tảng đá mới phát ra
một tiếng khá lớn.

Phanh!

Bỏ mặc tên hộ vệ kia, Dante trực tiếp phóng về phía người thanh niên cùng tên
hộ vệ còn lại. Người hộ vệ kia lập tức hét lên một tiếng sợ hãi sau đó nhanh
chóng bỏ chảy sang một bên.

Phanh!

Cả cái đầu của hắn bị một đấm khổng lồ đánh bay. Thân hình hắn bay ngược về
phía sau trong khi đầu hắn đã bể nát, cổ bị gẫy ra kéo dài. Ở trên cổ còn thấy
được khúc xương chìa ra ngoài. Mắt hắn lồi ra trước khi chết làm cho người
khác cảm giác thực sự muốn nôn mửa.

Người thanh niên Takeshi nhìn về phía Dante giống như đang nhìn một con quái
vật. Ánh mắt lạnh như băng, khuôn mặt âm trầm như nước, ở sâu con ngươi ấy,
người thanh niên thấy được dáng vẻ sợ hãi của mình. Hắn lên tiếng cầu xin
Dante: “Ngươi… ngươi không được giết ta… ta là con trai của đại trưởng lão tộc
Hyuuga… Nếu ngươi giết ta…”

“Chỉ trách ngươi không nện động vào đồ mà cha ta để lại…” Vây mà hắn còn chưa
nói hết lời thì Dante trực tiếp mở miệng sau đó đấm xuống một đấm. Bàn tay này
bao phủ lớp chakra màu xanh mạnh mẽ. Một quyền trực tiếp nện thẳng vào đầu
người thanh niên này.

Phanh!

Cả cái đầu người thanh niên lập tức nổ nát. Máu tươi liên tục bắn tung tóe
khắp nơi. Náo tương trắng hếu vẩy cả ra ngoài. Chúng bắn tung tóe lên mặt của
Dante.

Sau khi đem người thanh niên này giết chết thì Dante mới cảm nhận được mình
vừa mới làm cái gì. Cảm giác ghê tởm lan tràn khiến cho Dante cảm thấy khó
chịu. Hắn lập tức hơi lùi về phía sau, bản thân hơi quỵ xuống. Một thứ chất
lỏng từ trong miệng hắn phun ra ngoài.

Ọe, ọe… Toàn bộ những gì ăn được ở chưa này trong dạ dày Dante lập tức phun ra
phía bên ngoài.

Có lẽ Dante không nên giết những tên như thế này nhưng hắn hiểu một khi không
giết chết những tên như thế này, phiền phức sẽ liên tục tìm đến. Cả người
Dante cũng có chút mệt mỏi, cả thân thể hắn đã tiêu hao khá nhiều chakra và
cần thời gian để hồi phục. Giết mấy tên này sẽ rất phiền toái nhưng suy đi
nghĩ lại thì Dante biết mình nên giết đối phương. Về tình về lý, hắn tin tưởng
Hokage đệ tam sẽ bảo vệ hắn. Dù sao đã gây thù với gia tộc Hyuuga thì thêm một
chuyện cũng thế, bớt một chuyện cũng vậy.

Bất chợt một âm thanh quát lên: “Chuyện gì đang xảy ra ở đây thế này!?” Dante
quay ngoắt lại thì thấy được một người nam nhân có chút lớn tuổi đi đầu, theo
sau là một đám hộ vệ. Con người Dante hơi cau lại, hắn thấy được trên người họ
đều có dấu hiệu đặc biệt. Đó là một chiếc quạt tròn được chia thành hai nửa ở
giữa. Phần trên có hình trăng khuyết treo ngược màu đỏ. Phần dưới thì có màu
trắng. Loại ký hiệu này thì Dante khá rõ, họ là người gia tộc Uchiha.

Trong phòng làm việc Hokage đệ tam, Hokage đệ tam vừa vươn người một cái. Bàn
tay đưa xuống cầm lên một chiếc hộp Bento nho nhỏ. Khuôn mặt Hokage đệ tam
nhìn vào hộp Bento thì bộc lộ ra có chút vui vẻ. Hắn đặt lên bàn sau đó mở ra
chiếc hộp Bento và nhìn lên trên đó. Ở trên đó có khá nhiều món ngon mắt, vừa
đẹp, vừa ngon lại đủ dinh dưỡng. Món cơm do chính tay vợ yêu của Hokage đệ tam
làm.

