Kẻ Ngốc Mới Trở Thành Hokage


Người đăng: dantelucifer

Sau khi Tsunade tiến về phía bên trong quán ăn, đám người Jiraiya và
Orochimaru lần lượt tiến về phía bên trong. Ở bên trong, Dante nhìn xung quanh
phát hiện được ở đây có khá nhiều người. Ngoài số người bình thường ra còn có
rất nhiều người ninja cũng tham gia ăn nhậu ở nơi này. Nhà ăn nơi này khá lớn,
chúng được chia làm thành từng phòng ăn riêng biệt.

Ở giữa là một lối đi không quá rộng nhưng cũng không quá hẹp. Hai bên là từng
phòng ăn riêng biệt. Tuy nhiên nói mấy thứ này là phòng ăn cũng không có giống
lắm. Bởi vì trung gian các phòng chỉ ngăn cách bằng một tấm gỗ khá lớn. Chúng
chỉ có vách ngăn trước và sau để ngăn cách với hai phòng trên và dưới. Thực
khách có thể dễ dàng đi theo đoàn người tiến vào phòng ăn. Họ có thể lựa chọn
phòng ăn lớn nhỏ.

Bởi vì cộng thêm đoàn người Jiraiya và Orochimaru nên số người khá đông. Số
người ở đây tổng cộng có mười người nhưng thật may số người này không vượt quá
số chỗ ngồi trong một căn phòng. Đám người Dante trực tiếp chọn một chỗ mới
nhất.

Tùy từng nơi mà số bàn cùng với số bếp khác nhau. Bàn nướng tổng cộng có bốn
bếp nưỡng tấn cả. Mười người đều ngồi trên một một tấm nệm giống nhau. Dante
cũng ngồi ngay tại chỗ Tsunade ngồi. Hơn nữa Tsunade ngồi là đầu bàn tính từ
phía ngoài vào trong, Dante ngồi bên cạnh nàng. Bốn chiếc túi xách được gác ở
bên cạnh.

Ánh mắt Nawaki nhìn về phía Dante có vài phần khó chịu. Mặc dù Nawaki rất sợ
chị gái mình nhưng hắn cũng rất thích chị gái của mình. Thế nên Nawaki trực
tiếp ngồi bên cạnh Dante. Riêng về phần Jiraiya ngồi trực tiếp đối diện với
Tsunade trong khi đó người khác cũng lần lượt ngồi ở chỗ ngồi của mình.
Orochimaru thì trực tiếp ngồi ở trong góc phòng, hắn bình thản nhìn về phía
mọi người.

“Xin chào!” Người nữ nhân này có chút lớn tuổi. Bà ấy mặc một chiếc áo nội trợ
che kín toàn thân. Đầu đội một chiếc khăn xếp buộc lại mái tóc màu nâu đã bạc
màu của mình. Khuôn mặt khá hiền từ cùng với thân hình hơi mập một chút. Bà
làm cho người khác cảm nhận được đó là một người hiền hòa. Đối với mấy người
này có lẽ bà biết được danh tiếng của họ nhưng bà vẫn mỉm cười hòa nhã: “Mấy
vị khách nhân, mọi người dùng gì?”

Bàn tay Tsunade nhẹ nhàng cầm lên thực đơn, sau khi cầm trong tay thực đơn,
Tsunade lập tức mở miệng gọi lên những món ăn có thể ăn được. Khiến cho Dante
có chút kinh ngạc là Tsunade lại gọi một món cháo có trong thực đơn, Dante
không nghĩ tới nơi này có cháo. Người nữ nhân hơi mập trung tuổi liên tục viết
thực đơn do Tsunade đọc lên, ngay sau đó bà mới lên tiếng hỏi: “Các vị, các vị
còn cần gì nữa sao?”

Tsunade lắc lắc đầu mở miệng nói: “Không cần, nếu như thấy thiếu chúng ta sẽ
gọi tiếp. Cảm ơn!”

