Người đăng: dantelucifer
Dante nghe được những thứ này cũng không có ngạc nhiên. Hắn không tỏ ra vội
vàng mà nghe được Tsunade tiếp tục nói. Vừa nói đến đây Tsunade lại đưa một
bàn tay khác đi nhặt một chiếc lá. Chiếc lá này khá là tươi tuy nhiên khi ngón
tay Tsunade kẹp lấy nó sau đó chakra thâu tống vào nơi đó thì chiếc lá nhanh
chóng trở nên khô lại và héo úa. Vừa thực hiện thao tác này, Tsunade vừa nói:
“Khác biệt hắn với chakra thuộc tính dương thì chính là chakra thuộc tính âm.
Em có biết sự khác biệt thế nào giữa chakra thuộc tính dương và chakra thuộc
tính âm không.”
Hai hàng lông mày Dante hơi nhíu lại, vẻ mặt hắn trở nên nghiêm túc. Tsunade
chờ đợi câu trả lời từ miệng Dante. Một lúc sau nàng thấy được Dante ngẩng đầu
nhìn về phía Tsunade mở miệng nói: “Chakra thuộc tính âm liên quan tới tinh
thần, linh hồn của một người còn chakra thuộc tính dương liên quan tới thân
thể và sinh mạng lực của một người sao?”
“Xem ra em nhớ rất kỹ kiến thức từ những cuốn sách mà ta đưa cho em!” Khuôn
mặt Tsunade rạng rỡ nở nụ cười nhìn về phía Dante. Nàng từ từ lên tiếng mở
miệng nói: “Âm độn liên quan tới sức mạnh tâm linh của chúng ta, còn Dương độn
lại là sức mạnh vật lí của chúng ta. Thật ra thì hầu hết tất cả các ninja đều
đã từng sử dụng ra thuật liên quan đến âm dương ví dụ như thuật ảnh phân thân
do ta sử dụng hồi trước, hay thế thân thuật, biến thân thuật mà một số học
viên đều được học.”
“Để sử dụng Âm Độn và Dương Độn, chúng ta cần tạo ra chakra âm và chakra dương
chúng ta cần một vài thủ thuật đối với chakra ban đầu. Âm Độn có tác dụng tạo
nên việc định hình các loại nhẫn thuật trong khi đó Dương Độn lại có tác dụng
thổi sinh mệnh vào trong các thuật đó.”
“Mọi ninja đều có chakra âm và dương trong người. Tuy nhiên cũng không phải ai
có thiên phú có thể chuyển đổi chakra thành chakra âm và chakra dương. Bởi vì
thứ này có liên quan tới thiên phú của một người trong đó nhắm vào chính là
khả năng khống chế chakra. Thường thường một ninja có khả năng khống chế
chakra cao sẽ có lượng chakra thuộc tính âm lớn và một người có lượng chakra
lớn thường có chakra thuộc tính dương lớn.”
“Cô Tsunade!” Dante đột nhiên mở miệng ngắt lời Tsunade: “Cô Tsunade, có phải
chăng người có chakra thuộc tính âm lớn thường có khả năng khống chế chakra
cao nhưng không có lượng chakra lớn còn ngược lại người có chakra thuộc tính
dương độn cao nhưng khả năng khống chế kém nên không có cách nào trở thành
ninja y thuật.”
Đối với trí tuệ Dante, Tsunade có chút khâm phục, nàng lập tức mở miệng nói:
“Theo em nói thì đúng là như vậy. Tuy nhiên có một số trường hợp ngoại lệ như
tộc Uchiha. Cơ thể họ chứa chakra thuộc tính âm khá cao nhưng khả năng khống
chế chakra cũng không có cao cũng rất bình thường. Ngoài ra có một số người
đạt được chakra cả thuộc tính âm và thuộc tính dương đều rất cao.”
Đôi mắt to tròn màu xanh của Dante hơi chớp chớp, hắn mở miệng nói: “Giống như
cô Tsunade sao?”
