Người đăng: dantelucifer
Đứng trước cửa sòng bạc, Senju Tsunade nở một nụ cười vô cùng hạnh phúc nhìn
về phía lão bản mặt béo tốt. Tuy nhiên trái ngược với vẻ mặt vui vẻ của
Tsunade là khuôn mặt âm trầm và đen lại của lão bản béo tốt. Trên mặt lão bản
béo tốt xuất hiện từng đợt gân xanh, khóe miệng hắn liên tục co quắp lại. Vậy
mà lão bản béo tốt vẫn nở nụ cười hòa ái đưa tiễn Tsunade rời đi.
Bàn tay trắng nõn mềm mại đưa lên, trên mặt tràn đầy nụ cười rạng rỡ của
Tsunade, đôi môi đỏ mọng khẽ nhếch: “Lão bản, không cần khách khí như vậy.
Ngày hôm nay không tệ, lần sau chúng ta sẽ tới nữa!”
“À, vâng!” Khuôn mặt lão bản đã đen xạm lại nhưng hắn vẫn cố nặn ra nụ cười.
Hai tay hắn chắp lại hành lễ với Senju Tsunade: “Hy vọng lần sau đại nhân lại
tới!”
“Được rồi, được rồi…” Vẻ mặt Tsunade càng ngày càng vui. Ánh mắt nàng đảo qua
mấy túi tiền khá lớn nằm ở dưới đất. Bàn tay nàng trực tiếp xách theo bốn
chiếc túi xách, mỗi tay hai bên. Mà Dante ở phía sau cũng trở thành người
khuân đồ thuê. Trong tay hắn cũng có hai cái túi xách, mỗi túi sách ở một bên
tay.
Khóe miệng Dante hơi cong lên, hắn chưa bao giờ cầm trong tay nhiều tiền như
vậy. Nhìn mặt co gân rút da của lão bản béo tốt thì Dante có chút thoải mái.
Dù sao tiền này cũng không sạch sẽ gì, nếu đã không sạch sẽ như vậy vào tay
hắn có sao đâu. Dante cũng chưa từng bao giờ nghĩ cách kiếm tiền lại dễ như
vậy. Sau này nếu như thiếu tiến dùng biến thân thuật tới nơi này kiếm tiền là
được.
Từ xa xa, lão bản béo tốt có thể thấy được hai người đi sóng vai nhau. Lúc này
hắn nghe được rất rõ âm thanh Tsunade vang lên. Đầu Tsunade ngoảnh nhìn sang
thằng bé ở bên cạnh, nàng mở miệng nói: “Hôm nay, đi tới nơi này, em cảm thấy
thế nào?”
“Ừ, không tệ!” Bàn tay Dante nâng lên túi tiền sau đó lẩm bẩm: “Kiếm tiền cũng
không quá khó như em tưởng!”
“Hahahahaha… Không nghĩ tới em có thiên phú trong việc này như thế!” Vẻ mặt
Tsunade tràn đầy vui vẻ nhìn về phía Dante. Ngay sau đó dường như Tsunade đã
quyết định chủ ý gì đó, nàng lập tức mở miệng nói: “Ta quyết định chủ ý rồi!
Từ nay trở đi ta sẽ đem em cùng đi với ta. Ta sẽ rèn luyện để em trở thành
người kế thừa tốt nhất của ta.”
“A, À… vâng, thưa cô Tsunade!” Mép Dante hơi giật giật, tràn thì bắt đầu chảy
ra đầy mồ hôi hột. Hắn cũng muốn kiếm tiền kiểu này nhưng gì thì gì cũng phải
để cho người ta sống nữa chứ. Trên đời có câu nói trời đánh còn tránh miếng
ăn. Không nên làm quá tuyệt a!
Vừa nói thì Tsunade vừa liến về phía sau, thấy được Tsunade lập tức đám người
lão bản béo tốt lại biểu hiện ra nụ cười hòa ái. Nàng lập tức mở miệng nói:
“nhà đánh bạc này không tệ, chúng ta sẽ thường xuyên tới thăm nơi này!”
Lão bản béo tốt nhìn về phía hai người mà mặt liên tục co quắp và giật giật.
Hắn nghe được mấy tên hộ vệ ở bên cạnh lên tiếng khó chịu: “Lão bản, chúng ta
cứ để cho họ đi như vậy sao?”