Miệng Hokage đệ tam vừa hát mấy lời nho nhò trong khi ngón tay thì cầm lấy đôi
đũa bằng gỗ. Hai chiếc đũa liên tục đụng vào nhau phát ra âm thanh khá kêu.
Miệng Hokage đệ tam thì lẩm bẩm nói: “Lên ăn món gì trước nhỉ?”

“Ngài Hokage đệ tam!” Bất chợt một trận gió thổi lên đem tấm vải hộp Bento
trực tiếp táp vào mặt Hokage đệ tam.

Khóe miệng Hokage đệ tam lập tức co quắp lại. Thế nào mà ngay lúc ăn cơm cũng
không có cách nào yên thế này. Bàn tay Hiruzen đưa lên đem chiếc khăn kéo
xuống. Hắn nhẹ nhàng đặt đôi đũa và chiếc khăn xuống bàn. Bộ dáng không vội
vàng đem chiếc đũa đặt ở trên chiếc khăn: “Có chuyện gì?”

“Ngài Hokage đệ tam… chuyện là…” Người nam nhân đeo mặt nạ này chắp tay lại
sau đó bắt đầu lên tiếng kể việc hắn biết.

Một tòa nhà khá lớn có hình trụ nằm ở vị trí cách làng Lá không xa. Ở trên tòa
nhà này có khắc hình một cái phi tiêu. Trong hình phi tiêu lại có khắc một
chiếc quạt hình tròn. Chiếc quạt này được chia làm hai nửa, nửa trên hình
trăng khuyết treo ngược màu đỏ, dưới có màu trắng. Gia huy tượng trưng cho gia
tộc Uchiha.

Một cậu bé tóc màu bạc trắng ngồi ở giữa chiếc bàn nhỏ. Đối diện với hắn là
một người nam nhân tầm trung tuổi. Trên mặt có một vết sẹo khá dài và sâu. Hắn
mặc một chiếc áo khoác màu đen cụt tay bên ngoài. Bên trong mặc một chiếc áo
giáp lưới sắt. Phía sau lưng có huy hiệu chiếc quạt gia tộc Uchiha.

Đứng ở bên cạnh bàn là hai người cũng có tộc huy gia tộc Uchiha.

Đôi mắt hắn như híp lại nhìn về phía cậu bé tóc bạc trắng khoảng bốn đến năm
tuổi này. Hai tai hắn trực tiếp vểnh lên nghe cậu bé nói. Âm thanh non nớt từ
miệng cậu bé phát ra: “Cháu nhắc lại lần nữa vì họ muốn giết cháu thế nên đây
là hành động tự vệ. Cháu chỉ muốn bảo vệ mạng sống của mình mà thôi! Họ là
người xâm nhập nhà người khác bất hợp pháp. Vì tự vệ, cháu chỉ có thể làm như
vậy!”

Thật ra thì ngay từ đầu, Dante cũng có ý nghĩ thôi thì mình cứ giữ im lặng cho
đến khi cô giáo Tsunade hoặc Hokage đệ tam Sarutobi Hiruzen tới là được. Đến
lúc đó thì hắn sẽ nói chi tiết đầu đuôi sự việc này ra nhưng hắn quyết định
khai rõ ràng ra. Kể cả sau khi Tsunade hoặc Hokage đệ tam đến, hắn cũng sẽ
khai như thế. Hắn nhớ được kiếp trước mình sống, hễ phạm nhân vào nơi kiểu như
thế này sẽ bị người đánh cho khai thì thôi. Đéo biết phạm nhân có tội không
nhưng bị đánh hoặc ép cho nhận tội hết. Một sự hủ bại thực sự, thế nên hắn
không dám cược. Ai biết họ dùng hình như thế nào?

Nghe được những lời này thì người thẩm vấn nhìn về phía mấy người đứng bên
cạnh. Mấy người lập tức gật đầu một cái. Bất chợt nam nhân có mặt sẹo mở ra
đôi mắt màu đỏ như máu. Ở dưới đôi mắt màu đỏ như máu xuất hiện ba viên câu
ngọc màu đen. Ba viên câu ngọc màu đen nằm cách đều trong đồng tử và chúng nhẹ
nhàng xoay tròn.