“Đúng vậy!” Khuôn mặt Tsunade bình thản nhưng có vẻ hơi cao ngạo một chút như
đang tự khen mình. Nàng không ngần ngại nói với Dante: “Bản thân ta có thiên
phú chakra thuộc tính âm và thuộc tính dương rất cao. Tuy nhiên vì theo đuổi y
thuật nên ta tập trung nhiều hơn vào chakra thuộc tính dương. Được rồi, bây
giờ em cần luyện tập.”
Tsunade thấy được Dante gật đầu và tự đi tìm kiếm một mảnh lá khô thì Tsunade
cũng cảm thấy thằng bé khá tự giác. Lúc này nàng thấy được Dante đã nắm trong
tay một chiếc lá cây héo úa. Ngón tay chỏ Tsunade lập tức đưa lên chỉ thẳng
lên trời đồng thời mắt hơi nhắm lại và nàng mở ra giọng nói đầy tính dạy bảo:
“Em cần đưa chakra vào và tưởng tượng nó giống như một dòng suối ôn hòa và
tràn đầy sức sống sau đó thâu tống vào từng tế bào trong chiếc lá. Đúng rồi,
em không cần quá lo lắng về việc phá hủy tế bào chiếc lá bởi vì tế bào lá cây
có màng khá bền bỉ. Chúng rất khó phá hủy nên em không phải lo. Cố gắng lên,
ta đã mất nửa tháng để học tập ra cách sử dụng chakra thuộc tính dương.” Thật
ra thì Tsunade đang nói dối. Nàng mất cả một tháng mới có thể rèn luyện ra
cách sử dụng chakra thuộc tính dương. Đây là khâu khó nhất để nắm bắt những y
thuật ở cấp độ cao.
Nàng vừa mở mắt ra thì thấy được Dante nắm trong tay ở một chiếc lá một héo úa
sau đó chiếc lá lại chuyển thành tươi tốt. Tsunade còn thấy được chakra thuộc
tính âm và chakra thuộc tính dương liên tục chuyển đổi trong tay thằng nhóc.
Tuy nhiên chiếc lá qua vài lần không chịu nổi chakra đánh vào của Dante đã
xuất hiện hiện tượng vàng úa và không thể khôi phục nữa.
Dante lập tức nhíu mày lại mở miệng nói: “Tại sao lại như vậy? Tại sao lại
không thể trở nên tươi tốt nữa. Chẳng lẽ mình thao tác sai?”
“…” Tsunade mở to con mắt cùng với miệng của mình hơi há hốc ra nhin về phía
cảnh này. Thằng nhóc làm sao có thể trong một lần sử dụng ra chakra thuộc tính
âm và chakra thuộc tính dương được. Điều này là hoàn toàn vô lý. Bàn tay
Tsunade đưa lên véo véo má của nàng. Nàng cảm giác được hơi đau thì mới biết
đây là mơ: “Em làm thế nào mà làm được thế?”
“Cái này!?” Dante có chút ngập ngùng. Hắn không biết có nên để cho Tsunade
biết sự thật hay không. Dường như Dante suy nghĩ một chút về việc sau này hắn
phải sống dưới sự bảo vệ của Tsunade. Không sớm thì muộn Tsunade cũng phát
hiện mà thôi. Để đạt được tín nhiệm của Tsunade tốt nhất là nói thật ra thì
tốt hơn. Hít một hơi thật sâu, Dante lập tức đáp lại lời Tsunade: “Cái này là
do đồng thuật của em!?”
“Đồng thuật…” Ánh mắt Tsunade mang theo vài phần kinh ngạc, ngay sau đó ánh
mắt cũng từ từ trở nên bình thường.
Đôi mắt màu nâu xinh đẹp chăm chú quan sát đôi mắt màu đỏ phát sáng yêu dị.
Tsunade cảm giác được đôi mắt này giống như thâm nhập vào trong tâm trí nàng.