“Không để họ đi vậy chẳng lẽ làm sao?” Lão bản béo tốt đã biến thành tức giận,
khuôn mặt đỏ bừng bừng nhìn về phía mấy tên thuộc hạ. Bây giờ hắn muốn phát
tiết một cái. Hắn mở miệng nói: “Các ngươi không biết người kia là ai sao?
Công chúa Tsunade của tộc Senju hơn nữa còn là đệ tử ngài Hokage đệ tam. Chúng
ta có thể làm gì?”
“Chẳng lẽ chúng ta cứ phải nhẫn nhịn như vậy. Khoản thua lỗ ngày hôm nay phải
làm sao để báo lên trên đây?” Một người hộ vệ bên cạnh khó chịu.
“Cốp!”
Người nam nhân này lập tức bị cú cốc đầu đau điếng của lão bản. Hắn kêu lên
một tiếng, hai tay ôm lấy đầu của mình. Ngay sau đó hắn lẩm bẩm với giọng khó
chịu: “Thì nếu làm như thế nào thì cứ làm như thế đi!”
“Lão bản, ta xem lần này dê béo thắng được số tiền lớn như vậy còn không phải
do thằng nhóc kia.” Người hộ vệ bên phải lão béo lẩm bẩm với giọng tức giận.
“Vậy người nói phải làm sao?” Khuôn mặt núc ních của lão bản nghếch lên, vẻ
mặt của lão giống như đang muốn nói: ‘ngươi mà ra lời gì ngu cẩn thận ăn cú
đấm của ta’. Lão cũng không ngần ngại nói: “Chẳng lẽ ngươi định xử thằng nhóc!
Hừ… ta xem quan hệ thằng nhóc cùng với Tsunade rất thân thuộc. Các ngươi dám
động tới nó sao?”
“Ách” Tên hộ vệ bên phải cứng lưỡi lại.
Tuy nhiên người hộ vệ bên trái lập tức mở miệng nói: “Lão bản, thằng nhóc đó
trông còn rất nhỏ tuổi đi! Cùng nắm là bốn, năm tuổi là cùng. Chúng ta cũng
không cần thiết phải giải quyết thằng nhóc. Chỉ cần dọa cho nó một chút là
được.”
….
“Ọt, ọt….”
Dante đi bên cạnh Tsunade, vừa rồi bụng hắn sôi lên vài tiếng. Cách đây mấy
phút thì hắn cũng phát ra tiếng bụng kêu vài lần rồi. Tsunade đối với âm thanh
này cũng không lạ lùng gì. Hiện nhiên thời điểm này đã là buổi trưa rồi. Nàng
biết nhịn ăn đối với một đứa bé không phải là một việc tốt.
Lúc này, Dante bị Tsunade cứng rắn lôi kéo đến một quán ăn lớn nhất hiện nay.
Một quán thịt nướng, Dante có chút không hiểu sao Tsunade lại dẫn hắn tới đây.
Hắn rất muốn ăn cái gì đó phù hợp với mình chứ không phải là quán thịt nướng
như vậy. Khóe miệng liên tục co quắp nhưng hắn vẫn cố phải trấn tĩnh lại. Đầu
Dante cúi thấp xuống, bàn chân hắn nặng nệ đi theo phía sau lưng Tsunade.
“…” Cảm giác được thứ mềm mại trực tiếp đập vào mặt của mình. Dante thấy được
mặt mình úp thẳng vào thứ gì đó mềm mại. Mùi thơm từ đó lan tỏa sực vào mũi
Dante. Hắn lập tức hoảng hồn lùi lại về phía sau.
Thì ra cái thứ mềm mại như vậy là mông của Tsunade. Không nghĩ tới Dante trực
tiếp úp thẳng mặt vào cái thứ mềm mại đó. Cái thứ đó quả nhiên rất mềm. Đáng
tiếc âm thanh Tsunade vang lên nhanh chóng cắt đứt dòng suy nghĩ của Dante:
“Orochimaru!”
“Tsunade!” Người nam nhân này khá quen thuộc với Dante. Người này từng muốn
nhận Dante làm học trò, Orochimaru, bạn cùng tổ với Tsunade. Hôm nay hắn vẫn
mặc y phục ninja đặc trưng của một Jounin.