Dante không kịp phòng vệ. Hắn bất tri bất giác trúng chiêu của người nam nhân
kia. Hắn chỉ cảm giác được cả người mê mang ngay sau đó hình như mình không tự
chủ khống chế được. Bản thân rơi vào trạng thái mê mê màng màng giống như
người say thuốc.

Một âm thanh vang vọng trong đầu Dante: “Ngươi là ai?”

“Tôi là Ootsutsuki Dante!” Dante dưới sự sai bảo người nam nhân kia bắt đầu
nhất lượt trả lời câu hỏi của hắn. Người thanh niên bắt đầu tò mò hỏi Dante
một số câu. Hắn đều lấy được câu trả lời hợp lý. Ngay cả việc xác nhận Dante
là gián điệp không thì hắn cũng nhận được câu trả lời hợp lý.

Người nam nhân mặt sẹo không nhanh không chậm bắt đầu mở miệng hỏi tiếp: “Hãy
kể cho ta biết toàn bộ quá trình xảy ra ngày hôm nay!”

“Lúc đó, tôi đang trên đường về!” Âm thanh non nớt kèm theo vẻ mặt mơ màng của
Ootsutsuki Dante vang lên trong căn phòng tối: “Tôi cảm nhận được ở phía hướng
nhà của tôi có chakra ba động. Loại chakra này có ác ý đối với bản thân tôi
nên tôi đã mở ra đôi mắt của mình để xem. Tôi phát hiện được ba người nam
nhân, một người trong đó sử dụng Byakugan đang ở trong nhà sai hai tên kia làm
việc cho hắn. Hai người dùng xẻng đào lên món quà do cha tôi để lại!”

“Ngươi là ninja cảm nhận?” Người nam nhân kia tò mò mở miệng hỏi.

“Tôi không biết ninja cảm nhận là gì?” Dante lập tức trả lời câu hỏi của hắn.

Đôi mắt người nam nhân kia nhíu mày lại sau đó hắn lên tiếng hỏi: “Vậy ngươi
làm sao có thể cảm nhận được chakra bọn họ!”

“Tôi không biết!” Dante lập tức làm đáp lại, bộ mặt hắn vẫn mê mang: “Từ khi
sinh ra đã cảm nhận thấy. Tôi có thể cảm nhận được chakra người khác và người
khác có ác ý hay nói dối không. Khi đó chakra họ sẽ ba động rất đặc biệt. Mỗi
người đều sẽ có chakra khác nhau.”

Vấn đề này khiến cho người nam nhân kia có vài phần kinh ngạc. Một ninja cảm
nhận có thể dễ dàng cảm nhận được lượng chakra, khoảng cách chakra nhưng rất
khó làm như Dante cảm nhận được ác ý cũng như lời nói dối bởi vì khả năng này
hình như một số ninja cảm nhận khác không làm được.

Đảo qua mấy người canh phòng thấy được họ bắt đầu ghi chép thì người nam nhân
mặt sẹo hít một hơi thật sâu hỏi tiếp: “Đôi mắt của ngươi là gì?”

“Tôi không biết!” Dante lạnh nhạt tiếp tục mở miệng nói: “Một số người nói tôi
mang nhãn thuật mới, là một loại tân huyết kế giới hạn được sinh ra.”

Mấy người đứng bên cạnh cũng gật đầu một cái. Người thanh niên mặt sẹo hơi
nhíu mày lại, hắn lập tức lên tiếng hỏi: “Đôi mắt ngươi có năng lực gì?”

“Nó giúp tăng động tĩnh thị lực, nó còn có thể nhìn xuyên qua mọi vật, có tầm
nhìn 360 độ không góc chết!” Dante mở miệng với giọng từ tốn và vẻ mặt mê
mang: “Có thể nhìn thấu nhẫn thuật, thể thuật và sao chép lưu giữ chúng, có
thể phụ trợ khả năng kiểm soát chakra, có thể biến đổi sử dụng chakra âm và
dương một cách dễ dàng!”

Càng nghe được thì mấy người ở trong đây đều kinh hãi. Họ đang nghe được cái
gì thế này. Loại nhãn thuật này rõ ràng cho thấy được nó có sức mạnh hỗn hợp
của Sharingan và Byakugan. Byakugan có tầm nhìn 360 độ, có khả năng nhìn xuyên
thấu và gia tăng động tĩnh thị lực. Sharingan thì theo sức mạnh từ một đến ba
câu ngọc sẽ tăng cường. Chúng có thể nhìn tháu nhẫn, thể, ảo thuật và đem
chúng sao chép một cách dễ dàng. Ngoài ra chúng có thể sử dụng ảo thuật để
thôi miên đối phương cùng với dự đoán một số hành động của đối phương. Đôi mắt
Dante chỉ kém Sharingan ba câu ngọc một chút về khả năng sử dụng ảo thuật và
dự đoán hành động mà thôi.