“Không có gì!” Người nữ nhân trung tuổi mỉm cười hòa ái mở miệng nói: “Chúng
tôi sẽ sai người làm ngay. Các vị xin chờ trong chốc lát. Nếu có gì cần, các
vị cứ việc cho gọi, chúng tôi sẽ lập tức có mặt. Mời các vị tự nhiên. Chúc mọi
người một bữa ăn vui vẻ!” Sau khi nói xong thì nàng cúi đầu khom người rồi rời
đi.

Dante thấy được mấy người ở nơi này quả thực lúc nào cũng lễ tiết. Ngay cả
quán ăn cũng có lễ tiết như vậy. Điều này làm cho Dante cảm thấy được phiền
phức. Jiraiya lập tức mở miệng hỏi: “Tsunade, ngươi làm gì mà gọi nhiều như
vậy?” Thực ra thì Jiraiya rất muốn lấy tiếng trước mặt Tsunade vì vậy mà hắn
định ra mặt trả tiền. Tuy nhiên sau khi thấy được Tsunade gọi toàn là món đắt
tiền hơn nữa còn có số lượng không nhỏ thì mặt Jiraiya đen lại.

“Không sao?” Tsunade lập tức cười lên sau đó ánh mắt đảo qua đám học viên mới
tốt nghiệp này. Nàng lập tức không ngần ngại lên tiếng nói: “Lần này ta trả
tiên, coi như lễ chúc mừng bọn nhóc đã trở thành Genin đi!”

“Nga, hiếm khi thấy được Tsunade hào phóng như vậy!” Khuôn mặt Orochimaru xuất
hiện nụ cười. Hắn bình thản nhìn lướt qua đám người một chút sau đó ánh mắt
tập trung về phía mấy túi to tướng đang nằm xếp gọn gàng ở bên người Tsunade.

“Hừ…” Lời nói từ miệng Orochimaru khiến Tsunade có chút không vui. Nàng có
chút khó chịu lên tiếng hỏi lại Orochimaru: “Vậy ta từ trước đến nay rất keo
kiệt hay sao?”

Những lời này từ miệng Tsunade khiến bọn nhóc có chút tò mò nhưng làm em trai
và bạn thân giống Jiraiya, Orochimaru và Nawaki thì đã quá rõ tính cách
Tsunade. Tsunade không những keo kiệt còn là một quỷ nghèo. Nàng đã mượn được
tiền thì đừng mong nàng trả lại ngươi tiền. Nếu muốn nàng chi trả tiền ăn uống
trong các buổi họp, vậy ngươi đừng mơ. Tiền của nàng còn phải đi đóng góp cho
sòng bạc. Hiện giờ, im lặng là vàng đối với họ.

Trong lúc mấy người nói chuyện với nhau thì một vài nhân viên của quán ăn đã
thay đổi than và lò nướng. Than lúc này đã nóng hồng và bắt đầu bốc ra hơi
nóng. Chỉ trong một thời gian ngắn thì lò nướng đã đỏ rực. Mấy người nhân viên
liên tục bê theo vài món ăn gồm rau sống, thịt và một số thức ăn chuyên dụng
cho đồ nướng.

Để chuyển sang đề tài khác, Jiraiya lập tức mở miệng nói: “Tsunade, vừa rồi cô
xách theo thứ gì vậy? Hiếm khi tôi thấy cô đi mua xắm lắm mà. Chẳng lẽ trong
mấy túi đó là mấy đồ dùng cho y thuật sao?” Hiển nhiên Jiraiya có chút tò mò
về mấy cái túi to của Tsunade rồi, hắn vội vã vừa cười vừa đưa tay lên sờ ót
của mình.

“Chị à, tại sao chị không rủ em đi cùng!” Nawaki tò mò lên tiếng hỏi, hắn lập
tức mở miệng hỏi: “Em có thể giúp chị sách được đồ.”

“Thằng nhóc…” Senju Tsunade nở nụ cười hòa ái. Trong khi nàng xếp mấy món thịt
nướng trên bếp lửa thì Nawaki cũng tò mò nhìn về phía mấy cái túi xách. Điều
này làm cho mấy người cũng tò mò theo: “Mấy túi xách đó cũng không phải đựng
đồ mà là đựng thứ khác… Được rồi, chúng ta nướng thịt heo đi.”