“Chị!” Âm thanh này vang lên từ một thiếu niên có độ tuổi mười một, mười hai
tuổi. Mái tóc màu xám và mặc một bộ quần áo màu xanh. Đầu cũng đội hộ ngạch
làng Lá. Thiếu niên rõ ràng là một Genin mới tốt nghiệp.
Đi bên cạnh thiếu này là hai người khác một nam và một nữ cũng trong độ tuổi
đó. Thiếu nữ thì có độ tuổi ngang với thiếu niên vừa rồi trong khi đó người
nam khác là một bé nam có độ tuổi khoảng chín, mười tuổi gì đó.
Người thiếu nữ mặc một bộ quần áo màu xám cụt tay, một chiếc quần cụt màu đen
tối để lộ ra bàn chân trắng nõn. Mái tóc màu đen nhánh phủ đến ngang vai và
được rẽ ngôi hai bên. Làn ra trắng nõn cùng với cái trán cao. Mũi cao thẳng,
khuôn mặt tròn và đôi môi hồng hào. Dante nhìn ra được thiếu nữ này khá xinh.
Trước ngực hơi nhô lên một chút, xem ra nàng đã bắt đầu vào tuổi dậy thì.
Cậu bé độ tuổi chín, mười tổi này thì khiến cho Dante có cảm giác đặc biệt
không kém. Mái tóc cậu bé này có màu đen nhánh, khuôn mặt hơi gầy và thon.
Hàng lông mày màu đen sắc bén cùng với một đôi mắt đặc biệt. Đôi mắt có con
ngươi màu trắng và không có đồng tử. Mũi thon cao và hàm cao cho thấy dáng vẻ
người này có chút cao ngạo.
“Ngài Tsunade!” Mấy người này lập tức đều lên tiếng chào hỏi Tsunade.
“Ô, Tsunade!” Âm thanh vang lên khiến cho tất cả mọi người đều quay sang. Mọi
người lúc này quay ra thì thấy được một thanh niên có mái tóc trắng mặc y phục
ninja làng Lá. Dante nhận ra ngay người này là ai, người này không phải là
Jiraiya thì là ai. Theo sau Jiraiya còn có ba người khác, cả ba người đều là
nam nhân. Độ tuổi họ sàn sàn như nhau đều chín đến mười tuổi.
Cậu bé thứ nhất có mái tóc màu vàng rực rỡ giống như ánh mặt trời. Mái tóc hắn
màu vàng hoa và nhọn nhọn kèm theo là một đôi mắt màu xanh lam khá đẹp. Cậu bé
mặc một chiếc áo khoác dài tay màu trắng bên ngoài có viền xanh dọc từ bắp tay
đến cánh tay. Ngoài ra cậu còn mặc một chiếc quần màu đen xám đồng thời cũng
đeo một chiếc hộ ngạch làng Lá. Khuôn mặt tròn, hàng lông mày màu vàng, mũi
khá đẹp và miệng lúc nào cũng nở nụ cười rạng rỡ. Cậu bé này khá xinh trai.
Người thứ hai là một cậu bé mặc một chiếc áo lưỡi ở bên trong, ở bên ngoài mặc
một chiếc áo kimono màu nâu cũ. Mái tóc cậu ta có màu đen nhưng cái đầu trọc
lốc. Cậu ta đeo băng lên vị trí cánh tay trái của mình. Hai hàng lông mày màu
xám và hơi cong, đôi mắt màu đen hơi nhỏ hẹp và làn da màu bánh mật.
Cậu bé thứ ba thì có hình dáng giống hệt với cậu bé đi bên cạnh Nawaki nhưng
Dante vẫn cảm nhận được sự khác biệt giữa hai người. Người này có vẻ thu liễm
hơn và thiếu đi tính cao ngạo. Khí chất khác hẳn so với người kia mà hắn biết.
“Jiraiya, thế nào ngươi cũng ở đây?” Orochimaru bình thản nhìn về phía đám
người Jiraiya mới tới thế này.
“Orochimaru, người thế nào cũng ở đây?” Jiraiya bình thản trả lời. Ngay sau đó
lập tức mở miệng nói tiếp: “Ta vừa kết thúc khóa học. Mấy đưa này đều thành
công trở thành Genin. Sau này, chúng là tương lai làng Lá chúng ta.”
