Người đăng: minhthu012345
Màn đêm qua đi, Thiên Phong đứng ở cửa sổ nhìn ra bờ biển tấp nập người, có
người chúc mừng có người nịnh nọt, nhưng không ai biết ở nơi đó có một đống
bom hẹn giờ, mạng sống của bọn họ giống như treo một thanh đao trên cổ, rất
mỏng manh. Thiên Phong nhìn mấy kẻ đang vui vẻ trên bãi biển thì nở nụ cười
quỷ dị,
" Các vị xin hãy đợi đã " 9h 55p buổi sáng, cuộc làm lễ đã xong, mọi người
chuẩn bị đi về thì, có một người bước ra nhìn mọi người mà hét lên một tiếng.
Đám đông nhìn lại thì thấy một người 20 tuổi, có sắc đẹp, có thể nói đẹp đến
yêu dị, trên mặt mang vẻ thờ ơ, cùng lạnh nhạt nhìn mọi người rồi hắn nhìn Hàm
Lâm cùng Hàm Tuyết đang đứng cạch bên Kim Long và mấy người khác
Hắn là Thiên Phong. Thiên Phong định đứng ngoài xem cuộc vui thì hắn không
nghĩ đến đám cưới mà kết thúc nhanh như thế, còn 5p nữa bom mới nổ, nhớ đến
cha và mẹ chết đi, hắn quyết định cùng bọn họ đồng quy vu tận, nên hắn mới ra
kéo dài thời gian đợi bom nổ
" Lâm Thiên Phong " định rời đi Hàm Lâm lúc này thấy Thiên Phong thì bật thốt
lên, sắc mặt hơi khó coi, còn Hàm Tuyết không nhìn hắn, mà cùng Kim Long nói
chuyện vui vẻ
" Hắn là ai " người đứng bên cạch Hàm Lâm hỏi hắn, người đó là Kim Minh, cha
của Kim Long, mà nhìn con hắn không giống hắn một chút nào, Thiên Phong nhìn
Kim Long hơi giống Hàm Lâm hơn là hắn
" Hắn là........... " Hàm Lâm mặt không đỏ nói ra vài chuyện về Thiên Phong,
nói xong hắn nhìn về Thiên Phong hỏi " Không biết ngươi đến đây có chuyện gì,
nể tình cha ngươi đã cùng ta là bạn chuyện lúc trước của ngươi và Hàm Tuyết ta
mới tha ngươi không ngồi tù, bây giờ ngươi cùng nàng không còn quan hệ gì nữa,
Về ĐI "
Hắn nói đến về đi nhấn mạnh lên, Hàm Lâm biết Thiên Phong đến đây để phá hôn
lẽ, nhưng mà hắn kì quái là, phá hôn lẽ, không ngay từ lúc đầu mà đợi cho mọi
chuyện kết thúc hắn mới xuất hiện, mà trong lòng hắn bất an mãnh liệt
" Không ta đến để tặng một món quà......" Thiên Phong mặc kệ những lời nghĩ
luận ở bên ngoài hắn nhìn Hàm Lâm, mà nói nhưng hắn nói tới đó rồi dừng lại
nhìn qua Hàm Tuyết đang nói chuyện vui vẻ với Kim Long mà trong lòng hắn có
một chút đau đau, nói tiếp " Còn con dâm phụ đó ta không quan tâm nàng làm gi
"
" Ngươi nói cái gì " Hàm Tuyết đang vui vẻ thì nghe Thiên Phong nói như thế
thì sắc mặc lạnh xuống nhìn chằm chằm vào hắn, như muốn ăn tươi nuốt sống
Thiên Phong. Còn đám ở ngoài thì lấy điện thoại quay phim, nghĩ luận như bừng
nổ lên
" Quà, quà đâu " Hàm Lâm cản con gái mình không cho liều mạng với Thiên Phong,
nhìn Thiên Phong hỏi, hắn nhìn Thiên Phong đến đây không có mang theo thứ gì,
thì hắn biết Thiên Phong đến đây sợ có chuyện gì đó sắp xảy ra nên không cho
con gái hắn đến gần Thiên Phong
" Chúng ta không cần quà của ngươi nên đi nhanh đi " Hàm Lâm hỏi thấy Thiên
Phong một lúc khá lâu không trả lời thì có chút bực tức nói, Thiên Phong biết
nếu không có mọi người ờ nơi này có lẽ đã giết hắn chết ngay tại chỗ này
" Ngươi..... "
" Món quà của ta, là dẫn các ngươi đi gặp cha mẹ ta " Hàm Lâm mặt đỏ tới mang
tai định quát lên thì, Thiên Phong lên tiếng nói. Hắn nhìn đồng hồ thì còn 30s
nữa là đến giờ nên mới nói ra, hắn muốn cho những người thức thời nghe được
câu này mà chạy đi
" Hahaha "
" Haha "
" Haha, một mình ngươi muốn giết tất cả chúng ta à "
" Hàm Lâm để cho chúng ta sử lý tên không biết chuyện này "
" Đúng, đúng "
"........."