Xèo, xèo…

“Thịt nướng, nếu có thêm một chút rượu thì tuyệt!” Jiraiya lập tức nở nụ cười
lớn. Khi Jiraiya vừa dứt lời thì một người phục vụ đã nâng trong tay một mâm
gỗ. Trên mâm gỗ đựng mấy bình rượu nho nhỏ và vài cái chén. Ánh mắt Jiraiya
híp lại nhìn về phía mâm gỗ kia.

Nhưng làm cho Dante có cảm giác kỳ quái, người phục vụ là một nữ nhân khá trẻ
đẹp có độ tuổi ngoài hai mươi. Dante phát hiện được Jiraiya có ánh mắt đầy ham
muốn nhìn về phía nữ nhân kia mà không phải bình rượu.

Cạch!

“Mời các vị!” Người nữ nhân này lập tức để xuống một đám bình rượu và cốc. Mỗi
lần đi một nơi, nàng đều để đúng vị trí. Nàng còn để rất đúng, một phần ở chỗ
Jiraiya, một phần ở chỗ Orochimaru.

Jiraiya trong lúc người nữ nhân này cúi xuống, hắn len lén nhìn về phía bộ
ngực khá cao của nữ nhân này. Khi nữ nhân này cũi thấp xuống, một đôi gò bồng
trắng nõn kèm theo khe vũ sâu hoắm khiến cho Jiraiya không có cách nào rời mắt
đi được. Jiraiya cảm khái mở miệng: “Thật là thơm a!” Không biết đang khen
rượu hay là khen nữ nhân kia.

“Jiraiya, ông vẫn là như vậy a!” Tsunade với vẻ mặt có chút coi thường nhìn về
phía Jiraiya. Mấy học trò của Jiraiya thì nhìn về phía hắn với ánh mắt quái
dị.

“A, hahaha…” Jiraiya làm một bộ dáng cười cho có lệ hòng thông qua việc này.
Hắn vội vã và nhanh chóng đổi chủ đề. Bàn tay chìa ra hướng về phía ba học
sinh của mình. Âm thanh mang theo vẻ từ tốn giới thiệu ba người: “Đây là ba
đứa học trò mà tôi mới thu. Lần lượt là Namikaze Minato, Sarutobi Shinnosuka
và Hyuuga Hizashi. Thiên phú của chúng vô cùng tốt. Tôi chắc rằng sau này
chúng sẽ trở thành trụ cột làng ta.”

“Mình là Namikaze Minato…” Vừa nói đến đây thì Minato cũng trực tiếp dùng bàn
tay đặt lên lực của mình, khuôn mặt nở nụ cười giống như ánh mặt trời. Hắn mở
miệng nói với mọi người: “Mình năm nay chín tuổi. Ước mơ của mình là trở thành
một Hokage vĩ đại!”

“Mình là Sarutobi Shinnosuke…” Ngồi bên cạnh Minato là cậu bé có quả đầu cua
mở miệng nói: “Mình năm nay cũng chín tuổi, ước mơ là trở thành ninja xuất sắc
của làng Lá bảo vệ làng đem ý chí của lửa truyền cho đời sau và mình cũng muốn
trở thành một vị Hokage vĩ đại!”

“Còn mình là Hyuuga Hizashi!” Ở bên cạnh Shinosuke là cậu bé có mái tóc đen và
con ngươi màu trắng, cậu bình thản mở miệng nói: “Sở thích của mình là luyện
tập nhu quyền. Ước mơ là bảo vệ làng Lá.”

Chưa đợi đến lượt Orochimaru giới thiệu, Nawaki ở bên cạnh Dante đã đứng bật
dậy lên. Hắn lập tức lên tiếng mở miệng nói: “Mình là Senju Nawaki, ước mơ của
mình chính là vượt qua ông nội và trở thành một vị Hokage vĩ đại. Mình chính
là Senju Nawaki, mọi người hãy nhớ kỹ cái tên này. Bởi vì cái tên này sau này
sẽ vang dội Nhẫn Giới và mình nhất định sẽ trở thành Hokage!” Vừa nói thì
Nawaki cũng nhìn về phía hai người Minato và Shinnosuke với ánh mắt địch ý.
Đáng tiếc Nawaki lại bị nụ cười thân thiện của Minato đánh bại. Cậu nhanh
chóng từ từ ngồi xuống.