Nó có ma lực nào đó muốn hút lấy tâm trí nàng. Nó giống như ánh mắt một nam
nhân đầy thành thục mà lại hết sức mê người. Không có cách nào khác thì
Tsunade có chút tránh lé ánh mắt này. Nàng nghe được âm thanh non nớt của
Dante phát ra: “Có lẽ ánh mắt của em có năng lực đặc biệt liên quan tới Âm Độn
và Dương Độn. Nó cho phép em sử dụng rất nhiều thứ ví dụ như…”
Hai bàn tay Dante đưa lên, hai thứ ánh sáng lóe lên trong tay Dante, chúng bốc
lên giống như hai ngọn lửa. Chúng có màu xanh và màu đỏ tràn đầy năng lượng.
Một thứ cho người ta cảm nhận được tràn đầy sinh mệnh và sức sống, thứ còn lại
thì tràn đầy lạnh lẽo. Dante nhàn nhạt mở miệng nói: “Không chỉ là như vậy. Em
còn phát hiện mới như…”
“Bùm”
Một trận khói vang lên bao quanh thân thể Dante. Lần này không cần kết ấn,
Dante có thể sử dụng ra được thuật ảnh phân thân. Ba Dante xuất hiện ở trước
mặt Tsunade.
“Bùm!”
Lại tiếng nổ ra, ba trận khói bốc trên ba cơ thể ba người. Khi khói tản đi lại
xuất hiện ba người giống hệt Tsunade. Điều này khiến cho Tsunade cảm giác được
kinh ngạc. Trong mắt Tsunade, Dante hoàn toàn chính là quái vật mang cho nàng
hết cảm giác kinh ngạc này đến cảm giác kinh ngạc khác.
Bùm!
Mấy ảnh phân thân lập tức biến mất và cơ thể Dante cũng biến thành hình dáng
bàn đầu, hình dáng một đứa bé. Dante lên tiếng nói: “Em cũng không quá rõ ràng
nhưng một số nhẫn thuật hình như em không cần kết ấn cũng có thể sử dụng.”
“Ta có chút hiểu ra năng lực do đồng thuật em mang lại.” Tsunade mở miệng tuy
nhiên âm thanh của nàng đã biến thành âm trầm: “Nó mang lại cho em khả năng sử
dụng thuật âm dương độn mà không cần kết ấn. Một năng lực vô cùng mạnh và đặc
biệt. Nhưng em phải hết sức chú ý một điều. Bất cứ ai em cũng không được để lộ
ra loại năng lực này. Nếu không em sẽ rước phải phiền toái rất lớn.”
“Vâng em đã hiểu!” Dante nhẹ nhàng gật đầu một cái, hắn nhìn về phía Tsunade
mà mỉm cười nói: “Yên tâm đi, em sẽ không để cho ai biết. Chỉ có cô Tsunade là
người duy nhất biết được bí mật này của em.”
“Hà…” Một tiếng thở dài từ miệng Tsunade phát ra. Bàn tay nàng đưa lên sờ mặt
của mình. Ngay sau đó nàng mở miệng nói: “Được rồi, xem ra ta cần chế định lại
kế hoạch dạy em. Hôm nay, chúng ta dừng lại ở đây thôi. Trở về đi thôi!”
“…” Đầu Dante nhẹ nhàng gật xuống, hắn lẳng lặng đi theo phía sau Tsunade.
Thực sự không hiểu sao dù mới quen biết Tsunade cũng làm cho hắn có cảm giác
kỳ quái. Nói thế nào đây… Một cảm giác muốn thân cận và chiếm hữu làm của
riêng. Từ miệng Dante xuất hiện một tiếng thở dài tiếc nuối.
Đột nhiên hắn nghe được âm thanh Tsunade vang lên ở phía trước, khi ngẩng đầu
lên thì hắn thấy được Tsunade mở miệng châm chọc hắn: “Không muốn thở dài như
ông già vậy. Đi, tâm trạng hôm nay ta không tệ. Ta dẫn em đi đến một nơi rất
thú vị.”
“Nơi thú vị?” Dante hơi nhíu mày khe khẽ lẩm bẩm.
…
“Chúng ta đến rồi!” Tsunade dẫn theo Dante trực tiếp đi lòng vòng mấy nơi sau
đó trực tiếp dường lại trước một cái cửa khá lớn.