Cố gắng giữ bình tĩnh, người nam nhân mặt sẹo tiếp tục hỏi: “Tại sao ngươi
muốn giết chết Hyuuga Takeshi!?”

Đối với câu hỏi như vậy, Dante mơ màng trả lời: “Vì hắn muốn giết tôi!”

“Tại sao hắn muốn giết ngươi?” Người nam nhân mặt sẹo lập tức truy vấn.

Dante không nhanh, không chậm trả lời một cách mê mang: “Tôi nghĩ là gia tộc
Hyuuga muốn giết tôi!” Người nam nhân kia tiếp tục hỏi Dante. Dante vẫn trong
trạng thái mê mang trả lời hắn. Sau khi hỏi hết các vấn đề thì người nam nhân
mặt sẹo mới sử dụng một cái ảo thuật. Nhất thời Dante trở nên mê mang sau đó
ngủ gục xuống.

Đồng thuật Dante mới thức tỉnh chưa được lâu. Hắn còn chưa được tiếp xúc với
ảo thuật nên dễ dàng trúng chiêu thức do một Jounin cao cấp thi triển bằng
Sharingan. Nếu như hắn được tiếp xúc với ảo thuật sẽ không như vậy. Đồng thuật
Dante thức tỉnh là do điều kiện đặc biệt. Điều kiện này trái ngược hoàn toàn
với gia tộc Uchiha. Chính Dante cũng không biết được đồng thuật của hắn có thể
tiến hóa được lần nữa hay không. Xem ra lần này đồng thuật hắn thua Sharingan
ba câu ngọc cũng có thể là hắn chưa kịp phòng thủ thì đã trúng chiêu.

Rầm!

Ở phía ngoài phát ra một tiếng vang lớn đánh động mọi người. Lúc này ở bên
ngoài, một nữ nhân xinh đẹp có mái tóc màu vàng và con mắt màu nâu đang vô
cùng giận giữ. Nàng lớn tiếng mở miệng quát tháo: “Các ngươi mau giao ra thằng
nhóc ra đây? Nếu không việc này ta không để yên cho các ngươi đâu!”

Một nam nhân có độ tuổi trung tuổi, hắn khá đẹp trai đồng thời hai bên khóe
miệng có vết hằn khá sâu. Hắn lãnh đạm mở miệng nói: “Tsunade, đừng tưởng cô
là công chúa tộc Senju, là đồ đệ Hokage đệ tam mà có thể muốn làm gì thì làm!
Đừng quên đây là trụ sở cảnh vụ bộ do tộc Uchiha chúng ta làm chủ. Đồ đệ cô đã
giết người. Chúng ta phải có nghĩa vụ điều tra rõ việc này.”

“Các ngươi muốn chết!” Senju Tsunade lập tức lớn tiếng quát lên. Nàng vô cùng
giận giữ hỏi: “Ta không tin tưởng các ngươi. Ta muốn đích thân đi hỏi rõ thằng
nhóc việc này. Ai biết các ngươi sẽ làm gì với thằng nhóc!?”

Người nam nhân trung tuổi kia hừ lạnh một tiếng mở miệng nói: “Hừ… cô đang
nghi ngờ về khả năng làm việc công chính của đội cảnh vệ sao?”

Tsunade mở miệng với giọng khó chịu: “Đội cảnh vụ các ngươi còn làm ít những
chuyện như vậy sao?”

“Cô!” Khuôn mặt người nam nhân kia phát ra vẻ âm trầm.

“Đủ rồi, Tsunade!” Một âm thanh quát nhẹ vang lên. Senju Tsunade giật mình
quay về phía sau. Hắn thấy được người nam nhân có đầu đội mũ màu đỏ mặc một bộ
áo bào trắng, trên miệng vẫn ngậm tẩu thuốc đi tới. Hắn lãnh đạm nhìn về phía
mấy người kia.

Đám người đứng ở đây lập tức lên tiếng chào hỏi: “Ngài Hokage đệ tam!”


Hokage chi tân đồng thuật - Chương #24