Cô bé ở bên cạnh cũng lập tức nở nụ cười, nụ cười của thiếu nữ này khá là đáng
yêu và thuần khiết. Nàng mở miệng lên tiếng nói: “Tên mình là Uchiha Mikoto.
Mình có sở thích và ước mơ rất nhiều. Tuy nhiên mình hy vọng mình có thể trở
thành ninja xuất trúng như ngài Tsunade!” Xem ra thiếu nữ lại là một người
thần tượng Tsunade.

Ngồi bên cạnh thiếu nữ là một cậu bé tầm độ tuổi chín đến mười tuổi, bộ dạng
hắn lạnh lùng và nghiêm nghị, hắn nói với giọng điệu lạnh nhạt: “Tên mình là
Hyuuga Hiashi. Ước mơ chính là khiến cho gia tộc Hyuuga trở nên mạnh mẽ. Khiến
cho danh tiếng gia tộc Hyuuga danh chấn Nhẫn Giới. Để cho bất cứ địch nhân nào
khi nghe đến làng Lá đều sẽ nhớ đến gia tộc Hyuuga. Gia tộc Hyuuga sẽ trở
thành gia tộc mạnh nhất làng Lá.”

“Như vậy chúng ta cũng không cần giới thiệu cho các em đi!” Jiraiya lập tức mở
miệng lên tiếng nói: “Xem ra các em đã biết rất rõ chúng ta rồi!”

Trong lúc này thì Dante nhàn nhạt ăn bát cháo của mình. Hắn cứ im lặng mà
hưởng thụ bát cháo này. Mùi vị khá là ngon. Dường như đã rất nâu rồi, Dante
mới được ăn cái thứ ngon như thế này. Xem ra thức ăn ở thế giới này tuyệt đối
không kém hơn so với kiếp trước hắn biết.

“Này, thằng nhóc… đến lượt ngươi rồi!” Nawaki có chút khó chịu nhìn về phía
Dante đang ngồi ở bên cạnh chị mình. Thực sự Nawaki có cảm giác mình giống như
bị cho ra rìa. Hắn muốn bản thân mình bị chú ý chứ không phải là ngồi cách xa
như thế.

“Thằng nhóc…” Vừa nói đến đây Tsunade vươn tay ra nhẹ nhàng cốc lên đầu của
Nawaki một cái, nàng lập tức mở miệng nói: “Chị đã nói với em không được bắt
nạt Dante rồi sao?”

“Chị… ngươi thiên vị người ngoài!” Nawaki đưa tay lên sờ sờ đầu của mình.Ánh
mắt có chút uất ức, u buồn nhìn về phía Tsunade.

Tạm thời đặt xuống chiếc thìa, Dante đảo quanh mọi người một vòng. Hắn lập tức
mở miệng với giọng điệu không lạnh không nóng: “Tên của mình là Dante, còn họ
thì không thể cho mọi người biết được. Xin phép mọi người được giữ bí mật. Mọi
người có thể gọi mình là Dante. Hứng thú và sở thích có rất nhiều. Nói về ước
mơ sao? Có lẽ là hoàn thành một số việc sau đó lấy một người vợ thật xinh đẹp
và kiếm được nhiều tiền một chút.”

Mấy người Tsunade có chút tò mò nhìn về phía Dante. Lời này thực sự nói ra từ
miệng một đứa bé hai tuổi sao? Tại sao từ cách biểu hiện Dante khiến cho
Tsunade có cảm giác được rất thành thục giống như một người lớn mà không phải
đứa bé. Tsunade ở bên cạnh thở ra một hơi sau đó nhìn về phía Dante mà hỏi:
“Dante, chẳng lẽ em không muốn trở thành Hokage sao?”