Cả một tòa nhà khá lớn, tòa nhà này sợ rằng có mức độ rộng lớn gấp mấy lần các
tòa nhà bình thường khác. Căn nhà được chia làm ba tâng trong đó tầng một là
nơi tập trung nhiều người và ồn ào nhất. Trên đó có ghi mấy chữ khá to mà đại
thể thì Dante có thể hiểu được. Khóe miệng Dante liên tục co quắp, trong lòng
hắn có một ý nghĩ: “Ăn mặc đẹp để đi đánh bạc!?”
“Chúng ta vào thôi!” Không để cho Dante phản bác, Tsunade đã kéo cửu roạt một
cái sau đó lập tức đi vào phía bên trong.
“Lão bản, lâu rồi không gặp mặt!” Tsunade nở nụ cười rạng rỡ như gặp phải tình
nhân trong mộng.
Miệng Dante liên tục giật giật, trên trán đã đầy mồ hôi. Hắn nhìn thấy lão bản
là một nam nhân khá to béo nhưng cái đầu trọc lốc mà trên đầu thì có vài vết
sẹo khá to. Mũi to và mắt hẹp trông khá gian ác. Bản thân lão bản thì mặc một
bộ quần áo với áo kimono trắng bên trong, áo khoác đen bên ngoài cùng với một
chiếc quần có thiết kế kiểu như váy dài. Trang phục khá cố điển.
“Ngài… ngài là Tsunade!” Ánh mắt lão bản lập tức sáng như sao. Khuôn mặt rạng
rỡ giống như sắp bắt phải vàng: “Đã lâu không gặp, mời ngài vào!”
Ngay sau đó thì lão bản lập tức dẫn đường cho hai người Dante đi về phía
trước. Trước khi đi hắn còn dặn dò cái gì đó. Khi đến một căn phòng, họ mở ra
cánh cửa thấy được một vài người đã ngồi ở bên trong. Mấy người này đang tụ
tập ở trên chiếu. Khi mà Tsunade mở miệng chào: “Chào mọi người!” Nghe được âm
thanh quen thuộc thì tất cả quay ra và ánh mắt sáng như sao nhìn về phía
Tsunade giống như nhìn thấy một nữ nhân cực kỳ xinh đẹp mà lại khỏa thân.
Hai giờ sau…
“Hahaha… thắng lớn rồi! Thắng lớn rồi!” Tsunade lập tức hô lên. Ánh mắt tràn
đầy vui vẻ nhìn về phía một đống tiền lớn. Nàng chưa bao giờ nghĩ đến mình sẽ
thắng lớn như vậy. Lão bản thì mặt đen lại trong khi đó mấy tên cùng chơi cũng
mặt có chút khó chịu.
Họ chưa bao giờ nghĩ đến được Tsunade lại có thể thắng được sao. Không phải
Tsunade được mệnh danh là dê béo, huyền thoại đánh đâu thua đó của làng Lá
sao. Ngày hôm nay thế nào nàng lại đỏ như vậy. Nghĩ đến lý do mà họ mất hết
ngày hôm nay phải nói đến thắng nhóc ngồi bên cạnh Tsunade kia. Ánh mắt Dante
liếc ngang qua, hắn thấy được mấy ánh mắt của mấy người như giết hại khi nhìn
thấy hắn. Khóe miệng Dante liên tục co quắp. Không phải hắn chỉ giúp cho
Tsunade thắng liên tục mấy ván và tìm cách để Tsunade thua khi mà họ đặt quá
nhiều vào Tsunade hay sao. Có cần vậy không?
“Chụt!” Dante lập tức bị Tsunade kéo lấy. Đôi môi đỏ mọng của nàng trực tiếp
hôn lên má Dante để lại dấu son đỏ bừng ở trên đó. Hắn nghe được Tsunade mở
miệng nói: “Cảm ơn em, Dante. Em là thần may mắn của ta ngày hôm nay. Hôm nay
chúng ta trúng lớn rồi! Hahaha…”