“Không phải ngươi quá dễ dãi đấy chứ?” Orochimaru tràn đầy hứng thú nhìn về
phía mấy đứa trẻ sau lưng Jiraira.
“Không, chúng rất khá. Chúng tốt hơn so với ta nghĩ rất nhiều!” Khuôn mặt
Jiraiya nở nụ cười sau đó đưa tay lên sờ sờ gáy: “Ta không nghĩ được chúng lại
qua được thử thách của ta. Tinh thần đồng đội của bọn nhỏ rất tốt. Chính vì
vậy để tưởng thưởng cho bọn nhỏ, ta muốn dẫn chúng đi ăn thịt nướng để ăn mừng
bọn nhỏ chính thức trở thành Genin. Phải rồi, Orochimaru, thế nào ngươi cũng
tới nơi này.” Vừa nói Jiraiya cũng liếc mắt về phía Tsunade hỏi: “Tsunade, thế
nào cô cũng ở nơi này?”
“Cũng như ngươi thôi!” Hai tay Orochimaru khoanh lại trước ngực sau đó lẳng
lặng liếc mắt nhìn về phía sau: “Bọn nhóc cũng qua được thử thách của ta. Thế
nên ta dẫn chúng đi nơi mà chúng muốn!”
“Chào ngài Jiraiya, ngài Orochimaru!” Âm thanh Dante vang vọng lên đánh thức
hai người. Thực sự Dante đã quá đói rồi. Hắn không nhịn được cắt ngang hai
người, hắn hy vọng có thể sớm một chút đi vào trong quán ăn kiếm cái gì ăn.
“A, là em sao, Dante!” Vẻ mặt Jiraiya cười cười nhìn về phía Dante.
Orochimaru thì nhìn về phía Dante với ánh mắt tràn đầy hứng thú. Hắn lập tức
lên tiếng hỏi: “Dante, thế nào em cũng ở nơi này hơn nữa còn đi cùng Tsunade?”
Vừa nói đến đây, ánh mắt cũng tràn đầy hứng thú nhìn về phía Tsunade: “Chẳng
lẽ cậu bé đã thông qua kiểm tra trở thành đồ đệ của cô, Tsunade?”
“Thế nào, thằng nhóc trở thành độ đệ của ta còn phải hỏi ý kiến của ngươi!”
Tsunade ra vẻ uy hiếp đáp lại lời Orochimaru.
Đối với dáng vẻ này của Tsunade, Orochimaru cũng quá quen thuộc. Hắn lập tức
nhàn nhạt đáp lại: “Không! Ta chỉ có chút ngạc nhiên thôi. Chỉ trong một ngày
mà đã vượt qua kiểm tra trở thành đệ tử của cô.” Vừa nói đến đây Orochimaru
cũng liếc mắt nhìn về phía Dante: “Thằng bé quả là thiên tài. Không sợ rằng
không thể dùng thiên tài để hình dung. Xem ra cô bắt được một đồ đệ tốt,
Tsunade!”
Ánh mắt Jiraiya biến thành không tin sau đó quái dị nhìn về phía Dante hỏi:
“Tsunade, thằng nhóc thực sự vượt qua thử thách của cô!?”
“Chị, à! Từ khi nào chị thu đồ đệ vậy? Tại sao chị không có nói với em!?” Vẻ
mặt Nawaki biến thành khó chịu và chỉ thẳng về phía Dante: “Còn nữa, hắn là
ai? Hắn thực sự là đồ đệ của chị à?”
“Cốp!” Bàn tay Tsunade đưa lên đấm thẳng vào đầu Nawaki khiến cho người thiếu
niên đau đớn ôm đầu của mình. Nàng lập tức mở miệng nói: “Không cho người bắt
nạt Dante, từ bây giờ Dante là đệ tử của ta. Còn các ngươi nữa, từ khi nào ta
thu đồ đệ còn cần đồng ý của các ngươi rồi!?”
“A, không…”
“Các ngươi còn định đứng đó trò chuyện đến bao giờ?” Vẻ mặt Tsunade nhìn về
phía hai người sau đó mạnh mẽ lôi đi Dante tiến vào quán ăn.