“Trở thành Hokage sao?” Khóe miệng Dante hơi kéo lên, hắn lập tức mở miệng đáp
lại: “Em không có tư cách để trở thành Hokage hơn nữa em cho rằng chỉ có kẻ
ngốc mới trở thành Hokage mà thôi!”

“Cái gì?” Lời nói Dante rơi vào tai Nawaki khiến cho Nawaki nổi điên. Thiếu
niên lập tức đứng phắt dậy. Hắn chỉ ngón tay thẳng mặt Dante: “Thằng nhóc,
ngươi nói cái quái gì thế hả? Ngươi dám nói như vậy hả! Ngươi đừng tưởng ngươi
là một đứa bé mà ta không dám đánh. Chu dù ngươi là đệ tử của chị ta, ta cũng
dàm đánh ngươi liền!”

“Ngồi xuống!” Tsunade lại đấm thẳng đỉnh đầu Nawaki khiến cho đầu cậu xuất
hiện một cục u. Nawaki có chút đau đớn ôm đầu với vẻ mặt thống khổ. Lúc này,
Tsunade quay ra nhìn về phía Dante cũng không biết nói gì cho phải.

“Dáng vẻ cậu, với tính cách của cậu, hơn nữa cậu cũng không có tư cách trở
thành Hokage!” Dante nhìn về phía Nawaki sau đó lẳng lặng lên tiếng nói: “Cậu
bé ạ!”

Dường như đã chọc giận tới chỗ lớn nhất của mình, Nawaki muốn bộc lộ toàn bộ
ra ngoài. Thiếu niên lớn tiếng mở miệng hỏi: “Khốn kiếp! Nói cái gì cả? Tại
sao ta không có tư cách trở thành Hokage. Nếu là ngươi, theo ngươi như thế nào
mới có thể trở thành Hokage!”

“Muốn biết sao?” Đối với mấy ước mơ của đám trẻ con này, Dante có chút lắc
đầu. Có lẽ chúng còn quá ngây thơ để có thể hiểu sự đời là như thế nào. Trong
lòng Dante suy ngẫm xem một chút có nên để chúng thấy thực tế ra sao.

Vừa lúc này Orochimaru mở miệng với cái giọng khàn khàn: “Ta rất muốn biết
trong mắt Dante, người như thế nào mới đủ tư cách trở thành Hokage đây? Hơn
nữa, Dante nói không đủ tư cách có ý gì?”

Lời nói Orochimaru trực tiếp kích thích đám người. Tất cả đều dồn ánh mắt nhìn
về phía Dante. Hắn lập tức có chút khó chịu. Ánh mắt tò mò của mọi người làm
cho hắn sởn cả da ga. Bị buộc bất đắc dĩ, Dante đã phải đưa hai tay lên đầu
hàng. Hắn lập tức mở miệng lên tiếng nói: “Được rồi! Nếu như mọi người muốn
biết một Hokage là như thế nào trong mắt em thì được thôi. Theo em thì một
Hokage phải có thực lực mạnh mẽ để có thể khiến người khác khâm phục.” Thấy
mọi người không phản bác thì Dante tiếp tục lên tiếng nói: “Tuy nhiên thực lực
còn chưa đủ mà còn phải là một người có trị tuệ thượng thừa. Nói đơn giản thì
người này phải là một diễn viên siêu cấp, một ngụy quân tử mà không ai bì kịp,
một kẻ máu lạnh giết người không gớm tau!”

“Cái gì? Diễn viên siêu cấp?” Nawaki tức giận chỉ thẳng mặt Dante rồi mở miệng
nói: “Ngươi… ngươi đang nhục mạ Hokage?”

“Ngồi xuống!” Nawaki lập tức bị Tsunade mở miệng quát lạt.

Jiraiya vội vàng lên tiếng mở miệng nói: “Dante, xem em có chút nhầm lẫn rồi!
Một người Hokage không phải như thế!” Mấy người học viên khác cũng phụ họa gật
đầu đồng ý với ý kiến này.