Nhưng để hắn thất vọng là không một ai chịu đi, còn có người vì nịnh nọt mà
bước ra chuẩn bị đánh hắn. Thiên Phong nhìn lên bầu trời, giờ này nó đã không
còn nắng đẹp như khi nãy mà là một màu đen, như muốn đưa tiễn đám người sắp
chết này
" Khắp bãi biển này ta đã đặt rất nhiều bom hẹn giờ, mà giờ hẹn là 10h " Thiên
Phong nhìn mấy tên chuẩn bị lao vào đánh mình thì hắn nhìn Hàm Lâm một mặt thờ
ơ nói, như là cái chết đối với hắn không có chuyện gì quan trọng lắm
" Cái gì " mấy người trong đám đông bật thốt lên, thấy thế có người chuẩn bị
đánh Thiên Phong thì tay chân run run đứng im tại chỗ
" Ngươi điên rồi " một người khác cũng hét lên, cũng đúng hành động của hắn
quá là điên cuồng ở nơi này ít nhất mấy ngàn người, nếu bom nổ thì không còn
một người sống
".........."
" Ngươi........ còn 10s nữa không kịp rồi " Hàm Lâm nghe thế hoảng sợ, lập tức
hắn nhìn lên đồng hồ thì còn đúng 10s
" Làm sao bây giờ " Hàm Tuyết nhìn cha mình sốt ruột hỏi, nàng còn trẻ a chưa
muốn chết lắm, huống chi nàng bây giờ có thai mà không ai biết
" Chạy " bên cạch Hàm Tuyết, Kim Long nghe thấy câu đó thì bỏ luôn cha mẹ cùng
Hàm Tuyết mới cưới mà chạy thật nhanh, như hắn muốn chạy xa nơi này
Thiên Phong nhìn thấy tất cả, nhưng hắn vẫn một bộ mặt thờ ơ lạnh nhạt, không
nói câu nào cũng không nhìn Hàm Tuyết cũng bỏ cha mẹ mình lại mà chạy theo Kim
Long. Thiên Phong, khi nãy trong lòng hắn còn một chút cảm giác còn sót lại
nhưng khi thấy Hàm Tuyết cùng Kim Long bỏ chạy thì hắn không còn một tý cảm
giác nào
" Này nói cho ta biết tại sao người làm như thế " khi sắp nổ thì một người
không chạy mà đứng gần Thiên Phong mà hỏi, lập tức mọi người dừng lại nghe câu
trả lời của hắn, bọn họ biết bây giờ đã chậm rồi, sẽ không một ai thoát nên
nghe được câu trả lời để tránh chết oan
" Vì hắn giết cha mẹ t........" Thiên Phong thấy như thế thì chỉ vào Hàm Lâm
nói, nhưng mà hắn chưa nói hết đã bị một cái hố đen không thấy đáy ở bên cạch
hút hắn vào, nhất thời mọi người trợn trừng mắt nhìn ở nơi Thiên Phong biến
mất không nói được lời nào
" Ầm ầm ầm "
Khi mọi người còn trố mắt ra thì tiếng nổ vang lên. Khi nó dừng lại thì là lúc
mọi người ở nơi này không ai còn sống, nhưng mà trước khi chết mọi người điều
nhìn Hàm Lâm bằng ánh mắt thì hận, cũng tại hắn nên mới gây ra như thế a