Vậy mà Dante không chỉ không đồng ý mà còn lắc lắc đầu: “Em chắc chắn không có
hiểu nhầm. Bởi vì làm một Hokage cần phải có trí tuệ thượng thừa để tham gia
chính trị. Ngoài mặt thì đối với làng Lá, người này phải tỏ ra mình là một
người quang minh chính đại khiến cho mọi người tin phục. Như vậy còn chưa đủ,
Hokage còn phải là một diễn viên cực kỳ xuất sắc để mọi người không nhìn thấy
bóng tối của ngôi làng.”

“Hokage chính là người mà đảm bảo cho mọi người tin tưởng, hoàn toàn tin tưởng
bản thân mình. Cho dù sai sử người khác đi vào chỗ chết nhưng người này vẫn
phải mỉm cười đi vào chỗ chết vì lệnh Hokage. Hokage chính là kẻ máu lạnh giết
người không gớm tay.”

“Vì làng, Hokage có thể làm mọi thứ. Hokage có thể giết chết người gia, con
nít, người bệnh tất… bất kể ai bết kể thứ gì chỉ để bảo vệ cho làng Lá. Chính
vì những hành động này mà Hokage phải là diễn viên kiệt xuất nhất. Chính là vì
để người dân thấy mặt tươi sáng của Hokage, thấy mặt tươi sáng của làng mà
không phải những việc đen tối. Hokage là người cho dù tàn sát cả một làng, cả
một quốc gia cũng không ngần ngại. Tất cả chỉ vì làng, vì làng mà thôi.”

“Cái này còn chưa đủ. Hokage phải trở thành một kẻ máu lạnh vô tình. Đứng
trước lựa chọn hy sinh người thân hay hy sinh làng, Hokage không ngần ngại hy
sinh người thân vì làng. Ngay cả việc chính tay đâm chết bạn bè, anh em, vợ
con cũng không ngần ngại. Tất cả vì bảo vệ làng. Một ngụy quân tử với siêu cấp
diễn xuất, mặt người thì tràn đầy ánh mặt trời đối đãi thôn dân, sau lưng thì
chính là một ma quỷ giết người không gớm tay. Ngay cả việc bản linh hồn cho
quỷ dữ để bảo vệ làng, Hokage cũng không ngần ngại. Bởi vì chính trị là dơ
bẩn, Hokage sẵn sàng nhuốm bẩn cả linh hồn mình để bảo vệ làng.”

“Ừ, cụ thể như vậy, người này mới có tư cách trở thành Hokage!” Bàn tay Dante
đưa lên cao nắm lại. Ngay sau đó hắn đảo mắt nhìn về phía mọi người rồi mở
miệng nói: “Ơ, sao mọi người nhìn mình với ánh mắt như vậy? Mình đã nói gì sai
sao?”

Jiraiya lập tức mở miệng nói: “Dante, ta không biết em trải qua những gì nhưng
là trở thành một Hokage cũng không giống như em nói a?”

“Cái gì? Không những thế mà còn hơn cơ à?” Dante làm bộ mặt ngu nhìn về phía
Jiraiya khiến cho Jiraiya không phải nói ra sao. Vừa nói Jiraiya cũng vừa nghe
được Dante lẩm bẩm: “Không nghĩ tới điều kiện đưa ra để trở thành Hokage còn
chưa đủ. Xem ra muốn trở thành Hokage thì người này phải vô cùng đặc biệt!”

“Nói hay lắm!” Âm thanh kèm theo một tiếng vỗ tay khiến cho Dante giật mình.
Hắn cảm nhận được cái loại chakra ấy tiếp cận khá gần đây. Mà khi Dante quay
đầu ra phát hiện được hai thân ảnh quen thuộc. Người nam nhân này mở miệng với
giọng lạnh lẽo: “Như vậy mới xứng đáng trở thành một Hokage!”

Người nam nhân đầu đội nón mặc một bộ quần áo trắng, miệng thì hút tẩu thuốc
xuất hiện nụ cười có chút gượng gạo: “Dante, Hokage trong mắt cháu lại là một
người như vậy sao?”


Hokage chi tân đồng thuật - Chương #14